Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đêm tối buông xuống, hoang vắng rừng cây.

Ánh lửa bập bùng, sáu cái thân ảnh ngồi bên.

Thiên Trạch không để ý, hắn ngưng khí thành sáu cái chung, tử kim hồ lô bên hông mở ra, mùi hương thơm lan tỏa, nước rượu như phỉ thủy rót vào sáu chung.

Diễm Linh Cơ đưa tay bắt lấy chung rượu, cả người dựa vào Thiên Trạch rồi nhẹ uống.

“ Rượu này tẩm bổ thân thể, có thể bảo dưỡng dung nhan và tăng trưởng nội lực. Cứ an tâm mà uống” Thiên Trạch chậm rãi nói.

Đây cũng không phải là trân quý rượu của Thiên Trạch ủ, thực tế là hắn cướp bóc trong thu không ít vò rượu ngon đem đổ vào hồ lô pháp bảo, bên trong vẫn còn một ít rượu mà pha loãng thành.

Dù lã hỗn tạp nhiều loại rượu pha trộn, nhưng ít rượu còn sót trong hồ lô lại là từ các linh căn tiên quả nhưỡng ra, linh khí nồng đậm. So với rượu thường còn quý giá rất nhiều lần, không những bổ trợ công lực mà còn bồi dưỡng thân thể.

Tuy nhiên diệu dụng thì không thể so bằng các loại rượu do Thiên Trạch từng nhưỡng trước, cũng chính vì thế mà Diễm Linh Cơ ở bên cạnh hắn thời gian này công lực tăng trưởng một đường lớn.

“ Ực” Từ Khấu đã sớm không chờ được, nghe xong không chút do dự đem chung rượu uống lấy, uống một ngụm liền không nhịn được uống tiếp, bởi mỹ vị quá mê người, cả hai khó mà cưỡng lại được.

“ Ngon quá....” Từ Khấu một hơi uống cạn, đầy mặt thỏa mãn, lại thèm thuồng, ánh mắt nhìn chằm chẳm vào hồ lô kia, như muốn xin thêm uống tiếp.

“ Chỉ chút công lực kia uống một chung là đủ rồi” Diễm Linh Cơ nói : “ lần này hai các ngươi gặp may, tiết kiệm được không ít năm khổ tu”

Chỉ thấy nàng lời dứt, sắc mặt của Từ Khấu đỏ lên.

“ Mau đả tọa luyện hóa” Phó Quân Sước nhận ra bất thường liền nhắc nhở.

Từ Khấu cũng biết được trạng huống thân thể, lập tức khoanh chân tọa thiền vận công.

Phó Quân Du uống được một ngụm từ trong dư vị đi ra, hỏi : “ đây là rượu gì?”

“ Du Du Ngốc” Thiên Trạch trêu.

Diễm Linh Cơ, Phó Quân Sước nghe được cười nhẹ một cái.

Phó Quân Du biết y cố tình trêu mình, trừng một đôi mắt.

Thời gian đến, nhóm người an lặng dùng bữa uống rượu, không có nói chuyện vì tránh ảnh hưởng Từ Khấu tĩnh tu luyện công.

“Quá tốt! cha nuôi! Ngươi thật lợi hại, uống một chung rượu công lực đã tăng lớn như vậy rồi” Từ Tử Lăng vui mừng thốt lên.

Khấu Trọng cũng reo hò : “quá tốt, mẹ, người cha này chúng con giơ hai tay đồng ý”

Thiên Trạch hóa đi tấm mặt nạ của mình, nói : “ Quân Sước là nữ nhân của ta, nàng đã nhận các ngươi làm con nuôi, ta lại hợp mắt, nhận hai ngươi làm nghĩa tử cũng được”

Phó Quân Du nhìn dung mạo kia, một trương tuấn lãng so với Bạt Phong Hàn càng anh tuấn, nàng đối với anh rể dung mạo cũng rất muốn biết, bây giờ nhìn thấy cũng đối với tỷ tỷ mình chọn tướng công không chê vào đâu được.

Dung mạo có, thực lực có, y phục trên người cũng nói ra không phải là bình thường xuất thân.

“ Cha nuôi, người thật là đẹp trai, chẳng trách mẹ con lại gả nhanh như vậy” Từ Tử Lăng cười nói.

Khấu Trọng nói vào : “ Đúng! anh hùng cứu mỹ nhân, lại soái lại tài lại có thực lực, hiển nhiên bà mẹ chúng ta bị thất thủ rồi”

Phó Quân Sước bị hai tiểu tử này nói cũng có chút thẹn, quở trách : “ hai đứa các ngươi còn không biết mình tu phúc khí gì, mau hành lễ với cha nuôi các ngươi”

Từ Khấu nghe vậy cũng không phản đối, cả hai nhận Phó Quân Sước làm mẹ, nay mẹ gả chồng, người cha nuôi này thực lực cường đại tài hoa có mà bối cảnh hẳn là có, cả hai ngu sao không nhận.

Từ Khấu quỳ bái, cùng nói : “ xin nhận chúng con một bái”

Thiên Trạch đợi Từ Khấu làm lễ xong, nói : “ ta là Xích Mi quân Thiên Trạch, thái tử của Bách Việt, tuy Bách Việt đã vong nhưng sớm thôi sẽ phục quốc. Ta đã nhận các ngươi làm nghĩa tử, thân phận cùng giá trị con người cũng đã thay đổi. Trong tối ta đã kiểm soát Gia Lãm cùng bố trí và lấy lại nước nhà. Hai đứa các ngươi có hai lựa chọn, một là trở về Gia Lãm cùng ta đánh ra một mảnh sự nghiệp, hai có thể lựa chọn không bán mạng cho ta, nhưng tuyệt đối không được để lộ thân phận của ta”

Từ Khấu nghe mà tim muốn nhảy ra ngoài, như người nghèo đột nhiên trúng số, trên trời rơi xuống một cọc tiền lớn vậy.

Cả hai xuất thân bình dân là lưu manh ở Dương Châu, một đời khó mà vươn lên nhưng từ khi lấy được Trường Sinh Quyết thì đã thay đổi, bọn họ cũng không muốn như trước kia chịu người xem thường.

Bây giờ nhận cái mẹ nuôi, mẹ nuôi trở thành nữ nhân của gả đàn ông kia. Cả hai nhận làm nghĩa tử của y, giá trị con người lại bay lên mấy chục lần.

Bách Việt dù vong nhưng địa vị của Xích Mi Quân vẫn còn, nghĩa tử như con ruột, bọn họ đã không là lưu manh đầu đường nữa mà là hoàng thân quốc thích của Bách Việt à.

Lấy bây giờ thân phận, bọn hắn có thể cùng với cái gì Lý Thế Dân, Vũ Văn Hóa Cập....c hư vị thế gia quý tộc con so sánh à.

Nếu như Bách Việt quốc quốc, người kia xưng vương. Khi đó cả hai địa vị cũng nhảy lên một bậc nữa.

Đối với hai cái lưu manh đầu đường xó chợ như Từ Khấu mà nói, đây là cái bánh ngọt thật lớn từ trời rơi xuống, cho nên cả hai không ngu gì từ bỏ, cùng nói : “ chúng con chọn một”

Phó Quân Du cũng bất ngờ, nàng không nghĩ thân phận của người kia còn một tầng như vậy.

Thiên Trạch gật đầu : “ từ trước đến nay vương hầu bái tướng không phải là tự có, hai đứa xuất thân bình dân so với nhiều người còn phải nỗ lực hơn.”

“ Vâng” Từ Khấu vui mừng hớn hở cùng nói.

Đối với việc làm nghĩa tử của Xích Mi Quân, gắn bó với nước mà trung nguyên xem là man di, cả hai thèm quan tâm sao? Hiện giờ cả hai chính là bị trung nguyên Bắc Ly truy sát đây, bọn họ sống đến giờ cũng là nhờ mẹ nuôi đến từ Cao Lệ cứu.

Cộng thêm quá khứ trong không thiếu hiền thân danh sĩ hay danh tướng nổi danh trong các nước, bọn họ chưa chắc là tại nước nhà thành danh, mà được các nước khác trọng dụng mà đánh ra tên tuổi.

Bây giờ được nhận vào hoàng thất Bách Việt, có thể đánh ra một mảnh sự nghiệp, không thể bị khinh thường như trước, cả hai não vô nước mới từ chối.

“ Vù vù vù!”

Thiên Trạch không nói lại vung tay, Tử Kim Long Giới thoát ly ra ngoài, hóa lớn rồi trút ra chồng chất tài bảo.

“ Mẹ ơi! Này không phải nằm mơ chứ” chưa từng thấy được chồng chất tài bảo, cùng vì sao cái nhẫn bé tẹo kia lại sở ra được nhiều đồ, Khấu Trọng kinh thốt.

Từ Tử Lăng đem tay tát lên mặt mình, cảm nhận đau đớn, nói : “ không phải mơ, mà là thật đấy”

Từ Khấu cả hai đã không nhịn được mà đến gần đồng tài bảo kia, đưa tay bắt lấy vài món giá trị liên thành.

Diễm Linh Cơ nói : “ mấy món binh khí trong Dương Công bảo khố cũng rất tốt, hai đứa ưa thích loại nào thì dùng lấy, à chủ nhân cũng rất hào phóng, nếu có thể lấy được bao nhiêu thì cấp cho đấy”

“ Vậy chúng con không khách khí rồi” Khấu Trọng cười nói.

Từ Tử Lăng cũng không nhịn được chọn một thanh binh khí cho mình, cũng lượm lấy vài món bảo ngọc.

Cũng không trách cả hai được, cả hai là lưu manh ở Dương Châu, trước giờ chưa thấy qua được nhiều tiền như vậy à.

“ Hai túi gấm này là trữ vật, có thể cất giữ đồ. Nhỏ máu lên nó nhận chủ, cả hai buông bỏ tinh thần, ta sẽ giúp cho hai đứa nhận chủ. Không được tùy tiện để lộ ra bảo vật này cho người khác” Thiên Trạch đưa tay lên hướng Từ Khấu thu lấy linh hồn lực lượng vài sợi đánh vào trong túi gấm.

Từ Khấu nghe mà ngứa ngáy, không chờ đem đầu ngón tay cắn nhỏ máu lên đó, lập tức một mối liên kết vô hình hiện ra.

“ Đó....” Phó Quân Du thốt lên, nàng bây giờ nhớ lại Thiên Trạch cho nàng một túi gấm, nghe và tận mắt thấy, nàng giờ hối hận.

“ Hối hận rồi à Du Du” Thiên Trạch cười hỏi.

Phó Quân Du nghe hắn gọi thế có chút xấu hổ, trừng mắt nhìn, hỏi : “ lẽ nào đây là Vu thuật của Bách Việt?”

Nàng có nghe Bách Việt vang danh Vu Độc, Vu thuật quỷ bí khó lường. Thấy được chuyện trước mắt để nàng nghĩ ngay đến Vu thuật.

Thiên Trạch lại cấp ra một cái túi gấm khác cho Phó Quân Du, nói : “ Vu thuật hay không, không quan trọng. Đây là cho nàng, tỷ tỷ nàng sẽ hướng dẫn cho náng sử dụng, còn nữa, chuyện này phải giữ kín, ta không muốn lộ ra ngoài”

“ Cảm tạ” Phó Quân Du thấy túi gấm bay đến, nàng không có từ chối như trước nữa mà nhận lấy, há miệng cảm tạ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK