Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Thần Lực bao gồm rất nhiều phạm vi, có người sinh ra để chiến tranh có người khống chế thời tiết, thậm chí có thể ảnh hưởng ý tưởng của người khác.

Trong đó Trường Sinh Giới Thần Lực chủ yếu là điều trị thương tích, tố chất thần lực này bình thường không thể trở thành chiến sĩ của tộc Thần.

Nhưng mà có một vị Đại Thần rất đặc biệc, phá đi truyền thống bao nhiêu năm của tộc Thần, hắn có Trường Sinh Giới Thần Lực.

Và sức mạnh này trong tay hắn đả trở nên siêu Phàm nhập Thánh.

Hắn truy tìm con đường của chính bản thân, rất khác biệc so với những vị thần bình thường trong tộc Thần, không thích chiến tranh thậm chí chưa từng tham gia qua Phon Thần Đại Hôi của Thần tộc.

Mặc dù quái như vậy nhưng sức mạnh của hắn là không thể phủ định.

Phá tan những tiền lệ, hắn chưa từng nhận chức vị Đại Thần nào mà đả có được danh hiệu Thánh Vương.

Nhưng bản thân hắn không để ý đến việc danh hiệu, hắn chỉ thích trầm tư, hy vọng giác ngộ được chân lý của vũ trụ.

Tên của hắn là Chân Thiền Thánh Vương.

Tại Thần Vực đang bị người dã man xâm nhập, thân là một phần tử của tộc Thần không thể nhìn quê hương bị đánh chiếm.

Chỉ nhẹ nhàng vẩy bàn tay trái phát ra ánh sáng, sánh sao nhẹ nhàng được gió thổi đến Hải Thượng Di Tích giáng xuống 100 vị Đại Thần cùng tam vị Thánh Vương đang xuất chiến.

Những ánh sao bao hàm sức mạnh của chúc phúc, khiến cho những Đại Thần và Thánh Vương vốn võ công cao cường lại thêm Bất Tử Chi Thân mà tác chiến.

Đồng thời chúc phúc 100 vị Đại Thần tam vị Thánh Vương cũng biểu lộ thần lực vô song của Chân Thiền Thánh Vương.

“ Mạnh như Nghịch Thiên Nhi Hành cũng không cách nào đột phá được chiến trận của Trăm Thần Chúng” Thần Nhãn thông qua tinh thạch quan sát được chiến trường ở Hải Thượng Di Tích, chậm rãi nói : “ tiếp tục chiến đấu nữa sự mệt mỏi lại càng ăn dần, đến lúc đó chỉ còn lại sự thất bại.”

Ngồi xếp bằng ở hư không, toàn thân bao trùm thần lực, hắn có thể nhìn thấy rõ được chiến trận bên dưới đang có lợi cho Thần tộc, Chân Thiền Thánh Vương nói : “ trong sự hộ vệ Thần Lực của ta, những Đại Thần hôm nay xuất chiến đều không bị thương gì cả. Họ có thể dùng sức mạnh siêu việt bản thân để tác chiến, đem lại thắng lợi cuối cùng cho tộc ta”

Thần Nhãn ngẫng đầu nhìn, cười nói : “ Không hổ danh là Chân Thiền”

Các chiến sỉ Thần tộc bị đánh giết đều nhanh được Chân Thiền chữa trị, mà bên phía Minh tộc thương vong cũng không ngừng gia tăng lên.

“ Thần Nhãn trưởng lão, ta ghét sự giết chóc, nếu không vướng đến sự tồn tại của tộc Thần, ta sẽ không ra tay. Hy vọng ông nhớ lấy điều này” Chân Thiền hai mắt nhắm lại đáp lời Thần Nhãn.

Thần Nhãn đáp : “ Đương nhiên. Bản thân là Thần tự nhiên phải có trách nhiệm vì tộc mình, ngươi chắc là hiểu chứ”

Chân Thiền nói : “ những gì ưu tú đẹp đẽ nhât không thể để cho cái tàn bạo nguyên thủy thay thế, ta chỉ tin cái đạo lý này”

Thần Nhãn trả lời : “ ư! Tộc Thần là vạn vật chi linh, đương nhiên đáng được chi phối thiên hạ. Đám khỉ đó là do bàn tay chúng ta nuôi dưỡng mà trưởng thành, sao lại có thể bị chúng ăn thịt lại”

Chân Thiền không đáp, thông qua linh hồn lực của mình cảm ứng được chiến trường bên dưới, lại thông qua thần lực của mình ở xa giúp đỡ cho các chiến sỉ đang chiến đấu đẩy lùi địch nhân.

Thần Nhãn lại nói : “ chiến cục hiện giờ có ưu thế cho chúng ta, nhưng mọi sự đều có thể thay đổi”

Chân Thiên nghe, đáp : “ đại trưởng lão lo lắng kẻ kia”

“ Ukm!” Thần Nhãn gật đầu, nói : “ Đế Thiên An thực lực mạnh mẽ vô song, chỉ e có Thiên mới có thể cùng so bì được. Y vẫn chưa xuất thủ, nhưng một khi y ra tay khó mà thủ thắng được”

Chân Thiền chau mày, từ lần trước chữa thương cho tam vị Thánh Vương hai vị Đại Thần cùng đại trưởng lão, để hắn biết được thế gian trừ Thần tộc ra còn một kẻ có thực lực đáng sợ vô cùng. Có lẽ sức mạnh của y đả viễn siêu bọn họ, đạt đến cấp bậc của Thiên.

Cho dù hắn tự tin vào năng lực chữa thương của mình, nhưng từ miệng những người bị thương biết được y đáng sợ. Chân Thiền cũng không đủ tự tin mình có thể thắng được kẻ này.

Chân Thiền lại dùng thần lực quan sát chiến trường, chỉ cần Trăm Thần Chúng bị thương liền chữa trị. Đồng thời cũng thỉnh thoảng quan sát cự thuyền to lớn xa hoa neo đậu ở mặt biển kia, nhưng mặc cho hắn thế nào đều bị lớp kết giới phòng hộ cản lại.

Quan sát chiến trường một hồi, Chân Thiền phát hiện ra được có rất nhiều khí tức mạnh mẽ áp đảo Trăm Thần Chúng, nếu như không có hắn có lẽ đả chết mười mấy lần rồi, thầm nói : “ Bên Minh tộc hình như có vài ngươi có bản lãnh rất cao, hung ác và bạo lực không phải là đạo lý của nhân gian. Hãy xem ta đẩy sức mạnh hộ vệ Trăm Thần Chúng lên một tầng cao mới”

“Trường Sinh Giới Thần Lực- Sinh Tử Luân Hồi Hạn!”

Dười sự trợ giúp của Chân Thiền Thánh Vương, những Bách Thần Chúng bị đánh chết lại lần nữa sống dậy.

“ Những chiến sĩ tộc Thần bị thương nặng rất nhanh được hồi phục. Nếu tiếp tục chiến đấu như vậy, kết quả rất dể thấy rồi” Hàn Phong Lẫm Lầm gương mặt tràn đầy ngưng trọng nhìn gả Đại Thần bị giết sống lại, quay sang nhìn Tung Hoành Thiên Hạ gần đó hỏi lấy : “ Tung Hoành Thiên Hạ có khả năng một cú giết giặc mà chúng không thể hồi phục không?”

“ Chuyện này không dễ” Tung Hoành Thiên Hạ đáp lại, thân ảnh nâng đao đón đở thanh đại đao của gả Đại Thần kia chém xuống.

Trường Sinh Giới Thần Lực của Chân Thiền Thánh Vương có thể xem như là một cái máy bugg gian lận. Cho dù là thương thế nặng cỡ nào, chỉ cần được thần lực của y cứu trị liền có thể sống lại, vết thương trước kia liền biến mất.

“ Đáng ghét! giao chiến đến bây giờ vẫn chưa giết được tên Đại Thần nào! Quân ta thương vong cũng đã lên mấy vạn quân rồi” Nghịch Thiên Nhi Hành cùng với Huyền Phong Thánh Vương giao chiến.

Tuy hắn áp đảo được y, nhưng đối phương liên tục có thần lực gia trì chữa thương, thương thế bản thân gây ra liền bị loại bỏ. Trong chiến đấu hắn cũng đả phát hiện ra chiến trường bên dưới, tình huống bất lợi trong dự kiến của hắn.

“ Nhưng các ngươi lầm rồi! Lần này phần thắng là thuộc về chúng ta” Nghịch Thiên Nhi Hành thầm nói, chiến ý lại kéo căng, lần nữa nâng lên khí thế lao đến Huyền Phong Thánh Vương giao chiến.

Thạch Hóa căn bệnh thứ làm cho Nghịch Thiên Nhi Hành lo âu, buộc hắn phải kiềm nén sức mạnh của mình, chưa bao giờ sử dụng hết sức mạnh. Bởi một khi dùng hết hắn không thể có đủ sức mạnh chống lấy căn bênh kia.

Cái gông xiềng trên người, căn bệnh quái ác kia đả không còn nữa, hắn không còn là một con ngựa bị ghìm cương lo sợ Thạch Hóa phát tác mà chết trận giữa đường nữa.

Tuy nhiên cái giá mà hắn đổi lấy không hề rẻ một chút nào, nữ nhân hắn yêu mến đả thuộc về kẻ khác.

Nhưng hắn không thể hận được kẻ kia được, tuy đối phương đoạt đi Tùy Phong Khởi Vũ nhưng lại trợ giúp Minh tộc, vì lợi ích chung của tộc nhân. Hắn chỉ có thể đem tư tình bản thân của mình chôn xuống.

“ Ầm!!!”

Nghịch Thiên Nhi Hành cùng Huyền Phong Thánh Vương trên không trung giao thủ, hai người như sao xẹt cuốn lấy nhau, kình khí cuồng bạo không ngừng tản mát ra xung quanh, chấn tan hết thảy mọi thứ xung quanh.

“ Đúng là đồ tốt!! Chết đi cho ta”

Thương Bạch Đích Kiểm tràn đầy hưng phấn, cả người hóa sói nhưng được bao bọc trong một bộ nhuyễn giáp bó kín cơ thể, đôi vuốt trảo sắc bén đem cơ thể một tên Đại Thần xé tan nát.

Nàng không như những Đại Tướng lẫn các chiến sĩ Minh tộc khác lo sợ sẽ tiêu hao sức mạnh, giống như những gả Trăm Thần Chúng cũng chơi gian lận, thứ nàng gian lận chính là bộ chiến giáp khoác trên người.

Bất luận công kích gì của các Đại Thần đều được hấp thụ, gánh chịu hết thảy thương tổn, hơn nữa vô luận phản xạ công kích sức mạnh đều được đề thăng hơn. Đặc biệc có thể liên miên cung cấp cho nàng năng lượng đả tiêu hao.

“Ám Sát Điệp, Ba Ngàn Trảm”

Khoác trên mình chiến giáp bao phủ toàn thân, A Lam thả ra thần lực thi triển mạnh nhất chiêu thức của mình.

Ba ngàn Ám Sát Điệp ngưng tụ, như cơn lốc xoáy cuốn lấy một gả Đại Thần, trong cơn lốc nàng đem đối phương chí mạng hiểm yếu nơi công kích.

“ Keng!!!”

Thanh cự kiếm của một gả Đại Thần khác ở phía sau đánh lén thành công, phát ra một tiếng thanh thúy âm vang, kèm theo đó hoa lửa bắn ra.

“ Ngươi tưởng một mình các ngươi được trợ giúp ư?” A Lam lạnh giọng nói, cả thân hình nàng bị cự lực của y thông qua đại kiếm chặt lên bả vai khiến cho trầm xuống.

Bàn tay vung vẩy, lại thúc dục Ám Sát Điệp quay lại công kích lấy y, chẳng mấy chốc liền hóa giải thế công.

“ Tên kia mặc dù hư hỏng, nhưng đồ của hắn đều là đồ tốt” A Lam lẩm bẩm, ánh mắt nhìn về vị trí vai trái mình nơi vừa rồi có vũ khí đâm lấy, giáp bị lỏm một chút nhưng rất nhanh được phục hồi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK