Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hoàng hôn buông xuống.

“ Ầm ầm ầm!!”

Chỗ sâu một cái khe núi, một cái thác nước như là từ trên trời giáng xuống , hướng chảy vào dưới trong đầm sâu .

Nước từ trên cao không ngừng lao xuống, ầm ầm vang dội mang theo thế thiên quân vạn mã khó có thể cản đở được, kèm theo đó là mịt mù hơi nước trắng xóa quanh quẩn trong không gian.

Nhìn cảnh tượng như vậy chẳng khác nào một con mãnh thú lao xuống gây ra lực mạnh kinh người.

Dưới thác nước là một hồ nước khổng lồ, bên hồ thì là một mảnh xanh tươi thực vật tươi tốt sinh trưởng, hoa tươi khoe sắc khắp nơi.

Lại đi ra ngoài, chính là rộng lớn um tùm núi rừng. Chọc trời cổ thụ nhắm thẳng vào hướng thiên không , trong rừng bụi gai bụi cây mọc lan tràn.Kết hợp với khung cảnh nơi đây chẳng khác nào mà một thế ngoại đào nguyên, như chốn tiên cảnh nhân gian vậy.

“ Ào ào!!”

Một cái nho nhỏ thân ảnh đang đứng tại dưới thác nước bên dưới, cầm trên tay một thanh đoản kiếm vung vẩy trong làn nước ầm ầm đổ xuống, khiến từng cột nước bắn ra tung tóe khắp nơi.

Dưới chân hắn, ngâm trong dòng nước là một tảng đá tương đối lớn mà bằng phẳng, nhìn qua tựa như được một thứ gì cực kỳ sắc bén cắt qua.

Thiếu niên một kiếm lại một kiếm trong làn nước chảy chém ra. Đôi tay huy múa, từng đường từng đường kiếm đều đặn vung, không có hoa lệ không có màu mè, chỉ đơn giản vung ngang vung dọc.

“ Ào ào!!!”

Theo đoản kiếm vung vẩy, dòng nước trùng kích lên người không ngừng bắn ra bọt nước xung quanh.

Thác nước cao hơn trăm mét không ngừng ập xuống. Muốn ở lực trùng kích mạnh mẽ như vậy nâng xích huy,không thể nghi ngờ là cực kỳ gian nan, tiêu hao thể lực rất nhanh, nhưng hiệu quả hồi đáp cũng không nhỏ.

Nếu có thể thích nghi được, thì có thể tăng tốc độ huy xích, và cả thể lực của bản thân người luyện càng mạnh.

“Xoát xoát !!!”

Thiếu niên không ngừng vung kiếm, mỗi kiếm ra cũng mang theo một phiến trắng như tuyết nước. Đáng tiếc rút xích chém nước nước càng mạnh.

Vốn trong nước luyện kiếm không giống với đất liền luyện kiếm, nước lực cản so trên đất liền không khí lực cản lớn hơn rất nhiều, ảnh hưởng xích góc độ và phương hướng. Ở trong nước chém ra một kiếm, độ khó so trên đất liền chém ra mười kiếm cao.

Nhưng hiện giờ dưới thác nước độ khó còn cao hơn gấp nhiều lần, bởi dòng nước thẳng đứng từ trên cao đổ ập xuống, mang theo thiên quân vạn mã lực lượng, áp lực so với dưới hồ nước còn mạnh không biết bao nhiêu lần.

Thiếu niên cũng biết rõ khó khăn, nhưng hắn vẫn cứ lặp đi lặp lại luyện tập mấy cái đơn giản động tác.

“ Ầm!!”

Thiếu niên cuối cùng cũng đến giới hạn, cả thân hình bị đánh ngả văng khỏi thác nước ngụp sâu vào dưới hồ nước, theo luồng nước chảy mà đẩy mạnh ra xa.

Bất quá khi lần nữa từ hồ nước ngoi lên, hắn bơi trong dòng nước chỉ còn mỗi cái đầu nổi trên mặt nước mà thở hổn hển.

Đó là một cái thiếu niên ước chừng mười hai mười ba tuổi, một đầu tóc đen dài được cẩn thận bó buộc. Đặc biệc đôi mắt đen tròn linh động, khuôn mặt tinh xảo, lúc này làn da ửng hồng. Có thể thấy được lực thác nước gây cho hắn không ít khó khăn.

“ Không luyện nữa! Thiếu niên bình ổn xong hô hấp, đem mắt nhìn lên bờ một phương mà nói, ngữ khí trong có mấy phần bất mãn.

Theo ánh mắt của hắn nhìn, tại gần bờ có một cái tảng đá lớn khá là bằng phẳng, tựa như được một thứ gì cực kỳ sắc bén cắt gọt qua. Tại tảng đá trên trên có một nhóm người đang tụ tập, tại đó trên đang nấu nướng, hương khí không ngừng phiêu tán.

Trừ nhóm người này ra, vị trí xa hơn có không ít thân ảnh quân sĩ nghiêm chỉnh canh giữ, có ẩn nấp trong các tán cây có đường hoàng canh gác ở gần. Bọn họ chỉ có một cái nhiệm vụ, đó là bảo hộ mấy cái thân ảnh ở hồ nước này.

“ Cuối cùng cũng chịu lên à” một bộ màu vàng y phục, váy dài đến gối dưới chân lại mang một đôi giày cùng màu váy, nhỏ hơn vài tuổi nữ hài nhìn thiếu niên đi lên, bỉu môi mà nói.

“ Cay quá, cay quá, cô cô cứu mạng…” một cái bốn năm tuổi nữ hài, một bộ hồng y hoa văn trên thêu không ít hồ điệp, dung mạo tinh xảo như búp bê, lúc này cả gương mặt đỏ hồng, nước mắt cũng ngấn ra không ngừng cất lời.

“ Đúng là đồ tham ăn, đã nói trước rồi mà, không biết là giống ai” niên kỷ không xê xích với thiếu niên lang bao nhiêu, thiếu nữ xinh đẹp một bộ thanh xuân mơn mởn khí tức, tay vội đem một cái chén nước gần đó cấp đưa cho bé gái.

“ Giống cô cô à, lần trước nghe Mỹ Nhân a di nói cô cô so với Mật Mật còn háu ăn nhiều, nghe nói từng gãy một chiếc răng khi đòi phụ vương nấu bún giò à” tím sắc y phục, thiếu nữ tư sắc tuyệt không thua kém gì người bên, ưu nhã thưởng thức mỹ vị một bên cất lời.

“ Đúng à, đúng à, Mật Mật giống với cô cô nhất, chị cả nói không sai” ở bên mấy cái thân ảnh lập tức phụ họa vào, hiển nhiên lời nói của thiếu nữ vừa rồi bọn họ cực kỳ nhận đồng

“ Gan mập rồi, bữa nay còn dám lấy ta ra trêu chọc, bọn tai tinh các ngươi muốn ăn đòn đúng hay không?” đem uy nước ấm cho tiểu bất điểm, thiếu nữ cô cô nghe xong tỏ vẻ giận, cao giọng mà nói.

Có điều đám người ở bên tuyệt đối không sợ chút nào, chỉ cười hì hì đáp lại, bởi quan hệ giữa bọn họ cực kỳ tốt, cho nên mới không sợ vị tiểu cô cô của mình sinh khí bắt phạt.

“ Bùm!!”

Đột ngột một đạo pháo hiệu hiện lên giữa bầu trời, theo cái đạo pháo hoa này hiện ra làm cho các binh sĩ canh giữ xung quanh lẫn đám người đang thưởng thức mỹ vị bị phá bĩnh, lập tức đám binh sĩ liền gấp rút tụ tập, hộ thuẫn cùng binh khí được lấy ra.

“ Sự tình nghiêm trọng, mong công chúa cùng công tử di giá” một tên binh sĩ dường như là thủ lĩnh tiến đến gần, chắp tay mà nói.

Từ khi Việt vương gặp ám sát trong Thiên Hạ Vô Song Thành, nhiều năm đến nay việc phòng bị thích khách ám tập rất được chú trọng. Nhất là khi không ít công tử cùng công chúa ra đời, việc bảo hộ an nguy cho các công tử cùng công chúa luôn được chú trọng.

“ Sưu! Sưu!!”

Lời của gã sĩ binh này dứt không lâu, một cái thân ảnh tại các ngọn cây không ngừng lướt đi. Như lưu tinh thiểm điện, để lại trong không khí một vệt tím sắt quang mang.

“ Phanh!!”

Từ trên mà xuống, một tiếng vang nhỏ vang lên, bụi mù cùng kình khí vang lên, tán loạn lá cây tứ tung bay đi theo đạo bóng ảnh kia xuất hiện.

Tốc độ của y quá mau lẹ khiến cho đám người lẫn binh sĩ ở đây còn chưa kịp làm ra phản ứng, nhưng rất nhanh theo bóng ảnh lộ ra đám người đều làm ra hành động, đồng loạt rút ra vũ khí cảnh giác đề phòng.

Nhưng chỉ trong giây lát, hết thảy đều không còn, mà thay vào đó là kinh hỉ.

Một đầu tóc xanh lục tung bay trong gió tựa như hỏa diễm bốc cháy, dị đồng yêu dị mà xinh đẹp như sao trời trong đêm. Song thủ như ưng trảo sắc bén, đáng nói quanh người trên lôi điện rít gào như tiểu xà du lượn.

“ Thập ca!” “ Phụ vương!” “ Bệ hạ” Lấy Mộng Dao làm người mở đầu trực tiếp hô lên kéo theo phía sau đám cháu mình nhận ra người đến, cuối cùng là đám binh sĩ canh giữ cung kính hành lễ.

Trên đời này chỉ có độc nhất một cái Đế Thiên An, ngoại hình kỳ dị khác người, nhãn đồng yêu dị lại xinh đẹp. Cộng thêm hai mươi ba ngọn hỏa diễm kỳ dị từ trống không hiện ra, nhảy múa xung quanh hắn, trực tiếp không cần phải nghi ngờ thật giả nói ra thân phận của hắn.

Kỳ nhân dị sĩ có thể dịch dung hóa trang mạo nhận Việt vương, song Mộng Dao từ nhỏ đã là cái đuôi bám theo thập ca mình. Cho nên nàng rõ ràng đôi nhãn đồng cùng Dị Hỏa bên cạnh hắn, trên đời này tuyệt không có kẻ thứ hai có thể đem ra những thứ này.

“ Ha ha” Đế Thiên An cười nhẹ, thu lại Dị Hỏa cùng Chakra, khoát tay ra hiệu cho đám binh sĩ thi lễ gần đó, nói : “có phải lại gây họa gì không? Cho nên mới tụ tập ở nơi này”

“ Phụ vương” Thiên Ngôn đợi cho lôi điện mất đi, trực tiếp chạy nhanh đến đem tay ôm lấy cái thân ảnh kia, gương mặt tràn đầy vui sướng.

Ở đây trừ Thiên Ngôn cùng Lăng Sương ra thì biết rõ Việt vương Đế Thiên An xử lý chính vụ thường ngày là một cái phân thân. Còn bản thể thật sự lại bế quan không ra, cho nên khi nhận ra được bản thể thật sự cả hai làm sao không vui mừng.

Biểu hiện khác lạ của hai người làm cho đám nhi tử còn lại của Đế Thiên An nghi hoặc.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK