Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Thiên Trạch gật đầu, nhẹ nhàng vung tay luyện khí cự kiếm lại hiện ra.

“ Thu Địch xem qua không ít kiếm pháp trong thiên hạ, nhưng có thể làm được như chàng, Thu Địch thiển cận không biết đây là kiếm pháp gì?” Mộ Dung Thu Địch khinh thân mà lên cự kiếm, dò hỏi.

“ Luyện Khí Quyết” Thiên Trạch khinh thân đến cự kiếm, thúc dục cự kiếm rời đi rồi trả lời cho nàng hay.

Mộ Dung Thu Địch niệm lại : “ Luyện Khí Quyết”.

“ Đây là ta sáng tạo độc môn Luyện Khí Quyết, lấy khí vô hình mà ngưng luyện, ý càng mạnh vật càng cứng càng cường” Thiên Trạch giải đáp.

Mộ Dung Thu Địch là tiểu thư thế gia, kiến thức hiển nhiên so với người thường mạnh hơn biết bao nhiêu lần. Nghe qua được lời này cũng than thở kẻ này thiên tư đáng sợ thế nào, bộ thần công này quá mức cường hãn đi.

Lấy khí vô hình ngưng thực, nói thì dễ nhưng ai có thể làm được?

Cho dù trong chư môn đại phái Đạo gia nổi danh về việc luyện khí đi nữa, cũng không thể làm được như người này.

“ Chàng thiên tư Thu Địch bội phục, trên trung nguyên chi địa luận về luyện khí không nhà nào qua được Đạo gia, mà Luyện Khí Quyết này của Đạo Thánh quả thật kinh thế hãi tục” Mộ Dung Thu Địch tán thưởng sau lại bắt đầu thăm dò.

Thiên Trạch rõ ràng nữ nhân này ám chỉ, cũng không quanh co lòng vòng : “ nàng muốn tìm hiểu ta ư?”

“Thu Địch trước mặt Tạ gia chủ nói Đạo Thánh là nam nhân Thu Địch chọn, chuyện này e rằng không lâu nữa giang hồ sẽ truyền ra ngoài, Thu Địch đối với nam nhân mình chọn hiển nhiên tò mò muốn biết, điều này có lạ lắm ư?” Mộ Dung Thu Địch uyển chuyển nói.

Thiên Trạch nói : “ nàng là người thông minh, muốn tính toán ta cũng được, ta có thể cho nàng biết đáp án mà nàng muốn, có điều một khi tấm mặt nạ của ta cởi xuống nàng không có đường lui nào nữa, cho dù la Cô Tô Mộ Dung thị lẫn Mộ Vương thành, nàng còn xác định muốn biết ư?”

Mộ Dung Thu Địch trầm mặc một lát.

Nàng là người thông minh cho nên càng rõ một khi tấm mặt nạ kia cởi xuống, Đạo Thánh thân phận sẽ lộ ra, y vì sao che dấu dung mạo tất có đằng sau căn nguyên. Mà nó có thể để nàng buộc cùng một chổ không thoát ra được, hoặc chỉ có chết mới có thể thoát ly.

Dù trước mặt Tạ Vương Tôn nàng nói Đạo Thánh là nam nhân nàng chọn, nhưng chỉ là chọn chứ chưa phải đính hôn hay thành thân gì cả? Nàng vẫn còn đường lui cho mình, song nếu tấm mặt nạ kia cởi xuống nàng chỉ có một con đường, là cùng y đứng chung một thuyền.

Đạo Thánh bị Ngô Sở Chu Bắc Ly truy nã, cùng vô số thế lực nhắm đến, Cô Tô Mộ Dung tuy danh lừng thiên hạ thế lực bá chủ đất Cô Tô song cũng không phải là vô địch, đối mặt với hai nước áp lực hoặc các thế lực nhắm đến tài bảo của Đạo Thánh lấy đi, khó mà chống đở.

Lợi cùng hại để cho Mộ Dung Thu Địch cân nhắc, cuối cùng tấm mặt nạ kia chỉ cách một gang tay lại không cởi xuống được.

Thiên Trạch đối với lựa chọn của Mộ Dung Thu Địch cũng không có ý kiến gì, tiếp tục uống rượu lại ngự kiếm rời đi.

Vọng Nguyệt Lâu là nơi mà hắn đến, khá là bất ngờ khi qua Mộ Dung Thu Địch chỉ dẫn lại chính là đất cũ Cô Tô một nơi, cách Vô Tích thành bảy mươi dặm phồn hoa nhất đất Cô Tô thành Tô Châu.

Cô Tô Mộ Dung ở tại Cô Tô thành tây ba mươi dặm Yến Tử ổ Tham Hợp trang.

“ Đúng là cảnh đẹp, Cô Tô Mộ Dung đúng là biết chọn chổ” ngự kiếm đã đến địa bàn của Cô Tô Mộ Dung, Thiên Trạch nhìn xuống bên dưới cảnh sắc khen một câu.

Giống như Thần Kiếm sơn trang một dạng, muốn đến Cô Tô Mộ Dung thế gia chổ buộc phải vượt qua một cái hồ nước lớn, so với Lục Thủy hồ còn muốn lớn cảnh cũng không thiếu xinh đẹp, Thái Hồ.

Rộng lớn mặt hồ đầy hồ lá sen, lăng diệp, cỏ lau, giao bạch....từ trên nhìn xuống có thể thấy rõ được cảnh hồ xinh đẹp, so với Lục Thủy thì mạnh hơn nhiều. Nhưng đằng sau cảnh sắc tuyệt mỹ này lại ẩn chứa sát cơ trùng trùng.

Các gốc thực vật trên mặt Thái Hồ trừ xinh đẹp ra thì nó còn được người bố trí các trận cùng cơ quan ẩn tàng bên trong, nếu không có người dẫn vào không biết đường đi, nhẹ thì lạc trong nặng thì bỏ mạng.

“ Năm xưa tổ tiên đi đến Cô Tô liền thấy nơi này cảnh đẹp liền chọn làm chổ an cư” Mộ Dung Thu Địch tiếp lời : “ vì để tránh họa mà bố trí không ít thủ đoạn nhỏ, nhờ đó mà giúp cho họ Mộ Dung có thể nhiều lần vượt qua nguy hiểm”

Thiên Trạch nói : “ Thủ đoạn nhỏ ư? thập tiểu thư thật đúng là biết cách dùng từ”

Ở Mộ Dung Thu Địch dưới sự chỉ dẫn, Thiên Trạch ngự kiếm thẳng đến trung tâm Thái Hồ rồi dừng trước một tòa đảo.

“Xin hỏi phương nào nhân sĩ đến Yến Tử ổ Tham Hợp trang !”

Từ đảo trong một tòa biệt viện, một cái bóng người khinh thân mà lên không cao giọng mà nói, theo y xuất hiện không ít thân ảnh đen trắng y phục che mặt nạ, từng người bày ra nghênh chiến tư thế.

Mở miệng là một cái lão nhân tuổi tầm sáu bảy mươi tuổi, già cả nhưng đôi mắt vẫn còn tinh thần, y chính là Cô Tô Mộ Dung hiện giờ gia chủ Mộ Dung Chính Đức.

Lại nói Mộ Dung Chính Đức người này trên giang hồ thanh danh không nhỏ, cùng với Mộ Dung Bác và Mộ Dung Thanh Phong được xưng là Cô Tô Tam Kiệt, dưới tay ba người thế lực nhà Cô Tô Mộ Dung càng bành trướng lớn mạnh.

Mà góp phần nhiều nhất chính là Mộ Dung Chính Đức.

Bởi hắn tuy dưới gối không nhi tử lại sinh ra được chín cái con gái, trừ con gái út ra thì tám người con đều đã gả đi, mỗi chổ gả đến đều là thế gia võ lâm cả, thành ra thế lực của Cô Tô Mộ Dung trên trung nguyên nói nhỏ tuyệt không nhỏ chút nào.

Thậm chí so với Mộ Vương Thành chỉ kém không bao nhiêu.

“ Nhị bá! Là khách của chắt nữ mời đến” Mộ Dung Thu Địch cất lời.

Mộ Dung Chính Đức nghe ra được cháu gái thanh âm : “ Là Thu Địch!”

Theo hắn đáp xuống, đám tử sĩ cùng gia thần của Cô Tô Mộ Dung cũng lui xuống.

Mộ Dung Chính Đức sở dĩ bày ra trận hình như vậy là từ xa hắn phát hiện ra được có người ngự kiếm mà đến, Cô Tô Mộ Dung thế gia gần đây bị hiềm nghi làm kẻ giết nhân sĩ võ lâm Đại Sở, không ít thế lực kéo đến, mà hắn không lâu trước chạy đến Thọ Xuân gặp Cái Bang bàn chuyện Mã Đại Nguyên, trở về không lâu thì hay tin có không ít kẻ xâm nhập vào tư gia.

“ Kẻ này.... Đạo Thánh!” Mộ Dung Chính Đức nhìn thấy người kia ngự kiếm đáp xuống, bắt mắt y phục cùng tấm mặt nạ vàng để hắn nhận ra là ai, mở miệng : “ thì ra Đạo Thánh giá lâm, lão phu thất lễ rồi”

Thiên Trạch đáp xuống đem cự kiếm bắt về tay : “ nghe nói Mộ Dung gia chủ là Cô Tô Tam Kiệt, nhà Mộ Dung có Đấu Chuyển Tinh Di cùng với Càn Khôn Đại Na Di của Minh giáo, Di Hoa Tiếp Mộc của Di Hoa Cung và Thiên Trạch Quyền của Vũ Đương nổi danh, không biết là cây kiếm nhỏ này của ta có dời đi được không?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK