Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đế Thiên An ngưng thần đề phòng ám khí bắn ra từ các thành tường, đồng thời nỗ lực giảm lại tốc độ rơi của mình.

“ Phanh!!!!” theo Đế Thiên An dùng lực đập mạnh vào tường đá, xiềng xích một đầu cắm xuyên vào trong đó, một lần nữa thông qua nó hắn lại có thể tại rơi tự do trên không dừng lại.

“ Có ánh sáng!!” Đế Thiên An thở phào một hơi nhẹ nhõm khi thân hình được giữ lại, ánh mắt của hắn lại nhanh bị thu hút khi quan sát trái phái một hồi, tại bên dưới chân lại không như cảnh vật xung quanh mình u ám, phía bên dưới lại tỏa ra quang mang.

“ Phanh!!” Đại não phân tích một hồi, Đế Thiên An đưa ra chủ ý thu lại một đầu xiềng xích, cả người nhanh nhảy đến bên trái xiềng xích, hai tay sắc bén móng vuốt bám trụ trên thành đá, lại thông qua xiềng xích ném ra từng bước di chuyển xuống bên dưới.

“ Nếu không phải lực lượng đã tiêu hao hết, cần gì phải vất vả như vậy chứ” Đế Thiên An có chút chán chường nói lên, hiện tại hắn trong người toàn bộ lực lượng trong người đều đã hết sạch, chỉ có thể thông qua man lực của mình thoát hiểm.

Thả rơi, rồi lại thông qua xiềng xích cùng móng vuốt bám trụ, sau đó lại thả rơi. Cứ như thế Đế Thiên An tốn hao gần nửa tiếng mới đi hết được thông đạo dựng đứng này.

Không hề là mặt đất bằng phẳng mà là một cái khoảng không trống lớn.

“ Là một cái hang động à!” Đế Thiên An bu bám tại điểm cuối thông đạo, giờ phút này hắn cũng nhìn rõ hết thảy mọi thứ bên dưới, thì ra mật đạo mà hắn rơi xuống lại dẫn vào bên trong một cái động núi rất lớn.

Động núi rộng lớn, hoang dại dây leo bò trường bám trên vách núi, tiếng nước chảy róc rách vang lên trong hang động.Cảnh sắc cũng không có tối tăm, thông qua một cái giếng trời lớn do thiên nhiên mà thành, ánh sáng bên ngoài đi vào bên trong chiếu sáng.

“ Để thử xem” lẩm bẩm một câu, Đế Thiên Anđem đầu xiềng xích ném xuống bên dưới, ánh mắt nhìn chăm chú vào mặt đất cách mình tầm trăm mét kia.

Xiềng xích rơi xuống bên dưới, để lại tiếng rít tai nhẹ nhẹ, cuối cùng phát lên một tiếng đinh tai kim thiết va chạm, rồi lại nằm im trên mặt đá.

“ Không có cơ quan” Đế Thiên An không thấy bất cứ dị thường gì, lại lấy ra một xiềng xích khác ném xuống bên dưới, hắn không nhắm vào vị trí của xiềng xích cũ mà lại ở dòng nước gần đó.

Nhìn thấy mặt nước bắn lên tung tóe khi xiềng xích xà va chạm với mặt nước, Đế Thiên An đợi một lát vẫn không thấy dấu hiệu gì khả nghi, liền thả người mà xuống, vị trí nhắm đến chính là vị trí xiềng xích xà ném vào nước.

Trắng xóa bọt nước bắn lên tứ tung che mờ đi thị giác của Đế Thiên An, kèm với đó mát lạnh cảm giác truyền vào thần kinh của hắn trong.

Chưa tới hai phút, Đế Thiên An lại từ dưới nước, cái đầu nổi trên mặt nước và thở hổn hển, sau đó hắn bơi lội về mặt đá gần mình, thông qua đôi tay mà leo lên bên trên.

“ Tam Sinh Thạch, mật động trong núi, dường như ta thấy qua ở đâu rồi!” Đế Thiên An nằm dài trên mặt đá, đại não nhớ lại những chuyện trải qua với mình không tự chủ lại cất lời lẩm bẩm.

Nhìn bên trên ánh sáng thông qua các giếng trời chiếu vào, dây leo bò trườn khắp nơi trong động huyệt, còn cả tiếng nước chảy róc rách, cảnh vật này dường như hắn từng thấy qua ở đâu rồi. Nhưng cố gắng nhớ lại không tài nào nhớ ra được.

“ Đạp! Đạp! Đạp!!”

Nghĩ dưỡng một hồi, Đế Thiên An lại đứng dậy cất bước trên mặt đá mà đi, tiếng bước chân vang lên trong không gian này, đem mắt nhìn xung quanh một hồi, tự hỏi : “ Rốt cuộc là nơi quỷ quái nào đây?”

Đi được vài bước, Đế Thiên An tràn đầy hứng thú quan sát cái động huyệt rộng lớn này, đồng thời cũng không quên cảnh giác với nguy hiểm có thể ập đến với mình.

“ Nơi này dường như không có người sinh sống qua lại, ta trước hồi phục lại Chakra trước đã” Đế Thiên An quan sát một hồi rồi đưa ra kết luận, hắn chọn lấy một nơi khá kín kẻ mà tương đối an toàn.

Đó là ở phía trên một vách đá núi dựng đựng, chừng cao mười lăm mét bên trên lại nhô ra một cái mỏm đá, miễn cưỡng một người có thể ở trên đó ngồi. Thông qua dây leo bu bám cùng xiềng xích, Đế Thiên An liền thuận lợi ngồi trên đó.

Đạo xiềng xích xà được hắn đánh sâu vào vách đá xung quanh, trở thành ngàm cố định giữ hắn lại nếu mỏm đá bị gãy vở.

Ý niệm chìm vào cơ thể bên trong, chìm trong tu luyện thời gian trôi qua rất nhanh chóng, cho đến khi lần nữa mở mắt ra đả qua ngày mới, mặt trời đã lên cao.

Khi đã khôi phục được thế lực cùng Chakra, Đế Thiên An cũng an tâm mà khám phá thế giới mới này.

“ Đúng là xinh đẹp, nơi này đúng là thế ngoại đào nguyên” Đế Thiên An chậm rãi bước chân đi trên đường đá, gương mặt trên đầy ý cười, đôi mắt ngắm nhìn cảnh sắc bên trong.

Tòa hang động này tuyệt đối có người từng qua lại. Bởi mật đạo kia đã nói rõ hết thảy, song Đế Thiên An tốn thời gian nữa ngày quanh co trong nơi này, lại không tìm thấy được bất cứ ai?

“ Trong thời gian qua ta không phát hiện một ai, cũng không cảm nhận được khí tức khác. Có lẽ nơi này đã bị bỏ hoang, hoặc có lẽ người ở trong phát hiện ta nhưng cũng không có can thiệp” Đế Thiên An vừa đi lại vừa phân tích lấy.

Đi chừng mười phút, ánh mắt hắn bị thu hút về một phía, mày chau lại gương mặt cũng ngưng trọng lên.

Chừng năm mươi mét ở bên phải hắn, một cái lối đi. Cửa vòm tựa như được người đẽo gọt từ đá núi cứng rắn, xung quanh dây leo thực vật bò quanh tươi tốt. Ở bên trong là một cái động hang khép kín, nhưng lại có giếng trời chiếu sáng.

Dựa lưng vào tường đá, một cái xác khô có mặt. Quanh xương trắng dây leo bò trường bám trên đó, tựa như đã chết từ rất lâu rồi.

Cái xác khoanh chân tọa thiền, ở hai tay đặt lên đùi vị trí, có một viên hình tròn màu xanh lục ngọc, cở bằng nắm tay như Dạ Minh Châu chiếu sáng. Cùng với một cái hộp hình chữ nhật làm từ bạch ngọc.

“ Thú vị!” Đế Thiên An trầm ngâm một hồi, nói xong lại bước đến về cái hang đó.

Hắn bây giờ thị lực so với trước càng mạnh, trong vòng ba trăm mét nhìn thấu rõ, cho nên thân ảnh lão già trong hang đá kia bị hắn tình cờ thấy được.

“ Chết rồi ư?” Đế Thiên An chậm rãi đi đến gần, rất nhanh hắn liền chú ý đến viên ngọc trên tay.

“ Xác khô, hàn ngọc, hộp ngọc dường như đã thấy qua ở đâu rồi” Đế Thiên An cẩn thận đi đến gần, một màn phía trước dường như hắn đã thấy qua ở đâu nhưng lại không rõ.

“ Vù!!”

Theo Đế Thiên An phất tay, Chakra trong người hắn thoát ly mà ra đem bạch ngọc hộp tro bụi thổi đi. Hắn không có trực tiếp lại gần, đó là vì một màn không lâu trước kia tại đỉnh núi phía trên để cho hắn khắc sâu giáo huấn.

Ai biết hộp ngọc kia có phải là cơ quan mấu chốt hay không? Ai biết khi hắn chạm vào có khởi động cơ quan trong này hay không?

Bụi bám trên hộp ngọc rơi lả tả, để lộ ra trên đó mấy cái văn tự, văn tự ghi :“ Để lại cho người hữu duyên!”

Đế Thiên An nhìn một cái, văn tự bên trên cũng không có nhận ra, xem xong ý vị thâm trường, vận dụng Chakra ảo hóa thành một cái bàn tay, gián tiếp đem nắp hộp cạy ra.

Hộp ngạp mở ra, tại bên trong chỉ có một quyển sách cũ kỷ, bìa màu vàng. Tại bìa trên còn xuất hiện không ít bong tróc.

“ Sách! Đừng nói là võ công bí kíp. Sau lại giống đãi ngộ như những nhân vật chính thế kia nhỉ, rơi núi nhặt được võ công bí tịch. Để xem nào!” Đế Thiên An tràn đầy hứng thú, Chakra lại được điều động cách không hấp vật.

Cả quá trình lấy ra hắn cũng không quên cảnh giác khi cơ quan phát động. Song không có bất cứ giấu hiệu gì xảy ra khi quyển sách về đến tay của hắn cả.

“ Không nhận ra được!” Đế Thiên An đem sách mở ra, ở trang đầu phía trên ghi lại không ít thông tin, nhưng văn tự phía trên hắn không có nhận biết được.

Đế Thiên An mày nhíu lại, hắn cảm giác một màn này hắn đã thấy qua ở đâu rồi, song nhất thời không có nhớ ra. Cuối cùng chỉ có thể đem từng trang giấy lật qua xem lấy.

“ Sách y!” Đế Thiên An lập tức khẳng định mà nhẹ nói.

Mặc dù không nhận rõ văn tự trên sách, nhưng từng trang từng trang trên phác họa một cái nhân loại, tại đó ghi lại lộ tuyến kinh mạch lẫn huyệt đạo. Văn tự trên mười phần hẳn chú thích cách chữa trịthương tích.

“ Nếu đã hữu duyên, vậy ta cũng vui lòng nhận” Đế Thiên An xem sơ qua liền đem quyển sách thuốc này khép lại, đồng thời còn đem cả viên hàn ngọc bỏ vào bên trong hạp ngọc, chậm rãi rời đi.

Cả quá trình không có bất gì cơ quan khởi động, ba món đồ có giá trị cũng bị lấy đi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK