Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tân Trịnh một đêm này không an bình, đã có rất nhiều sinh mạng chết đi trong đêm tối.

Người dân trong thành không ai dám mở cửa ra ngoài, đều ở bên trong nhà mình hoang mang sợ hãi với động tĩnh bên ngoài.

Các thế lực giang hồ trong thành đều như rùa rụt cổ, ngoan ngoãn ở phạm vi thế lực của mình im hơi lặng tiếng. Chỉ có các thế lực đầu phục cho Cơ Vô Dạ thì ra sức tìm kiếm loạn đảng Đế Thiên An.

Cho đến khi bình minh xua tan đêm tối, trật tự trong thành Tân Trịnh mới an ổn lại như trước. Các xác chết binh sĩ được thu dọn, kiến trúc bị đốt cháy trong đêm cũng được dập tắt hoàn toàn.

Nhưng toàn thành Tân Trịnh so với trước càng thêm giới nghiêm, cổng thành phong bế, các kiến trúc gian nhà dân đều được quân binh Hàn quốc tra xét cẩn mật.

Bởi kẻ đầu sỏ gây ra náo động, Bách Việt Đế Thiên An vẫn còn chưa bị bắt xuống.

Hàn quốc vương cung chính điện nơi.

“ Bành!!!”

Thẻ trúc trên tay Hàn An quăng mạnh rơi xuống phía trước phát ra thanh âm, giận giữ thanh âm quát : “ tại hoàng cung của quả nhân lại xảy ra hỏa hoạn, quốc khố bị lấy đi, đây là đô thành của trẫm ư? Khanh lại để xảy ra những việc này, nói!!!”

Cầm trên tay tấu chương, Hàn An làm sao mà không giận dữ khi những sự việc trên thẻ trúc do Trương Khai Địa dâng lên. Kết hợp với một đêm kinh biến trong hoàng cung, hắn làm sao mà kìm được lửa giận của mình.

Tiếng quát này vừa ra, bên dưới lập tức mấy cái thân ảnh quan viên lập tức hoảng sợ quỳ xuống ngay.

“Vương thượng! tội thần vô năng để phản nghịch gây ra bất lợi cho Đại Hàn ta. Song trong quá trình truy bắt loạn đảng, phản nghịch có thể trà trộn vào trong thành rồi rời đi, hẳn có thế lực bên trong giúp đỡ.” Cơ Vô Dạ lập lại bài cũ, trước nhận tội sau đó lại kiếm lý do cho mình.

Đến hiện giờ hắn hận không moi tim rút gân lột da Bách Việt Thiên Kỳ, bởi chưa có kẻ nào để cho Cơ Vô Dạ cảm nhận được nguy hiểm như kẻ kia. Đối phương gây ra cho hắn thiệt hại quá lớn, và quá nguy hiểm.

Cũng may hắn lanh trí, trong đêm đã tìm cho mình kẻ chết thay. Bằng không không tìm được bất cứ hung thủ nào. Cái ghế đại tướng quân này hắn cũng không ngồi yên được nữa, công sức vất vả bao nhiêu năm liền sụp đổ.

Hàn vương An nghe được, gương mặt băng sương lạnh giá thêm vài phần, lời của Cơ Vô Dạ vừa ra không phải là không có khả năng.

Bằng không làm sao Bách Việt Đế Thiên An có thể làm ra những hành động ngông cuồng lớn mật thế kia được, nói không có kẻ giúp đỡ hắn là không tin.

Cơ Vô Dạ lại nói : “ lần này truy bắt Việt vương, tuy không bắt được kẻ chủ mưu, nhưng thủ hạ của Đế Thiên An bị vây quét không ít. Những kẻ này đều đã ở Tân Trịnh ngấm ngầm hoạt động và tiếp ứng cho y. Nhất là quốc khố Hàn quốc, y không thể đem nó rời khỏi Tân Trịnh, tất có kẻ giúp y cất giữ”

“Được lắm Cơ Vô Dạ!” Ở bên cạnh Trương Khai Địa quỳ một bên nghe được Cơ Vô Dạ vô sĩ lấp liếm, lừa dối Hàn vương mà thầm mắng tên hồ ly gian xảo này.

Hôm qua động tĩnh lớn như vậy, thân là Tướng quốc là đại tộc trong Hàn quốc hắn làm sao mà không biết rõ được chứ.

Bằng tình báo của Trương gia, Trương Khai Địa cũng biết được sáng nay cái gọi là phản nghịch phần tử bị vây bắt trong đêm, chính là con dê thế tội cho tội trạng thất trách của Cơ Vô Dạ.

Nhưng Trương Khai Địa không có chứng cứ tố cáo Cơ Vô Dạ gian trá hành vi. Lấy mạng sống vô tội của người dân trong thành, để cho Hàn vương một câu trả lời.

Đồng thời qua việc này Trương Khai Địa cũng chấn kinh với sự hung mãnh của Bách Việt tân vương làm ra. Giết vương thất trong thành, lấy đi quốc khố ngay trong hoàng cung, phóng hỏa hoàng cung và thiêu cháy đại tướng quân phủ.

Còn chưa dừng lại ở đó, các kiến trúc cao lớn trong thành bị phá hủy không ít, đáng sợ là trong cuộc vây quét Việt vương , gần đến bốn ngàn binh sĩ Hàn quốc mất mạng.

Một chuyện mà hắn không dám nghĩ đến lại có kẻ ở ngay trong đô thành Hàn quốc có thể làm ra được. Hơn nữa y cùng thủ hạ lại đào tẩu một cách bí ẩn, tựa như nhân gian bốc hơi không để lại tung tích gì.

Trương Khai Địa quỳ một bên, tiếp lời : “Bẩm vương thượng, từ khi Việt vương Đế Thiên An hiện thân, gây nên kinh hoảng thảm sát chư vị vương thất. Lại trắng trợn giết người rồi rời đi ngay tại ban ngày. Giờ đây đến cả hoàng cung nước Hàn cũng bị hỏa thiêu, quốc khố bị trộm, trong thành trị an lơi lỏng Đại Hàn đã nguy trong sớm tối”

“ Ngươi...” Cơ Vô Dạ hận không một kiếm chém chết Trương Khai Địa khi hắn bỏ đá xuống giếng, nhân lúc này tố giác hắn trị an lỏng lẻo để cho phản nghịch làm loạn, quốc khố mất đi dễ dàng, nhưng hắn chỉ có thể tức mà không làm gì được.

Cơ Vô Dạ cắn răng, đáp trả : “ binh sĩ Đại Hàn ta anh dũng thiện chiến, nhưng nếu có kẻ cố ý thả chuột vào kho. Cho dù vách tường kín kẻ cũng bị đào sập mà thôi”

“ Đủ rồi!!” Hàn An quát lạnh : “ đây không phải là nơi để các khanh đùn đẩy trách nhiệm, mà là cho quả nhân câu trả lời giải mối nguy của Đại Hàn”

Bách Việt Đế Thiên An cho hắn uy hiếp còn lớn hơn so với hắn dự đoán, so với huynh trưởng của y Xích Mi Long Xà còn hung hiểm hơn rất nhiều lần. Nhất là tình thế hiện giờ đã liên can đến an nguy của Hàn quốc.

Quốc khố bị lấy đi, một khi bị Thiên Kỳ truyền ra ngoài, các nước lân bang thu được tin tức này kết hợp với việc bí mật mà hắn làm ở Bách Việt năm xưa. Liền mượn cái lý do này mà phát binh công kích thì nguy hiểm khôn cùng.

Chưa kể một Bách Việt ở phía nam sở hữu trong tay sát thương đáng sợ vũ khí, một khi phát binh Hàn quốc có thể chống đỡ được ư?

Trương Khai Địa ngẫm nghĩ một hồi, nói: “ Quốc khố là nền tảng của Đại Hàn ta. Một khi quốc khố bị mất lộ ra ngoài chính là nguy hiểm với Đại Hàn. Việc cấp bách bây giờ, trước là tìm lại quốc khố. Tiếp đến làm rõ ý đồ của Việt vương đến Tân Trịnh.”

Cơ Vô Dạ thu lại tâm tư của mình, tiếp lời : “ Vương thượng, thần cho là quốc khố vẫn còn ở hoàng cung, y không thể đem đi được. Chẳng qua là bị dị thuật che mắt, chỉ cần phong tỏa hoàng cung và đô thành, rà soát thật kỹ liền có thể tìm về”

Hàn An đồng ý với ý kiến của Cơ Vô Dạ, dù sao trong quốc khố tài sản không ít, lại bị lấy đi trong thời gian ngắn ngủi. Tuyệt không thể dễ dàng như vậy được, chỉ cần phong tỏa đô thành nghiêm ngặt rà soát liền có thể tìm lấy quốc khố đã mất.

Trương Khai Địa ngẫm nghĩ một hồi, nói : “ bẩm vương thượng, thần cho rằng binh sĩ Đại Hàn ta đã quen anh dũng thiện chiến trên chiến trường, đối phó với giang hồ nhân sĩ như Việt vương, kẻ tinh thông Vu thuật có phần không phát huy sở trường. Mới dẫn đến thương vong lớn như vậy, y lại ẩn trong tối mà Đại Hàn ngoài sáng khó mà phát hiện ra, theo ngu ý của thần trước lấy độc công độc”

Hàn An nhíu mày, nói :“ Lấy độc công độc”

Cơ Vô Dạ bị khí không nhẹ, nhưng đối với hắn hiện giờ cũng không phải bất lợi, nếu thuận theo Trương Khai Đại đề xuất phương án cũng không phải là không có lợi, quay sang nhìn đồng liêu mình, nói : “ Chủ ý của Tướng quốc không khéo lại hợp với Cơ mỗ.”

“ Nói rõ hơn!” Hàn An ở trên đài cao cất lời hỏi.

Cơ Vô Dạ giành trước, nói : “ giang hồ đối giang hồ, giữa bọn chúng có cách thức riêng, trước dùng bọn họ để truy tung ra Việt vương Đế Thiên An, sau là phối hợp với đại quân Hàn quốc ta. Không biết ý nghĩ của Tướng quốc có phải như vậy không?”

Sự dũng mãnh của Bách Việt Đế Thiên An và đồng bọn để cho Cơ Vô Dạ dù không muốn cũng phải thừa nhận, binh sĩ bình thường đối phó khó mà đạt được kết quả.

Nhất là ở trong thành Tân Trịnh, địa hình bị chia cắt rất nhiều để cho những kẻ kia tận dụng sơ hở mà phá hoại mà rời đi. Thân thủ bất phàm, binh sĩ bình thường vây bắt khó mà thành công được.

Cho nên Cơ Vô Dạ muốn mượn tay thế lực giang hồ tham dự vào tiểu trừ mầm họa cho mình. Mà hắn đã có thế lực giang hồ nhắm đến, chính là giăng lưới khắp bảy quốc khổng lồ sát thủ tổ chức- La Võng.

Một khi La Võng nhận nhiệm vụ, không chết không dừng. Chỉ cần thông qua La Võng tiêu hao thực lực của Bách Việt Đế Thiên An và thủ hạ, dưới đại quân của hắn vây bắt không tin có thể không bắt giết được bất an nhân tố kia.

Trương Khai Địa thầm mắng Cơ Vô Dạ giảo hoạt, hắn muốn mượn cơ hội này đem Cơ Vô Dạ quyền lực hạ thấp xuống, nhưng hiện giờ đành phải thừa nhận : “ không sai”

Hàn An trên đài cao ngẫm nghĩ một hồi, phương án ứng đối này quả thật là tốt nhất hiện giờ đề ra, hạ lệnh : “ Quả nhân giao việc này cho hai khanh lo liệu, khi mối nguy của Hàn quốc được giải trừ, quả nhân tất trọng thưởng”

“ Thần lĩnh mệnh” Trương Khai Địa và Cơ Vô Dạ cung kính hô lấy.

Mặc dù cả hai đều không ưa thích gì nhau, hận không được bỏ đá xuống giếng ngay khi có thể. Nhưng cũng nhận rõ được tình huống bây giờ buộc họ phải bỏ qua tư tình của mình, bằng không Hàn quốc gặp nguy nan đối với cả hai cũng không có chỗ tốt.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK