Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chuyện còn chưa dừng lại, ngay đúng lúc này theo Đế Thiên An tay không ngừng kết ấn, từ người hắn tản ra hai mươi bốn phân thân tản ra xung quanh đám người hợp thành Địa Trạch Thập Nhị Tứ.

“Đại Gia Trường” Tô Mộ Vũ ho khan, máu tươi phun ra vội đứng dậy nhìn cảnh vật xung quanh mình bắt đầu thay đổi, huyển cảnh bốn mùa gió lạnh phong tuyết, ngày đêm bắt đầu thay nhau luân chuyển.

“ Đây là Cô Hư trận pháp, không đúng” Tạ Thất Đao cả kinh lên nhìn đám người bây giờ bị vây nhốt trong một trận pháp.

Đại Gia Trường khàn khàn, nói : “ đây hẳn là Địa Trạch Thập Nhị Tứ”

“ Vậy đây mới chính là uy lực của Địa Trạch Thập Nhị Tứ sao?” Lý Hàn Y nỉ non lên nhìn phía trước đại trận tỏa ra khí tức đáng sợ, đây không phải là lần đầu nàng tận mắt thấy, đả là lần thứ hai, song lần này so với vây Lôi Vân Hạc mà nói khí tràng tỏa ra đáng sợ vô cùng.

Triệu Ngọc Chân mày cũng nhíu lại khi chứng kiến một tay Đế Thiên An không ngừng kết lấy ấn quyết, mà xung quanh đại trận không ngừng biến đối chuyển hóa ngày đêm lãn bốn mùa xuân hạ thu đôn không ngừng thay đổi.

“ Vù vù vù vù” Chỉ thấy từ Đường Liệt phóng xuất ra chí cao Đường Môn ám khí Bạo Vũ Lê Hoa Châm, một khi phóng tổng cộng hai mươi bảy mai châm nhỏ...

“ Cẩn thận” Tô Xương Hà lớn tiếng nói

Đường Liệt không cách nào tin được nhìn xuống tim mình nơi đó một thanh kiếm xuất hiện, là từ phía sau lồng ngực mình xỏ xuyên mà qua, lưỡi kiếm đỏ hồng, tỏa ra yêu diễm, hắn nhận ra thanh kiếm này, chính là thanh trường kiếm trên tay vô song công tử.

“ Hừ” Đế Thiên An hừ lạnh một tiếng rút ra trường kiếm, không thèm đếm xỉa Đường Liệt đổ ập xuống, máu tươi của y hội nhập vào thân kiếm, ma văn yêu dị bắt đầu chìm nổi trên người hắn.,

Đế Thiên An môi nhích lên độ cong nâng lên Thiên Tịch lắc mình lao đến Tạ Cửu Đao, tốc độ khiến cho rất nhiều người kinh sợ.

Tạ Cửu Đao mồ hôi tuôn ra khắp người, vội nhảy lùi về sau một bước, trên tay đao vội chém về phía trước. Đối phương tốc độ khiến hắn quá hãi hùng, cũng may hắn sinh tử trải qua không biết bao nhiêu lần cho nên kịp tỉnh táo lại.

“ Cái gì” Tô Xương Ly, Tô Mộ Vũ hàm răng cắn nhẹ đầu lưỡi, vừa chống chịu lại đại trận, cũng không quên chú ý lấy đồng bọn của mình.

Lúc này trong mắt hai người thấy được, Tạ Cửu Đao trước người chính là Đế Thiên An, một tay y vươn ra tóm chặt lấy trường đao, phát ra hoa lửa không dứt, bọn họ thấy Tạ Cửu Đao tay vội buông đao nhảy người ra sau, sau đó một cái thiểm điện lóe lên.

“ Keng” Một tiếng lanh lảnh kim loại vang lên, chỉ thấy Tạ Cửu Đao trượt dài trên mặt đất, sau khi đở lấy một kiếm quét ngang của Đế Thiên An.

“ Bành” Một tiếng vang dội vang lên, cả thân ảnh Tạ Cửu Đao bị đá văng qua trái, máu tươi phun ra, từ lúc nào Đế Thiên An đả hiện ra ở vị trí hắn dừng lại, trường kiếm Thiên Tịch lại chấn vang hấp lấy máu tươi bắn ra.

“ Đây là” Triệu Ngọc Chân mày chau lại ngưng trọng, lời nói lấp lửng kinh sợ nhìn về trạng thái nam tử kia lúc này, máu tươi của những người bị Đế Thiên An giết hội nhập vào thanh đỏ hồng trường kiếm, hồng khí đại thịnh rơi rồi hóa thành hai xà khói quấn quanh vào tay y.

Như thế vẫn còn chưa làm cho hắn rung động, cái xác của Tạ Cửu Đao da thịt như mất đi một dạng, theo cái chạm tay của y đặt vào, óng ánh chi khí tràn qua người y, chẳng mấy chốc chỉ còn lại da bọc xương.

“ Ma Công:” Tô Xương Hà và Tô Mộ Vũ cả kinh thốt lên, gồng mình chống lại trong huyễn cảnh truyền đến công kích, khi thì gió rét lạnh cuôn đến, khi thì nóng nực khí tức phả ập đến gần, có khi những chiếc lá phiêu tán lại sắc bén như dao cạo bay đến.

“ Không xong” Đại Gia Trường, Tô Mộ Vũ cả kinh thốt, khi lúc nay trên bầu trời ngày đêm thay đổi, hóa thành một cơn mưa giông, lôi điện oanh kích xuống bọn họ, thân ảnh linh hoạt né tránh từng đạo thiểm điện, thì thân ảnh của Đế Thiên An đả hiện ra trước mặt hai người.

Đại Gia Trường trên tay âm độc chưởng khí, toàn bộ hắn bây giờ công lực hội tụ vào một chưởng này, Diêm Ma Chưởng.

Chỉ cần trúng Diêm Ma Chưởng người, cả người chân khí tán loạn, nếu là áp không được kia cổ chân khí, tùy thời sẽ kinh mạch nổ tung mà chết. Nhưng là luyện Diêm Ma Chưởng người cũng đồng thời sẽ phải chịu khốn khổ, bọn họ cần dùng một đạo lại một đạo mạnh hơn chân khí đi đè xuống kia cổ cắn trả lực lượng.

Song hắn còn không có cơ hội xuất chưởng, thân ảnh Đế Thiên An lại quỷ mị xuất hiện ở đằng sau, trường kiếm Thiên Tịch xỏ xuyên lồng ngực, một tay đặt ra hấp sạch toàn bộ công lực lẫn tinh khí của hắn.

“ Thiên hạ vô song, Đế Thiên An” Tô Xương Hà lẩm bẩm lên danh tự, ánh mắt nhìn máu tươi mình thoát ly thậm chí nội lực cũng ào ạt tuôn ra quán chú vào người đối phương, con mắt mở lớn tràn đầy không cam lòng nhìn lưỡi kiếm đỏ hồng xỏ xuyên qua lồng ngực mình.

Điều cuối cùng Tô Xương Hà có thể thấy được là một làn ánh sáng xanh lam từ người đối phương phủ qua người mình, một máu xám tro cảnh vật như bị tước đoạt đi sinh cơ, chiếc đầu lâu của hắn rơi xuống mặt đất bên dưới, trước khi sinh cơ đoạn tuyệt thấy được thanh đao của Tô Mộ Vũ đả bị thanh ma kiếm kia cắt đứt.

“ Hừ” Đế Thiên An hừ lạnh, hiện tại hắn trong trạng thái ma hóa lại thi triển Thiên Địa Thất Sắc, Tô Mộ Vũ cho dù có là gần chạm đến Thiên Nhân đi nữa muốn chống lại hắn cũng là người say nói mộng, không một chút thương sót cổ tay vươn ra bắt lấy yết hầu đối phương, Thiên Tịch xuyên thủng bụng hắn đem sinh mạng máu huyết lẫn tất cả nội lực trong người chuyển dời qua cho mình.

Đế Thiên An nhắm mắt lại, thân ảnh đột nhiên biến mất chỉ thấy lần nữa hiện ra đả ở bên cạnh Lý Hàn Y, trên tay Thiên Tịch chỉ về phía Đạo Kiếm Tiên.

“ Ngươi” Lý Hàn Y nhìn Đế Thiên An dị dạng cũng thất kinh lên, nàng chưa bao giờ thấy Đế Thiên An như hiện giờ, gương mặt chìm nổi những văn tự phát sáng quang mang, cả người yêu dị như ma vương giáng lâm trần gian.

“ Địa Trạch Thập Nhị Tứ căn cứ hai mươi bốn tiết khí trời trong năm mà diễn luyện mà thành, chỉ cần tìm được Đông Chí Hạ Diệt là có thể phá trận, ngươi được xưng là Đạo Kiếm Tiên có dám phá trận này của ta, một kiếm dưới sinh tử bất luận” Đế Thiên An hất hàm nhìn về phía trước Triệu Ngọc Chân.

“ Đông Chí, Hạ Diệt tốt một trận Địa Trạch Thập Nhị Tứ” Triệu Ngọc Chân tán thưởng, ánh mắt thật sau rung động nhìn về thanh kiếm kia, so với trước đây ba chuôi vô hình chi kiếm, đây mới chính là tuyệt thế ma kiếm.

Lý Hàn Y nhìn thân hình Đế Thiên An lúc này cảm xúc cũng ngỗn ngang không thôi, ánh mắt nhìn về Triệu Ngọc Chân đây là nhiều năm nay nàng vẫn luôn nhớ nhung một bóng hình. Một lần lên núi Thanh Thành gặp phải đạo sĩ này để nàng vấn vương ở đỉnh Thương Sơn một mình luyện kiếm mười mấy năm, nhưng sự xuất hiện của Đế Thiên An khiến cho nàng yêu hận đang xen.

Khác với Triệu Ngọc Chân còn cố kỵ sư môn thiên hạ, Đế Thiên An tài hoa chẳng một chút kiêng nể gì, thương sinh thiên hạ loạn thế với hắn chẳng có trong mắt, chỉ quan tâm đến người xung quanh mình, rõ ràng là tiên nhân lại giống như phàm nhân một dạng chẳng khác gì ích kỷ, háo sắc...

Triệu Ngọc Chân hạ sơn xuống núi cũng để cho nàng kinh ngạc, trong lòng cũng nhỏ vui mừng lên. Hiện giờ nàng cảm tình chính là ngỗn ngang trăm mối giữa tình đầu nhung nhớ với người nam nhân đả lấy đi thân thể của mình.

“ Ngươi, sao có thể quá đáng như vậy, sinh tử bất luận ngươi rõ ràng là ỷ thế hiếp người” Lý Hàn Y tức giận lên tiếng, cái gì sinh tử bất luận Triệu Ngọc Chân xưng là Đạo Kiếm Tiên nhưng kiếm của hắn có thể giết được một tiên nhân có bất tử chi thân như Đế Thiên An sao, một kiếm xuống người chết không ai khác chính là Triệu Ngọc Chân đây.

“ Hừ” Đế Thiên An hừ lạnh nhìn bất vi sở động Triệu Ngọc Chân lên tiếng : “ Lý Hàn Y là nữ nhân của Đế Thiên An ta, ngươi là đạo sĩ không lo tu đạo đi còn học đòi yêu đương cái gì, cút về núi Thanh Thành đi”

“Ta nhiều năm trước đả bỏ lở, lần này không thể bỏ lở,” Triệu Ngọc Chân thanh kiếm gỗ chỉ thiên, từ người hắn một cổ vô hình khí thế tỏa ra chống cự lại khí tức trận pháp một mơ hồ hư ảnh long tượng hiện ra.

Chuôi gỗ đào kiếm trên tay Triệu Ngọc Chân còn mạnh hơn cả đứng thứ sáu trên Kiếm Phố trấn sơn bảo kiếm của núi Thanh Thành- Thanh Tiêu kiếm.Chuôi này kiếm gỗ đào, ở trong chứa năm đó bị hủy Huyền Dương Kiếm kiếm phôi.

Lý Hàn Y lúc này gương mặt bên trong cũng đỏ bừng xấu hổ ngượng ngùng, kèm theo trong lòng chính là một cổ kiêu ngạo, nàng cho dù là kiếm tiên thì thế nào chung quy vẫn là nữ nhân, đối với việc trở thành đối tượng tranh giành tinh nhân một cái được xưng là tiên nhân chuyển thế, một cái là tiên nhân hạ trần thử hỏi trong thiên hạ này có nữ tử nào có thể, chỉ có nàng Tuyết Nguyệt Kiếm Tiên.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK