Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nhạc Sơn Đại Phật đỉnh đầu trên.

Bốn cái thân ảnh, ba nam một nữ.

Nữ đích thực là một mỹ nhân tuyệt thế. Nàng có một cái tên rất ôn nhu, nàng gọi là Nhan Doanh!

Người phụ nữ này có gương mặt đó xinh đẹp khiến người ta nghẹt thở, mắt mày như tranh vẽ, mặt như hoa sen, phảng phất nhỏ một giọt lệ cũng sẽ làm vỡ làn da nàng.

Nữ nhân mỹ lệ là mẹ của Nhiếp Phong nữ nhân của đệ nhất đao khách Sở quốc, Bắc Ẩm Cuồng Đao Nhiếp Nhân Vương!

Nhưng người nam nhân mà nàng đang ôm ắp lại không phải là Nhiếp Nhân Vương, y
mặc trên người một bộ tím gấm miên áo, gấm trượt như gương, thượng lấy chân kim tia sợi thêu lên chín cái giao long, giương nanh múa vuốt, bàn thân mà lên, tựa như Cửu Long hộ thân.

Vóc người khôi ngô lão giả, ước chừng 50 tuổi trên dưới, râu dài đến ngực, giống như hùng sư, hai mắt sáng ngời, hào quang rực rỡ, phảng phất như muốn che lại trời trăng chi huy.

Y họ Hùng một chữ Bá, Thiên Hạ Hội bang chủ.

Tại thế giới này Hùng Bá không như nguyên tác Phong Vân, y xuất thân là hoàng thất nước Sở, dù là bàng chi nhưng Hùng Bá cũng chiếm được rất lớn tài nguyên vượt xa rất nhiều quý tộc nước Sở.

Lấy xuất thân cùng gia thế Hùng Bá mời chào cùng xây dựng thế lực cho riêng mình ở Tây Sở, Thiên Hạ Hội dù sinh sau đẻ muộn song lại lớn mạnh nhanh nhất trên Sở quốc, trở thành một trong những đại thế lực của đất Sở.

Hùng Bá có mặt ở Lạc Sơn Đại Phật và ôm ắp nữ nhân của Nhiếp Nhân Vương, đó là vì hắn là người đứng sau khiến cho Nhiếp Nhân Vương từ thoái ẩn giang hồ đi ra, cũng là người đứng sau để Nhiếp Nhân Vương đến tìm Đoạn Soái quyết chiến.

Hùng Bá vì sao phải làm vậy? lấy thân phận của hắn không thiếu nữ nhân lại đi cướp nữ nhân của Nhiếp Nhân Vương không phải tự mất thân phận?

Câu trả lời là Hùng Bá muốn đánh chủ ý lên Nhiếp Nhân Vương và Đoạn Soái.

Thiên Hạ Hội của Hùng Bá tuy lớn mạnh nhưng cũng không phải là độc tôn, tại Sở quốc mà nói không thiếu môn phái cường đại, huống chi các nước lân cận càng không thiếu môn phái so với Thiên Hạ Hội của hắn cường.

Thành ra Hùng Bá muốn mời chào hai cái cường giả này, chỉ là Nhiếp Nhân Vương muốn quy ẩn mà Đoạn Soái thì muốn phục hưng Đoạn gia chứ không chịu làm thuộc hạ cho người khác, không chiêu mộ được hắn đành đánh chủ ý lên hai thanh thần binh của cả hai.

Tuyết Ẩm đao và Hỏa Lân kiếm đều là thiên hạ thần binh, đối với kiếm khách cùng đao khách đều là binh khí mơ ước, một khi có được Hùng Bá có thể để cho thủ hạ tăng trưởng chiến lực, hoặc là dùng nó để kết minh thế lực khác.

Mà để dẫn động được thì Nhan Doanh là con cờ hắn nhắm vào, chỉ đôi ba câu mời chào lại dụ dổ cộng thêm Nhan Doanh yêu thích vinh hoa phú quý, rất nhanh bị Hùng Bá lấy đi, tiếp đến hắn tính toán cùng cho người an bài đưa tin cho Đoạn Soái cùng Nhiếp Nhân Vương.

“ Nhan Nhi nàng có khỏe không?”

Đứng năm trượng trước, Nhiếp Nhân Vương tóc tai bù xù, trên mặt gân xanh hiện ra, một đôi mắt so hổ càng hung! So hổ mạnh hơn! So hổ ác hơn.

Bởi vì ái thê Nhan Doanh rời đi, Nhiếp Nhân Vương tự oán tự trách nổi cơn điên, hắn cho rằng Nhan Doanh là bởi vì hắn e ngại giống như Hùng Bá một trận chiến mới có thể rời đi, thế là liền dẫn Tuyết Ẩm Cuồng Đao cùng Nhiếp Phong tiến về Nhạc Sơn Đại Phật, chuẩn bị một trận chiến đến vãn hồi tâm ý của Nhan Doanh.

“ Chàng đã bảo lâu không thấy thiếp cười rồi, nhìn sơ đã biết thiếp sao rồi” Nhan Doanh yêu kiều trả lời.

Hùng Bá tiếp lời : “ người không hiểu là ngươi. Không phải là Nhan Doanh, là tự ngươi không hiểu lòng người đẹp, không trách người khác được đâu?”

“ Hùng Bá đã cho thiếp tất cả sự vui sướng và những gì thiếp mong muốn” Nhan Doanh không để ý Nhiếp Nhân Vương hung ác ánh mắt, nàng ngả vào người Hùng Bá mà sát thêm vết thương cho chồng cũ.

Nhiếp Nhân Vương mặc dù biết thê tử ngay tại Hùng Bá trong ngực, cũng thế biết được Nhan Doanh trong lòng cũng không có hắn, nàng yêu là Tuyết Ẩm Cuồng Đao danh tiếng lại không phải bản thân hắn, nhưng hắn tâm vẫn như cũ yêu nữ nhân này, để cho hắn có thể làm này trả giá hết thảy, cũng bao quát tính mạng của hắn.

Nhìn Hùng Bá cùng vợ Nhan Doanh thân mật bộ dáng, mắt của hắn lửa giận trực tiếp tăng lên điên cuồng, giống như muốn đem ánh mắt chiếu tới hết thảy sự vật cháy hết.

“ Ở đây đã có một cái tuyệt đại kiếm khách, ngươi nếu đấu thắng Đoạn Soái,và có thể chịu được bản tọa mười chiêu, bản tọa sẽ trả Nhan Doanh về lại cho ngươi, nếu là bại bản tọa chỉ có thể đem nhân gian vưu vật này tiếp tục sùng ải xuống” Hùng Bá ôm Nhan Doanh lên tiếng cuồng tiếu, một tay ôm Nhan Doanh, một ngón tay lấy Nhiếp Nhân Vương cười nói.

“Được! ngươi rút kiếm!.” Nhiếp Nhân Vương mang theo thanh âm tức giận quát lên.

Đây là khuất nhục âm thanh, thê tử ở người khác trong ngực, mà hắn cũng không có thể ra sức, chỉ có thể nghe theo an bài của Hùng Bá.

“Nam Lân Kiếm Thủ, Bắc Ẩm Cuồng Đao, mỗi kẻ một phương, chúng ta vốn sớm so tài một trận năm năm trước rồi mới phải, hôm nay dù chết cũng thấy đời này không phí!” Mặc dù biết Hùng Bá tính toán xuống nhưng có thể cùng một cái đệ nhất đao khách Sở quốc so tài, Đoạn Soái biết rõ tính toán cũng không để ý.

Chỉ là hắn đối với Nhiếp Nhân Vương không còn như trước kia xem trọng nữa, y vì một cái nữ nhân mà ẩn cư để rồi nhận đến kết quả hiện giờ, bực này ái mộ hư vinh nữ nhân đáng giá hắn như vậy trả giá sao?

Bởi vì tình mà ẩn, lại bởi vì tình rút đao giang hồ, đáng giá sao?

Nhiếp Nhân Vương cao giọng quát: “Được lắm! Vậy xuất chiêu đi!”

Đoạn Soái cũng không do dự nữa,Hỏa Lân kiếm đang nằm trong bàn tay nắm chặt của Đoạn Soái, chuôi kiếm xanh biếc lại ẩn hiện hồng quang, vừa ra khỏi kiếm lập tức bốc lên kiếm khí tràn đầy nóng bỏng cùng tà khí.

“ Xoẹt!”

Nhiếp Nhân Vương thân như tia chớp vung đao chém xuống, đây chính là chiêu thứ ba Hồng Hạnh Xuất Tường trong Ngạo Hàn Lục Quyết.

Chiêu này vốn có tên là Tuyết Trung Hồng Hạnh, sau khi Nhiếp Nhân Vương phát hiện ái thê là Nhan Doanh phản bội mình ngoại tình kẻ khác, lấy nỗi hận dung hòa với chiêu này mà thành chiêu Hồng Hạnh Xuất Tường.

Chiêu Hồng Hạnh Xuất Tường một khi xuất ra, đao thế phẫn hận mạnh liệt, bá đạo vô cùng, trên cao nhìn xuống thoáng thấy đao ảnh như mưa, xâm nhập vào từng đốt ngón tay Đoạn Soái…

Bất cứ kiếm thủ nào cũng có kiếm khí, huống hồ Đoạn Soái lại là bậc tuyệt thế kiếm thủ. Đứng trước một chiêu bá đạo của Nhiếp Nhân Vương, Đoạn Soái lập tức thả ra kiếm khí của mình cùng huy xuất Hỏa Lân Kiếm,

Thức thứ nhất trong Thực Nhật kiếm pháp của Đoạn gia – Bạch Dương Phá Hiểu!

Kiếm thế như thể mặt trời mới mọc ở chân trời.

Nhiếp Nhân Vương đột nhiên thấy hoa mặt, một luồng kiếm phong xông đến, vội vàng thu đao chống đỡ, Hồng Hạnh Xuất Tường cùng Bạch Dương Phá Hiểu ngang sức, hai đại cao thủ cùng bị đánh bay về hai phía.

Đao, lại động. Kiếm, lại xuất.

Trận này đao kiếm ngang nhau, hay là lưỡng bại câu thương?

“Oanh!”

“Oanh!”

“Oanh!”

Hỏa Lân cùng Tuyết Ẩm không ngừng va chạm, giống như hai chủ nhân đang sở hữu hai thanh binh khí cùng muốn phân lấy cao thấp cùng nhau, đao khí hàn băng rét thấu xương cùng nóng bỏng kiếm khí trong không trung tung hoành.

Nhiếp Nhân Vương và Đoạn Soái thực lực cũng không chênh nhau, trên tay lại là thần binh đương thời trên thiên hạ, mỗi thức sử ra đều có uy năng khiếp người, khiến cho những kẻ quan chiến cũng khó mà dời mắt ra được.

“ Kiếm khí nóng bỏng lại ẩn tàng tà khí, còn đao khí lại rét đáng sợ, đao trong hận ý vô cùng. Người dùng kiếm có lẽ là Đoạn gia trang trang chủ Nam Lân Kiếm Thủ Đoạn Soái, nhưng còn cùng y giao đấu là ai? Lẽ nào là Tuyết Nguyệt thành chủ Lý Trường Sanh” quan chiến bên dưới, Diễm Linh Cơ nhìn hai cái cường già kia giao chiến mà nghi hoặc.

“ Thanh đao kia là Tuyết Ẩm đao” Nữ Hầu Tước an vị phía sau Thiên Trạch, nàng quan sát được thanh đao trên tay của Nhiếp Nhân Vương rồi nói.

“ Tuyết Ẩm đao Bắc Ẩm Cuồng Đao Nhiếp Nhân Vương” Diễm Linh Cơ nghe được thì thốt lên.

Thiên Trạch tiếp lời : “ Trừ hai người kia ra còn có Hùng Bá của Thiên Hạ hội”

Diễm Linh Cơ nghi hoặc : “ một nam một bắc của Sở quốc giao đấu còn cả Hùng Bá, đúng là có ý tứ rồi”

Thiên Trạch nói : “ thú vị còn sẽ phát sinh ở đằng sau!”

Diễm Linh Cơ kiều mị nói : “ Linh Cơ thật là chờ mong”

Khu Thi Ma, Vô Song Quỷ, Bách Độc Vương ở sau yên lặng không nói, chỉ đưa mắt nhìn cặp cường giả đang giao chiến kia.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK