Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đại hội giao dịch xuyên không gian qua đi hai tháng, Long Cung vẫn chậm rãi tiêu hóa địa bàn mình thu về, vốn hắn định bế quan đột phá cảnh giới, nhưng lại bị một việc khác cho hấp dẫn, từ Trung Châu lại chạy ngược về Tây Bắc đại lục.

30 năm hà đông 30 năm hà tây chớ khinh thiếu niên nghèo .

Đây chính là câu nói làm nên một Viêm Đế Tiêu Viêm,có điều sự xuất hiện của tên Đế Thiên An đã đoạn đi con đường Đấu Đế của main nhà ta, không chỉ vậy mấy hồng nhan tri kỹ của Tiêu Viêm cũng bị đoạn nốt.

Có điều Tiêu Viêm thực lực hiện giờ cũng không so với nguyên tác kém một chút nào, tuy không có Dị Hỏa cắn nuốt để tăng trưởng thực lực, nhưng hắn lại có tài nguyên mà Đế Thiên An cung cấp cho.

Nhất là từ Thiên Sơn Huyết Đàm cảnh giới được đề thăng, trong người lại có Thiên giai đấu kỹ Ngũ Luân Ly Hỏa Pháp cùng Thiên Hỏa Tam Huyền Biến, thực lực của Tiêu Viêm còn mạnh hơn so với nguyên tác.

Mặc cho Hắc Giác vực phong vân, Trung Châu biến động thì ở Gia Mã đế quốc này tương đối yên bình hơn nhiều.

Nhưng ngày hôm nay toàn bộ đế quốc thế lực lớn nhỏ đều không cách nào yên, đều hội tụ về một nơi-Vân Lam Tông.

Thời điểm mà Nạp Lan Yên Nhiên đến Ô Thản thành Tiêu Gia đả qua đi 3 năm, hiện tại cũng chính là đến hẹn mà lên, 3 năm ước hẹn của Nạp Lan Yên Nhiên cùng Tiêu Viêm, hiện tại Vân Lam Tông chính là trung tâm của chú ý, rất nhiều ánh mắt đều chú ý đến.

Vân Lam Tông được xây dựng ở phía trên Vân Lam Sơn.

Mà Vân Lam Sơn lại cách đế đô Gia Mã vẻn vẹn có mấy chục dặm lộ trình. Hai cái ở gần kề lại như xa cách, giống như hai con quái vật lớn đối địch với nhau, nhưng đó chỉ là 3 năm trước mà thôi.

Có sự nhúng tay của Đế Thiên An cốt truyện cũng đả chệch khỏi quỹ đạo, Vân Lam Tông bây giờ cùng Hoàng thất Gia Mã đều là thế lực phụ thuộc vào Long Cung, cả hai hưởng dụng lấy tài nguyên khổng lồ của Long Cung, chỉ đông đi đông chỉ tây đi tây nào dám nhấc lên tâm tư chống đối.

Yêu Dạ đả bị Đế Thiên An ăn sạch sẻ, không chỉ vậy tông chủ của Vân Lam Tông là Vân Vận cũng không thoát khỏi, vì tông môn của mình trước dâm uy của hắn mà chủ động hiến thân, từ thù địch quan hệ lắc mình trở thành hảo hữu một dạng.

Dù sao tài nguyên mà Long Cung cấp cho quá lớn, Hắc Giác Vực thế lực lớn nhỏ bị tiêu diệt không ít, chưa kể còn mạnh mẽ hơn Trung Châu địa bàn, thay vì đánh nhau chết sống chiếm cái lợi nhỏ, còn không bằng ra sức làm tốt phần mình, chiếm lấy tài nguyên khổng lồ dư dả của Long Cung.

Vân Lam Tông trên, quãng trường rộng rải.

Lúc này quãng trưỡng có đến gần ngàn người đệ tử trên người họ chính là một bộ y phục xanh lam, ở chổ cổ tay áo ánh mây trường kiếm theo gió phiêu lãng giống như một đồ vẫn sống động.

Gần một nghìn Vân Lam Tông đệ tử hô hấp tiết tấu đã thực sự chính xác cùng một nhịp thở. Mỗi hơi thở tương hỗ lẫn nhau cùng hành động đối phó với bất kỳ một vấn đề gì liên quan. Tất cả sẽ đón nhận giống như bạo vũ tổng công kích liên miên rất mãnh liệt.

Tại bên trên cái quảng trường này. Gần một ngàn người. Cơ hồ tựa như là một khối chuyên nhất. Vào lúc động thủ đánh nhau. Ngàn người nhất tề cùng ra tay. Cho dù là Đấu Hoàng cường giả cũng phải tạm lánh xa mũi nhọn này a.

“Không hổ là Vân Lam Tông” ngồi ở bàn khách quý, Hải Ba Đông không khỏi khen ngợi khâm phục. Muốn đem giữa các đệ tử này phối hợp điều hòa ăn ý như thế vậy có bao nhiêu khó khăn?.

Cách không xa bên cạnh chiếc ghế của hắn trái phải lần lượt là Pháp Mã hội trưởng công hội Luyện Dược Sư cùng Gia Hình Thiên ánh mắt cũng tràn đầy kiêng kỵ, khi nhìn Vân Lam Tông hợp thể đại trận này.

“ Đại nhân, người nói xem lần này là Tiêu Viêm hay Nạp Lan Yên Nhiên thắng” Nhã Phi cả người không xương, dán chặt lên người Đế Thiên An.

“ Xem là biết à” Đế Thiên An cười đáp, trái ôm Vân Vận tông chủ, phải ấp Yêu Dạ công chúa, trên đùi lại là Nhã Phi có thể nói là làm cánh nam tử ước ao vô cùng, rất nhiều đôi mắt xung quanh đều len lén quan sát.

Yêu Dạ ngồi bên cạnh, nói : “Tiêu Viêm phần thắng rất lớn, hắn có Ngũ Luân Ly Hỏa Pháp cùng Thiên Hỏa Tam Huyền Biến, cộng thêm Lộng Diễm Quyết, nếu bạo phát thực lực cũng đủ đánh Đấu Linh cường giả”

Tại một phút chốc nào đó âm thanh tinh tế của bàn chân đột nhiên từ bên ngoài bậc thang màu xanh lặng lẽ vang lên theo các bước. Thanh âm khe khẽ từ từ đi vào làm cho người ở giữa quảng trường trọn vẹn một khối khí tức hơi hơi nổi lên nhiều điểm biến hóa.
Tất cả đệ tử của Vân Lam Tông đều là mở to đôi mắt. Tầm mắt tập trung ở tiếng bước chân không nhanh không chậm chổ bậc thang màu xanh. Đúng là từ chổ đó truyền đến.

Nạp Lan Yên Nhiên cũng là dần dần mở to cặp mắt phát sáng ánh mắt nhìn một cái về phương hướng kia, thầm hô : “ đến rồi”

Tiếng bước chân càng ngày càng gần, càng ngày càng vang dội.

Xa xa phía trên bầu trời, đột nhiên dương quang tỏa ra ánh sáng. Xuyên thấu qua tầng mây mờ ảo che lấp. Vừa vặn là bắn ở tại thềm đá cuối cùng. Nơi đó, một thân ảnh đơn bạc cao ngất rốt cuộc thì chậm rãi hiện ra tại vô số tầm mắt bên trong.

Ở phía trên quảng trường gần ngàn đạo ánh mắt đang nhìn chăm chú. Hắc bào Tiêu Viêm trên lưng đeo hắc kiếm thật lớn cước bộ từng bước nâng lên. Chậm rãi đi hết đến bậc thang sau cùng.

Tiêu Viêm ánh mắt không vui không buồn đảo qua tại giữa quảng trường thật lớn cuối cùng dừng lại ở phía trên đài đá, sau đó nhìn thấy được một cái xa hoa vương tọa một nam ba nữ, thầm hô : “ biết ngay mà”

Đem mắt dời đi, con ngươi sáng ngời phóng đến trên người nữ nhân mỹ lệ kia, lập tức cước bộ khẽ nâng, sau đó phóng đến ba bước tiến tới. Chỉ có tiếng bước chân trầm thấp tại giữa quãng trường yên tĩnh nhẹ nhàng lay động theo chiều gió phiêu đãng.

Ba bước hạ xuống, ngẩng cao đầu, chăm chú nhìn nữ tử nọ. Lạnh nhạt mở miệng : "Tiêu gia. Tiêu Viêm!".

Nạp Lan Yên Nhiên đôi mắt sáng gắt gao nhìn chăm chú lên thân thể gã thanh niên ở cách đó không xa hơi lộ rõ vẻ đơn bạc, ánh mắt dừng lại trên khuôn mặt tuấn tú nọ.

" Nạp Lan Gia. Nạp Lan Yên Nhiên."

Chậm rãi bước đi , Nạp Lan Yên Nhiên thân thể mềm mại cao ngất giống như một đóa tuyết liên, cặp mắt sáng nhìn Tiêu Viêm chăm chú. Trong thanh âm cũng giống như người sau khi bình tĩnh trở lại bình thường vậy.

Đế Thiên An nhìn hết thảy, lớn tiếng nói : “ Ba năm ước hẹn lần tỷ thí đã đến, hai ngươi có bao nhiêu bản lãnh thi triển hết đi”

“ Là” Tiêu Viêm cùng Nạp Lan Yên Nhiên đáp

Tiêu Viêm nhìn Đế Thiên An phía xa, lại đem mắt đảo qua các hàng ghế khách quý, trong đó có cha mình Tiêu Chiến cùng các tộc nhân, hít một hơi sâu đem mắt nhìn về nữ tử phía trước, bàn tay chậm rãi nắm chuôi thước.

Đột nhiên mạnh mẽ rút ra, Huyền Trọng Xích mang theo một cỗ phong thanh áp bức, chỉ xéo lên mặt đất, kình phong từ thân thước đem bụi bặm trên mặt đất thổi dựng lên.

Nhàn nhạt thanh sắc đấu khí lượn lờ tại bên ngoài thân thể, Tiêu Viêm chằm chằm nhìn Nạp Lan Yên Nhiên thốt: "Ba năm chi ước, ta tới đúng hẹn. Hôm nay, giải quyết mọi ân oán trong quá khứ đi, năm đó ngươi cấp cho Tiêu Gia điều sỉ nhục. Hôm nay ta trả lại báo đáp ngươi"

Nạp Lan Yên Nhiên đôi mắt đẹp nhìn đối diện với cặp mắt đen nhánh kia, trên tay chậm rãi nâng lên Phong Tuyết kiếm, thản nhiên nói: "Chuyện hôn nhân đại sự, phải tự mình ta làm chủ cho dù bây giờ ba năm đã trôi qua nhưng đối với ngươi ta không thừa nhận năm đó đã làm gì sai cả. Ta có quyền lựa chọn số phận của chính mình có lẽ tại trong lúc lựa chọn, bởi vì một số cách cư xử không đúng. Nhưng nếu thời gian có quay ngược trở lại, ta nghĩ, ta vẫn như cũ hài lòng với lựa chọn như vậy".

"Cư xử không thỏa đáng” Tiêu Viêm cười khẽ một tiếng, một câu nói nhẹ nhàng thoải mái cư xử không thỏa đáng là muốn trốn tránh thái độ ngang như cua vậy sao? Điều này nghe ra có vẻ quá đơn giản.

Nét mặt dần dần khôi phục vẻ lãnh đạm, Tiêu Viêm bàn tay nắm chuôi kiếm như thướt càng ngày càng gấp, một lát sau bàn chân đột nhiên tiến lên bước đi .

Tại lối ra, phiến đá màu xanh cứng rắn rõ ràng đến mức ở lòng bàn chân rồi lan tràn đến các nơi làm nảy sinh vài đạo vết nứt.Cuộn trào mãnh liệt mênh mông thanh sắc đấu khí,từ bên ngoài thân thể Tiêu Viêm hung bạo tàn khốc bốc dựng lên.

" Bắt đầu đi..."

Cảm nhận được cường hãn đấu khí từ thân thể Tiêu Viêm bốc dựng lên. Nạp Lan Yên Nhiên khí thế cũng tuôn ra, ngọc thủ nắm chặt trường kiếm màu xanh nhạt, cổ tay khẻ động một cái.

“ Cheng” Trường kiếm kêu lên lanh lảnh, vỏ kiếm bắn mạnh xuống mặt đất cắm sâu dưới nền đá, thanh sắc nhàn nhạt cơn gió nhỏ ở trên thân kiếm quay cuồng phiêu đãng.

Bên trong phong quyển, phong nhận sắc bén co duỗi phun hiện. Ngẫu nhiên mãnh liệt mà đột ngột phát ra, tại trên phiến đá màu xanh cứng rắn, tạo thành một vết cắt không cạn không sâu.

Thân kiếm từng bước di chuyển lên, trỏ về hướng Tiêu Viêm nơi xa xa. Kiếm phong sắc bén do ánh dương quang phản chiếu, tỏa ra ánh sáng dày đặt hào hùng.

Theo khí thế bốc lên phía trên thân thể hai người. Bầu không khí trên quảng trường to lớn, trong nháy mắt bắt đầu trở nên ngưng kết.

Xung quanh lại lần nữa trở nên yên tĩnh. Tất cả ánh mắt đều tập trung ở thân mình hai người. Rất nhiều người đều muốn biết, trải qua ba năm tu luyện. Năm đó tên phế vật thiếu niên ấy, rốt cuộc tài năng đã đạt đến mức nào?.

Đứng giữa sân Tiêu Viêm chậm rãi nhắm mắt lại. Trong chốc lát thở ra một hơi thật dài, đột nhiên mở to mắt ra. Giữa con ngươi đen kịt đấu khí phía trên thân thể hắn. Cũng tại thời khắc này lại lần nữa biến đổi trở nên thâm thúy hơn rất nhiều.

Bàn tay nắm chặt chuôi kiếm cảm giác nặng trĩu kia không ngừng truyền đến. Tiêu Viêm nâng mắt. Chăm chú nhìn nữ tử dáng người yểu điệu phía trước. Giữa không trung, bốn mắt đối nhau hai người ánh mắt đều có chút phức tạp.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK