Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Thiên Trạch lại dịch thân đến sau.

Nhà sư áo xám lập tức như chim nhạn đằng không mà lên, song chưởng lại ép xuống.

Thiên Trạch lại biến mất cướp đến sau.

“ Phanh! Phanh!”

Thường cùng chưởng va chạm, nháy mắt bạo phát ra kình lực.

Giằng co trong chốc lát, Thiên Trạch lại biến mất, nhà sư áo xám bất ngờ chưởng lực không có kẻ trước chống đở như ngựa thoát cương bắn đến trước, ép văng đi lôi thương.

“ Phanh!”

Thiên Trạch đã hiện ra bên hông nhà sư áo xám một cước đá xuống.

Nhà sư áo xám quá bất ngờ nên như sung rụng rơi xuống.

Truy Tinh Lôi Vân Thương theo Thiên Trạch điều động, bị đánh văng đi bắn xuống.

“ Đang!”

Kim thiết va chạm, Đại Bi bị Thiên Trạch ép một đầu đã quay về, tích trượng kịp ra tay cản lại một đòn hiểm cho nhà sư áo xám.

“ Đa tạ Đại Bi thiền sư ra tay” nhà tăng áo xám lễ phật.

Đại Bi nói : “ lão nạp chỉ không muốn để Quỷ Vương tiếp tục hoành hoành vô kỵ”

Thiên Trạch thu lại thương, xem thường : “ bọn dối trá các ngươi bản vương gặp cũng
nhiều, thích làm bậy còn chuyên sài mấy trò đạo mạo”

Nói xong lại nâng thương đâm đến Đại Bi.

Đại Bi nâng trượng chống đở.

Khí tràng lại kéo lên, kình lực tản ra lại ép một đám người ở gần phải lui ra.

“ Bành!”

Một tiếng vang vang lên, kình khí quét ra bốn phương tám hướng, cơn phong bạo này trực tiếp đẩy không ít kẻ dưới chiến trường, trong phạm vi ba mươi trượng xung quanh Thiên Trạch và Đại Bi chấn lùi, vài kẻ công lực nhỏ còn thổ huyết.

“ Sưu!”

Đột ngột, lại từ trong quần hào võ alam một bóng đen nhảy lên, chẳng khác gì một con diều hâu sà xuống, đáp ngay vào giữa Tiêu Phong và Huyền Từ.

Y vừa xuất hiện can dự vào cuộc chiến, lập tức một chưởng đầy uy mãnh đánh ra.

Chưởng này đem Đại Lực Kim Cang Chưởng của Huyền Từ đánh lùi, đem Tiêu Phong bất lợi hóa đi.

Người đó đột ngột can dự, mọi người ai nấy kinh ngạc, reo ầm một vùng, đến khi hai chân ông ta chạm đất rồi mới nhìn rõ. Chỉ thấy người đó đầu trọc áo đen, vải đen che mặt, chỉ để lộ đôi mắt sáng quắc như điện, cũng lại là một nhà sư nữa.

Sự xuất hiện của y khiến cho ba cuộc chiến bị dừng lại.

Một đám quần hùng thấy hai nhà sư này thân hình ai cũng cao nghệu, có điều nhà sư áo đen có hơi vạm vỡ, còn nhà sư áo xám thì rất là mảnh khảnh.

Mà hai nhà sư cũng chú ý đến nhau, áo đen áo xám cùng cất tiếng: “Ngươi ....”

Thế nhưng chỉ một tiếng “ngươi” ra khỏi miệng, hai bên cùng ngưng lại.

Lại một hồi nữa, nhà sư áo xám mới hỏi: “Ngươi là ai?”

Nhà sư áo đen cũng hỏi lại: “Thế ngươi là ai?”

Quần hùng nghe nhà sư áo đen hỏi đều nghĩ thầm: “Hòa thượng này thanh âm già cả, hóa ra là một lão tăng”.

Tiêu Phong nghe thanh âm nhận ra ngay chính là người ở nơi hoang sơn đã giáo huấn mình, tim đập thình thình, chỉ muốn lập tức tiến lên nhận nhau, lạy ta cái ơn cứu mạng trước kia.

Nhà sư áo xám nhận ra kẻ này nói: “Ngươi trốn ở trong chùa Thiếu Lâm mấy chục năm, hôm nay đến chổ này là để làm chi?”

Nhà sư áo đen cũng hỏi lại: “Ta cũng đang định hỏi ngươi, ngươi trốn ở trong chùa Thiếu Lâm mấy chục năm, hôm nay đến chổ này là để làm gì?”

Hai nhà sư vừa nói, quần tăng Thiếu Lâm từ phương trượng Huyền Từ đổ xuống ai nấy kinh ngạc vô cùng, mặt mày bần thần, nghĩ bụng: “Sao hai lão tăng này ở trong chùa Thiếu Lâm mấy chục năm mà mình không hay biết gì cả? Có chuyện đó thật chăng?”.

Nhà sư áo xám đáp: “Ta tàng thân trong chùa Thiếu Lâm là để đi tìm một vật.”

Nhà sư áo đen cũng đáp : “Ta tàng thân trong chùa Thiếu Lâm cũng là để đi tìm một vật. Món ta cần tìm ta đã kiếm ra rồi, món ngươi định kiếm chắc cũng đã tìm thấy. Nếu không như thế thì tại sao ba lần mình so tài mà lại chẳng ai hơn ai.”

Nhà sư áo xám nói: “Đúng thế! Tôn giá võ công thật cao siêu, tại hạ bình sinh ít thấy”

“Đủ rồi!” Thiên Trạch lúc này chen lời vào, trực tiếp cầm thương mà lên : “ hai kẻ các ngươi nếu muốn chiến, lên cùng Đại Bi một thể, Bản Đế lấy mệnh luôn một lượt”

Nhà sư áo đen nói : “ lão đến đây không phải là đánh nhau cùng với Việt Đế! Xin Việt Đế cho lão một chút thời gian được không?”

Xưng hô thay đổi khiến cho quần hào kinh ngạc, y không đến đánh với Thiên Trạch vậy vào tham dự vào cuộc chiến làm gì? lẽ nào là muốn cùng Tiêu Phong đánh ư?

Thiên Trạch nghe hắn nói cũng dừng lại, bởi hắn đã biết người này là ai rồi.

Còn Đại Bi nhìn thấy Thiên Trạch ngầm thừa nhận, cũng không ra tay.

Phía Từ Khấu cũng đã sở ra toàn bộ công lực trọng thương hai đối thủ của mình, hai tên kia hôn mê không rõ, chưa tham chiến tiếp.

Mà cặp đấu khác Hoàng Tuyết Mai và Mạc Đại tiên sinh đã kết thúc lấy phần thắng nghiêng về Hoàng Tuyết Mai, Mạc Đại sinh tử không rõ khi thua dưới tay Lục Chỉ Cầm Ma và được môn hạ mang về chổ của mình.

Những cặp đấu khác vẫn tiếp tục hoặc là sinh tử đã phân mà trở về trận doanh của phe mình dưỡng thương.

“ Diệp Nhị Nương mấy mươi năm rồi mụ có còn nhận ra ta không?” lúc này, đột nhiên nhà sư áo đen chợt vận công đề cao giọng thanh âm như hồng chung mà cất lên, trực tiếp hướng về một nhóm người trong đám quần hào võ lâm trung nguyên.

“ Diệp Nhị Nương” nghe đến cái tên này vô số kẻ niệm lại, đại não bất giác nghĩ đến một cái nữ ác nhân.

Diệp Nhị Nương là một trong những ác nhân, xưng danh Việc Ác Bất Tận cùng với Đoàn Diên Khách, Nhạc Lão Tam, Vân Trung Hạc là một bọn, theo động tĩnh lớn ở Thăng Long khiến Tây Hạ chú ý.

Mà Lý Thu Thủy là Tiêu Dao tam lão cũng là Tây Hạ hoàng thái hậu, Tiêu Dao phái chưởng môn gặp nạn làm sao đứng nhìn, Tây Hạ Nhất Phẩm Đường cao thủ cũng được huy động xuống Thăng Long tiếp ứng hoặc là thừa cơ chiếm lấy đồ tốt.

Thế là Đoàn Diên Khánh mang theo thủ hạ đến nơi này tham dự, và tại đông đúc mấy chục vạn người này trong chiếm một chổ.

Quá đông người cho nên không ai để ý bọn họ cả, giống như việc hai cái nhà sư lại đeo khăn bịt mặt là chuyện chú ý, nhưng đặt trong chốn người đông thế này thì ai bận tâm mà chú ý.

“Ngươi .... ngươi là.... A! Thì ra là ngươi, chính là ngươi....”

Diệp Nhị Nương lại thảng thốt kêu lên, ban đầu không rõ nhưng cẩn thận nghe hắn lời nói, lại hình dạng kia để đầu óc trong nhớ lại một màn trong quá khứ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK