Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Người nào cũng không nghĩ ra, Lữ Bất Vi một đời Tướng quốc, vô thượng Trọng Phụ, Tần quốc nhiếp chính vương, liền phải dạng này xong.

Một ngày này, toàn bộ Tần quốc, đều là một mảnh rung chuyển.

Hàm Dương trong ba ngày tiếp theo là một cơn địa chấn rung chuyển toàn bộ các thế lực lớn nhỏ trong thành.

Trường Tín hầu Lao Ái mang theo đại quân hộ giá ý đồ mưu phản khiến lòng người bàng hoàng, còn đáng sợ hơn khi tin tức Lữ Bất Vi tướng quốc muốn soán vị làm vua tràn ngập đô thành làm cho con dân trong thành khiếp sợ.

Nhưng chuyện khiếp sợ hơn khi từ Ung Thành đại quân Mông Võ xuất lĩnh Hoàng Kim Hỏa Kỵ Binh một đường áp tải Lao Ái trở về Hàm Dương, từ đây một bí mật động trời phát hiện Lao Ái không phải là hoạn quan.

Hắn nghe lệnh Lữ Bất Vi tiếp cận thái hậu Triệu Cơ cướp lấy phượng trâm điều khiển quân quyền thí vua, tuy chứng cứ không xác thực không đủ khép tội Lữ Bất Vi nhưng trách nhiệm vẫn còn dính lên thân hắn khi Lao Ái là người của hắn.

Hai ngày sau đó, Tần Vương chiêu cáo thiên hạ, bắt đầu tự mình chấp chính. Đồng thời cũng phán xử đám người phản loạn.

Lao Ái quân thần không phù hợp quy tắc, dĩ hạ phạm thượng, tụ chúng tạo phản, ý đồ thí vua, tội không thể tha ngủ mã phân thây. Những môn khách nhà cửa tịch thu và lưu đày sang đất Thục.

Tướng quốc Lữ Bất Vi, thân cư Tướng quốc, cử nhân không tra xét, tỉ mỉ khiến tâm phúc Lao Ái tụ chúng tạo phản, ủ thành đại họa, tội không thể tha thứ nhưng niệm tình công lao, tất cả quan chức đều bị tướt đoạt đuổi về Hà Nam.

Còn bản thân thái hậu Triệu Cơ vì sai sót của mình để Lao Ái cướp lấy binh quyền, bị giam ở Ung Thành quyền lực cũng bị thu hồi.

Tần quốc- Vân Dương Ngục.

Vân Dương ngục được gọi là nhân tài ngục khởi nguồn là một tên-Trình Mạc, nguyên bản là Tần quốc nhất tiểu quan, bởi vì hắn tính tình ngay thẳng, đắc tội Tần Trang Tương Vương bịnhốt vào Vân Dương ngục bên trong.

Trình Mạc ở Vân Dương ngục bên trong, đàm nghĩ mười năm, tăng giảm lớn, chữ tiểu Triện phương viên chi bút pháp, thành thể chữ lệ mới.

Cuối cùng Lữ Bất Vi tiếp kiến, nhận mệnh vì là Ngự Sử, vì chữ mới này so với trước dễ hơn nhiều nên được áp dụng.

Mà Vân Dương ngục đến đây về sau quan ép cũng là bị cho rằng là nhân tài hạng người nhân vật, mà hiện giờ nơi này chính là nơi giam giữ của Tướng quốc Lữ Bất Vi Trọng Phụ của Tần vương Doanh Chính.

Lữ Bất Vi vuốt râu nhìn về thế cờ phía trước, cảm khái nói : “ Quả là bẫy rập chết người, chỉ cần sai lầm một nước chính là vạn kiếp bất phục. Lão phu cả đời đánh cờ chưa từng thua lấy, lần này lão phu thua rồi.”

“ Cờ tuy thua nhưng người lại thắng” Đế Thiên An lên tiếng nhìn về Lữ Bất Vi, người này kiêu hùng một thời cả nước Tần đều bị hắn lừa gạt, nhà Chu suy vong bị diệt bởi Tần đến cả Chu thiên tử cũng không ngờ hậu nhân của tên chăn ngựa lại đặt dấu chấm hết cho vương triều Đại Chu.

Lữ Bất Vi lại cao tay hơn khi mà dựa vào kinh thương buôn bán cướp lấy đại Tần giang sơn.Mưu lược hơn người cho dù Đế Thiên An cũng tự nhận không bằng, hắn có thể nhìn trúng công tử Tử Sợ - Tần Dị Nhân táng hết gia sản đầu tư vào.

Đem ái thiếp của mình đưa cho hắn, một chiêu tu hú chiếm chổ quỷ thần khó lường. Tần Hiếu Văn Vương lẫn Tần Trang Tương Vương cái chết đều không thiếu dấu ấn bàn tay của hắn, La Võng dâng lưới bảy nước khống chế thế cục tọa trấn nước Tần. Thanh trừng tất cả đối thủ của Doanh Chính đồng thời còn lấy mình rèn luyện hắn.

Lữ Bất Vi nghe đến con măt có chút trong đó có chút thoáng qua rung động, nhưng chỉ là tích tắc, vuốt râu của mình : “ chỉ giáo cho”

Đế Thiên An không nói gì, đem ngón trỏ nhúng vào chung rượu của mình lấy nước làm mực viết trên mặt bàn, môi có chút lên quan sát Lữ Bất Vi. Chỉ thấy đôi đồng tử của hắn mở to, từ trong đó hắn thấy được hoảng sợ, kinh hãi không tin được, thậm chí sát khí cũng hướng đến hắn tràn ra .

Lữ Bất Vi nhìn Đế Thiên An một hồi, sau đó nhanh trở về bình thường. Trong lòng hắn hiện giờ sấm rền không thôi, bí mật hắn và Triệu Cơ che dấu không ngờ lại có người thứ 3 biết được, bí mật mà hắn chết cũng muốn đem theo vào nắm mồ của mình.

Hơn 20 năm về trướccông tử Tử Sở-Doanh Dị Nhân chính là Tần Trang Tương vương,vốn là con trưởng của An Quốc quân là cháu nội của Tần Chiêu Tương vương, nhưng mà An Quốc quân có đến hai mươi người con.

Lại mẹ ruột của Tử Sở là Hạ Cơ không được An Quốc quân ưa thích nên công tử Tử Sở được đưa sang Triệu quốc làm con tin hạt nhân nghị hòa cho hai nước Tần Triệu.

Mà Lữ Bất Vi là một thương nhân có tiếng lúc đó, đang buôn bánở Hàm Đan. Trông thấy công tử Tử Sở và có ý định giúp ông làm thái tử nước Tần, mưu dựa vào Dị Nhân để mình cũng được thành danh lớn mạnh.

Tần quốc cùng Triệu quốc lần nữa giao chiến, tại Triệu quốc làm hạt nhân thắng dị nhân, tình cảnh càng thêm gian nan. Nhất là khi 40 vạn quân Triệu bị tướng của Tần thảm sát trong trận Trường Bình, nên Dị Nhân bị ngược đãi, phải ra sống ở Tùng Đài trong cảnh khốn khổ,có thể nói, sống không bằng chết.

Lúc này Lữ Bất Vi đình thân mà ra, trượng nghĩa tương trợ, mua được trông coi người công tử Tử Sở, khiến cho TầnDịNhân qua trên vô ưu vô lự sinh hoạt. Càng đem bản thân cơ thiếp xinh đẹp của mình là Triệu Cơ đưa cho Dị Nhân.

Rất nhanh, Triệu Cơ hoài thai, sinh có một con, họ Doanh tên Chính. Nhưng Dị Nhân cũng không biết, đứa bé này không là bản thân cốt nhục, mà là Lữ Bất Vi cùng Triệu Cơ nhi tử.

Ngay khi biết tin này Lữ Bất Vi dồn hết của cải mua được Tần quốc quyền quý Hoa Dương phu nhân, từng bước một phụ tá, cuối cùng khiến cho Dị Nhân về tới Tần Quốc, cũng trở thành người kế vị.

Tần Chiêu Tương vương sau khi chết, An Quốc quân tức Tần Hiếu Văn vương lên ngôi chưa được 3 ngày thì chết, Dị Nhân trở thành thái tử tất nhiên là kế vị lên ngôi vương của nước Tần, trở thành Tần Trang Tương vương.

Mà Lữ Bất Vi cũng do đó nước lên thì thuyền lên, đại quyền trong tay, hắn một đường táng gia bại sản mưu hoa đem Tần Trang Tương vương trong khó khăn gian khổ, tốn công sức diệt trừ hai vị quân vương, để từ một công tử ghẻ lạnh lên làm quân vương một nước, Tần Trang Tương vương lên ngôi liền trọng dụng hắn.

Nhưng thiên hạ không có không tiêu tan buổi tiệc, đồng dạng cũng không có vĩnh cửu huynh đệ. Lữ Bất Vi thủ đoạn đến, càng ngày càng bị Tần trang Tương vương kiêng kị, bắt đầu âm thầm cảnh giác, mà Lữ Bất Vi càng là phát hiện điểm này, dự định tiên hạ thủ vi cường.

Cuối cùng, Lữ Bất Vi liên hợp Triệu Cơ, hố chết tuổi gần 36 tuổi Tần Trang Tương vương, khiến Doanh Chính mười ba tuổi lên ngôi xưng vương. Mà hắn, thì thành Trọng Phụ, đại quyền trong tay. Đồng thời trong bóng tối không ngừng diệt trừ những thế lực chống đối để cho Doanh Chính thuận lợi lên ngôi.

Vì đứa con này hắn hao tâm tổn sức không thôi, triệu tập tất cả thủ hạ lập ra Lả Thị Xuân Thu ghi ra những thứ mà thủ hạ hắn biết trên đời, đồng thời bên trong còn có đạo trị quốc cho Doanh Chính, chỉ cần có người chỉ ra chổ sai hay thiếu một chữ trên này Lữ Bất Vi liền tặng ngàn lượng hoàng kim.

Nhưng mà Doanh Chính không biết điều này, từ nhỏ lớn lên trong dè bỉu châm chọc của vương thất nói hắn là tạp chủng của Triệu Cơ và Lữ Bất Vi, lại thêm khi Tần Trang Tương vương chết Lữ Bất Vi thường xuyên vào cung khiến hắn thù hận Lữ Bất Vi.

Hơn nữa Lữ Bất Vi ỷ là Trọng Phụ nhiều khi lấn át khiêu khích uy quyền của hắn, cho dù đối phương có công tài bồi hắn từ nhỏ đi nửa thì Doanh Chính cũng không cho phép hắn cản đường của mình.

Thiên hạ biết chuyện này chỉ có Lữ Bất Vi và Triệu Cơ mà thôi, nhưng còn có người thứ ba đến từ hậu thế Lạc Thần. Lữ Bất Vi có thể nói là thành tựu nhất, đến cuối cùng hắn chính là người thành công nhất, khi mà đưa con của mình lên ngôi cao nhất Tần quốc.

Có thể nói, Đại Tần giang sơn, đã bị Lữ Bất Vi hoàn toàn ăn cắp.Liền tính hắn chết, cũng là con của hắn Doanh Chính, mà không phải Tần Trang Tương vương nhi tử.

Việc Doanh Chính không phải thân sinh của Tần Vương cũng bị Tần Trang Tương vương nghi ngờ, cho nên hắn liền âm thầm chuẩn bị trước văn võ bá quan một màn nhỏ máu nhận thân.

Bôi một ít giấm trên chiếc đũa quấy lên, giọt máu của Tần Trang Tương vương và Doanh Chính lập tức hai hợp thành một, việc này chính là mất khá công phu của hắn, nếu không phải trong đám thủ hạ của hắn, tình cờ đánh bậy đánh bạ chế tạo ra được sau đó hắn biết được, nên đã đem người này diệt trừ đi.

“ Thua trên tay công tử, lão phu không oan, có một điều lão phu vẫn luôn muốn biết nhiều năm nay?”

“ Tướng quốc muốn biết, năm xưa ai lấy đi Khổng Chu tam kiếm” Đế Thiên An cười nói.

“ Là” Lữ Bất Vi gật đầu, đây là điều mà hắn muốn biết suốt nhiều năm qua.

Đế Thiên An cười nói : “ Người mà Tướng quốc muốn tìm nhiều năm chính là tại hạ”

Lữ Bất Vi cũng không quá nhiều kinh ngạc, hắn đã sớm đoán được việc này, tiếp tục cất lời : “ Ta còn một điều không rõ, công tử làm sao thuyết phục được thái hậu đây?”

Đế Thiên An khóe môi nhích lên độ cong, từ bên ngoài ngục giam một thân ảnh thị nữ bước vào, đi đến gần hai người, mà Lữ Bất Vi khi thấy được thị nữ này mày chau lại, sau đó đồng tử mở lớn, kinh hô lên : “ Là nàng”

Triệu Cơ mặt phiếm hồng, đi đến gần bên cạnh Đế Thiên An ngồi vào lòng đối phương, trên cổ vẫn còn một chiếc vòng kim loại có đính lấy một sợi xích sắc nhỏ, chân trần lẫn cổ tay đều mang theo lục lạc “ leng keng” thanh âm vang lên theo mỗi bước di chuyển.

“ Tên hư hỏng” Triệu Cơ lườm hắn một cái, đem tay rót lấy chung rượu trên bàn : “ Bất Vi chúng ta cũng có một đoạn nhân duyên, để ta tiễn ngươi đi Hoàng Tuyền lộ”

Lữ Bất Vi nhìn ly rượu ngọc nhỏ phía trước đưa đến, hắn biết đây là rượu gì, lại nhìn tuyệt mỹ giai nhân phía trước, không ngờ đến cuối cùng trước khi rời khỏi nhân gian còn gặp lại nữ nhân này. Có ngu hắn cũng biết Triệu Cơ đã bị Dược Thiên Sầu thu lấy, từ đó nàng gián tiếp hạ bệ hắn.

“ Ha ha” Lữ Bất Vi cười lên, rồi đem tay tiếp nhận ly rượu một hơi uống lấy, ngay khi uống xong thân ảnh hắn có chút lảo đảo, khi đại não ong ong rất nhiều hình ảnh bắt đầu đổ về.

“ Ngươi... ngươi...các ngươi... phốc” Lữ Bất Vi hơi thở phập phồng, ánh mắt sưng huyết tay run rẩy nhìn về hai người phía trước, nói không ra lời vì tức giận cuối cùng nộ khí công tâm phun ra ngụm máu tươi.

“ Trước khi chết, xem như ngươi cũng minh bạch rồi, mấy năm nay sống trong mộng cũng nên tỉnh lại.” Đế Thiên An cười nói, ký ức mà hắn lừa gạt đối phương.

“ Phốc” Lữ Bất Vi phun ra một ngụm máu, ký ức trở về để cho hắn biết nhiều năm đến nay Triệu Cơ mà hắn tư thông là giả, là cung nữ trong cung thậm chí là thái giám, làm sao hắn có thể chịu được cơn tức này. Cuối cùng không chịu nổi đả kích cộng thêm rượu độc mà mất đi sinh mạng.

“ Nàng vào trong một chuyến đi” Đế Thiên An cười nói, nhãn đồng lại xoay chuyển trực tiếp đem Triệu Cơ dời vào nội thiên địa của mình, cũng không quên rút hồn của Lữ Bất Vi, xong hết thảy liền rời khỏi ngục giam.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK