Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Thời gian lại nhanh qua thêm vài phút, Hạ Yến cũng ý thức được mình thất thố cho nên khi cảm xúc qua đi nàng cũng dần bình tĩnh lại, từ trong ngực hắn đi ra có chút xấu hổ lại lưu luyến.

Hạ Yến áy náy nhận lỗi : “ Thật xin lỗi, cho anh thêm phiền phức”

“ Với mỹ nhân phiền phức ta đều vui lòng” Đế Thiên An nói xong đến gần thi thể Giả Đam, trực tiếp đặt tay phải trên trán hắn vận dụng Rinnegane từ linh hồn của y xem lấy ký ức.

“ Này, cậu sờ xác chết làm gì vậy?” Hàn Phi Quang nghi hoặc hỏi.

Đế Thiên An nhàn nhạt đáp : “ ta có độc tâm thuật, hắn mới chết tốn một chút thời gian lẫn công phu là được. Làm phiền ba vị cho ta yên tĩnh một lát”

“ Đến cả xác chết cũng làm được ư?” Hạ Yến, Phương Tuấn Sĩ trong đầu thầm nghĩ, bản lĩnh của gả đằng trước bọn họ đã nghe qua, song không nghĩ đến hắn còn lưu một tay lợi hại bí thuật này.

Từng cái từng cái thông tin như lũ tràn về trong đầu Đế Thiên An, như cuốn phim quay ngược từ những sự kiến mới nhất cho đến cũ xưa, từng cái hình ảnh tràn vào đại não.

Thời gian lại lặng lẽ trôi qua từng chút một, Đế Thiên An im lặng tra khảo lấy thông tin từ linh hồn của Giả Đam.

“ Đúng như ta nghĩ, quả không làm ta thất vọng, Quái Danh kiếm” Đế Thiên An từ trong tra khảo thông tin đi ra, khóe môi nhích lên độ cong khi nhìn về thanh kiếm bên cạnh, cầm lên thanh vũ khí giống như chiếc âm thoa ngắm nghĩa.

“ Quái Danh kiếm” Ba người trong phòng nghe hắn nói ra lặp lại lần nữa.

Hàn Phi Quang cất lời : “ thanh kiếm quái lạ tên cũng quái lạ”

“ Là tên của nó ư? Hẳn thanh kiếm này còn có huyền cơ đi” Hạ Yến tiếp lời

Đế Thiên An gật đầu : “ lần này vốn đến là muốn xem Thần Địa gởi chuyến hàng gì, không nghĩ thu được võ lâm bát đại khí bảo một trong”

“ Bát đại khí bảo” Ba người lần nữa hô lên, ánh mắt khó tin nhìn về thanh kiếm trên tay Đế Thiên An, hoàn toàn không nghĩ đến đó là một trong võ lâm tám món thần binh bảo khí mà người người tha thiết muốn có.

Tám món bảo vật đều xuất phát từ Thần Địa, nhưng dưới phân tranh mà lưu lạc ra ngoài võ lâm trung nguyên. Chỉ còn lại duy nhất một thanh, chính là Âm tông thần vật- Quái Danh Kiếm.

“Đã bảy món rồi!” Đế Thiên An khóe môi nhích lên độ cong nhìn về Quái Danh kiếm.

Tính thêm thanh vũ khí này thì hắn đã tụ tập được bảy trong tám món bát đại khí bảo.Một con số vô cùng ấn tượng, nếu người trong võ lâm và Thần Địa mà biết được hắn sẽ giật mình không thôi.

“ Địa Thần Các chủ Tống Lợi, quả nhiên là ngươi giở trò mà” từ trong đống ký ức của Giả Đam thu thập được không ít thông tin, trong đó có liên quan đến Giả Đam vì sao có được thanh vũ khí này.

Từ khi Hàn Tương Tựu trở về Thần Địa chấp chưởng Kiếm Tôn và mạnh mẽ đem bảy tông còn lại khuất phục. Buộc bảy tông khác bỏ vũ khí của mình để dùng kiếm, Quái Danh kiếm từ Âm tông thu hồi cất vào Thần Địa bảo khố.

Nó có thể đến tay Giả Đam là do người của Thần Địa lấy ra, chính là do Địa Thần Các chủ Tống Lợi lấy ra. Một là thực thi kế hoạch đem Đông Lĩnh thành sân sau của Thần Địa, và muốn mượn tay Giả Đam cầm Quái Danh Kiếm giết đối thủ của hắn.

“ Địa Thần Các chủ Tống Lợi! là cái lão già khốn nạn đó” Hàn Phi Quang nghe được Đế Thiên An nhắc tên, đại não nhớ đến trước đây khi gia nhập vào tiêu cục gặp lão ta, hắn đã giao đấu qua nhưng bại trận.

“ Địa Thần Các chủ Tống Lợi!” Lại một cái tên nữa khiến cho Phương Tuấn Nghĩa và Hạ Yến không rõ, đại não tìm kiếm thông tin trên giang hồ về người này.

Đế Thiên An đi đến chỗ của Hạ Yến, nói : “ lần này ngọn nguồn âm mưu đến từ Tống Lợi mà ra. Đứng sau thuê Liêu Thường Phiêu Cục chính là lão ta”

“ Mục đích của y là gì?” Hạ Yến truy hỏi

Đế Thiên Ân trả lời : “ chuyến hàng này là của Thần Địa tuồn ra, sau đó thuê tiêu cục nàng áp tiêu. Mục đích là để cho phía Đông Lĩnh cướp lấy, Giả Đam đi theo là phụ trách hàng hóa này thuận lợi đến Đông Lĩnh để thực hiện kế hoạch lớn hơn của lão ta. Dù đường nào đi nữa chỉ là một con đường chết cho các nàng mà thôi”

“ Là như vậy ư?” Hạ Yến, Phương Tuấn Nghĩa nghe xong suy ngẫm một lát cũng đã rõ.

Hàn Phi Quang chen lời vào : “ nói vậy bọn Thần Địa này bắt tay với Đông Lĩnh rồi”

“ Không!” Đế Thiên An lắc đầu rồi nói : “ nữa tháng trước Thiên Thần Các chủ Tạ Âm Mẫn đến tập kích Sát Tinh trọng thương mà về. Tống Lợi được chủ Thần Địa tiếp nhận nhiệm vụ của y. Hắn ta lợi dụng bảy bộ ở Đông Lĩnh mâu thuẫn, muốn bắt tay với họ để số hàng này tuồn vào, Giả Đam đi theo chính là hợp sức giết Tạ Âm Mẫn”

“ Hả! bọn họ không phải một phe ư?” Hàn Phi Quang khó hiểu hỏi.

Đế Thiên An cười nói : “Tống Lợi muốn Đông Lĩnh thành sân trước của Thần Địa vừa có cơ hội diệt trừ Tạ Âm Mẫn đối thủ của y, nắm quyền kiểm soát cơ quan đầu nảo khống chế võ lâm trung nguyên. Một tiễn song điêu”

“ Ra là vậy, cái lão già này thật âm hiểm” Hàn Phi Quang đã rõ, sau đó nói : “ có điều đụng phải cậu thì xui, tên Giả Đam này bị giết rồi, kế hoạch cũng phá sản thôi”

“ Sai rồi, kế hoạch vẫn tiếp tục” Đế Thiên An cười nhìn về Hạ Yến : “ ta đến đây là muốn cướp hàng đem về Đông Lĩnh mà, bây giờ lại muốn cướp người làm áp trại phu nhân”

Hạ Yến nghe hắn trêu chọc có chút xấu hổ, nói : “ chúng ta nhận tiêu làm ăn, công tử sau lại làm khó chúng ta như vậy chứ”

“ Ta làm khó nàng ư? Ta đến gở cho nàng cọc nguy hiểm, giúp nàng báo thù cho phụ thân, còn chỉ ra nguy hiểm phía trước. Nàng xem thử có tên cướp nào như ta không?” Đế Thiên An lại trêu đùa.

“ Khụ khụ” Phương Tuấn Nghĩa lại ho khan lên, chắp tay nói : “ đại ân của công tử Liêu Thường Phiêu Cục cảm kích muôn phần, có điều chúng tôi đã nhận tiêu không thể từ bỏ nửa chừng được. Xin công tử chỉ ra điểm sáng”

“ Lão có biết vì lão chen ngang mà con trai con gái tương lai của ta và Hạ Yến không ra đời rồi không?” Đế Thiên An lại lưu manh chơi đùa.

Hạ Yến càng xấu hổ hơn, ngượng ngùng : “ công tử xin người đừng trêu chọc ta”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK