Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nhất là Mộ Quỷ Tử, hắn trốn 10 năm trong mộ. Kế hoạch bày ra kín kẻ vô cùng, tất nhiên vẫn có người biết. Nhưng vì đại nghĩa người kia tuyệt sẽ không hé lời, mà Đế Thiên An lại phát hiện ra, hắn càng hiếu kỳ muốn biết rốt cuộc là sơ hở ở khâu nào.

Đế Thiên An làm gì có tài giỏi như vậy cơ chứ?. Bản thân hắn biết đến chẳng qua là có ánh mắt Thượng Đế, từng xem qua một lần, ký ức vẫn lưu giữ một ít. Cho nên biết được Mộ Quỷ Tử ẩn nấp 10 năm trong mộ.

“ Đầu tiên khi ta biết đến Cốc Tử mộ, nghe giang hồ đồn một ít. Sau đó đến Vô Ảnh Hiên nghe đối thoại của Sở phu nhân. Thông tin khác nhau nhưng có điểm chung là Mộ Quỷ Tử chết trong mộ, tự khóa trái cửa” Đế Thiên An chậm rãi nói : “ vốn ban đầu ta cũng cho là hắn chết, nhưng khi đi đến tầng thứ 5.”

Lâu Mãn Phong hiểu ra vấn đề, nói : “ khi đó Đế huynh cùng với Thủy Dao công phá Thánh Đường, mà Thánh Đường là nơi của Kỳ Thánh thủ hộ”

“ Không sai, Thánh Đường là nơi của Kỳ Thánh thủ hộ, nhưng đó chỉ còn là một tòa đổ nát, thiếu hiệp làm sao lại nghi ngờ đây?” Mộ Quỷ Tử dò hỏi.

Đế Thiên An cười đáp : “ sự tình khác thường, thuận lợi để ta sinh nghi, mối nghi về Kỳ Thánh. Sau đó ta về Ma đường rồi phải vượt một vạn bảy trăm mười một cái cơ quan, trèo qua… khụ khụ, kể thêm chi tiết cho kịch tình thú vị”

Lâm Thủy Dao đã không nhịn được tay véo mạnh, rồi nói : “ nói điểm chính”

“ À ta đến được nơi Thiên Lạc giam giữ, thấy được một cảnh ấm áp gia đình, Sở phu nhân tha thiết thương yêu, ánh mắt từ mẫu vỗ về cưng nựng. Khi ta bước vào, có lẽ vì thấy ta anh tuấn tiêu sái chính khí bừng bừng cho nên Sở phu nhân sống chết đòi gã con gái cho ta... khụ khụ” Nhìn thấy ánh mắt giận sôi muốn xông lên làm thịt, cộng thêm một bên Hàn Thiên Lạc cũng đã tham dự vào cùng Lâm Thủy Dao dẫm đạp.

“ Vô sỉ tiểu tử” Sở phu nhân hơi thở phập phồng hiển nhiên bị tức không nhẹ, lớn tiếng mà quát.

Đế Thiên An xem như không thấy, nói tiếp : “ nhưng tiếc là ta chung tình với Thiên Lạc, cho nên nhất quyết từ chối. Sau đó Mộ Dung Diệp khốn nạn lại đến, cái tên vừa ngu vừa đần lại kém cõi này cũng muốn tranh mỹ nhân. Có điều dưới phong uy của ta bị đánh chạy, sau đó ta mang Thiên Lạc chạy đi tìm nương ruột. Tìm một hồi không thấy ta mới nghi ngờ Mộ Quỷ Tử còn sống”

Đám người có chút đậu đen rau má khi nghe hắn luyên thuyên. Nhất là những người trong cuộc biết rõ mọi chuyện như Sở phu nhân cùng Hàn Thiên Lạc, rõ ràng sự việc khác biệc nhưng qua mấy tấc lưỡi của hắn lại bẻ sang một hướng khác.

“ Hài!!” Lâu Mãn Phong thở dài một cái, chắp tay nói : “ Thiên An huynh quả thật khiến Mãn Phong bội phục, có điều Mãn Phong vẫn không rõ không tìm thấy được nương của Thiên Lạc cùng với gia sư có liên hệ gì?”

“ Cái này thì tương đối phức tạp. Kẻ tầm thường liền không nghĩ được. Khi đó ta rơi vào khốn cảnh, cũng may có Thiên Lạc giúp ta. Nàng ấy hôn ta một cái, khiến ta đại não trong giây lát phát huy cực hạn... nhẹ nhẹ ... bảo bối…”

Hàn Thiên Lạc mặt đỏ thẫm lên xấu hổ, cái tên này rõ ràng là cường hôn mình giờ thì trước mặt mọi người nói mình hôn hắn, cái tên mặt dày này nàng làm sao mà nhịn được nữa chứ, thẹn quá thành giận đem mười đầu ngón tay hung hăn véo thật mạnh, chân cũng dẫm mạnh lên đó.

Hàn Thiên Lạc nói : “ Ngươi nếu không nghiêm chỉnh vậy thì câm”

Nghe xong hắn thu hồi lại đùa giỡn, tỏ vẻ đứng đắn cất lời : “ khi đó ta với Thiên Lạc kiếm một vòng vẫn không thấy, nhất thời ta đưa ra ba suy nghĩ. Một Tiêu Vũ Đình đã chết, hai là bị dời đi nơi khác, ba là được người cứu.”

“Chết trường hợp này xác xuất nhỏ, bởi vị Kỳ Lân Ty lý do khiến Sở phu nhân nhất thời không thể giết. Hai khả năng này chiếm 9 thành, rất có khả năng bị giam ở một nơi khác, còn lại 1 thành được người cứu.”

“Ta lại suy nghĩ, nếu một thành bị cứu ai là người có bản lĩnh cứu được Tiêu Vũ Đình trong Cốc Tử mộ này. Nghĩ đi nghĩ lại ta chỉ nghĩ đến một người, cũng chính là y có khả năng nhất”

Mộ Quỷ Tử tiếp lời : “ Kỳ Thánh”

“ Không sai” Đế Thiên An gật đầu, nói : “ Thánh đường ta không gặp hắn, ta sớm đã lưu tâm rồi. Cho nên ta suy nghĩ là hắn làm ra. Nhưng hắn là người Mộ Vương Thành không có lý do mà cứu đi Tiêu Vũ Đình”

“ Nhưng nếu không phải là Kỳ Thánh thì là ai? Ta bắt đầu hoài nghi. Đến lúc này ta lại bắt đầu rà soát lại suy nghĩ một lần nữa. Hết thảy Cốc Tử mộ liên quan, sau đó ta phát hiện ra một điểm hết sức bất hợp lý.”

“ Khi ta đi xuống Cốc Tử mộ cơ quan trùng trùng, một tầng so với một tầng khó, Mộ Quỷ Tử ngươi làm gì lại có thể có tài đi đến tầng cuối được. Tử đây Mộ Quỷ Tử bị ta chú ý đến, sau đó ta lại ra soát càng thấy càng không hợp lý”

“ Sau đó ta lại nghĩ đến ngươi nếu không chết đây? Từ đây ta lại bám theo mạch suy nghĩ này thử xâu chuổi lại. Khéo thay nó ghép thành một bức tranh mạch lạc hơn ta nghĩ, ta không rõ ngươi làm cách nào nhưng ta nghĩ ngươi có được sự giúp đỡ của Thủ Mộ Sứ”

“ Sau đó ve sầu thoát xác, để cho kẻ chết thay ngươi. Kỳ Thánh chính là ta nghi ngờ nhất, nếu Kỳ Thánh là Mộ Quỷ Tử, như vậy cục diện đêm nay ngươi sẽ chờ lúc thích hợp nhất mà ra tay ngáng chân Mộ Vương Thành.”

“Tiêu Vũ Đình đóng vai trò then chốt, ngươi ra tay lại tuyệt phối. Ta tám thành khẳng định, cho nên chờ ngươi ở đây. Ta đoán ngươi sẽ thừa cơ góp náo nhiệt. Cho đến khi ngươi xuất hiện, suy đoán của ta được minh chứng.”

Lời hết bầu không khí lặng im trong giây lát.

Cỡ nào đáng sợ trí tuệ, từ những manh mối vụn vặt như mò kim đáy bể lại có thể sâu chuổi lại. Tại trong màn đêm bí ẩn tìm ra được đáp án ẩn sâu trong đó.

Những người ở đây cho dù không nguyện cũng phải thừa nhận một điều, tên nam nhân kia tài trí để cho bọn sợ hãi.

“ Ba ba ba” Mộ Quỷ Tử là người phá đi yên tĩnh, hai tay vỗ lấy một tràng, ánh mắt bên trong tràn đầy kính nể, cất lời : “ thiếu hiệp quả thật khiến cho lão phu sợ hãi, bội phục bội phục”

“ Mãn Phong hỗ thẹn” Lâu Mãn Phong cũng lắc đầu than thở.

Lâm Thủy Dao cùng Hàn Thiên Lạc ánh mắt bên trong hiện lên vẻ say mê, tuy quá trình giải thích có chút khúc chiết, nhưng về sau bọn họ nghe hắn giải thích không còn đùa cợt, biết được hắn chỉ cần những manh mối nhỏ liền mò mẫm ra được bí mật chôn sâu.

Sở Vân Khê nghe xong hết thảy, đối với cái tên tiểu tử khốn kiếp kia quả thật cũng để nàng kinh sợ, ngẫm nghĩ cất lời : “ Năm đó Mộ Quỷ Tử ngươi không tiếc thân rơi vào nơi nguy hiểm, dùng độc Thích Nhuyễn Giáp qua được tầng của ta. Nhưng lúc đó ta nghĩ ngươi bị thương nặng tuyệt không vượt qua được tầng sau.”

“Bởi vì Độc Cô Giản của Kỳ Lân đường võ công còn cao hơn ta. Mà Kỳ Lân Tý đã luyện thành tầng thứ 9. Đừng nói một mình Mộ Quỷ Tử ngươi, có thêm 10 Mộ Quỷ Tử nữa cũng không xứng làm đối thủ của ông ta”

Mộ Quỷ Tử nghe xong cười nói : “ lẽ ra là như vậy, nhưng thực ra là Kỳ Lân Tý của ông ta bị phá giữa chừng. Hơn nữa tại hạ còn dùng nó để phá Cốc Tử mộ”

“ Lúc đầu ta nghĩ mãi không thông, nhưng sau khi tay Độc Cô Giản đứt luôn im lặng về chuyện này. Hơn nữa còn cấm con cháu tu luyện Kỳ Lân Ty thần công.” Sở Vân Khê chậm rãi nói ra mối suy nghĩ không thông nhiều năm : “ cho nên ta đoán rằng Kỳ Lân Ty của Độc Cô Giản không phải là do ngươi phế. Hơn nữa tay là do ông ta tự chặt”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK