Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Khi kiếm thế của cả hai đả thịnh, Mộc Lạc hai người lập tức thả ra đại chiêu.

“Oanh!”

Hàn Huyết Cổ Kiếm cùng Thần Sai kiếm lao đến nhau, hung hăn va chạm.

So với trước hồ nước bốc lên càng dày càng lớn cột nước, kiếm khí tứ tung trên mặt hồ, bọt nước trắng xóa, không ngừng cột nước kéo lên không dứt.

Mộc Tuyết Ly cùng với Lạc Thời Thu giằng co với nhau, hai thanh trường kiếm khí thế va chạm với nhau nảy lửa, hai luồng bất đồng lực lượng tranh phong, mạnh mẽ ép mặt hồ nước dậy sóng không ngừng.

Chừng nữa nén hương giằng co, chỉ thấy Hàn Huyết Cổ Kiếm bị đẩy lùi.

Ai nhìn cũng thấy được Mộc Tuyết Ly chiếm ưu thế.

Chính ngay lúc này, cánh tay phải của Lạc Thời Thu nâng lên, cánh tay tụ lực trong người công lực vận vào.

Kỳ Lân Ti chín tầng tại lúc này sở ra.

“ Bành!!”

Theo Lạc Thời Thu một quyền đánh ra, quyền khí cương mãnh chí cương chí dương gia tăng vào, vốn rơi vào hạ phong tình thế đảo ngược.

Mộc Tuyết Ly bị một quyền bất ngờ này đánh lùi trượt dài trên mặt nước.

“ Lạc Thời Thu vốn thực lực phải yếu hơn tỷ tỷ mới đúng, hắn làm thế nào?” Mộc Tuyết Nhu thấy Lạc Thời Thu cướp kiếm đuổi đến trước, nghi hoặc vô cùng.

“ Tỷ quên chổ của chúng ta có không ít trái cây ư?” Diệp Linh chen vào.

Hàn Thiên Lạc nói : “ không sai! Lạc Thời Thu sở dĩ công lực tăng mạnh một đường là hắn dùng không ít trái cây của chúng ta, hắn hai mạch Nhâm Đốc đã thông, có thêm nội lực tăng cường thành ra khoảng cách với Mộc Tuyết Ly rút ngắn lại”

Phó Quân Tường nói vào : “ Hắn có thể dùng Mộc Tuyết Ly không thể dùng ư, cô ta là tỷ tỷ của Tuyết Nhu”

Mai Ngâm Tuyết nói : “ kỳ lạ, tuy Lạc Thời Thu bất ngờ một kích nhưng Mộc Tuyết Ly cũng không phải dể như vậy chế trụ”

“ Kỳ Lân Ti đúng là lực lớn vô cùng song nội công của Mộc tỷ tỷ tại hồ nước này có trở lực rất lớn, giống với Huyễn Mặc Thần Công nhà muội có nước là được tương trợ, Lạc Thời Thu muốn đánh bại được không nhanh như vậy” Lâm Thủy Dao cũng nghi ngờ nói.

Lộng Ngọc nói : “ Là cô ta mở nước ư?”

“ Nhưng đây là trận chiến Công Thủ liên quan đến danh dự hai phái cả ngàn năm nay, không lý gì cô ta lại thả cả” Thạch Thanh Tuyền nghi hoặc.

Đám nữ bắt đầu bàn luận.

“ Ta thua rồi!” ở bên dưới Mộc Tuyết Ly nói, nàng vốn lẽ còn có thể cùng Lạc Thời Thu chiến tiếp, nhưng hôm nay nàng rõ đại sư huynh có kể hoạch của mình, nàng không trợ giúp song cùng ngầm ủng hộ.

Mộc Tuyết Ly nói xong, khinh thân trở về Quan Chiến Lâu.

“Công Mộ phái Lạc gia tổ đường Lạc Thời Thu, thắng. Mời người tiếp theo của Thủ Mộ phái ra sân” Địch Trường Vệ nhìn kết quả cất lời.

Người tiếp theo của Thủ Mộ phái không cần nói cũng đa số người có thể đoán ra được, tề danh với Thần Sai- Quỷ Sứ.

“ Quỷ Sứ Thủ Tôn của Thông Linh Tháp” tại trận doanh của Thủ Mộ phái, Quỷ Sứ vác lên Quỷ Sứ Chi Nhận lớn tiếng báo danh, khác với Thần Sai nhảy ra ngoài mà tại ở trận doanh mình báo danh.

Lời vừa dứt, y cũng không có nhảy xuống.

“ Phanh!”

Cùng lúc này, Quan Chiến Lâu đột ngột vang lên, ba tầng đại lâu vị trí Thủ Mộ phái trận doanh đột nhiên bạo phát ra khói trắng, cực kỳ đột ngột cùng bất ngờ như cuồng phong quét ra khiến cho bất cứ ai cũng không ngờ được.

Một phần nơi này là địa bàn của Thiên Thiền tự là Thủ Mộ phái, có đông đảo nhân sĩ võ lâm cùng triều đình Đại Chu đến tham dự, không ai nghĩ ra được sẽ xuất hiện biến cố bất ngờ này, mà không ai ngờ đến chính là Thủ Mộ phái người.

Thành ra không một ai phản ứng kịp, cuối cùng bị khói mê gục gã, nằm la liệt trên sàn gỗ trong Quan Chiến Lâu.

“ Chuyện này là thế nào?”

“ Không xong nội lực của ta”

Thủ Mộ phái người kinh sợ khi phát hiện ra nội lực không cách nào điều động.

“ Chư vị! không có thuốc giải của ta, các ngươi đều điều được chân khí. Nhưng các vị yên tâm, Quỷ Sứ không có lấy mạng chư vị, chỉ là đợi xử lý xong tư tình tất sẽ cáo lỗi với chư vị, đích thân đưa thuốc giải độc” Quỷ Sứ cất cao lời nói.

Hắn lời này vừa ra khiến cho quần hào Chu quốc lẫn cả thái tử Chích Viêm đều bất ngờ, không nghĩ người dấu mặt ra tay lại chính là Quỷ Sứ Thủ Tôn, nhân vật tại Thủ Mộ phái có địa vị cực kỳ lớn.

Y vì sao phải ra tay?

“ Quỷ Sứ, ngươi muốn làm gì?” Mộ Dung Diệp cất cao lời chất vấn

Sở Bách Xâm chen vào : “ Quỷ Sứ Thủ Tôn, đây là ý gì?”

“ Tại sao phải ám toán chúng ta” Độc Cô Giản cau mày nghi hoặc.

Quỷ Sứ không đáp, lần lượt hướng Ngọc Long Tọa trên và thái tử Chích Viêm chổ cùng đưa tay thi lễ trái phải, nói rằng : “ Tại hạ có ẩn tình nhất định phải tra rõ, kính xin Đế Long Hoàng, thái tử Chích Viêm cùng các vị Công Mộ phái cùng chi sĩ hào kiệt các nơi trong Quan Chiến Lâu thư thả cho ít thời gian”

Kế hoạch trù tính trong hắn cũng đã lường đến việc Thiên Trạch phá bỉnh, song hắn cược có mối quan hệ Mộc Tuyết Ly và Mộc Tuyết Nhu và cả Mộ Dung Thu Địch, vị kia ắt hẳn sẽ không nhúng tay, hoặc là chờ cho kết quả ngã ngủ mới ra tay.

“Ukm!” Thiên Trạch nhẹ gật đầu.

Chích Viêm hiển nhiên phản cảm cùng giận dữ với việc Quỷ Sứ làm ra, nhưng hiện giờ Việt Đế phía trước, hắn cũng không thể tự mất phong độ được, chỉ ậm ở một tiếng cho có.

“ Mộ Dung Hiển không cần phải vận khí” Quỷ Sứ đi đến trước ca ca mình cùng ân sư cất lời nói.

“ Rốt cuộc ngươi là ai? Là Nam Cung thế tử Nam Cung Nguyệt? Hay là Vô Khả hòa thượng củaThiên Thiện tự?” Mộ Dung Hiển cả người giống như già lão không còn khí lực, gian nan đứng lên, một tay bám vịn lấy thành lan can cầu thang, cất lời hỏi.

Quỷ Sứ nói: “ Bọn họ đều là ta, nhưng cũng không phải là ta thật sự, ta là ai? Có lúc chính ta cũng phân rõ, nhưng ta biết ta của hiện tại là ai.”

Mộ Dung Hiển hỏi : “Ngươi ẩn mình sâu như vậy, nhất định có nguyên do rất lớn, bản vương rất hiếu kì con người thật sự của ngươi rốt cuộc là ai?”

Mộ Dung Hách đi đến gần, kề tai bên cạnh Mộ Vương nói : “ con người thật sự của ta, tên gọi Mộ Dung Hách!”

“Cái gì!” Mộ Dung Hiển ngả xuống bậc thang lầu, thần sắc kinh hoảng.

Mộ Dung Hách nói : “ Tam ca! Ta là cửu đệ của huynh! Huynh không ngờ chứ gì?”

Mộ Dung Hiển hỏi : “ Vậy? Vậy năm đó! Người nằm trong quan tài đá của Thông Linh tháp bồi táng cho phụ vương là ai?”

Mộ Dung Hiển nói : “ đó là Nam Cung thế tử Nam Cung Nguyệt, hắn tự nguyện thay ta bồi táng cho phụ vương. Còn ta lấy tên hắn mà sống tiếp”

Thật ra Mộ Vương Thành có ngủ đại gia tộc trợ giúp, lần lượt là Vong Xuyên, Kỳ Lân, Thiên Cơ, Sở Độc và Nam Cung. Nhưng sáu trăm năm trước địa vị gia tộc Nam Cung suy yếu, địa vị không còn như trước và thoái ẩn khỏi hàng ngủ gia tộc hộ vệ cho Mộ Vương thành, đến nay thế nhân chỉ biết đến tứ đại gia tộc.

“ Thì ra là vậy!” Mộ Dung Hiển đến giờ đã hiểu rõ mọi chuyện.

Mộ Dung Hách đến trước Khổ Thiền, nói : “theo bối phận Khổ Thiền đại sư là trưởng giả lớn nhất của gia tộc Mộ Dung chúng ta, cho nên ta mời ông ấy đến đây tới chứng kiến chuyện này Ngoài ra còn có Mộ Dung Chính Đức ở Cô Tô.”

Thủ Mộ trận doanh Mộ Dung Chính Đức cũng chỉ ậm ừ cho có lệ, hắn dù nhận lời của Mộ Dung Hách nhưng cũng bị trúng khói độc.

“Nếu đã như vậy, ngươi muốn gì thì hỏi đi.” Mộ Dung Hiển biết không thể tránh được chỉ có thể gặp chiêu ứng chiêu.

Mộ Dung Hách gằn giọng : “ Tam ca! phụ hoàng có phải chết trên tay huynh không? ta đã từng hỏi Diệp nhi, tuy nó không nói rõ nhưng biểu cảm của nó nói với ta, nó đã tận mắt thấy tất cả.”

Mộ Dung Hiển lập tức liều mạng chút sức lực cuối đẩy ra Mộ Dung Hách, rồi thừa nhận: “chuyện này không liên quan tới Diệp nhi, là ta lỡ tay giết chết phụ vương.”

Mộ Dung Hách, Mộ Dung Chính Đức, Mộ Dung Phục, Mộ Dung Thu Địc vẫn là giật mình khi nghe được.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK