Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Từ lúc nào, Thiên Trạch đã mang Diễm Linh Cơ xuất hiện, cả hai ngồi tại cây đào trên.

“ Nghe nói Lý Trường Sanh một tay Chỉ Thủy Kiếm Pháp tuyệt diệu, trong số song kiếm thủ cũng là kẻ có tên có tuổi” Thiên Trạch chậm rãi nói ra mình biết về kẻ trước : “ vừa hay Bản Đế cũng muốn xem một chút”

“Không đánh!” Lý Trường Sanh cười nói : “ lần này đến chỉ là muốn xin bệ hạ một cái ân tình, không phải đến đánh nhau”

Diễm Linh Cơ hỏi :“ Xin ân tình, Lý thành chủ nhắm trả nổi ân tình không?”

Lý Trường Sanh nhẹ lắc đầu.

“ Trả không nổi, vậy không phải là cho không rồi” Thiên Trạch mang Diễm Linh Cơ xuống đất, từ tốn nói.

“ Là! Đúng là cho không” Lý Trường Sanh cười nói.

Tam nữ nghe cũng ngẩn người, Thiên Trạch hiện nay là thiên hạ đệ nhất nhân mà giang hồ lẫn triều đường công nhận, Lý Trường Sanh lại còn muốn đòi ân tình mà không bỏ ra điều gì từ y ư? phải biết Thiên Trạch giết mấy trăm vạn người, hắn là cái có thể dễ dàng chấp nhận thứ bất lợi cho mình.

Thiên Trạch không nói, đi đến bên cạnh cái bàn đá chậm rãi ngồi xuống, nhẹ gõ ngón tay trên bàn đá.

“ Ngươi muốn xin ân tình gì đây?” Thiên Trạch mở miệng.

Lý Trường Sanh đáp : “ bách tính Bắc Ly”

“ Đúng là món ân tình lớn đấy!” Diễm Linh Cơ tiếp lời, nàng đã hiểu món ân tình gì mà Tuyết Nguyệt thành không trả nổi rồi.

Bắc Ly với Bách Việt có món nợ xâm lược, Thiên Trạch là vương thất Bách Việt và là Đại Việt chi chủ có lực diệt quốc, trước mắt y bỏ qua cho Bắc Ly không phải y nhân từ mà là chưa đến lúc ra tay, một khi y chấp chưởng Đại Việt lớn mạnh, Thiên Trạch sẽ bỏ qua cho quốc gia từng xâm chiếm.

Một khi Đại Việt xác nhập Bách Việt và phát binh, dưới Thiên Trạch tiên phong Bắc Ly có thể chống đở được hay sao?

Một mình Thiên Trạch cũng đã giết hơn năm trăm vạn quân, có thêm Đại Việt đại quân nữa, Bắc Ly cho dù có giang hồ nhân sĩ hổ trợ cũng chỉ có bại vong.

Lý Trường Sanh là Tuyết Nguyệt thành chủ, hắn cũng không muốn thấy cảnh thương sinh lầm than, nếu có thể tránh được vị Việt Đế này lửa giận hắn cũng muốn tận lực thử một chút.

“Có thể” Thiên Trạch đáp ứng

Lý Trường Sanh nghe xong, thăm dò : “ nếu đã nợ ân tình, thêm một món cũng không tính nhiều, Việt Đế nói đúng không?”

“ Là muốn bọn họ” Thiên Trạch nói.

Lý Trường Sanh gật đầu.

“ Có thể” Thiên Trạch khóe miệng nhích lên độ cong đáp ứng.

Tam nữ nghe Thiên Trạch sảng khoái đáp ứng như vậy cũng bất ngờ.

“ Việt Đế hao tâm bắt chúng ta đến đây, lại dễ dàng thả đi như vậy ư?” Lý Tâm Nguyệt nghi ngờ dò hỏi.

Thiên Trạch nhàn nhạt nói : “Lý thành chủ lớn mặt mủi, đã cất công đến tận đây Bản Đế cũng phải cho”

“ Việt Đế nói đùa, chút mặt mủi ấy làm sao dám đứng trước mặt ngài chứ” Lý Trường Sanh cười khổ đáp.

Thiên Trạch lạnh giọng xuống : “ Bản Đế đã cho ngươi mặt mủi, chờ ngươi mang người đi Bản Đế đến Tuyết Nguyệt Thành lúc, cũng nên cho Bản Đế mặt mủi.”

Bốn người nghe được thoáng qua quang mang, cũng hiểu ra Thiên Trạch làm gì dễ dàng đáp ứng như vậy chứ? Đây là thả người đó nhưng mà Lý Trường Sanh dám nhận hay không đây?

“Việt Đế có thể quang lâm Tuyết Nguyệt Thành là Tuyết Nguyệt Thành vinh hạnh, Lý mỗ làm sao không dám cho Việt Đế mặt mủi” Lý Trường Sanh cười khổ nói.

Thiên Trạch lạnh lùng nói : “ được, cho ngươi ba ngày, Bản Đế một người đến diệt cả Tuyết Nguyệt Thành, chỉ cần có thể đở được một đòn của Bản Đế liền tha cho toàn bộ bách tính trong thành”

Nói xong tay hắn đưa lên rồi viết chữ, một tấm thiếp nhanh chóng hình thành rồi trôi đến chổ Lý Trường Sanh, thiệp màu đỏ một chữ màu vàng nổi bật : “ Chết”

“ Ngươi!!” Lý Hàn Y nóng nảy quát lên một tiếng, ánh mắt giận nhìn.

Lý Trường Sanh thở dài “ “ không cần đợi đến 3 ngày, Tuyết Nguyệt Thành không phải là Việt Đế đối thủ”

Thiên Trạch gây khó dễ nói : “ Ngươi đột nhập vào chốn hậu cung của Bản Đế, trước thì mở miệng xin ân tình sau thì muốn mang người đi? Đã muốn nhảy lên đầu Bản Đế ngồi, sẵn món nợ cũ mấy ngày trước Bản Đế đến Tuyết Nguyệt Thành đáp lễ, nếu không người trong thiên hạ lẫn con dân trong thành đều cho rằng Bản Đế sợ Lý Trường Sanh ngươi”

Diễm Linh Cơ đệm vào : “ Lý thành chủ phải quý trọng thịnh tình của bệ hạ nha”

“ Là lý mỗ sơ sót mạo phạm Việt Đế, nhưng là dưới gối có cái đồ đệ không yên lòng cho nên mới thất thố, mong Việt Đế bỏ qua cho” Lý Trường Sanh uyển chuyển mở lời, không chút để ý mình thân phận hướng Thiên Trạch xuống nước.

“ Phi!” Lý Hàn Y nhịn không được phi một tiếng, nhìn sư tôn mình : “ sư tôn, ngươi còn là Tuyết Nguyệt thành chủ nữa không? hắn mạnh thì thế nào? Tuyết Nguyệt Thành há lại ham sống sợ y, cùng lắm là chết! để cho thế nhân càng biết rõ hắn là tên bạo Đế tàn ác”

“ Hàn Y muội muội đúng là nghĩa khí vân thiên, xem cái chết nhẹ như lông hồng, thật để ta xem trọng đấy” Diễm Linh Cơ cười nói, nàng có thể nhìn ra Thiên Trạch đối với cái nữ nhân này để ý, bằng không làm sao năm lần bảy lượt Lý Hàn Y mạo phạm bỏ qua.

“ Hàn Y, sư tôn ngươi sợ chết à!” Lý Trường Sanh cười nói.

Tuyết Nguyệt Thành là thành lớn ở Bắc Ly có gần 100 vạn dân chúng sinh sống, một khi Thiên Trạch đến phát chiến, khoan không nói đụng đến dân chúng, võ công người trong thành chỉ sợ đều bị y diệt sạch, khi đó dù không có Thiên Trạch ra tay thì Tuyết Nguyệt Thành cũng bị những thế lực khác nuốt trọn.

Bất luận là mặt nào, Lý Trường Sanh cũng không nguyện chiến với cái tên sát thần này, cho nên không ngần ngại tổn hao hình tượng của mình trước mặt đám người.

Lý Hàn Y nghe được giận, lại phi một tiếng.

“Nàng nếu đã không sợ có thể nhận thiếp” Thiên Trạch nhẹ tay đẩy cái thiếp qua.

Lý Hàn Y bị chọc giận : “ nhận thì nhận tưởng ta sợ ngươi”

Lý Trường Sanh nào để cho Lý Hàn Y nhận thiếp, nhanh tay bắt giữ tay đồ đệ : “ Hàn Y tấm thiệp này đừng....”

Lý Hàn Y đưa mắt nhìn, nàng mặc dù ngoài miệng mạnh miệng thế kia nhưng cũng không dám tiếp lấy.

Nhận nó đồng nghĩa Tuyết Nguyệt thành đối chiến với kẻ trước mặt này, đây là một cuộc chiến không cân sức, và phần thắng thuộc về ai nàng biết lấy. Mà đại giới phải trả cũng không hề nhỏ chút nào, kẻ kia động một cái ra đại chiêu vô luận là binh khí gì cũng là giết mấy vạn người.

Tuyết Nguyệt đối mặt với kẻ có thể đồ diệt trăm vạn đại quân mà nói, cả tòa thành có lên cũng chỉ có thể hiến mạng cho y thôi.

“Ai thật là chỉ là chút vui đùa mà thôi, ngài cần gì phải dọa mấy cái nữ lưu như chúng tôi chứ!” Lý Tâm Nguyệt dời đi chủ đề này, nói : “Ý tốt của Lý thành chủ ta xin nhận, song ta cùng với Việt Đế đã có ước định, chỉ cần qua 3 năm ngài ấy đích thân đưa tiễn, hơn nữa ở chổ này cũng rất tốt, chưa có nước nào như nơi này để cho nữ nhân bọn tôi quyền lợi đâu”

Sự tình một khi căng, Lý Hàn Y tiếp nhận chiến thiếp, kết quả là gì nàng khỏi cần đến xem cũng biết rõ. Cho nên nàng mới không nguyện thấy tình cảnh đó, chủ động đi ra hóa đi chủ đề này, đồng thời còn khéo léo vỗ về kẻ kia một chút.

Lý Trường Sanh cáo già thành tinh, tuy ăn thiệt nhưng lão chỉ ngậm bồ hòn làm ngọt, tận lực dời cái đề tài này đi : “ là Lý mỗ thất lễ, thất lễ. Việt Đế xin lượng thứ cho, nói thật ra lần này Lý mỗ đến là trằn trọc chuyện cũ của đám đệ tử. Sẵn có chuyện Hàn Y mới nóng lòng đi vào giải khai hiểu lầm”

Lý Hàn Y quay mặt đi chổ khác, nàng cũng rõ ràng sự tình này không thể cứng tiếp.

Thiên Trạch hiển nhiên rõ Lý Tâm Nguyệt chủ động giúp cho Lý Trường Sanh, hắn cũng không có vạch trần, cũng không tiếp tục truy nữa hóa đi tấm thiếp, cười nói : “ không sai, nhưng mà trước mắt Hàn Y thì Bản Đế xem ra không giữ nổi, nữ nhân này tính khí nóng nảy, thô lỗ cộc cằn.”

Lý Hàn Y nghe đã biết y dời sang chuyện khác song giận không thôi, nếu như ánh mắt có thể giết người chỉ e Thiên Trạch đã không toàn thây.

Lý Trường Sanh thấy vậy tâm cũng thở phào một hơi khi vị kia đồng ý không dây dưa chuyện này.

“ Phốc xuy” Diễm Linh Cơ đã rõ nam nhân bên cạnh không truy nữa, cười nhẹ một tràng, yêu kiều nói : “ bệ hạ thật nở để người đi sao? Hàn Y muội muội xinh đẹp thế kia à!”

“ Đúng là không nở, xinh đẹp như vậy Bản Đế chỉ muốn hung hăn thương yêu một phen, có điều tính khí quá tệ.” Thiên Trạch lại trêu : “ bảo bảo sinh ra mười phần giống tính nàng ấy, e sợĐại Việt sẽ không được yên”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK