Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Toàn đại lục cao cấp hồn sư học viện tinh anh đại tái ngày thứ ba rốt cuộc cũng bắt đầu.

Sân thi đấu, cách bố trí đã có sự khác biệt với ngày đầu tiên, ngoại trừ lôi đài mà nhóm người Đế Thiên An thi đấu là vẫn giữ nguyên ở vị trí trung tâm, xung quanh đó còn bố trí thêm bốn lôi đài với độ lớn tương đương nhau.

Như vậy nơi đây đã có tới năm lôi đài chiếm diện tích rất lớn. Tuy nhiên Thiên Đấu Đại Hồn tràng vẫn có thể chứa được tới 8 vạn người cùng lúc xem các cuộc chiến nên không có vẻ gì là chật chội cả.

Toàn bộ hai mươi tám đội ngũ trong ngày thi đấu thứ ba này chia làm ba tổ, Sử Lai Khắc học viện thuộc về tổ số một và sân đấu là chính giữa.

Bởi vì trận đấu ngày hôm qua bọn họ bộc phát lực quá mức kinh khủng, hơn nữa đối thủ của bọn họ cũng là đội cực mạnh, Tượng Giáp học viện, bởi vậy bọn họ được bố trí tại võ đài trung tâm.

Đây là giải đấu quan trọng mấy năm mới tổ chức một lần, hơn nữa với hồn sư tham dự đều là đối tượng tuyển mộ từ khắp nơi nên hôm nay khách quý đến xem so với trận đấu khai mạc không khác là mấy.

Chẳng những giới quý tộc cao quý nhất cả nước cũng đều tập trung để xem, ngay cả đế quốc hoàng đế Tuyết Thanh Hà Đại Đếvẫn ngồi tại vị trí trung ương như hôm trước, chỉ là hôm nay có đến bốn người ngồi bên cạnh hắn, thay vì hai người như hôm trước.

Ngoài Tông chủ Thất Bảo Lưu Ly tông Trữ Phong Trí cùng Bạch kim giáo chủ Tát Lạp Tư ra, hai người mới thì một trong hai vị Phong Hào đấu la của Thất Bảo Lưu Ly tông, Cốt Đấu La Cổ Dong.

Người còn lại thì có vẻ tương đối quái dị. Đừng nói rất nhiều vị khách quý đều nhìn hắn mà ngay cả khán giả cũng chú ý đến sự có mặt của hắn. Bởi vì, người này hình dáng bên ngoài có chút đặc thù.

Nếu chỉ dùng bốn chữ hình dạng đặc thù thôi thì vẫn chưa đủ bởi vì thân thể người này thật sự vô cùng khổng lồ, mặc dù hắn ngồi tại đó nhưng thân thể của hắn so với người thường lúc đang đứng còn muốn cao hơn nhiều.

Cốt Đấu La có bộ khung cơ thể đã rất cao lớn rồi nhưng nếu cùng kẻ lạ mặt ngồi bên cạnh Bạch kim giáo chủ Tát Lạp Tư này so sánh thì cũng phải kém hơn rất nhiều.

Người này thân thể phỏng chừng cao hơn hai mét rưỡi, một mình hắn chiếm đến ba chỗ ngồi, hắn ngồi ngay ngắn thì trông giống như một ngọn núi thịt vậy.

Làn da ngăm đen, một đôi mắt to tựa như chuông đồng. Trên làn da ngăm đen của hắn tựa hồ hiện lên một tầng quang mang đặc thù.

Cả người ngồi ở chỗ đó khiến người khác cảm thấy uy thế kinh khủng toát ra từ cơ thể hắn. Râu tóc bạc trắng, nhìn qua ít nhất đã ngoài bảy mươi tuổi rồi.

Trữ Phong Trí cũng không hề nghĩ tới có thể gặp được người này tại vị trí tiếp đãi khách quý này, Cốt Đấu La bên cạnh hắn nhẹ giọng nói với hắn: “Phong Trí. Như thế nào mà ngay cả lão tiểu tử Thiên Tượng Hô Duyên Chấn này cũng tới nhỉ?”

Trữ Phong Trí cũng dùng thanh âm rất bé mà nói: “Ngươi xem xem đối thủ của Tượng Giáp học viện hôm nay là ai thì sẽ hiểu được. Tát Lạp Tư mời Hô Duyên Chấn đến đây chỉ sợ cũng là vì bọn họ.”

Thực lực của Võ Hồn Điện sở dĩ được xưng là cực mạnh của đại lục, thậm chí có thể cùng hai đại đế quốc so sánh bởi vì họ có sự ủng hộ của bốn tông môn phía dưới.

Ba tông môn đứng đầu trong số bảy đại tông môn thì Thất Bảo Lưu Ly tông luôn luôn ủng hộ hoàng thất của Thiên Đấu đế quốc.

Mà Lam Điện Phách Vương Long gia tộc thì bảo trì trung lập còn Hạo Thiên Tông mơ hồ ủng hộ Hoàng Thất của Tinh La đế quốc.

Bốn tông môn đứng sau cơ hồ đều có quan hệ mật thiết với Võ Hồn điện, mặc dù không phải là phụ thuộc nhưng tuyệt đối là dựa vào nhau mà sống.

Mà tông môn của Tượng Giáp tông vừa lúc cách Thiên Đấu thành không xa. Núi thịt ngồi bên cạnh Bạch kim giáo chủ Tát Lạp Tư chính tông chủ của Tượng Giáp tông Thiên Tượng Hô Duyên Chấn.

Nếu như không phải người của Thất đại tông phái thì sao hắn có tư cách để ngồi ở vị trí khách quý như thế này chứ?

“Trận đầu của vòng thứ hai dự tuyển tái chính thức bắt đầu.”

Cả năm trận đấu đều được tiến hành cùng nhau, sau tiếng hô của trọng tài phía sân trung tâm thì cả 4 sân khác cũng vang lên tín hiệu bắt đầu thi đấu.

Năm trận đấu gồm 10 đội tham gia, mỗi đội 7 người như vậy tổng số có 70 thành viên tham gia thi đấu, tựa hồ ngay lúc này cả 70 người đều phóng thích hồn hoàn của mình.

Bỗng chốc cả Thiên Đấu đại đấu hồn tràng đều trở nên huyễn lệ hẳn lên. Tiếng hoan hô vang trời của khán giả cũng đồng thời bộc phát.

Thú Vũ hồn thì biến đổi hình dạng còn Khí hồn thì triệu hoán ra, trong phút chốc đã tràn ngập đủ loại ánh sáng của Hồn Hoàn.

Sàn đấu trung tâm.

Bảy tên Tượng Giáp Tông đứng đối diện với Sử Lai Khắc học viện chiến đội cùng lúc cởi bỏ áo làm chúng lộ ra thân hình toàn thịt. Rất nhanh, bọn họ dùng biến hóa trên cơ thể để nói cho khán giả biết vì sao họ lại cởi áo ra.

Nguyên thân thể vô cùng hùng tráng của chúng sau khi hét vang lên vũ hồn phụ thể, thân thể thịt béo của chúng đã có sự thay đổi biến thành một cơ thể vừa khoa trương lại cực kỳ kinh khủng.

Một tầng vẩy mầu ám kim hiện bao bọc ngoài lớp da, lóe ra ánh sáng kim loại chói mắt.

Càng khiến bọn chúng không giống loài người chính là cái mũi của bọn họ đã được kéo dài ra, môi trở nên dầy cộp, 2 chiếc răng nanh của chúng dài ra tới một mét.

Bảy người đồng thời giơ chân phải lên, nặng nề nện xuống lôi đài, tiếng động ầm ầm chẳng những hấp dẫn ánh mắt khán giả, đồng thời cũng làm cho mọi người phải lo lắng liệu sàn đấu có khả năng bảo toàn khi trận đấu này diễn ra không.

Trong bảy người thì ba người ở giữa đều có bốn cái hồn hoàn phân biệt là 2 vàng, 2 tím còn bốn người còn lại đều là 2 vàng 1 tím.

Tại vị trí khách quý, Bạch Kim Giáo chủ Tát Lạp Tư nhìn về phía núi thịt bên cạnh, Hô Duyên Chấn gật gật đầu với hắn, trầm giọng nói: “A Lực chính là đệ tử trẻ tuổi xuất sắc nhất của Tượng Giáp Tông, hắn cũng chính là cháu trưởng của ta. Thiên phú tiên thiên bẩm sinh so với ta năm đó còn tốt hơn vài phần. Ta rất hy vọng hắn trong tương lai có thể là vị Phong Hào Đấu La đầu tiên của Tượng Giáp Tông.”

Hô Duyên Chấn cũng không che dấu thanh âm của chính mình, chẳng những Tát Lạp Tư nghe được mà cả Tuyết Thanh Hà Đại Đế, Trữ Phong Trí cùng Cổ Dong cũng dễ dàng nghe được.

Tuyết Thanh Hà Đại Đế mỉm cười, nói: “Hô Duyên tông chủ có đứa cháu như thế thật sự là đáng giá ăn mừng”

Hô Duyên Chấn ha hả cười, thanh âm làm chấn động khu khách quý : “Bệ hạ quá khen rồi, thôi trước tiên chúng ta hãy xem A Lực biểu diễn đã, Lần này mục tiêu của Tượng Giáp Tông chúng ta là nằm trong 3 vị trí đầu của giải đấu.”

Tuyết Thanh Hà đại đế lạnh nhạt nói:“Nhưng nếu như ta không nhìn lầm thì đối thủ lần này của lệnh tôn có đến bốn người đạt đến bốn mươi cấp Hồn Tông.”

Hô Duyên Chấn sửng sốt một chút, hắn căn bản không hề nghĩ đệ tử tông môn của mình có thể thất bại. Hơn nữa thân hình đệ tử Tượng Giáp Tông bọn họ lại hoành tráng như thế cho nên hắn càng không thèm để ý đến đối thủ trước mắt.

Lúc này sau khi nghe Tuyết Dạ Đại Đế nói, ánh mắt hắn mới rơi vào trên người Sử Lai Khắc bên dưới.

Lần này không phải là nhóm người Đế Thiên An tham dự nữa, mà chính là nhóm người Đường Tam, có chăng có thêm Trữ Vinh Vinh để buff mạnh cho đám người này, đảm bảo phần thắng cho chiến đội.

Hô Duyên Chấn có chút kinh ngạc nhìn hướng Tát Lạp Tư, nhưng hắn cũng phát hiện thần sắc trên mặt Tát Lạp Tư cũng mang vẻ khiếp sợ.

Trận đấu trước, Sử Lai Khắc học viện xuất hiện bảy hồn sư trên bốn mươi cấp đã làm hắn rất giật mình rồi, mà trận này thậm chí lại có thêm 4 người nữa trên bốn mươi cấp. Thực lực của học viện này cơ hồ đả dẫn đầu lần này mất rồi.

Hồ Duyên Chấn hướng Trữ Phong Trí bên người hỏi: “Trữ tông chủ. Ngài cùng Sử Lai Khắc học viện này rất quen thuộc, vậy ngài có biết viện trưởng của học viện này là ai không? Ta thật sự tò mò là ai mà có thể đào tạo ra những đệ tử xuất sắc như vậy.”

Trữ Phong Trí mỉm cười nói: “ Hồ tông chủ, viện trưởng của Sử Lai Khắc học viện tên là Phất Lan Đức. Có lẽ tên này ngài chưa từng nghe qua. Nhưng ngài nhất định nghe nói qua, vào hai mươi năm trước từng có ba người bằng vào Vũ Hồn Dung Hợp Kĩ mà trở thành những ngôi sao sáng của Hồn sư giới lúc đó.”

“Bọn họ được xưng là Hoàng Kim Thiết Tam Giác, Phất Lan Đức chính là Phi hành chi giác trong tam giác đó. Sử Lai Khắc học viện này chính là do ba người bọn họ thành lập, những hài tử đó còn được Trí tuệ chi giác là Đại Sư dạy dỗ.”

" Đại Sư?" Nhắc tới hai chữ này,giáo chủ Bạch Kim Giáo Tát Lạp Tư sắc mặt bỗng đại biến. Thậm chí không kìm chế được mà truyền âm cho Thiên Tượng Hô Duyên Chấn nói vài câu gì.

Hô Duyên Chấn khiếp sợ nhìn hắn, thì thào nói: “Nhưng là, trận đấu đã bắt đầu, như vậy đã không còn kịp nữa rồi.”

Sắc mặt Tát Lạp Tư nhất thời trở nên cực kỳ khó coi, lầm bầm nói: “Như thế nào lại là hắn? Như thế nào lại là hắn.”

Lúc này ngay cả Trữ Phong Trí cũng không khỏi cảm thấy chút kỳ quái, không nhịn được hỏi: “Tát Lạp Tư giáo chủ. Ngài cũng biết Đại Sư sao?”

Tát Lạp Tư phục hồi tinh thần lại, sắc mặt nghiêm trọng nói : “Hoàng Kim Thiết tam giác ai mà chẳng từng nghe nói qua. Vị Đại Sư này không phải được xưng là lý luận vô địch sao? Hắn cùng với Vũ Hồn điện chúng ta có quan hệ không bình thường. Không nghĩ tới, hắn cũng đến học viện này. Cũng khó trách, cũng chỉ có hắn mới có có thể bồi dưỡng ra những đệ tử xuất sắc như thế.”

Trữ Phong Trí sửng sốt một chút, tính tình vị giáo chủ Bạch Kim Giáo này hắn rất rõ ràng, người này chẳng những mạnh mẽ cực kỳ, hơn nữa kẻ khác chỉ cần trừng mắt thách thức hắn thì chắc chắn hắn sẽ báo thù, nhưng lúc này hắn lại tán dương Đại Sư, hơn nữa trên mặt ẩn chứa thần sắc lo lắng như vậy chắc chắn vụ này không đơn giản rồi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK