Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lời Hàn Thiên Lạc vừa dứt không lâu, một đạo chuông ngân từ xa truyền đến nơi này.

Lâu Mãn Phong dừng lại khi nghe được tiếng chuông này, nghi hoặc : “ Đây là chuông cảnh báo của Hồi Ngạn Quang! Lẽ nào Vô Tình cốc gặp phải tấn công?”

Sở Vân Khê nói : “ Bỉ Ngạn Phong cùng tổ đường Lạc gia ở ngay hai trên ngọn núi trái phải Vô Tình cốc. Ba thế lực lớn của Công Mộ phái tạo thế chân vạc, trong một canh giờ có thể trợ giúp lẫn nhau”

Hàn Thiên Lạc suy đoán : “ lẽ nào người Mộ Vương thành đuổi đến Vô Tình cốc”

“ Quả thật có khả năng” Lâu Mãn Phong tiếp nói : “ lúc đầu đại sư thái và mẫu thân vì để ta lấy lòng Mộ Dung Diệp, giả vờ mắc bẫy Mộ Dung Diệp trở thành con tin của Mộ Vương Thành”

Sở Vân Khê nói : “ ra ngoài xem không phải là rõ ư?”

“ Nói không sai” Lâu Mãn Phong nói xong vội đề thân khinh người mà đi.

Hồi Ngạn Quan nơi có một tòa cực kỳ uy nhã đạo quan, Vô Tình cốc chủ điện, ngoài điện có một cái to lớn trì thủy đầy hoa Bỉ Ngạn, một bức tượng đá chính là Vô Tình cốc tổ sư chạm trỗ đã tọa mà nhìn.

Trước thủy trì Bỉ Ngạn có một lượng lớn Mộ Vương Thành áo đen tử sĩ hàng lối chỉnh tề, cả bọn được bốn cái áo trắng tử sĩ thống lĩnh.

Gần ngàn người lại chôn chân tại chổ, cả bọn không thể xông qua thủy trì mà tiến vào Vô Tình cốc chủ điện. Bởi lẻ bọn họ bị ngăn lại, chỉ một cái thân ảnh đã khiến cho cả đám không thể tiến lên.

Đó là một cái áo trắng cô gái, nàng tướng mạo thanh lệ thoát tục, da thịt như tuyết, trong mắt lộ ra thanh tịnh, toàn thân trên dưới thuần tịnh vô hạ, họ Thiên chữ Diệc Tuyết.

Công Mộ phái Vô Tình Cốc xuất sắc nhất một trong đệ tử, theo học Tịnh Trần, Tịnh Dật hai vị sư thái, bởi vì mắt có tật từ nhỏ liền mất đi quang minh, từ đó khổ luyện lấy phòng thủ làm chủ, Hoa Ngữ kiếm pháp.

Mà trên tay nàng là một thanh trường kiếm tinh xảo, thân kiếm màu trắng, nơi đốc kiếm tạo hình một đóa Bỉ Ngạn trắng, kiếm gọi Hoa Ngữ.

Đây là một trong mười món Thánh Khí khác của Mộ phái.

Bằng vào Hoa Ngữ kiếm cùng Hoa Ngữ kiếm pháp, Thiên Diệc Tuyết chỉ một người chặn giữ Bỉ Ngạn trì, ngàn quân tử sĩ Mộ Vương thành công kích Vô Tình cốc còn chưa một ai đi vào được bên trong đại điện.

Lúc này, hai tên áo đen tử sĩ bị giết chết được hai tên áo đen tử sĩ khác lôi đi, nhường lại chổ trống phía trước.

Gả thống lĩnh của tử sĩ áo đen, tử sĩ áo trắng lưng đeo hai thanh đoản kích bước lên phía trước, cất lời : “ thật không ngờ Vô Tình cốc trừ Tịnh Trần Tịnh Dật sư thái, lại có một cô nương có thần công tuyệt thế như vậy. Xin hỏi cao tính phương danh của cô nương”

Thiên Diệc Tuyết đáp : “Thiên Diệc Tuyết”

Gả bạch y tử sĩ thủ lĩnh cao giọng hỏi : “ cô nương cho rằng chỉ bằng một kiếm này có thể cản được trăm ngàn tử sĩ của Mộ Vương Thành chúng ta sao?”

Võ công của nữ tử kia quả thật để cho hắn bất ngờ, chỉ bằng một người lại có thể cản được bọn hắn. Chỉ là nàng chỉ một cái mà thôi, mà bọn họ cả đến ngàn người, một mực kéo dài xuống dưới hắn không tin nữ tử kia có thể trụ lại.

Thiên Diệc Tuyết cao lãnh đáp : “Trong mắt ta vốn chẳng có ai”

Nghe được lời này gả tử sĩ thủ lĩnh hơi có nộ khí : “ cô dám không đặt ai vào mắt, không phải quá cuồng vọng rồi.”

Thiên Diệc Tuyết đáp : “ ta vốn bị mù, trong mắt làm sao có ai được?”

“ Cô?” gả thủ lĩnh nghe được hơi bị nghẹn lấy, sau đó rút ra sau lưng đôi đoản kích, lớn tiếng nói : “ bất luận cô mù thật hay mù giả, thuận ta thì sống nghịch ta thì vong”

Nói xong hắn tung người cướp đến.

Thiên Diệc Tuyết từ nhỏ đã mù nên để khắc phục hạn chế này nàng sở tập công phu nghe âm biện vị, dù là bé nhỏ thanh âm thế nào cũng bị đôi tai nàng nghe được, gả thủ lĩnh kia di chuyển cũng bị nàng nghe lấy, y đã động thủ nàng cũng ứng chiêu.

Chỉ thấy Thiên Diệc Tuyết nhẹ nhàng xoay người vung kiếm một vòng, nội lực thoát ly kiếm khí ly thể dẫn dắt mấy chục đạo hoa Bỉ Ngạn ở trên mặt hồ, chúng xoay tròn quanh người nàng, theo Thiên Diệc Tuyết tay cầm lưỡi kiếm nhẹ cong thả ra, những bông hoa lập tức bắn lên trên.

“ Xoẹt! Xoẹt!”

Gả bạch y thủ lĩnh thấy công kích của Thiên Diệc Tuyết đến, lập tức tại không trung xoay vòng lấy, đôi đoản kích không ngừng chặt chém, kiếm khí ẩn tàng trong các bông hoa đều bị đôi song kích đánh nát đi.

Nhưng một đòn này qua đi, gả lần nữa hạ xuống mặt đá, không thể tiến qua Bỉ Ngạn trì, đáng nói là trên tấm mặt nạ của gả có một bông Bỉ Ngạn đính trên đó, hắn một tay thả đi đoản kích mà đem bông hoa kia lấy xuống.

Quá đáng sợ, vừa rồi là cách xa mười mấy trượng giao chiến mà hắn còn bị một đạo bông hoa bắn trúng, như nếu ở cự ly gần giao đấu với nữ tử này thì thế nào? Lòng khinh thị của hắn đối với nữ tử phía trước đã thu hồi từ lâu, song qua lần này giao thủ hắn mới rõ thêm nữ tử phía trước cường đại.

“ Ta không nhìn thấy ngươi cho nên không biết sống hay chết, giống như hoa Bỉ Ngạn hoa không gặp lá, lá không biết hoa” Thiên Diệc Tuyết chậm nói.

Lời vừa rơi xuống, ba bạch y tử sĩ nâng đao lên đồng loạt công kích, cả ba phát động thế công ở ba nơi bất đồng.

Thiên Diệc Tuyết nghiêng tai lắng nghe, chuẩn bị phản đòn công kích sắp đến.

Nhưng ngay lúc cả ba phát động thế công đến Thiên Diệc Tuyết, ba cái thân ảnh khác đã hiện ra, cả ba trực tiếp động thủ đem thế công của ba kẻ này giết chết cùng đánh văng lại đám tử sĩ Mộ Vương thành.

Gả thủ lĩnh tử sĩ nhìn thấy một màn này lùi về sau hai bước, ánh mắt lay động nhìn ba cái thân ảnh can thiệp kia.

“ Tạ hạ Công Mộ người Lâu Mãn Phong! Dám hỏi các hạ xông vào Vô Tình cốc của ta là việc gì?” Lâu Mãn Phong mở ra cơ quan quạt, từ tốn hỏi lấy.

Gả thủ lĩnh lớn tiếng chất vấn : “ ngươi chính là Lâu Mãn Phong đại phá Cốc Tử mộ”

Sở phu nhân nói : “ để mời lão thân trở về, Mộ Vương Thành lại phái nhiều người đến, đây là ép lão thân muốn đại khai sát giới rồi”

Nói xong Sở phu nhân vận lấy thần công của mình.

“ Thần công Độc Hóa Thủ” gả thủ lĩnh áo trắng nhận ra võ công Sở Vân Khê.

Lúc này một tên tử sĩ áo đen hớt hải từ phía ngoài lớn tiếng hô báo chạy đến, sau đó đến chổ thủ lĩnh áo trắng kề tai nói nhỏ.

“ Truyền lệnh! Lui” gả thủ lĩnh áo trắng nghe xong hạ lệnh.

Liền sau đó toàn bộ tử sĩ cùng nhau rời đi và để lại các xác chết của đồng bọn.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK