Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Thời gian lại qua, sắc chiều buông xuống.

Thái tử phủ trong, chính điện nơi.

“Vô Song Quỷ đao thương bất nhập khó mà tổn thương được” Diễm Linh Cơ cả người không xương ngồi bên Thiên Trạch, ánh mắt nhìn về một cái chậu nước cở một bàn tay rưỡi đường kính, như mặt gương một dạng phản chiếu hình ảnh trên đó.

Mà nàng thấy được không phải dung mạo nàng mà là khung cảnh hoàng hôn bên ngoài, là một cuộc chiến đấu, một người là Vô Song Quỷ người còn lại chính là Vệ Trang đang dùng kiếm chặt chém.

Có thể khoảng cách xa thấy được hình ảnh bên ngoài chiến đấu, đổi lại người khác khi thấy được vượt qua không gian hình ảnh khó mà giữ được bình tĩnh, song Diễm Linh Cơ không một chút ngạc nhiên gì cả, bởi với nàng mà nói dù là chuyện gì khó tin chỉ cần từ nam nhân bên cạnh ra cũng đều chấp nhận được.

“ Vậy Linh Cơ nói xem trận chiến này ai thắng đây?” Thiên Trạch cười hỏi.

Diễm Linh Cơ nói ngay : “ Vô Song Quỷ”

“Kết quả sẽ không như nàng tưởng đâu” Thiên Trạch chậm nói.

Diễm Linh Cơ nghe được nhãn thần lay động : “ có thể đánh bại Vô Song Quỷ ư? chủ nhân rốt cuộc hắn là ai?”

“ Hắn gọi Vệ Trang” Thiên Trạch đáp

Diễm Linh Cơ nghe xong suy nghĩ, Vệ Trang cái tên này nàng đã có nghe qua, lấp lửng nói : “Vệ Trang hắn chính là nhà kia....”

“ Ukm” Thiên Trạch gật đầu : “ nhà kia mỗi đời chỉ có 2 cái đệ tử, bất quá đều không phải dể chọc, kiếm thuật cũng là hàng đầu trung nguyên”

“ Nhưng làm sao so được với người chứ” Diễm Linh Cơ cười nói, nhìn thấy Thiên Trạch đem chung rượu bằng tinh thạch lên đưa lên miệng, nàng không do dự uống lấy.

“Cơ Vô Dạ muốn lấy ta gánh tội thay, còn muốn bắt kẻ trộm quốc khố chiếm tài sản, đúng là lòng tham không nhỏ, bất quá ta càng chờ mong khi màn kịch này khép lại, hắn biểu hiện hắn rất thú vị” Thiên Trạch từ tốn nói.

Diễm Linh Cơ từ uống rượu đi ra, cười nhẹ một tràng : “ bọn hắn muốn đánh cờ, có điều không biết rằng quân cờ lại là chính bọn hắn.”

Thiên Trạch không nói tiếp an lặng quan sát pháp bảo phía trước truyền ra hình ảnh.

Mọi việc không khác gì trong ký ức tiền kiếp của hắn, Vệ Trang cùng Mặc Nha chọn cửa Vô Song Quỷ canh giữ mà đến, ứng chiến vẫn là Vệ Trang.

Có chăng thế giới này lại sinh ra biến hóa, đó là vũ lực của Vệ Trang so với nguyên tác đẩy mạnh lên cao.

Vệ Trang là trời sinh luyện kiếm kỳ tài, thiên tư xuất sắc sư môn lại là Bách Gia Chư Tử trong danh vang thiên hạ, kiếm pháp hắn sở luyện lại nổi danh trên giang hồ thuộc hạng tóp đầu của võ học.

Tuy chiến tích không nhiều, nhưng thực lực lại không chút nào thấp, là trẻ tuổi một vị Kiếm Tiên, đã là Tiêu Dao Thiên Cảnh hậu kỳ.

Cùng với đó Vô Song Quỷ thực lực cũng đẩy lên cao, ngạnh công đại thành dù là danh kiếm cũng khó mà đả thương được, ngay cả Vệ Trang sử xuất kiếm khí cũng chỉ để lại trên cơ thể những vết hằn.

Dưới lực lớn vô cùng của Vô Song Quỷ cũng phải buộc Vệ Trang tạm lánh mủi nhọn.

“ Cùng một vị trí gánh chịu hàng trăm ngàn đợt công kích, cho dù có là tường đồng vách sắt cũng sụp đổ như thường” Vệ Trang công qua thủ lại đã qua mấy trăm chiêu không làm gì được Vô Song Quỷ cũng đã tìm ra được phương pháp phá giải.

“ Xoẹt! Xoẹt!”

“Đang! Đang!”

Trong chớp mắt, kiếm khí tung hoành, màu vàng cam kiếm khí lăng lệ mà ra, thân kiếm Sa Xỉ phun ra đại thịnh kiếm khí, kiếm thế của Vệ Trang mỗi lúc một thịnh, kiếm khí không ngừng bắn ra va chạm lên cơ thể Vô Song Quỷ.

Không còn như trước khắp nơi công kích mà là hướng đến một nơi công kích, đó là vị trí đầu gối của Vô Song Quỷ.

Tựa như một khối sắt vậy, mài một lần không sau nhưng ngàn lần vạn lần đây? kích thướt của nó sẽ còn giữ nguyên được ư?

“ Phốc!”

Máu tươi bắn ra, đầu gối bị kiếm khí thương tổn rốt cuộc xuất hiện đứt rách, đau đớn để Vô Song Quỷ lung lay một tay ôm lấy đầu gối của mình.

“ Phanh!”

Vệ Trang chớp lấy cơ hội, thân hình cướp đến vận cước, một cước hướng về đầu gối bị thương, ngay khớp gối mà đến, trực tiếp đánh gãy khớp gối cũng đá bay đi hắn.

Vô Song Quỷ lấy lại thân bằng nhưng một chân bị phế khiến hắn không đứng lên được, không cho hắn cơ hội một mủi kiếm sắc lạnh đã đến.

“Soạt!”

Mặc Nha vẫn luôn quan chiến từ xa thấy trận chiến ngả ngủ, cả người khinh thân mà đi, nội lực thoát ly lại huyễn hóa thành mấy trăm con quạ đen lao qua, đến phía sau hai người thì hội tụ lại, nói: “ Truyền nhân của Quỷ Cốc đứng trước kẻ địch mà không nở xuống tay ư?”

Vô Song Quỷ nhìn thấy Mặc Nha bước vào, thân hình đứng lên nhưng đầu gối đã bị thương vừa nhúc nhích thân thể thì lần nữa trở về vị trí cũ, tràn đầy không cam lòng cùng tức giận.

Vệ Trang không có hạ sát thủ, Thiên Trạch đối với Dạ Mộ là kẻ thù mà Lưu Sa cũng muốn trừ khử Dạ Mộ, giết Vô Song Quỷ sau này cùng với Thiên Trạch liền kết oán khó mà có thể hợp tác, hơn nữa còn chút thêm một kẻ thù khác.

“ Xương đầu gối của ngươi trật khớp rồi, không thể thắng ta được nữa.” Vệ Trang bước đi, nói : “Ngươi rất trung thành nhưng trong việc chọn chủ nhân. Không đủ thông minh”

“ Ầm” Vô Song Quỷ một tay tức giận đấm xuống mặt nền, giờ phút này đại não trong hiện lên một cái hình ảnh đêm trước.

“ Ngày mai ngươi sẽ gặp một cái kiếm khách, rất có khả năng ngươi sẽ bại với hắn, bọn hắn sẽ không giết ngươi, chờ chúng ta rời đi hắn sẽ đem ngươi thả ra muốn dẫn đến chổ chúng ta, dẫn hắn đến”

Khi Vệ Trang đến Vô Song Quỷ chiến ý kéo lên cao hơn bao giờ hết, hắn rõ ràng chủ nhân ở phía sau quan sát cùng sẽ không để hắn chết, hắn muốn cho chủ nhân thấy hắn sẽ không bại dưới kiếm khách kia, nhưng thực tế tàn khốc đánh bại hắn tôn nghiêm.

Vệ Trang còn không hề hay biết rằng mình từ đầu đến cuối bị một kẻ tính toán, y không có xuống tay trừ đi Vô Song Quỷ là vì không muốn làm lợi khí cho phe Cơ Vô Dạ diệt trừ thủ hạ của Thiên Trạch.

Kẻ thù của kẻ thù có thể làm bạn, Thiên Trạch nhất định bị phía Dạ Mộ chế ước cho nên mới dùng thái tử làm con tin. Một khi y không còn trói buộc, Lưu Sa có thể không lợi nhưng đối với Dạ Mộ thì là một tai hại, hơn nữa giữ mạng Vô Song Quỷ sau này cùng kẻ kia giao dịch có thể thuận lợi một chút.

“Chọn chủ nhân lại không đủ thông minh, ta thật chờ mong hắn đến cuối cùng có thể nói được câu này hay không?” Diễm Linh Cơ thông qua pháp bảo từ xa quan sát, ngữ khí nhạo báng nói ra, cái đám người còn không biết mình bị đùa giỡn này thật đúng là mạnh miệng mà.

“ Đi thôi! bọn hắn sắp vào rồi” Thiên Trạch từ ghế ngồi đứng dậy, tay luồn lấy eo của Diễm Linh Cơ cất bước mà đi.

Hắn không lo sợ Vệ Trang giết Vô Song Quỷ, một phần có hắn ở phạm vi trong Vệ Trang không giết được, Thiên Trạch là cố ý chính là để sau này đánh mặt Vệ Trang, bởi tại ký ức cũ của hắn, Vệ Trang thời trẻ hay trung niên đều là cái trang bức người.

Cả hai rời đi chừng mười phút, cửa lớn đại điện đã mở ra, Mặc Nha khinh thân mà vào trong, hắn thấy được thái tử điện hạ bóng lưng đang quỳ ngồi trong đại điện, cảnh giác từng bước lại gần.

“ Thái tử điện hạ” Mặc Nha lên tiếng gọi, không thấy trả lời Mặc Nha một tay chạm vào vai của thái tử Hàn Cảnh, chậm rãi xoay người hắn lại.

Chỉ thấy một con rắn độc từ thân thể Hàn Cảnh phóng ra tập kích, nhưng Mặc Nha khinh công siêu tuyệt lại cảnh giác trước nên chỉ một nhảy đã lui về sau mấy trượng thoát thân, đem mắt nhìn thì thấy được thân thể thái tử hóa thành một vùng khói độc màu xanh, y phục rơi xuống để lộ ra những con rắn độc luồn ra.

“ Không tốt” Mặc Nha biết mình trúng bẫy rồi, lập tức thoát thân ra cửa lớn.

Nhưng vào thì dễ ra lại khó, bởi ở bên ngoài Vệ Trang theo sau nhìn thấy được động tĩnh bên trong điện, không chút do dự đem cánh của đóng lại, đem then kim loại đóng lại, nhốt Mặc Nha lại bên trong.

Cửa lớn làm từ thanh đồng chế tạ, có thể nói là kiên cố không thể phá. Thực lực của Mặc Nha còn chưa đủ sức công phá dạng này cửa đồng, lòng hận : “ Vệ Trang!”

Không thể đi ra, Mặc Nha tìm lối ra khác, nhưng vừa quan sát đã thấy rắn độc có khắp nơi này, thân ảnh không ngừng lóe lên biến mất khi một đầu rắn độc tấn công.

Nhưng thực tế mà nói không có một con rắn nào cả, cả gian đại điện này đã sớm được Bách Độc Vương bố trí xuống Huyễn Độc trận, từ khi Mặc Nha đi vào đã bất cẩn trúng phải để rồi lầm tưởng mình bị bầy rắn độc tấn công.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK