Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Thời gian lại chậm rãi trôi qua, khi mà học kỳ hai của Hogwarts cũng sắp kết thúc, các học sinh trong trường đang tấc bậc cắm đầu vào thi cử, chỉ có mỗi một mình Đế Thiên An là nhàn nhả thảnh thơi ở gian phòng của mình đọc những cuốn sách ma pháp.

Dạo này trời nóng nực oi bức vô cùng, đám người Hermione thì đang bận trong phòng học lớn thi viết, nơi chúng đang ngồi làm bài. Để làm bài, học sinh được phát những cây bút lông ngỗng mới, đặc biệt, đã được ếm bùa chống gian lận thi cử. Học sinh cũng phải thi thực hành.

Bài thi cuối cùng của bọn trẻ năm nhất là Lịch Sử Pháp thuật. Chỉ còn phải mất thêm một giờ nữa để trả lời những câu hỏi về những lão phù thủy gàn dở, những kẻ đả phát minh ra cái vạt tự khuấy, là bọn trẻ sẽ được thảnh thơi, tha hồ tự do tự tại suốt một tuần lễ tuyệt vời, cho đến khi có kết quả cuộc thi.

Chính vì thế, khi con ma của giáo sư Binns ra lệnh cho bọn trẻ buông viết lông ngỗng xuống và cuộn tờ giấy da đem nộp, thì Harry cũng như tất cả những đứa khác, không thể nhịn được hò reo mừng rỡ.

Nhập vào đám đông túa ra khoảng sân trường đầy nắng, Hermione nói với các bạn của mình: “Bài dễ hơn mình tưởng rất nhiều. Lẽ ra mình cũng chẳng cần học cho cố về Bảng Nội qui Hạnh kiểm của Người Sói vào năm 1637 hay Cuộc nổi dậy của Elfric háo hức”

Hermione luôn luôn thích ôn lại bài thi vừa làm xong, nhưng Ron nói làm như vậy chỉ khiến nó phát bệnh. Thành ra tụi nó đi dung dăng tới bên bờ hồ và nằm duỗi mình dưới bóng cây. Hai anh em sinh đội nhà Weasley và Lee Jordan đang cù mấy cái xúc tu của một con mực khổng lồ ẩn mình trong một vũng nước ấm.

“ Bọn con gái đang làm gì vậy” Ron hiếu kỳ lên tiếng, tay chỉ chỉ về một phương thấy được một đám nữ sinh đang tụ tập ở một nơi, trên tay là những quyển sách vở mở ra nhưng ánh mắt đều trông về một phương hướng, rất nhiều nữ tử tụ năm tụ ba ở bờ hồ.

“ Noah” Hermione kinh hô lên khi nhìn bên dưới mặt hồ một thân ảnh nam tử đang bơi lội, nhìn đám nữ nhân trên bờ ánh mắt dáo dác nhìn về bên dưới, trong lòng có chút nhỏ khó chịu, lẩm bẩm : “ một đám mê trai”

Lúc này bên dưới mặt hồ, thân ảnh Đế Thiên An cũng chậm rãi tiến về bờ hồ mà đến, ngay khi hắn bước lên liền nghe được đám nữ tử hưng phấn thét lên.

Khi mà phần cơ thể phía trên từng bó cơ rắn chắt như thép nguội hiển lộ ra, ánh mắt quét qua thấy đám nữ mặt đỏ hồng hồng, ánh mắt gắt gao nhìn phần trên hắn, cười nhạt một ngón tay đặt lên môi ra hiệu cho đám nữ bớt ồn ào.

Nử giới phương tây phóng khoáng hơn phương đông rất nhiều, nhất là đám nữ sinh mới lớn này, Đế Thiên An ngoại hình chính là hấp dẫn bọn họ rối tinh rối mù, thân hình thon gọn hoàn mỹ cộng thêm vẻ ngoài chính là kịch độc hấp dẫn, khó mà nữ tử nào có thể cưỡng lại được mị lực của hắn.

Nói chi là mấy cô gái còn chưa trưởng thành này.

Đến Hồ Nước Đen tắm rửa chỉ là việc phụ mà thôi, hắn còn mục đích khác chính là xuống bên dưới hồ nước,tại dưới đó còn rất nhiều sinh vật phép thuật, chẳng hạn như người cá cũng như nhiều nguyên liệu phép thuật, đi một chuyến thu thập những vật liệu này về cho mình.

Chậm rãi cất bước đi đến một gốc cây có để lấy một vài cuốn sách lớn, một bạch ngọc vò rượu một áo khoác lớn cùng một tấm khăn lông.

“ Noah” Hermione mặt hồng hồng cất bước đến gần lên tiếng, đi theo nàng phía sau chính là Harry lẫn Ron, hai tên này chính là hâm mộ.

“ Là Hermione, Harry, cảm ơn nhé” Đế Thiên An đưa tay bắt lấy tấm khăn trắng từ tay Hermione đưa cho mình, nhìn nàng mặt đỏ hồng hồng nhanh chóng lau đi, thân ảnh đi đến áo khoác của mình mặc lấy.

“ Hermione, đáng ghét”

“ Ahhh, nàng lại có thể cùng đẹp trai như vậy nam tử tiếp xúc”

“ Nhỏ đáng ghét đó”

Đám nữ tử bên ngoài chứng kiến một màn Hermione ba người đi đến bờ hồ, lại thấy Hermione đem khăn đưa cho hắn ghen tỵ lẫn oán niệm không thôi. Một vài nữ ánh mắt lóe ra quang mang nhìn về ba người, hiển nhiên đánh chú ý đến việc thông qua ba người quan hệ với Đế Thiên An.

“ Bài thi thế nào?” Đế Thiên An tiến đến tựa lưng vào gốc cây, trên tay hồ lô rượu mở ra, dò hỏi về Hermionee.

Hermione đặt mông ngồi xuống bên cạnh Đế Thiên An, một bộ tự nhiên nhưng trong lòng nàng cũng thẹn thùng không thôi, ánh mắt khẻ liếc qua thấy đám nữ xa kia ghen tỵ lẫn hâm mộ, trong lòng nho nhỏ đắc ý lên tiếng : “ bài thi rất dể nha, văn tự thật khác dường như là tiếng Pháp.”

“ Ukm” Đế Thiên An gật đầu từ trong không gian của mình lấy ra một chung rượu màu xanh lam, đem hồ lô rót ra mùi thơm mê người phảng phất, như khói hồng lan tỏa đem tay vươn đến nâng lên miệng mình nhấp một ngụm uống.

“ Thơm quá” Ron, Harry, Hermione nuốt một ngụm nước bọt nhìn về chung rượu đỏ như máu tỏa ra mê người mùi thơm kia, như mùi u lan thơm nồng.

“ So với bia bơ còn thơm hơn” Fred từ phía sau nhảy ra đem tay bắt lấy vò hồ lô của hắn, muốn uống thử.

“ Noah, rượu này là gì vậy?” George tiếp lời, một bộ tự nhiên như bằng hữu lâu năm vậy, khó mà tin tưởng hai người bọn họ chỉ nhận thức Đế Thiên An còn chưa đủ nửa ngày đây.

“ Ực” Fred nuốt một ngụm lên, ánh mắt lim dim hưởng thụ say mê lấy, còn định nuốt thêm một ngụm bầu hồ lô đả rơi vào tay của George uống lấy sau đó lại chuyền cho Lee một bộ không khách sáo nào.

Đế Thiên An đứng lên nhịn không được đạp hai cước cho hai tên này, thân ảnh cất bước lại chổ cũ đem chung rượu của mình rót lấy lười biếng nói : “ thật phiền ba tên các ngươi xuất hiện là ồn ào cả lên ”

Hermione nhìn ba người kia quen biết Đế Thiên An, nhỏ giọng : “ Noah quen biết bọn họ”

“ Ukm, mới gặp mấy tiếng trước?” Đế Thiên An đem chung rượu đẩy đến phía trước cho nàng cười nói : “ muốn thử không?”

“ Ân” Hermione mặt phiếm hồng lên, nàng ở bên trong nhà của Đế Thiên An uống không ít đồ tốt, nhưng bây giờ lại khác, thầm hô : “ như vậy có tính gián tiếp hôn không?”

“ Một ngụm nhỏ không nên uống nhiều” Đế Thiên An lười biếng nói, đem Hồ Lô rượu còn lại ngửa đầu uống lấy.

Hermione gật đầu tay có chút run run lại nhìn về đám xa kia đám nữ ánh mắt gắt gao nhìn nàng, môi có chút nhích lên độ cong nhỏ đặt môi lên khẻ nhấp lấy một ngụm, ngay lập tức hương thơm nồng lẫn ôn hòa tràng vào khoang miệng, để nàng nhịn không được lim dim hưởng thụ lên.

“ Ực” Harry nuốt một ngụm nước bọt sau đó thấy Đế Thiên An ra hiệu, cũng nhịn không được đem tay bắt lấy khẻ hớp một ngụm nó cảm nhận được cơn đau đầu của nó có phần dịu đi, liền hớp thêm một ngụm nữa mê say hưởng thụ, về phần Ron cũng nhanh chóng bắt lấy uống lấy một ngụm còn lại.

Đế Thiên An một bên nhìn lấy, tiếp tục công việc đọc sách của mình an tĩnh xem lấy kho sách, mặc dù hắn không dùng được phép thuật nhưng từ kiến thức vô số bên trong ai biết lần mò ra được công pháp gì nữa.

Một bên đám người cũng thấy Đế Thiên An an tĩnh xem lấy sách, cũng không có ý định làm phiền, Hermione thì một bên an tĩnh chọn lấy một trong những cuốn sách chồng lấy bên cạnh của Đế Thiên An xem sách lấy, thỉnh thoảng len lén nhìn lấy hắn lẫn đám nữ.

Harry bỗng đứng phắt dậy, liền nghe Ron ngái nhủ hỏi: “Bồ đi đâu vậy?”

Mặt Harry trở nên trắng bệch: “Mình vừa nghĩ ra một điều. Phải đi gặp bác Hagrid ngay”

Hermione vội hỏi : “Để chi?”

Harry liền trả lời ánh mắt thoáng qua Đế Thiên An : “Mấy bồ không thấy lạ sao? Bác Hagrid ước ao có một con rồng hơn bất cứ thứ gì khác, và cái người xa lạ bác gặp ở quán rượu ấy lại ngẫu nhiên có một cái trứng rồng trong túi áo. Rồng là đồ bất hợp pháp thì ai lại đi lang thang đó đây với một cái trứng rồng trong túi chứ? Mấy bồ nghĩ xem có phải hắn tình cờ gặp bác Hagrid không, hay là…? Tại sao mình không nghĩ ra điều này sớm nhỉ?”

“Bồ đang nói về cái gì vậy?” Ron hỏi, nhưng Harry không trả lời, cắm cổ chạy băng qua sân trường hướng về phía bìa rừng.

Hermione nhìn Đế Thiên An một hồi thấy hắn vẫn không sở động, liền nhìn hai bạn của mình chạy đi, cắn môi một hồi liền chạy theo, dù sao nàng đối với việc Hagrid sở hữu một con rồng, lẫn hòn đá phục sinh liên quan khơi dậy tò mò đây.

“ Hòn đá phù thủy” Đế Thiên An nhàn nhạt nói, nếu là trước kia hắn sẻ rất muốn sở hữu lấy, nhưng bây giờ nó trong mắt Đế Thiên An không là gì cả, khi mà công hiệu của nó có thể kéo dài tuổi thọ nhưng già nua cơ thể vẫn diễn ra so với phục dụng Trường Sinh Dược hiệu quả hoàn toàn kém xa một bậc.

Lúc này lão Hagrid đang ngồi trong một cái ghế bành đặt bên ngoài căn chòi, ống tay áo và ống quần đều xắn lên. Lão đang lặt đậu cho vào một cái tộ to, mỉm cười khi thấy bon trẻ chạy tới “Chào mấy đứa! Thi xong rồi hả? Rảnh uống trà không?”

Ron đáp: “Dạ, xin bác”

Nhưng Harry ngắt lời Ron: “ Không, tụi con đang gấp lắm. Bác Hagrid ơi, bác trả lời cho con điều này. Bác nhớ cái hôm mà bác đánh bài thắng được cái trứng rồng đen không? Bác có nhớ người khách lạ ấy trông như thế nào không?”

“ Không. Tại hắn có rời cái áo trùm ra đâu” Lão Hagrid thản nhiên nhìnba đứa trẻ đứng sững với vẻ mặt thảng thốt khiến lão Hagrid phải nhướn mắt nhìn lên:“Có gì đâu mà bất thường? Ở quán rượu Đầu Heo cái quán rượu trong làng ấy – có cả đống bọn quái… Có thể hắn là một gã buôn lậu rồng. Bác cũng chẳng nhìn được mặt mũi hắn, lúc nào hắn cũng kéo mũ trùm đầu tùm hụp.”

Harry ngồi thụp xuống bên cạnh tô đậu:“Bác nói gì với hắn hở bác Hagrid? Bác có nhắc gì tới Hogwarts không?”

Hagrid cau mày cố nhớ lại:“Để ta nhớ coi… Ờ… hắn có hỏi ta làm gì, ta nói ta là người giữ khoá ở đây… Hắn hỏi ta về những thứ mà ta khoái… nên ta có nói với hắn… ờ, ta nói cái mà ta luôn ao ước là một con rồng… và rồi… ta không nhớ rõ lắm, bởi vì hắn cứ mua thêm rượu mời ta uống… Để coi…

Ờ, rồi hắn nói hắn có một cái trứng rồng, nếu ta muốn ta có thể chơi bài với hắn… nhưng mà hắn muốn biết chắc là ta có muốn giữ nổi một con rồng hay không. Hắn không muốn nó rơi vào tay hạng tàm thường… Ta bèn nói cho hắn biết là một khi ta đã thuần hoá được con Fluffy, thì dạy dỗ một con rồng là chuyện dễ thôi…”

Harry cố giữ cho giọng nói của mình đừng xúc động quá, hỏi dồn dập: “Rồi… rồi hắn có… có tỏ ra chú ý đến con Fluffy không?”

“Ủa, có chứ! Trên đời này có được mấy con chó ba đầu? Ngay cả ở Hogwarts đây cũng không dễ gặp nữa à. Vậy là ta nói với hắn, con Fluffy thật ra rất dễ thương nếu mình biết cách dỗ nó, chỉ cần cho nó nghe một khúc nhạc du dương là nó lăn ra ngủ ngay ấy mà…”

Bỗng nhiên lão Hagrid giật mình hốt hoảng: “Chết mồ! Lẽ ra ta không nên nói với các cháu!… Thôi, quên hết đi nha!… Ê! Tụi bay chạy đi đâu đó?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK