Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Bên trái vị trí thứ hai, một thân bạch y bó sát, trên vai có khoác một áo choàng phía sau, khôi ngô tuấn tú dung mạo, một máu tóc thả tự nhiên được thả đều qua hai bên.

Y cho người nhìn vào tựa như một thanh lợi khí đã ra khỏi vỏ.

Bỗng nhiên phối kiếm bên cạnh y rung động, sau đó” Cheng!”một tiếng trường kiếm ra vỏ bay đến phía chổ Thiên Trạch.

Thiên Trạch đem tay bắt lấy kiếm, một tay nhẹ vuốt thân kiếm.

Đám người vẫn luôn một mực chú ý Thiên Trạch, cho nên khi thấy y lấy kiếm của thanh niên kia cũng đem mắt nhìn.

Thân kiếm như cây lưới hổ một dạng. Khác chăng sống kiếm giữa, một đường chỉ gồ cao từ đốc kiếm đến mủi kiếm, tựa như hai cái khoang thuyền vậy.

Thuần màu cổ đồng, những chữ thập khắc hoa hoa văn chạy dọc thân kiếm. Sống kiếm như châu không thể nhẫm, nhìn vào cho người cảm nhận văn nhược nước chảy không dứt. Đốc kiếm tạo hình giống búp hoa. Chuôi kiếm hình tròn chia làm từng đốt vừa phải, cuối chuôi tựa như một viên ngọc tròn đính trên đó.

“ Thanh kiếm này.... lẽ nào.... là Công Bố!” Mộ Dung Hiển, Lạc Thiên Thành mấy kẻ tư lịch lâu đời nhìn qua thanh kiếm hình dáng liền đoán ra được danh kiếm, qua đó càng đoán ra được chủ nhân của thanh kiếm này hiện giờ.

“Công Bố! Một trong những thanh nổi danh chi kiếm của đại sư Âu Dã Tử” Trầm Lạc Nhạn đối với danh kiếm trong thiên hạ cũng biết không ít, mà thanh kiếm nổi danh kia nàng cũng biết lấy.

Trước đây Âu Dã Tử vào thời Xuân Thu được Sở vương chi lệnh, đúc ba thanh danh kiếm, thế là Âu Dã Tử đi khắp Sở quốc danh sơn sông ngoài, tìm kiếm vật liệu chú kiếm.

Cuối cùng tại một góc Long Tuyền Tần Khê bên cạnh ngọn núi, phát hiện hai khỏa thiên niên tùng dưới cây có bảy thanh ngọn suối nhỏ, sắp xếp như Bắc Đẩu, trong vắt như lưu ly, lạnh triệt nhập cốt tủy, quả thật thượng đẳng hàn tuyền.

Tại chổ này mở lô luyện kiếm, đúc ra ba thanh kiếm báu.

Một là Long Uyên, trước kia ở trong tay Tống Trí giờ lại nằm trong bảo khố Đại Việt.

Hai là Thái A, bây giờ tại trong tay Nho gia chưởng môn.

Ba chính là Công Bố, hiện trong tay của Quỷ Côc Cái Nhiếp.

“ Quỷ Cốc tuyệt học chú trọng Quyết cùng Chọn! Bản Đế thật hiếu kỳ ngươi là Chọn trước Quyết hay Quyết rồi Chọn đây?” Thiên Trạch chậm nói.

“ Quỷ Cốc!” không ít người trong điện đã đoán được thân phận thanh niên kia, song càng không ít kẻ không rõ, bây giờ nghe được Thiên Trạch nói ai nấy cũng đem mắt một lần nữa nhìn về Tung Hoành người.

“ Y chính là Quỷ Cốc truyền nhân ư?” Lạc Thời Thu thầm nói, hắn dù Công Mộ nhiều năm không ra nhưng tin tức không chậm lụt, đối với Chư Tử Bách Gia môn phái cao thủ lẫn điển tích cũng nghe qua không ít.

Thương Sinh Đồ Thán, Thiên Hạ Loạn Lac, Chư Tử Bách Gia, Duy Ta Tung Hoành.

Bảy trăm năm nay, Xuân Thu Ngũ Bá Chiến Quốc Thập Hùng. Đằng sau sự hưng suy của mỗi nước một triều đại. Đều có chung một cái tên Quỷ Cốc.

Giận mà chư hầu sợ, an cư là thiên hạ yên.

Thế nhân đối với Quỷ Cốc phái đánh giá tuyệt không có hư danh. Mỗi cái Quỷ Cốc đệ tử so với trăm vạn hùng binh cũng không ngoa, từ vũ lực đến tài hoa đều là vạn người mới có một.

Mỗi khi Quỷ Cốc đệ tử xuất sơn chọn lấy chiến trường cho mình thi triển tài hoa, đều để lại danh tiếng không một chút nhỏ nào.

“ Thanh kiếm kia là Cái Nhiếp” Lâu Mãn Phong cùng một số người phán đoán thân phận của thanh niên kia.

“ Quỷ Cốc người Tung kiếm Cái Nhiếp?” Loan Loan nhẹ nói, mỹ mâu nhìn xê xích không sai biệt mình bao nhiêu người.

“Quyết trước chọn sau, là vì lợi. Chọn trước Quyết sau, là vì nghĩa. Song trong thế giới rộng lớn bao la này, Lợi và Nghĩa thứ tự trước sau, nặng nhẹ đều dể thay đổi”

Cái Nhiếp chậm nói, câu hỏi của Thiên Trạch để hắn nhớ đến khảo hạch mấy năm trước của sư phụ giao cho hắn cùng sư đệ, chủ đề đó cũng chính là câu hỏi hiện giờ.

Cái Nhiếp nói : “ Bản thân quyết định không có đúng và sai. Mỗi một lần quyết định đều sẽ sinh ra một kết quả. Mà sau khi lựa chọn sẽ đối mặt với kết quả”

Thiên Trạch nhẹ gật đầu : “ vậy ngươi đã cho Bản Đế câu trả lời rồi”

Có ký ức của bản thể cho nên Thiên Trạch rõ ràng trước khi luân hồi Cái Nhiếp là theo bên Doanh Chính hộ vệ, sau này vì Kinh Thiên Minh mà phản bội Doanh Chính sau này gia nhập vào Bách Việt của hắn.

Song tại thế giới này lại biến hóa, Thất Hùng trở thành Thập Nhị Hùng cường Tần vẫn là mạnh nhất song Tần vương lại không phải Doanh Chính, mà là cha của y Tần Trang Tương vương Doanh Tử Sở.

Cái Nhiếp muốn chọn Tần quốc làm chổ lượt thi tài năng nhưng triều Tần binh hùng Tướng mạnh nhân tài đông đảo, mà hắn chỉ vừa mới xuất sơn chưa đến nữa năm còn chưa tìm được cơ hội diện kiến quân vương Tần quốc thì Thiên Trạch thân phận lộ ra, để cho Cái Nhiếp thay đổi chú ý.

Cái Nhiếp đến Thăng Long vào lúc 420 vạn quân ba nướctấn công Đại Việt, hắn vẫn không chủ động gặp gỡ mà đi quan sát bách tính trong thành, xem xét đạo trị quốc của Thiên Trạch, không có cứng nhắc như các nước khác thiên mã hành không quá nhiều đổi mới, nhưng có một điểm chung đó là đặt lợi ích của người dân lên cao.

“ Cái Nhiếp có mặt ở đây đã làm ra lựa chọn của mình” Cái Nhiếp nói.

Hắn từ khi bái nhập Quỷ Cốc đã có mộng tưởng ngăn lại loạn thế, bách tính không còn phải chịu chiến tranh loạn lạc. Song Cái Nhiếp rõ ràng làm được điều ấy rất khó, các đời Quỷ Cốc đệ tử trước không thiếu kẻ hùng tài đại lược song không làm được điều ấy.

Nhưng.... Thiên Trạch xuất hiện phá vở cục diện này, một kẻ có nhất nhân chi lực có thể diệt mấy trăm vạn đại quân, tuy đại quân còn chưa trọng chấn nhưng bá chủ một vùng đã hiện rõ ra, kẻ có thể thống nhất trung nguyên cũng là mạnh nhất chi quốc sắp tới, Cái Nhiếp làm sao không rõ là ai được.

Cho nên vì hoài bão của mình Cái Nhiếp đã làm ra lựa chọn, hắn chọn phò tá vương triều này, chọn nơi đây để thi triển tài hoa.

“ Bản Đế muỗn dẫm đạp trung nguyên dưới chân, khép lại bảy trăm năm chiến loạn, dẹp yên loạn thế mở ra thiên cổ vương triều. Muốn làm được điều đó ắt không thiếu người tài trợ giúp, mà ngươi Bản Đế rất kỳ vọng, chỉ là Bản Đế không biết ngươi có đáng để Bản Đế đặt niềm tin giao cho trọng trách nặng nề không?” Thiên Trạch đứng dậy đi xuống chổ của Cái Nhiếp, vừa đi vừa nói.

Cái Nhiếp đứng lên rồi quỳ một chân thi lễ: “ Mông Đế vương thưởng thức Cái Nhiếp dù chết không phụ kỳ vọng”

“ Tốt!” Thiên Trạch thốt một tiếng, đem trường kiếm trả về vỏ kiếm, hai tay đem Cái Nhiếp quỳ một chân nâng dậy, nói : “ nhớ kỹ lời ngày hôm nay ngươi nói, từ ngày hôm nay ngươi là Tung Hầu của Đại Việt, đi xuống bên dưới nói ngươi muốn làm việc nơi. Trẫm cho ngươi ba tháng hòa nhập với Đại Việt, nhưng nhớ kỹ Đại Việt có quy cũ của Đại Việt, chỉ cần ngươi không có lỗi với trẫm cùngĐại Việt, ngươi mặc sức phát triển, tại chổ của trẫm không có việc công cao cấn chủ, nhưng ngươi cũng đừng để cho trẫm thấy một cái Triệu Quát thứ hai”

Triệu Quát một cái khá là nổi danh trên trung nguyên, y là một cái tinh thông sách lược binh gia, nhưng nhiều kẻ nhắc đến y thì không xem trọng ngược lại còn khinh thường, bởi y là một cái lý luận suôn.

Chính vì y mà Triệu quốc đại bại, 80 vạn quân Triệu bị Tần quốc tiêu diệt, Triệu quốc từ đó mà suy yếu đến bờ diệt vong. Nếu như không có Tín Lăng quân Ngụy Vô Kỵ trộm binh phù của Ngụy vương trợ giúp Triệu, chỉ e Triệu quốc đã bị Tần diệt.

Mà Cái Nhiếp lúc này niên kỷ so với Triệu Quát cũng không bao lâu, y bản lĩnh chân thật trong điện chưa ai biết, chủ yếu là vì sư môn của y danh vọng mang đến. Nói Triệu Quát thứ hai cũng không phải là không thể.

Cái Nhiếp đương nhiên rõ ràng Thiên Trạch ý tứ, một chân quỳ chắp kiếm thi lễ : “ thần Cái Nhiếp cảm tạ Đế ân, nhưng xin bệ hạ giữ lại Hầu chức, Cái Nhiếp không có công lao không dám nhận”

Thiên Trạch nói : “ được, trẫm giữ lại chờ ngươi đến lấy, nhớ kỹ, trẫm rất thưởng thức ngươi cùng chờ đợi ngươi tỏa sáng”

Tại trước thế giới luân hồi bản thể lựa chọn Lưu Sa Vệ Trang, nhưng tại thế giới này Cái Nhiếp là lựa chọn của Thiên Trạch. Mà tài năng của kẻ này cũng không kém sư đệ mình bao nhiêu cả.

Hiện giờ danh khí của Vệ Trang có thể mạnh hơn Cái Nhiếp, song chỉ cần gia nhập vào Đại Việt với tài năng của y và chịu Thiên Trạch trọng dụng, sớm muộn cũng vượt xa thậm chí đánh bại sư đệ mình.

“ Cái Nhiếp xin cáo lui!”Cái Nhiếp cảm kích, thi lễ một cái nữa sau đó lưu loát xoay người rời khỏi đại điện, trong ánh mắt nhiều người đi ra.

Cái Nhiếp mặc dù chưa có danh vọng lẫn chiến tích gì nhưng bằng vào Quỷ Cốc môn hạ thế hệ này cũng khiến người trong điện đối với y xem trọng.

Quỷ Cốc phái tuy môn hạ ít nhưng đệ tử mỗi đời đều là kẻ quấy lên phong vân khắp trung nguyên, nhắc đến môn phái này ai cũng nghĩ đến bốn cái tên nổi bậc nhất từ Chiến Quốc đến nay.

Bàng Quyên uy dũng hơn người đánh đâu thắng đó, làm cho nước Ngụy nhỏ yếu xưng hùng Trung Nguyên, đầu Chiến Quốc không một nước nào có thể tranh phong với nước Ngụy.

Tôn Tẫn trí giả vô địch, vây Ngụy cứu Triệu giăng kế giết Bàng Quyên khiến nước Ngụy hùng bá đi xuống. Y chết đi nhưng lưu truyền binh thư cho hậu thế.

Tô Tần hợp tung chín nước, cầm ấn Tướng quốc chín nước bức bách nước Tần bỏ đi kế hoạch xưng Đế.

Trương Nghi hùng tài đại lược, phá tan đi liên minh của chín nước, giúp Tần vương xưng bá trong loạn thế.

Cái Nhiếp dù chưa có thanh danh gì như các đệ tử nổi bậc của phái Quỷ Cốc, nhưng lấy Quỷ Cốc sư môn danh vọng cùng Thiên Trạch tín nhiệm, người ở đây đều rõ không lâu nữa cái tên Cái Nhiếp nhất định sẽ vang danh.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK