Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đột ngột, Nam Chung Bảo cùng toàn bộ Hắc Phong Hội thành viên biến sắc, khi thấy được một cái thân ảnh đang đi đến, mỗi một bước như ảo ảnh dợi hình đạp không mà đi, chẳng mấy chốc đã đến trước người.

“ Bản Thánh Vương từ trước đến nay chưa từng sợ qua bất cứ kẻ nào. Lần trước ta nhìn Thiên Mã Tướng Quân cùng Hỏa Long Đao mà bỏ qua cho tên Siêu Vân Hiến. Có phải cho rằng bản tọa sợ Thiên Mã Tướng Quân cùng Hắc Phong Hội?” Đế Thiên An nâng lên Hỏa Long Đao ngữ khí bất thiện.

Nam Chung Bảo cảm nhận được áp lực cực đại, sát khí như hồng hoang mảnh thú kia, đáng nói nhất hỏa kình bá đạo từ Hỏa Long Đao tản ra cũng để cho hắn kinh sợ, áp lực này so với chủ nhân của hắn đi theo trước kia chỉ hơn nào kém chứ.

“Xin Đế công tử bớt giận, chúng tôi không có ý mạo phạm người” Nam Chung Bảo lên tiếng nói : “ lần này Thiên Mã Tướng Quân lệnh cho Tam công tử tiến đánh Tống Võ Môn…”

“ Lui xuống!” Chân Bách Phong cắt ngang đi, bước đến trước : “ ta chúa ghét những kẻ lanh chanh can dự vào chuyện của ta. Tiếp tục cuộc so tài của hai ta thôi”

“ Đội trưởng sẽ để mặc mọi chuyện sao? Nên chăng ta ngăn công tử lại kẻo…” phó đội trưởng đội Biệt Kích số 3 nhìn đội trưởng mình không can ngăn, vội nói.

“ Ngươi còn mở miệng chỉ đạo nữa là mất đầu đó.” Nam Chung Bảo lạnh lùng nói : “ tất cả những gì chúng ta phải làm lúc này là im lặng đứng xem trận quyết đấu”

Đế Thiên An đôi nhãn đồng nhìn chăm chú Chân Bách Phong : “ thú vị, thể chất ngươi đúng là thú vị. Nội lực tuần hoàn không ngừng, có điều thừa nhận cũng không dể chịu.”

“ Ngươi nhìn ra được?” Chân Bách Phong nhìn hỏa lực đã vơi bớt đi, đi đến trước người Đế Thiên An không một chút yếu thế hỏi lại.

Đế Thiên An chậm nói : “ Bản Thánh Vương tu luyện nhãn đồng có thể nhìn xuyên qua kinh mạch thấy được nội khí của người khác. Tình trạng này ngươi đã không chèo chống được bao lâu nữa. Xem ra ngươi tìm đến ta là muốn chết trên tay ta ư?”
“Không sai!” Chân Bách Phong không quá nhiều kinh động trước võ công của y : “ so với chết mòn trên giường bệnh, ta lại càng ưa thích cùng một cao thủ tuyệt đỉnh như ngươi quyết chiến.”

Đế Thiên An gật đầu: “ lên đi! Bản Thánh Vương tiễn ngươi một đoạn đường”

“ Tốt!” Chân Bách Phong thốt lên, trực tiếp đem toàn bộ chân khí còn lại trong người bùng nổ, khí tức cường đại tản ra ngoài, sau đó vận khí khống chế Huyết Vũ Hoàn ở gần bản thân.

“ Huyết Vũ Bạo!”

Đế Thiên An nâng đao sử ra Ngang Tứ Phương quét qua trực tiếp đem toàn bộ Huyết Vũ Hoàn đánh vở nát, từng tiếng “ Bùm!” “ Bùm” như pháo nổ không ngừng vang lên, hỏa nhiệt cùng bụi mù quét lên.

“ Thiên Ma Phượng Dực Chưởng”

Chân Bách Phong tụ khí vào hai bàn tay, dẫm chân tung người nhảy đến thân ảnh trong khói trắng kia, hắn tại không trung thủ thế tựa như một con chim giang cánh, song chưởng mãnh liệt theo tay hắn đánh xuống.

Song chưởng đánh xuống từ hai phía như gọng kèm lại bị một đầu hỏa long xé rách, kình khí tứ tung.

“ Thiên Ma Quân Hoàng Bộ!”

Chưởng song đến cước, Chân Bách Phong mượn một đòn kia đã đuổi đến được, hữu cước mạnh mẽ đạp xuống.

Nhưng Đế Thiên An một lần nữa cho hắn biết không phải là hạng dể xơi, một cước đối một cước.

Lưu Thăng Bình và Chân Bách Phong quyết chiến chẳng là gì so với cuộc quyển chiến giữa hai người đang giao đấu hiện giờ, từng cái hố sâu không ngừng bị tạc nứt dưới hai người kia mà ra.

Chân Bách Phong mặc dù có Cửu Âm Tuyệt Mạch thể chất cho hắn nội công không ngừng, nhưng nhược điểm là để lại cho hắn vô tận đau đớn thống khổ. Mà Đế Thiên An lại không có cái nhược điểm chết người đó.

Cộng thêm Đế Thiên An đối với kẻ võ sĩ muốn lựa chọn một cái chết đầy vinh quang trên chiến đấu, còn hơn là trên giường bệnh hắn thành toàn cho y. Có điều hắn cũng không có lấy hết lực lượng trong người, mà khống chế lực lượng ngang cấp.

“ Đến lúc rồi!” Đế Thiên An đã cảm nhận được cơ thể của Chân Bách Phong đến giới hạn, trực tiếp tung ra sát chiêu.

“ Thập Phương Vô Địch!!”

Chín cái phân thân được hắn phân ra, bất động chiêu thức được hắn thi triển, theo hăn đẩy khí thế lên cao, trực tiếp đánh lên Chân Bách Phong.

“ Ầm!”

Chân Bách Phong như quả bóng bị đá mạnh văng đi, bộ y phục trên lẫn tóc tai không ít xuất hiện vết cắt.

“ Công tử” Nam Trung Bảo cùng đám Hắc Phong Hội từ xa nhìn lấy cảnh này mà kinh hô lên.

Hắc Phong Hội có kỹ luật nghiêm minh, luật hội trong nếu như đệ tử Thiên Mã Tướng Quân đích thân ra tay thì Hắc Phong Hội không được động thủ cho đến khi trận giao đấu chưa phân rõ thắng bại.

Cho dù người đó sắp chết, nếu chưa có lệnh của vị đệ tử đó thì không một Hắc Phong Hội nào can thiệp vào. Thành ra khi Chân Bách Phong dù trọng thương trong người vẫn muốn quyết chiến với kẻ có công lực võ công ở hàng Tứ Thiên Vương, đám Nam Chung Bảo cũng không được quyền can dự.

“ Sư phụ! Vĩnh biệt người!” Chân Bách Phong cảm nhận sinh cơ đã trôi qua, không có chút nào sợ hãi mà ngược lại có chút giải thoát, nếu có chăng là lưu luyến với vị sư phụ đáng kính của mình.

“ Ta đã cho ngươi một cái kết như ý! Có thể an nghĩ được rồi!” Đế Thiên An xuất hiện trước người Chân Bách Phong, lại trang bức một câu : “Ta dùng năm môn ngoại công năm môn nội công mà sáng tạo nên Thập Phương Vô Địch. Vốn lần trước muốn cùng Thiên Mã Tướng Quân phân cao thấp, song còn chưa có cơ hội. Có thể chết dưới chiêu này của ta coi như ta đối với ngươi chiến ý thưởng thức”

“ Thập Phương Vô Địch!” Chân Bách Phong nằm dài dưới hố sâu, nỉ non nhìn cái thân ảnh nam tử kia, khàn khàn dùng thanh âm cuối cùng : “ cảm… tạ”



“ Công tử” Nam Chung Bảo cùng đám Hắc Phong Hội lập tức phi thân đến gần, nhìn thấy Chân Bách Phong khí tuyệt bỏ mình mà ai cũng thất thanh kinh hô.

“ Keng!!” hàng loạt thanh âm vang lên, chỉ thấy Hắc Phông Hội thành viên kiếm đã được rút ra khỏi vỏ

“ Lui xuống!” Nam Chung Bảo ôm lấy tam công tử lên, quát lớn một tiếng.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK