Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trụ Vương nâng lên hai thanh trường kiếm đón đở.

“ Keng keng keng”

Ở Thiên Khôi trọng quyền liên kích bên dưới, Trụ Vương cầm trong tay song kiếm gian nan chống đối.

Đối mặt Thiên Khôi liên miên song quyền đánh lên, từng đạo cường lực trọng kích dồn nén, khiến cho Trụ Vương bị ép rút lui mấy chục mét, ở trên mặt đất bày ra hai cái thật dài rãnh sâu.

Thiên Khôi vừa công kích lạnh giọng nói: “Phàm nhân, ngươicòn chưa sử ra bản lĩnh thật sự, hãy tung hết sức ra đi”

Một đường đè đánh đem Trụ Vương liên tục đẩy lùi, kình khí tản phát ra mãnh liệt.

Chừng được năm trăm mét hơn, Trụ Vương tụ khí một chân đạp sau lại trụ lại được thế công của Thiên Khôi.

“Ngươi đả thấy bạn ta chưa?” Trụ Vương đáp : “ vậy thì ra đây đi”

Lời dứt, từ trong cơ thể Thương Vương bộc phát ra lực lượng khổng lồ, nóng bỏng khí đó không ngừng thoát ra bao phủ một vùng.

“Đây là.... thần lực! Là một loại thần lực vô cùng cổ xưa” Truy Nhật cảm nhận được Thương Vương tỏa ra lực lượng thốt lên.

Lúc này,Trụ Vương cùng Thiên Khôi giằng co không phân thắng bại, mặt đất đỏ hồng nóng bỏng rạn nứt, từ bên dưới như dung nham phun trào bắn lên, là cát đất bị thần lực của Trụ Vương nung nấu.

Cùng với đó, xung quanh người Trụ Vương lại xuất hiện những căn lông chim đỏ thẫm, số lượng càng ngày càng nhiều.

Vô số căn lông chim đỏ thẫm xoay tròn trên đầu hai người đang giằng co.

“ Là thần lực, hắn chỉ là phàm nhân làm sao có thể sử dụng thần lực, hơn nữa còn lại là rất cương mãnh... không lẽ” Thiên Khôi biến sắc khi cảm nhận lực lượng cường đại từ Trụ Vương truyền ra, giờ phút này trong đầu hắn liên tưởng đến một thứ, một thứ lưu truyền trong Thần tộc.

“Áo giáp trên người vua Thương không phải của nhân gian” Cơ Phát quan sát trận chiến mà thốt lên.

Chỉ thấy, tại phía sau lưng Trụ Vương vang lên “ rắc rắc” thanh âm, rồi mắt thường có thể thấy được một đôi cánh chim màu đỏ mọc ra, hỏa diễm cuồn cuộn bốc lên.

“Oanh!”

Trụ Vương trên người tản phát ra thần lưc, song trường kiếm trong tay đột nhiên dùng sức đem Thiên Khôi đẩy về phía sau đẩy lui mấy chục bước.

Lực lượng trên người Trụ Vương mỗi lúc càng mạnh, dưới chân hắn mặt đất trở thành nóng cháy nham tương, mà trên người hắn màu đen áo giáp áo choàng tại cổ này thần lực ảnh hưởng dưới chuyển biến thành màu đỏ, tản phát ra khiếp người nhiệt năng.

“ Trông thấy chưa! Trên người kẻ này lại phát tán thần lực, chuyện này là sao?” Thân Cực tràn đầy không hiểu được.

Truy Nhật nói : “ Hay quá đi. Ngươi đả từng nghe qua trong Thần Tộc chúng ta có một truyền thuyết... Là chuyện xảy ra trước lúc ta sinh ra. 600 năm trước từng có một cuộc chiến thê thảm, Thiên chiến đấu với viễn cỗ thần thú. Cuối cùng sau bao nhiêu khó khăn cuối cùng cũng giết được nó. Nhưng nghe nói con thú này không hủy diệt, chỉ cần một chút tàn tro là có thể sống lại. Tên của nó nếu ta không nhầm đó là.... Bất Tử Điểu”

Cùng thời gian, nội thành Triều Ca cao nhất trong thành Trích Tinh Lâu phía trên.

Hai thân ảnh một lớn một nhỏ có mặt tại nơi này, hai người này tại Triều Ca mà nói thân phận chẳng một chút nhỏ.

Chỉ tầm 7, 8 tuổi mét rưởi đổ lại bé trai, Vũ Canh sau khi được Thương Vương giải cứu liền một mạch chạy về nơi này.

Nữ tử một bộ bạch y gương mặt thanh tú còn lại, chính là mẫu phi của Vũ Canh, nàng còn một cái tên khác ngoài Đát Kỷ- Tâm Nguyệt Hồ.

“ Lợi hại quá, chiến giáp trên mình phụ thân đang biến đổi hình thái, giống như là có sinh mạng vậy” Vũ Canh ánh măt nhìn chăm chú vào cái bát đồng đựng nước, hắn lại thông qua cái bát này lại có thể nhìn rõ được bên ngoài thành chiến đấu.

Chuyển động cái bát động sẻ thay đổi góc độ hình ảnh, vật này tuyệt đối phàm nhân không thể làm được.

Mà Vũ Canh lại có thể quan khán là từ Tâm Nguyệt Hồ đưa cho, nàng vốn không phải là phàm nhân, mà là con gái của tiền nhiệm Đại Tế Sư Thần Tộc- Phục Hy, một Thần Tộc thành viên.

Tại 8 năm trước Tâm Nguyệt Hồ gặp gỡ được Trụ Vương đem lòng yêu nhau. Tâm Nguyệt Hồ quyết định phản bội lại Thần Tộc, cùng Thương Thụ kết duyên phu thê đổi lấy tên Đát Kỷ.

Thần Tộc vốn coi rẻ Nhân tộc, cho nên một khi sự việc bại lộ, hành vi của Tâm Nguyệt Hồ chính là đại sỉ nhục của Thần Tộc, chỉ có thể bị bắt về nghiêm hình trừng phạt răn đe.

Suốt 8 năm nay trừ Thương Thụ cùng Thương Vũ ra thì Vũ Canh là người thứ 3 biết được bí mật này, mà hôm nay nàng mới nói cho Vũ Canh biết được.

“ Không sai, nó đúng là có sinh mạng” Đát Kỷ nói tiếp : “ trong áo giáp đó có 1 con thần thú đã từng khiến cho Thiên phải sợ hãi. Bất Tử Điểu trong truyền thuyết”

Vũ Canh không rõ lặp lại : “ Bất Tử Điểu”

Đát Kỷ lại nói : “ ta vốn không hiểu nhiều về nó... Nó và tổ tiên của Đại Thương là Thành Thang từng có nhân duyên. Đó là khi ta theo phụ thân con đến Triều Ca ông ấy mới nói ho ta nghe”

“ 600 năm trước Thành Thang cùng người Hạ khai chiến, đại quân đến Tây Kỳ gặp được con Bất Tử Điểu mình đầy thương tích gần như sắp chết”

“ Thành Thương thấy thế liền thương xót, ông ấy quyết định cứu nó để cho linh hồn bất tử của nó vào trong áo giáp của ông ta. Chia nhau tinh huyết và nguyên thần, từ đó cả 2 trở thành tri kỷ vào sinh ra tử.”

“ Và Thành Thang được sự trợ giúp bí mật của Bất Tử Điểu cũng thuận lợi chiến thắng người Hạ, và kiến lập cơ nghiệp nước Đại Thương”

“ Sau khi Thành Thang qua đời, bộ áo giáp này vẫn được tồn lưu cẩn thận trong địa lao của Vương thất, chỉ có nguời đời sau của Thành Thang mới có thể vào được.”

“Các đời vua Thương xem nó là cấm kỵ, bởi bọn sợ tộc Thần biết được tung tích của Bất Tử Điểu mà rước lấy tai họa cho Thương quốc.

“ Lúc phụ thân con khoàng 10 tuổi thì đả nhìn thấy bộ giáp này. Ông ấy và Bất Tử Điểu có chung 1 mối duyên phận giống như Thành Thang lúc trước, ông ấy có thể giao tiếp với bộ giáp. Ông ấy cũng là người tiếp vị thứ 2 chịu phân chia sinh mạng với Bất Tử Điểu”

Vũ Canh nghe say mê, hiểu ra, nói : “ hèn gì... hình dáng của bộ áo giáp này con chưa gặp qua... thì ra là sự hóa thân của viễn cổ thần thú”

Vũ Canh hứng thú hỏi : “ nó có uy lực gì?”

Đát Kỷ đáp : “ 600 năm trước nó bị thương rất nghiêm trọng bây giờ vẫn chưa phục hồi được bao nhiêu. Bây giờ nó và phụ thân con 2 hợp thành 1, muốn tạo ra uy lực gì phải trông cậy vào ông ấy thôi”

Ngừng một chút Đát Kỷ lại nói tiếp : “ Bất Tử Điểu trong truyền thuyết có Nguyên Thủy Giới Thần Lực, vậy là đủ đối kháng với Thiên”

Chính là nhờ vào Bất Tử Điểu lực lượng, Trụ Vương mới có thể nghiền ép Quỷ Mộc cùng chấn lui đi Thiên Khôi.

Coi như là Thiên tự mình ra tay đối phó Bất Tử Điểu cũng thụ lấy thương nặng, tuy Bất Tử Điểu còn không có khôi phục toàn bộ lực lượng, thế nhưng Thiên Khôi cũng không phải có thể đối phó được.

“Hóa ra là Toại Nhân tộc Kim Ô thứ tám Lục Vân!” Hắc long trong miệng, Hỏa long Chúc Dung thông qua các tinh thạch mà nhìn thấy hình ảnh chiến trường bên dưới.

10 vạn năm trước Toại Nhân tộc hùng cứ bầu trời, trong đó Kim Ô là Vương giả, chỉ là đại chiến chúng Thần thứ 2 kết thúc Kim Ô suy tàn, chạy thoát được hai đầu, một cái là Lục Áp vì giữ lại mặt trời thế gian ngọn lửa, cái thứ hai chính là Bất Tử Điểu hiện giờ nương náu trên thân giáp Trụ Vương- Lục Vân.

Hỏa long Chúc Dung sống tại 10 vạn năm trước cho nên danh tự của 10 Kim Ô cũng không xa lạ gì, từ lớn đến bé lần lượt là : Lục Thiên, Lục Thân, Lục Viêm, Lục Chính, Lục Hỏa, Lục Không, Lục Kim, Lục Chiến, Lục Vân, Lục Áp.

Trong đó Lục Vân là cái hắn 600 năm trước đi ra đánh bại, kéo đứt hai cánh phá đi hỏa dương chi thân của nó.

“Vậy hắn chính là người mà ngươi tiên đoán đó ư?” Chúc Dung đem ánh mắt dời khỏi nguyên thần của Lục Vân mà nhìn vào Nhân tộc Thương Vương.

Tâm Nguyệt Quy nói : “ đúng! Hắn chính là người khớp với tất cả các tiên đoán, một người không bình thường sinh ra ở trung thổ, hắn trở về từ cõi chết tối tăm, với Bất Tử Điểu chiến đấu, và cuối cùng để Thần quyền sụp đổ, giải phóng toàn bộ trên thế gian. Người trần tục này chính là thiên hạ chiến thần chính thức. Đây là hình tượng mà Không Thức Giới Thần Lực của thuộc hạ tiên đoán được, nhưng không phải là chuyện đương nhiên, Thiên có thể ngăn việc này xảy ra”

Tâm Nguyệt Quy là một trong những Thần tộc có Không Thức Giới Thần Lực cao cường, nhờ đó mà có thể nhìn thấy được tương lai một phần, và dự đoán được Thần quyền sau này sụp đổ, khi biết được tin này liền báo cáo cho Thiên.

Mà Hỏa long chính là cái hiếu chiến, hắn đối với kẻ trong lời tiên đoán của Tâm Nguyệt Quy cực kỳ chờ mong, hắn cũng không thiết tha Thần tộc có độc bá hay suy tàn mà hứng thú với kẻ mạnh có thể cùng hắn chi chiến, mà đối với kẻ có thể lật đổ Thần quyền được Đại Tế Sư tiên đoán là Chiến Thần, làm sao không nổi lòng hứng thú cho được?

Chính vì thế hắn mới từ trong Kết Tinh Sơn đi đến tận Triều Ca, thay cho Hắc long trong nguyên tác mà tìm đến gã Chiến Thần của Nhân tộc này.

“ Chiến Thần ư? Lục Vân cùng với con khỉ này à! Hy vọng ngươi không cho ta thất vọng khi đến nơi này” Hỏa long Chúc Dung hứng thú nhìn bên dưới chiến đấu.

Tâm Nguyệt Quy một bên yên lặng nhìn.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK