Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chỉ có thể nghe, không thể can thiệp vào khi Đế Thiên An một đường nói không ngừng. Mỗi câu mỗi chứ lại đánh vào chổ yếu của mình, lời hắn nói không một chút sai nào cả. Nhưng bản thân có thể thừa nhận được không? Một khi thừa nhận việc làm dụng tư quyền bị truyền ra ngoài, khi đó thái tử sẽ tha được.

“ Làm càn, suy đoán vô căn cứ” Anh Tuyết trấn định, lớn tiếng quát.

Đế Thiên An thừa cớ truy tiếp : “ vậy căn cứ ở đâu lại truy nã Xích Mi Long Xà ta?Ta không giết người vô cớ, không trộm cắp, càng không thích sát hoàng thân quốc thích. Hà cớ gì phải chịu nổi oan khuất nhục như vậy?”

“ Ta!!” Anh Tuyết nhất thời không biết giải thích thế nào.

Đế Thiên An nào cho nàng có cơ hội ứng biến, lớn giọng nói : “ Ta nghe thái tử Chích Viêm là người khoan dung độ lượng, thấu tình đạt lý. Sách đại nhân chúng ta cũng có duyên gặp một lần tại Cốc Tử mộ. Ta mệnh mỏng thấp cổ bé họng, nay ở đây bị Anh Hoa Cung bắt giam. Xin Sách đại nhân lén chuyển lời giúp ta một hay, chuyển lời kêu oan của ta đến thái tử, giúp ta đòi công đạo rửa sạch oan khuất, mong thái tử điện hạ có thể hạn chế sự lộng hành của Anh Hoa Cung, tránh cho Anh Tuyết công chúa vì che chở cho Mộ Dung Diệp mà tàn hại không ít tuấn kiệt võ lâm ”

Nghe được lời này thần sắc Anh Tuyết biến sắc, nàng cùng với thái tử minh tranh ám đấu nhiều năm nay. Bây giờ nếu để cho thái tử nhân cơ hội này mà bắt được việc này, dâng tấu lên không phải là bất lợi hay sao?

“ Tốt quá!” Ở bên ngoài Sách Liên Thành nghe được thanh âm vọng ra, thầm mừng hô.

Hắn bị Anh Tuyết công chúa ép khuất nhục ra ngoài, chỉ có thể nghe lệnh mà không thể làm gì được. Bây giờ nghe được mấy lời của Đế Thiên An, nếu như mượn cớ này thái tử có thể dâng tấu lên triều. Nếu thuận lợi có khi Anh Tuyết công chúa quyền lực cũng bị thu hồi không ít.

Sách Liên Thành phất tay ra hiệu cho một tên thuộc hạ lại, kề tai nói nhỏ.

Gả thủ hạ lập tức vâng dạ một tiếng rồi rời đi ngay.

“ Câm miệng!” Anh Tuyết bên trong, giận quát một tiếng.

Đế Thiên An nào im , tiếp tục nói : “ Hôm nay ta đưa thân vào đây ắt đã biết mình khó thoát chết dưới tay độc thủ. Hy vọng thái tử Chích Viêm có thể giúp ta rửa sạch oan khuất tày trời này. Ta chết rồi sẽ phù hộ thái tử để cho hoàng đế thu hồi lại ân sủng, không để cho nhiều giang hồ võ lâm tuấn kiệt khác như ta. Chỉ vì đắc tội Mộ Dung Diệp mà bị Anh Hoa Cung truy nã”

“ Hỗn xược, ngươi dám phỉ báng công chúa điện hạ” Liên Hoa, Tích Nguyệt giận mà quát lên, đồng thời trong lòng cũng lo lắng không thôi.

“ Phỉ báng! Vậy ta hỏi một câu? Vì sao ta lại bị Anh Hoa Cung truy nã! Nói! Nói cho ta rõ! Lý do gì? Xích Mi Long Xà ta phạm tội gì? Lẽ nào như ta nói Anh Tuyết công chúa là vì Mộ Dung Diệp ra mặt ư?” Đế Thiên An câu câu chữ chữ chỉ thẳng vào trọng điểm, khí thế kinh hồng.

Anh Tuyết vội lùi về sau, trước khí thế của người kia nàng nhất thời chỉ có thể cam bái hạ phong, không thể đưa ra giải thích.

“ Mộ Dung Diệp không là mệnh quan triều đình, không là hoàng thân quốc thích, hắn chỉ là thiếu thành chủ của Thủ Mộ phái, ta vì cái gì không thể đánh hắn trọng thương?” Đế Thiên An lại nói : “ Xích Mi Long Xà ta hôm nay tự biết khó thoát thân? Không cầu sống chỉ cầu trước khi chết có tôn nghiêm một chút! Ra tay đi! Hy vọng ta chết thái tử Chích Viêm sẽ không để cho Anh Hoa cung lộng quyền.”

Đế Thiên An đã cố ý ép Anh Tuyết vào tình thế khó xử, loại này cục diện làm sao nàng ta dám giết người diệt khẩu được. Nếu thật sự động tay, Anh Tuyết làm sao chối bỏ tội danh này cho được.

Đây không phải là chuyện nhỏ, bởi Công Thủ hai phái có liên quan đến triều đường về kho báu núi Côn Lôn. Cho dù không có đi nữa, việc giết Đế Thiên An truyền ra ngoài thì thanh danh của Mộ Dung Diệp cũng mất sạch, trở thành trò cười trong thiên hạ, không những thế danh dự hoàng thất cũng liên quan.

Chích Viêm thái tử cũng không bỏ qua cơ hội Anh Tuyết mượn công mưu tư này, một khi bỏ đá xuống giếng, Anh Tuyết cũng khó thoát khỏi liên đới, thậm chí quyền lực có khi cũng bị thu hồi.

“ Ngươi!!” Anh Tuyết nộ khí, nhưng chỉ có thể thốt lên một từ, giận mà không phát tác.

Tích Nguyệt lúc này cũng biết mình không thể ra tay được, nếu kẻ này thật chết khi đó việc lấy quyền mưu tư của công chúa điện hạ sẽ lan xa. Hơn nữa thanh danh của thiếu thành chủ trên giang hồ sụt giảm không phanh, liền đem chế phục trên cổ dải lụa thu hồi còn ra hiệu cho những thuộc hạ khác lui ra.

“ Công chúa, tình thế bất lợi, việc này một khi đến tai thái tử chỉ e…” Liên Hoa ở bên gấp nhắc nhở.

Anh Tuyết đương nhiên rõ ràng, tuy bị giận tức nhưng cũng hiểu rõ tình cảnh của mình, cố đem tâm tình mình áp xuống, trong ngắn ngủi đã có cho mình đối sách, uyển chuyển mà nói : “ bản cung đã nghe xong, việc này Anh Hoa Cung xảy ra sai lầm mới dẫn đến cớ sự hôm nay. Cũng may hôm nay ngươi đến đối chất mới khiến bản cung phát giác được. Là bản cung quản giáo thuộc hạ không nghiêm”

Liên Hoa một bên đệm lời : “ oan khuất của công tử, Anh Hoa Cung nhất định sẽ cho người câu trả lời. Ngươi lập tức đến Hình bộ gỡ xuống Truy Nã Lệnh”

Tình thế trước mắt chỉ có thể đem Truy Nã Lệnh của kẻ trước xóa bỏ, đồng thời xử lý một ít chuyện chuẩn bị đối phó với thái tử nhận được tin tức mà công kích.

“ Vâng!” một cung nữ Anh Hoa Cung lập tức nhận mệnh, vội vả ra ngoài ngay chấp hành mệnh lệnh.

“ Ha ha ha” Đế Thiên An lại cười lên một tràng, châm chọc nói : “ Lệnh Truy Nã là các ngươi treo, bây giờ nói gở là gở. Đúng là châm chọc thay, mỉa mai thay. Nghĩ đến mà lạnh lòng thay. Ta mấy ngày nay không hiểu thấu bị truy nã, chạy nay trốn may không biết chết như thế nào. Bây giờ thoát khỏi truy nã, đúng là khiến người hoài nghi nhân sinh, cái gọi là vương pháp thật đúng là khiến người quan ngại”

Anh Tuyết tay lại siết chặt, đi đến gần nói : “ bản cung để xảy ra oan khuất cho ngươi, tất sẽ bù đắp xứng đáng. Nghiêm trị kẻ làm ra lỗi lầm”

“ Lời này của công chúa là thật” Đế Thiên An tươi cười nói.

Anh Tuyết nhìn thấy hắn chịu xuống nước, gật đầu nói : “ bản cung biết vì sai lầm của thuộc hạ làm ra mà để người vô tội hàm oan. Nay chính tay nghe được, cũng phát hiện sự việc khác thường. Nếu đã không có tội tất sẽ không để Xích Mi Long Xà chịu tội, đồng thời thuộc hạ thất trách sẽ nghiêm trị, bản cung sẽ chính mình đến gặp phụ hoàng thỉnh tội với sai lầm của mình”

“ Xem ra là ta hiểu lầm trách oan công chúa điện hạ rồi, lúc nãy có gì mạo phạm mong công chúa lượng thứ cho” Đế Thiên An tiếu ý cất lời.

Anh Tuyết cũng không buông lỏng cảnh giác khi y xuống nước, nói : “ không sao, là bản cung sai lầm dẫn đến ngươi bị hàm oan.”

Đế Thiên An nói ra mong muốn : “ Nếu chính miệng công chúa đã nói bù đắp, ta từ chối thì bất kính. Như vậy đi, tại hạ nghe danh công chúa hoa nhường nguyện thẹn. Đã công chúa muốn đền bù, chi bằng để ta chiêm ngưỡng dung nhan mở rộng nhãn giới có như lời đồn hay không? Coi như đền bù lại mấy ngày nay ta sợ bóng sợ gió và ủy khuất”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK