Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đột ngột, một đạo kiếm khí xé rách trường không, từ một phương trong thành Thăng Long kéo đến, khiến cho Bát Quái Trận Đồ kết giới rung chấn.

Sự tình còn chưa dừng lại, vô số thanh kiếm mà chủ nhân đã chết đi chấn minh liên hồi tựa như đang chào đón thứ gì.

“Xoẹt!”

Một đạo kiếm ý chợt hiện, tựa như từ sâu xa thăm thẳm thương khung mà sinh.

Lại thật giống như sớm đã tồn tại ở giữa thiên địa, chẳng biết lúc nào mà thành!

Đó là thế gian thuần túy nhất kiếm ý, tựa như thiên địa giống như mênh mông, rộng, thần thánh cao thượng, không trộn lẫn nửa điểm tạp chất, không dung nửa điểm gian tà, phảng phất cái kia hạo nhiên chính khí, mới vừa xuất hiện, giữa thiên địa mây đen tan đi, kiềm chế diệt hết.

Đạo kiếm ý này xuất hiện khiến cho chiến trường tạm dừng lại.

Một cái thân ảnh hiển hiện trong hư không, y ngự một thanh kiếm mà nam xuống.

“ Luồng kiếm khí này.... không sai là hắn”

“ Hắn vậy mà không chết!!”

“ Vạn kiếm thần phục, Thiên Kiếm!”

“ Là Thiên Kiếm!”

“ Anh Hùng kiếm Thiên Kiếm Vô Danh!”

“ Vô Danh tiền bối!”

“ Là Vô Danh tiền bối xuất hiện!”

“ Thiên Kiếm! chính là Thiên Kiếm!”

Kẻ đến chính là võ lâm một trong các thần thoại, Kiếm đạo người tha thiết ước mơ đạt được đến cảnh giới- Thiên Kiếm Vô Danh.

Kiếm thủ tuyệt đỉnh thiên hạ đâu phải ít người, vấn đỉnh thiên hạ dương danh trung nguyên càng không ít kẻ. Nhưng đến nay đạt đến cảnh giới chí cao trong Kiếm Đạo là Thiên Kiếm chỉ có vài người.

Cảnh giới Thiên Kiếm thì có cái gì khác biệt với các kiếm đạo khác, Vô Danh có thứ gì khác với những con người kia.

Hoàn toàn chẳng có gì khác vì ông ta cũng là con người bằng xương bằng thịt như bao người. Điều đáng nói đến về sự khác biệt giữa Thiên Kiếm và các kiếm thủ khác chính là Kiếm tâm.

Vô Danh khác ở các kiếm thủ kia ở chỗ, kiếm của ông bao hàm cả sơn hà xã tắc, lo cho an nguy thiên hạ trung nguyên. Kiếm của Vô Danh không gói gọn trong chủ nghĩa cá nhân, dùng kiếm chỉ vì đam mê như nhiều kẻ, cho nên có rất nhiều kẻ dù kiếm nghệ siêu phàm, nhưng vẫn không thể đạt được đến cảnh giới Thiên Kiếm.

Tại sao kiếm có thể vượt ra giới hạn con người, lại không thể đạt đến tu vị Thiên Kiếm. Bởi vì Thiên Kiếm vô thù vô hận, chan hòa với vạn vật.

Vì sao kiếm đạo cao sâu không ít kẻ lại không đạt được tu vị Thiên Kiếm, là bởi vì trong lòng những kẻ đó vẫn chấp nhặt chuyện cao thấp, thắng thua. Trong khi Vô Danh từ lâu tâm tịnh như kính đã không còn muốn tranh đấu với đời.

Thiên Kiếm không phải để giết chóc mà là để bao dung tất cả vạn vật, thà rằng thất bại nhiều lần cũng không để thù hận làm chủ Thiên Kiếm.

Vô Danh tuy ẩn lui nhưng vẫn chú ý giang hồ, Trung Hoa Các do y lập chính là để ý các chuyện có thể nguy hại đến võ lâm hoặc ảnh hưởng thiên hạ.Nhạt danh lợi nhưng kiêm thiên hạ.

Động tĩnh do Đạo Thánh Thiên Trạch gây ra cực kỳ không nhỏ cho nên Vô Danh cũng chú ý đến, y hay tin cũng đã đích thân rời đi, chỉ là khi đến Thăng Long thành thấy được các biến pháp của y thì sinh do dự.

Bởi các biến pháp của y quá có lợi cho dân chúng, không như các quân vương lẫn quý tộc chèn ép người dân, y mang tiếng xấu khắp nơi nhưng chấp chưởng ban ra chính sách lại là một vị vua tốt.

Trong lúc phân vân có nên xuất thủ thuyết phục vị Việt Đế kia từ bỏ việc gây thù hận, buông xuống sát lục thì lâm vào những chính sách có một không hay kia, và rồi quyết định không ra tay cũng như không trợ giúp võ lâm quần hào.

Cho đến hiện giờ hắn thấy được vị Việt Đế kia hạ đại chiêu muốn vây giết hết những kẻ trước, hắn lại xuất thủ, không chính xác là muốn ra mặt xin y nương tình tha cho bọn họ một đường sống.

“Xin Việt Đế giơ cao đánh khẻ, mở một đường sinh cơ tha cho bọn họ” Vô Danh hướng Thiên Trạch nói.

“ Giơ cao đánh khẽ, mở một đường sinh cơ” Thiên Trạch chậm nói : “ ngươi nghĩ ngươi là ai mà dám ở trước mặt Bản Đế huơ tay múa chân, thật cho rằng đạt đến Thiên Kiếm chi cảnh là Bản Đế không giết được ngươi!”

Vô Danh nói : “ xin Việt Đế bớt giận, tại hạ đến đây chỉ là không đành lòng nhìn thêm nhiều kẻ chết, chỉ hướng Việt Đế cầu tình cho bọn họ. Việt Đế giờ đã thắng lợi trong cuộc tỷ đấu, cần gì phải đuổi tận giết tuyệt”

Nghe lời này đám người bị nhốt trong trận pháp hoang mang, thần thoại võ lâm lại hướng người kia cầu tình cho bọn họ sống, chứ không phải là đến kề vai chiến đấu tru diệt vị kia, khiến cho không ít kẻ nhao nhao lên.

Thiên Trạch nói : “ Ngươi muốn để Bản Đế tha cho bọn chúng có thể, trong Bát Quái Kỳ Trận của Bản Đế có một đường sinh cơ. Có tìm được sinh cơ hay không thì do trời định, ngươi muốn cứu người vậy thì xem ngươi có bao nhiêu bản lĩnh”

Vô Danh trầm mặc, sau đó nói : “ vậy tại hạ xin được lĩnh giáo thủ đoạn của Việt Đế”

Nói xong Vô Danh cướp xông vào trận pháp mà ngăn cản cuộc chiến.

“ Vô Danh!” Thiên Trạch nhìn theo y rời đi mà nói, tại ngắn ngủi kia hắn dùng thần lực cũng đã rà soát được thông tin tử y.

Vô Danh kinh lịch trong nguyên tác Phong Vân cũng có chút chạy lệch không ít, nhưng nhìn chung vẫn không tụt xích bao nhiêu. Và đặc biệc y so với Phong Vân trong còn cường đại, tại thập cẩm rộng lớn thế giới này là cái võ lâm thần thoại!

Cũng là kiếm khách thần thoại!

Càng là vô số võ giả thần trong con mắt lời nói!

“ Mai Danh Ẩn Tánh!”

Vô Danh sau khi xông vào Bát Quái trận, lập tức huy động trên tay danh chấn thiên hạ Anh Hùng kiếm, lập tức sở xuất ra Mạc Danh Kiếm pháp chiêu cuối thả ra kiếm chiêu để cứu không ít người trong phạm vi trăm trượng.

Kiếm khí ôn nhu như nỗi lòng người muốn lánh xa thế gian, không muốn đặt thân trong trốn thị phi giang hồ nữa.

Một chiêu Mai Danh Ẩn Tánh vừa xảo diệu vừa cương nhu hài hòa, một chiêu này của Vô Danh lại ảnh hưởng đến mấy trăm người.

“Mạc Danh kiếm pháp!Thiên Kiếm Vô Danh! nghe danh đã lâu! hôm nay Phó mỗ xin được lĩnh giáo” đã cảm ứng được luồng kiếm khí kia, Phó Thải Lâm tham dự vào chém giết trong trận pháp liền trực tiếp cướp đến ngay Vô Danh, nâng Dịch kiếm lên thả ra kiếm khí của mình.

“ Phó huynh!” Vô Danh cười khổ khách sáo đáp lại, hắn biết mình không thể từ chối được cái người này, nâng kiếm lên.

“Thiên Kiếm Phó Thải Lâm!Thiên Kiếm Vô Danh!” tại cách Thiên Trạch nhóm người không xa Đế Thích Thiên nhìn thấy Vô Danh ở trong Bát Quái trận kia, đôi mắt tràn đầy nghiền ngẫm.

Từ khi kết minh hữu với Bách Việt chi chủ, Đế Thích Thiên liền rời đi Tân Trịnh quay về Thiên Môn hạ lệnh cho thủ hạ đến trợ giúp cho kẻ kia. Nhưng Đế Thích Thiên lẫn thủ hạ đều không ngờ đến Thiên Trạch lại nhanh như vậy diệt gần ba trăm vạn quân đội của bốn nước, chiến tích quá rung động cùng kinh sợ.

Vị minh hữu này quá có tiềm lực để kết giao, thế là hắn mang thủ hạ đến Thăng Long mà trợ giúp, chỉ là Thiên Trạch lại đưa ra ý định để thủ hạ của y sang Ngô náo loạn cho hắn, việc này Đế Thích Thiên không từ chối liền phân thuộc hạ làm theo yêu cầu.

Thậm chí còn đích thân sang Ngô diệt mấy cái thế lực giang hồ lâu đời cho Thiên Trạch, còn nhiệt tình đến mức đem tài sản cướp được trữ cho Thiên Trạch, ra sức như vậy là để cho minh hữu thấy mình trợ giúp sau này có thể hướng y yêu cầu chút việc.

Thăng Long chi chiến Đế Thích Thiên làm sao không hay tin được, hắn cũng tham dự vào trong nhưng là quan chiến lấy. Hôm nay càng thấy thêm vũ lực cùng thủ đoạn của Thiên Trạch để hắn biết minh hữu so với mình còn mạnh hơn.

Hiện giờ Thiên Kiếm Vô Danh xuất hiện và cầu tình để cho Đế Thích Thiên chú ý, bởi kẻ này là một trong các hậu duệ của hắn. Dù sau ngàn năm trôi qua có được thọ mệnh dài lâu như thế, Đế Thích Thiên cũng truyền lưu xuống hậu duệ, chỉ là trong quá khứ có vì chinh chiến võ lâm hoặc là có vì hắn mà chết đi.

Hiện nay trong tòa thành này lại có vài cái hậu nhân của hắn, một chính là mẹ của Nhiếp Phong, Từ Nhan Doanh là Đế Thích Thiên năm trăm năm trước một đứa con gái gả ra ngoài, một mực kéo dài xuống.

Người thứ hai chính là Vi Anh Hùng hay là Vô Danh. Tổ mẫu của hắn từng là một cái người tình của Đế Thích Thiên, con cháu nhà họ Vi lấy theo họ của tổ mẫu mà đặt, và hiện giờ Vô Danh chính là huyết mạch duy nhất của họ Vi ấy.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK