Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ngày hôm sau, Quan Chiến Lâu ở đây.

Vong Xuyên hồ Đệ Nhất Chiến đã đến ngày, Công Thủ hai phái cao thủ tề tựu Quan Chiến Lâu nơi. Ngoài ra còn có các thế lực giang hồ khác trong võ lâm tham dự vào trận chiến ngàn năm có một này.

Triều đình một phương thế lực cũng xuất hiện, lấy Anh Tuyết công chúa cùng Thân Vọng hoàng tử đến quan chiền làm người trọng tài, còn có Thần Bộ môn Sách Triều Dương phụ tử đi theo.

Cho đến vào giờ Tỵ( 9h sáng) một tên thái giám cất lời tuyên cáo Đệ Nhất Chiến ở hồ Vong Xuyên chính thức bắt đầu : “ Ngày giờ thuận lợi, hạ xuống lệnh này. Lệnh trưởng công chúa Anh Tuyết cùng thập nhất công tử Trấn Viễn Đại Tướng Quân Thân Vọng, Chưởng Ẩn Thần Bộ môn Sách Triều Dương đều chủ quản Mộ phái Đệ Nhất Chiến ở hồ Vong Xuyên, khâm thử”

Lời nói vừa dứt, tại tầng cao nhất Quan Chiến Lâu đồng loạt cánh cửa mở cửa, các phe thế lực người chậm rãi bước ra ngoài, đi đến trước lan can gỗ chờ quan chiến.

“ Công chúa điện hạ, Thập nhất điện hạ, Sách đại nhân, đã đến giờ có phải là bắt đầu rồi không?” Tên thái giám tuyên thánh chỉ xong cung kính dò hỏi ba vị chủ quản trận chiến.

Nhìn thấy Anh Tuyết công chúa gật đầu, lớn tiếng mà nói : “Đã đến giờ, Mộ phái Đệ Nhất Chiến bắt đầu. Thủ Mộ phái Vong Xuyên thánh nữ Thánh Sứ Thần Sai Thông Linh tháp Mộc Tuyết Ly, ra sân tiếp nhận khiêu chiến”

Từ trận doanh Thủ Mộ, Mộc Tuyết Ly khinh thân nhanh xuống hồ nước, chân đạp hồ nước mà đứng, cất lời : “ Thần Sai Mộc Tuyết Ly cung kính đợi các cao thủ Công Mộ phái chỉ giáo”

Công Mộ phái tại ba tầng lầu bên này, ngay khi thấy Mộc Tuyết Ly ra sân đám người không tự giác đưa mắt nhìn về Đế Thiên An. Bởi không lâu trước kia hắn chính là người đả bại Mộc Tuyết Ly trong Cốc Tử mộ.

“ Người quan trọng luôn đăng tràng sau cùng. Hay là để Tuyết Tuyết nhà....” Đế Thiên An còn chưa nói hết đã bị Lâm Thủy Dao cùng Hàn Thiên Lạc trái phải hai bên vặn một cái, lập tức đổi lời : “ Vô Tình Cốc... Diệc Tuyết cô nương kiếm pháp tài ba, hai mỹ nhân so kiếm mới là đáng xem. ”

Ai ở đây cũng đã rõ tính cách Đế Thiên An, hắn là một cái tên thích trêu chọc người khác, nhưng trêu là trêu mỹ nữ. Vô Tình Cốc trên dưới nữ nhân xinh đẹp trong thời gian này đều bị hắn làm cho đỏ mặt thẹn thùng không thôi.

“ Công Mộ các ngươi đưa tiểu tử thối này vào môn, còn không phải là để cho nó tai họa hay sao? Suốt ngày trêu hoa ghẹo nguyệt, cốc Vô Tình cũng quấy nên chướng khí mù mịt không yên” Lâm lão minh chủ nhìn một cái, lại nhịn không được mắng một câu.

“ Gia gia nói không sai” Lâm Thủy Dao gật đầu đồng ý.

Những người khác mặt ngoài không thừa nhận nhưng thâm tâm trong ai cũng đồng ý với lời ông cháu của Lâm thị.

“Xích Mi Long Xà ta tại Cốc Vô Tình chuyên tâm cầu đạo, cùng các vị sư muội luận đàm Đạo gia chi ý. Trước giờ quang minh lỗi lạc, già trẻ không gạt ai. Hàn tổ mẫu, nhạc mẫu mấy lời của Lâm gia gia càng không nên tin tưởng, nhất là Diệc Tuyết cô nương hiểu lầm thì không hay” Đế Thiên An trang một bức chính nhân quân tử thành thật lễ nghĩa.

“ Phốc xuy” Hàn Thiên Lạc mấy nữ nghe được mà cười nhẹ một cái.

Quang minh lỗi lạc ư? Tại Hàn Thiết đại mộ thiết kế bẫy rập ngường các thế lực nhảy vào lọt hố. Cùng Thần Sai đánh nhau lại lén thả mê hương, Thiên Cơ Biến còn chưa đăng tràng đã bị hắn ám toán…

Giảo hoạt như hồ ly, lời nói ra thật giả khó phân, từ khi đến trung nguyên đến nay hắn gạt không ít người. Vậy mà còn nói già trẻ không gạt?

“ Tiểu tử thối, tin ngươi heo còn biết leo cây” Lâm lão minh chủ giận mắng.

Đế Thiên An cười đáp : “ Vậy ý của ông nói Thủy Dao là heo ư? Nàng ấy không tin ta làm sao đem phương tâm giao ra”

“ Gia gia! Đại lừa gạt! được lắm” Lâm Thủy Dao nằm giữa trúng đạn, lập tức bất mãn kêu một tiếng, tay lại vươn ra đem tay nam nhân mình cùng gia gia lần lượt đánh.

Lâm lão minh chủ thấy vậy, vội gấp sửa lời : “ Dao nhi bảo bối của ta! Gia gia làm sao mà nở mắng con. Là tên tiểu tử thối kia bẫy gia gia”

“Thiên An con đừng náo nữa” Hàn thị tổ mẫu lắc đầu khuyên một câu, từ khi Thiên Bộc Nhai qua đi trừ mỗi cái trêu hoa ghẹo nguyệt ra thì chắt rễ này không có gì để nói.

Nháo một hồi nhỏ cũng nhanh yên xuống, sau đó Thiên Diệc Tuyết chậm rãi từ phía sau đi đến chắp tay thi lễ, cất lời :“ Diệc Tuyết bái kiến chưởng môn, các vị tiền bối sư huynh sư tỷ, ra sân khiêu chiến”

Tịnh Dật sư thái nhìn thấy đi đến gần, hai tay bắt lấy tay của đồ đệ mình, đối với đồ đệ thỉnh chiến cũng ngầm đồng ý lấy, dặn dò : “ con gái, võ công của Thần Sai đã đến mức siêu việt gia tăng phòng bị”

Thiên Diệc Tiếc đáp : “Diệc Tuyết từ nhỏ đã khổ luyện Hoa Ngữ kiếm pháp lấy thủ thay công, chính là vì ra sức vì Công Mộ phái. Diệc Tuyết sẽ điềm tĩnh ứng phó không phụ kỳ vọng của mọi người ”

Lời nói rơi xuống, Thiên Diệc Tuyết nâng lên thân pháp mà đến Mộc Tuyết Ly, đạp nước mà đứng đối diện, tay nắm lấy chuôi kiếm là thắt lưng chậm rút, cất lời : “ đệ tử Vô Tình cốc Công Mộ phái Thiên Diệc Tuyết xin được Thánh Sứ Thần Sai chỉ giáo”

Mộc Tuyết Ly nhìn người ra sân, tuy lần đầu gặp gỡ nhưng cô nương đối diện này nàng cũng đã nghe danh, mở miệng nói : “ Thiên Diệc Tuyết của Vô Tình cốc. Dưới Hoa Ngữ kiếm không một vật, ngàn quân khó vượt Bỉ Ngạn trì. Đã nghe đến cô, chuyện kể rất truyền thần”

Vài tháng trước, Địch Trường Vệ cho ba ngàn Cấm Quân giả dạng làm Mộ Vương Thành tử sĩ tập kích tam đại thánh địa Công Mộ phái. Tại cốc Vô Tình, Bỉ Ngạn trì phía trước ngàn quân đều không thể đi vào bên trong bởi một cái nữ tử.

Thiên Diệc Tuyết cầm trên tay Hoa Ngữ kiếm, một trong mười món Thánh Khí khác của Mộ phái, tuy không nghe được nhưng nghe âm đoán vị cao siêu vô cùng. Lại có kiếm pháp chỉ thủ không công, khiến cho ngàn cấm quân thúc thủ vô sách.

Từ đó danh tiếng của nàng cũng vang vọng trên Mộ phái cùng võ lâm, cho nên mới có câu : Dưới Hoa Ngữ kiếm không một vật, ngàn quân khó vượt Bỉ Ngạn trì.

“ Diệc Tuyết tên nhỏ không đáng nhắc đến, trong mắt ta không có gì, nhưng kiếm theo ý người xin chỉ giáo” Thiên Diệc Tuyết nghe Thần Sai nói xong, cất lời thỉnh chiến.

“ Ào ào ào!!”

Chỉ thấy lời Thiên Diệc Tuyết vừa hết Mộc Tuyết Ly tung người chân đạp một cước, song một cước này bị Hoa Ngữ kiếm cản lại. Kình lực từ hai người tỏa ra đem mặt nước dưới chân bốc lên mấy cột nước lớn, trắng xóa bọt nước nhanh rơi xuống.

Mộc Tuyết Ly một kích không thành bị đẩy lui lần nữa đạp nước lướt nhanh đến, nhưng lại phải lui về theo Thiên Diệc Tuyết huy xuất Hoa Ngữ kiếm bắn ramột đạo kiếm khí, trực tiếp lại nhắc lên vài cột nước.

“ Sưu! Sưu!!”

Tiếp đó, Mộc Tuyết Ly thân hình như lưu tinh di chuyển xung quanh Thiên Diệc Tuyết, trên tay bảo kiếm bốc lên một đoàn màu bạc nhạt kiếm khí, do thân pháp di chuyển quá nhanh các đạo tàn ảnh để lại, hình thành một vòng tròn vụ khí bao bọc.

“ Đang!! Đang!! Đang!!”

Mộc Tuyết Ly ở bên trong vòng khí vụ bạc lao ra công kích nhưng bị Thiên Diệc Tuyết nâng kiếm đỡ, lại lùi về rồi công kích. Giao thủ trong chớp nhoáng, người ngoài nhìn vào chỉ thấy tại vòng tròn khí bên trong, Thiên Diệc Tuyết đang nâng kiếm đở lấy bốn phương tám hướng Mộc Tuyết Ly từng cái thân ảnh.

Thiên Diệc Tuyết nâng kiếm đón đở, càng đánh càng cảm thấy không ổn, lập tức khinh thân nhảy lên một đoạn, trường kiếm quét ngang chém ra một đường kiếm khí như sóng nước, một kích này phá xuyên đi vòng vụ khí do Mộc Tuyết Ly tạo ra.

Thiên Diệc Tuyết nhanh Mộc Tuyết Ly còn nhanh hơn, trước khi kiếm khí chém đến như tên rời cung phóng xuất lên trời cao. Tại không trung lộn một vòng xuống, Thần Sai kiếm trực đâm lấy Thiên Diệc Tuyết.

“Bành!!!!”

Dưới một kích của Mộc Tuyết Ly, Thiên Diệc Tuyết nâng mủi kiếm cản lại, hai mủi trường kiếm sắt nhọn tương giao cùng nhau. Kình lực từ hai người tỏa ra ép mặt nước hồ bên dưới bốc lên thành một bức tường nước cao năm sáu mét.

Hoa Ngữ kiếm dưới lực đạo của Mộc Tuyết Ly bị ép uốn cong một đoạn, nhưng chính lúc bị uốn một đoạn đó Thiên Diệc Tuyết tụ khí rồi phát lực, thông qua đó Hoa Ngữ kiếm hất lùi đi Mộc Tuyết Nhu.

“ Đang!!”

Tại trên không tiếp nước, Mộc Tuyết Nhu khinh thân nhanh đến huy xuất một kiếm quét ngang. Nhưng nàng động đã để cho Thiên Diệc Tuyết nhận ra thanh âm tung người nhảy qua né đi một kiếm, ngay sau đó trở tay một kiếm chớp nhoáng nhưng vẫn bị cản lại.

Mộc Tuyết Nhu một kích lại bị cản, chớp nhoáng đã xuất hiện trên đầu Thiên Diệc Tuyết, cấp tốc vận khí, từ người một luồng hàn băng giá lạnh vụ khí trên cao mà đánh xuống, tựa như thác nước trên cao rơi xuống vậy.

Song Thiên Diệc Tuyết khả năng nghe âm đoán vị cực kỳ cao siêu, trước khi nội lực hàn băng giá lạnh này đánh lên người. Đã kịp vận khí trong người bức ra ngoài, hình thành một tầng quang cầu hộ thân, đem khí lạnh cản lại.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK