Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Diễm Linh Cơ mày chau lại, nghe được như vậy thông tin nàng cũng không tỏ ra khác thường gì, đi lại gần tỏ vẻ ngạc nhiên : “ ồ! Vậy ngươi là ai đây?”

“ Ta là Thiên Trạch” khóe môi bất giác nhích lên độ cong, trước kia xem qua màn ảnh hắn đối với Diễm Linh Cơ dung mạo là yêu thích vô cùng, có điều hắn chuyển sinh một thế tại Long tộc lớn lên, mỹ nữ xinh đẹp như Diễm Linh Cơ trong tộc không ít.

Bất quá hắn lại đối với nàng yêu thích, bởi trước khi chuyển sinh cũng là một trong những kẻ yêu thích đệ nhất mỹ nhân Bách Việt này, khi nàng lên sân Thiên Hành Cửu Ca cũng khó mà rời mắt khỏi màn ảnh, là một trong những nữ tử có nhân khí lớn nhất của Thiên Hành Cửu Ca.

“ Hắn có ý gì?” Diễm Linh Cơ nhất thời không rõ, đi lại gần hơn, bất quá áp lực từ mấy món trang bị kia cũng để nàng bận lòng, mở miệng hỏi : “ ý gì?”

‘Nàng muốn biết sao không lại gần ta một lát” Thiên Trạch nói.

Diễm Linh Cơ hé miệng cười yên nhiên, dung mạo càng thêm diễm lệ, vứt cái mị nhãn phong tình, cười nói : “ Linh Cơ muốn lại gần nhưng mà lo sợ à, mấy thứ đồ kia nhìn thật đáng sợ”

Thiên Trạch biết nàng muốn nói gì, nguyên thần khẽ động, chỉ thấy chiếc nhẫn tử sắc chạm trổ long ảnh trên người hắn sáng lên, trong ngắn ngủi toàn bộ trang bị trên người hắn như bốc hơi.

“ Thật là thú vị à” Diễm Linh Cơ thấy vậy đi lại gần hơn, trong đầu không ngừng phân tích thứ nàng nhìn được.

Vừa rồi tuyệt đối không phải là huyễn thuật được, bởi nàng cảm nhận rõ ràng áp bách của những món đồ kia, cùng với nó biến mất vô hình áp bách kia cũng tiêu thất, cái nàng không rõ đó là kẻ trước đem nó giấu ở nơi nào?

“ Còn thú vị hơn, nàng có muốn xem không?” Thiên Trạch cười hỏi.

Thiên Trạch tân sinh thân thể để so với trước kia yếu hơn rất nhiều lần, mà Hư Vô lực lượng không ngừng hấp thụ lại cảm xúc tiêu cực của nhân loại. Theo Thiên Trạch mạnh lên nó cũng gây ảnh hưởng cho hắn không ít.

Diễm Linh Cơ lại là một cái nữ nhân đặc biệc, cùng giống như đúc nữ nhân của bản thể chung qua lại hắn vui lòng nguyện ý, hắn cũng không cần phải gò bó bản thân kiềm lại ham muốn của Hư Vô đối với nữ nhân phía trước.

“ Ồ!” Diễm Linh Cơ đi đến gần, cả cơ thể như không xương nhích lại gần, đôi mắt quan sát lấy nam tử trước.

Ngực trần cường tráng, một cái váy quần màu xám đến mắc cá chân, cho người cảm nhận rõ được sức mạnh ngập tràn trong thân thể. Mà thực tế một loại vô hình áp bức từ chính trong cơ thể sinh ra, đây là vô hình tản phát và chỉ có những người tiếp xúc gần mới cảm nhận được.

Thiên Trạch để mặc nàng động tác, cách một tầng vải nhưng hắn cũng cảm nhận rõ được da thịt mềm mạo cùng ngạo nhân tiền vốn kia.

“ Cơ thể thật rắn chắc, ta rất thích đó” Diễm Linh Cơ mấy đầu ngón tay lướt nhẹ lên thân Thiên Trạch, một bên kiều mị nói một bên lại âm thầm vận dụng lực lượng trong người mình.

“ Xi xi xi xi”

Chỉ thấy trong ngắn ngủi, các ngón tay Diễm Linh Cơ hiện lên hỏa diễm, theo đầu ngón tay vạch lên thân Thiên Trạch nóng bức nhiệt độ cùng ma sát thanh âm phát ra.

Diễm Linh Cơ tên có một chữ Diễm, nàng chơi lửa cực kỳ tinh thông, bởi nàng là trời sinh Hỏa Vu, đối với lửa cực mạnh khống chế.

“ Nói, ngươi là ai?” Diễm Linh Cơ lúc này đã không còn kiều mị như trước, gương mặt băng sương, cả thân thể dựa sát vào người Thiên Trạch thân cận như tình nhân âu yếm, nhưng cánh tay phải lúc này cầm một thanh hỏa trâm chỉ sát yết hầu nam tử kia.

Trâm cài tóc vừa là trang sức cũng vừa là vũ khí, dù là đao kiếm cũng khó chặt đứt được hỏa trâm của Diễm Linh Cơ.

Chỉ cần nàng đâm thêm một chút, ở cự ly gần này y cho dù mạnh đi nữa cũng khó mà chống cự được.

“ Ta là Thiên Trạch” Thiên Trạch không chút biến sắc, dùng nguyên thần đem hỏa trâm dời vào Tử Long Kim Giới trên tay, chậm rãi nói, vừa nói tay lại đem eo Diễm Linh Cơ bắt.

Diễm Linh Cơ bất ngờ trước thủ đoạn của y, mở miệng : “ ngươi đùa ta!”

Thiên Trạch không để ý đến ba cái thuộc hạ kia, xòe lòng bàn tay phải ra, hắc khí lượn lờ rất nhanh bốn giọt máu lại hiện, nói : “ nàng biết đây là gì rồi chứ?”

“ Sinh Tử Lời Hứa.... rốt cuộc là chuyện gì?” Diễm Linh Cơ không nói, một đôi mắt đẹp nhìn lấy giọt máu đang biến chuyển trong lòng bàn tay kia.

Sinh Tử Lời Hứa chính là thứ mà Thiên Trạch dùng để liên lạc bốn thủ hạ của mình, đây là một cái đặc trưng thủ đoạn ở Bách Việt.

Cũng là Thiên Trạch khống chế thủ hạ của mình một trong, lấy huyết dẫn huyết, kẻ thi thuật không thể vi phạm ước định gieo ra, phàm là thủ hạ của hắn tỏ nguyện trung thành đều có Sinh Tử Lời Hứa.

Một khi chủ tử chết đi toàn ngoài ngàn dặm hầu người từ ngoài ngàn dặm cũng lấy cái chết đi theo, cũng là trói buộc lớn nhất của thủ hạ Thiên Trạch. Cũng chính vì lý do này mà thủ hạ Thiên Trạch biết được chủ tử của mình còn sống.

“ Ta tại ngục tối đi ra, cởi xuống cổ mẫu của Bạch Diệc Phi, đã không còn là Thiên Trạch trước kia mà các ngươi biết, nhưng cũng là chủ tử của ngươi. Xem như ta đạt được kỳ ngộ đi, nói như thế đủ rồi, tin tưởng Sinh Tử Lời Hứa này ngươi hẳn hiểu rõ hơn ai hết rồi chứ” Thiên Trạch đem Sinh Tử Lời Hứa vung nhẹ đem khống chế thủ hạ trả về cho thủ hạ.

Diễm Linh Cơ từ người Thiên Trạch đi ra, lại quỳ hành đại lễ : “ xin chủ nhân thu lại ạ, thuộc hạ vừa rồi mạo phạm xin chủ nhân thưởng phạt”

Sinh Tử Lời Hứa chỉ có chủ tử mới nắm giữ được, và khi chủ tử chết đi thì bọn họ cũng chết theo, sẽ không có chuyện kẻ khác cưỡng chế dịch dung nắm giữ được, tuy nàng không rõ Thiên Trạch ngoại hình khác lạ nhưng người trước thật là chủ nhân.

Có lẽ trong quá trình chủ nhân cởi bỏ cổ mẫu mà kẻ địch trói buộc, dẫn đến thay đổi cũng không phải là không có, chuyện này ở Bách Việt vẫn hay xảy ra.

Hiện giờ chủ tử đem Sinh Tử Lời Hứa cởi ra, nếu lấy có thể khống chế mình sinh tử, chỉ là nàng không nghĩ thu lấy. Bởi mất đi ràng buộc khống chế sẽ khiến cho chủ tử sinh nghi ngờ, hoặc là hiện giờ người kia đang thử lấy.

“ Trước kia ta cần thứ này để khống chế các ngươi và đề phòng thủ hạ tâm tư khác, bây giờ thì không cần nữa. Coi như đây là phần thưởng cho nàng bấy lâu nay trung thành. Nhận lấy nó nàng sẽ phát hiện mình đạt được thứ tốt đấy” Thiên Trạch cất lời.

Diễm Linh Cơ nghe xong suy nghĩ một lát rồi nói : “ cảm tạ chủ nhân ban thưởng”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK