Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Mệnh lệnh của Cừ Tử khiến các đệ tử Mặc gia cực kỳ nghi hoặc, bởi Lưu Sa là kẻ thù không đội trời chung của họ Mặc, Vệ Trang lại là kẻ giết tiền nhiệm Cừ Tử Mặc gia, nay y trọng thương dưới Cừ Tử Yên Đan, là cơ hội tốt để giết kẻ này nhưng rốt cuộc Cừ Tử bỏ qua.

Nhiều đệ tử Mặc gia tuy bất mãn nhưng lệnh Cừ Tử đưa ra không ai dám trái, hơn nữa Lưu Sa tuy bị thương nhưng Mặc gia cũng chẳng tốt đẹp gì hơn, hiện giờ có thể đánh nhau chỉ có Cừ Tử.

Mà rất nhanh cả bọn liền rõ vì sao Cừ Tử lại thả Lưu Sa, bởi Vệ Trang vừa ra khỏi Mặc Hạch, Yên Đan lảo đảo thoát lực, may mắn có Thiên Minh đở giúp không ngã xuống, cũng qua đó cả bọn đã rõ Cừ Tử cũng đã trọng thương nặng nề, nếu tiếp tục chiến đấu Mặc gia chỉ e lọt vào hiểm cảnh.

Vệ Trang rời đi chừng mười phút, Mặc Hạch nghênh đón một nhóm người, là những người tham dự vào phản Việt liên minh.

Khi thấy Yên Đan gặp bất lợi, một cái lão Đạo liền đến Yên Đan chổ dò xét.

“ Xin hãy đổi tay trái” Tiêu Dao Tử đã tọa trước mặt Yên Đan bắt mạch.

Yên Đan duỗi với xuất cổ tay, chỉ thấy lúc đầu có chênh lệch chút ít đen da, hiện tại chuyển âm hồng , trên cánh tay còn quấn rất nhiều hồng ti, phảng phất trong da mọc ra giống nhau .

“ Cự Tử trúng độc rồi” Đạo Chích thất sắc lên tiếng, mà không chỉ có hắn đám người trong đại sảnh vây quanh hắn cũng hoảng sợ không thôi.

“ Chắn chắn là nữ nhân dùng rắn xấu xa kia làm ra” Thiên Minh nghĩ ngay đến Lưu Sa một đầu lĩnh nói.

Đại Thiết Chùy phản bác : “ Cự Tử cùng Xích Luyện không giao thủ với nhau, làm sau trúng độc của ả được chứ?”

“ Hình như đây không phải là độc của Xích Luyện” Ban đại sư phán đoán.

Thiên Minh nghi hoặc : “ không phải độc thì là cái gì?”

Ban đại sư nói : “ thứ Cự Tử trúng phải có lẽ là chú ấn”

“Chú ấn!” đám người trăm miệng một lời hô lên.

Lúc này Tiêu Dao Tử nói : “Đích xác là chú ấn cấm thuật của Âm Dương Gia”

“ Âm Dương Gia chú ẩn, đó chẳng phải với...” Thiếu Vũ tuổi so với Thiên Minh lớn hơn hai tuổi, nghe xong Tiêu Dao Tử khẳng định nhớ lại trên người Thiên Minh cổ có Âm Dương chú ấn.

“ Với gì vậy? sao ngươi không nói tiếp?” Thiên Minh nghi hoặc hỏi.

Thiếu Vũ nhìn tên này một bộ hồn nhiên, nghĩ ngợi một lát nói : “ không có gì, không nói cũng được”

“Mặc Gia cùng Âm Dương Gia không hề dính dáng đến nhau, Cự Tử làm sao trúng bọn họ cấm thuật được?” Đại Thiết Chùy không hiểu lên tiếng.

Trận Cận Nam nói : “ Mặc gia quy thuận vào đế quốc, lần này chúng ta đến bị bọn họ ngăn đón, vây giết Cơ Quan thành bọn họ cũng tham dự vào”

“ Lẽ nào là khi đó” Hồ Đức Đế nghi hoặc nhớ lại không lâu trước khi gặp nữ tử kia.

Yên Đan cất lời : “ Xem ra ta vẫn sơ suất rồi”

Tiêu Dao Tử ngưng trọng lên tiếng : “Sự tình không tầm thường, lần này huynh trúng là Lục Hồn Khủng Chú”

“ Là thế ư” Yên Đan mày nhíu lại mồ hôi lạnh tuôn ra, hắn biết loại chú ấn đáng sợ này của Âm Dương gia.

“ Lục Hồn Khủng Chú... Tiêu Dao tiên sinh có khi nào là nhầm lẫn chăng?” Ban đại sư lên tiếng, bên trong thanh âm có phần sợ hãi trong đó.

“Loại chú ấn đáng sợ đó” Trần Cận Nam, Hồ Đức Đế bọn người thốt lên.

Năm trăm năm trước Âm Dương gia tổ sư Trâu Diễn vì quan niệm bất đồng thoát ly khỏi Đạo gia, đến nay tự thành một phái nghiên cứu truy cầu Thiên Nhân cực hạn.

Truyền đến nay khai phá ra rất nhiều võ công cùng tuyệt học đáng sợ, mà Lục Hồn Khủng Chú chính là một trong những loại đó, nó từng tại trên võ lâm truyền ra không nhỏ thanh danh.

Tiêu Dao Tử là Đạo gia Nhân tông chưởng môn, hiển nhiên hắn đối với Âm Dương gia cấm thuật cũng biết một hai, hướng cho đám người nói rõ : “Trong cấm thuật của Âm Dương gia Lục Hồn Khủng Chú thuộc vào Âm Mạch Bát Chú, bản thân loại chú này có sức kích thích mãnh liệt, đồng thời uy lực của nó sẻ tăng cường khi tiếp xúc. Nếu như trực tiếp thi triển thì sẻ rất dễ dàng phát hiện mà đề phòng hơn nữa tất phải tiếp xúc trực tiếp, và phải giữ trong một đoạn thời gian mới có thể thi triển thành công.Với võ công Cự Tử, cho dù trong tình huống không hề phòng bị, đột kích gần trong gang tấc cũng rất khó làm thương được Cự Tử. Nhưng mà, mục tiêu lần này của chúng cũng không phải là thích sát, mà là phóng chú ấn”.

Yên Đan nghe xong nhớ đến Đại Tư Mệnh gặp không lâu trước.

Tiêu Dao Tử tiếp tục nói: “ Đại Tư Mệnh đã lợi dụng sự quan tâm của Cự Tử đối với Cơ Quan Thành và Mặc Gia đệ tử, mới có thể bất tri bất giác vượt qua sự phòng bị. Chú ấn tiềm phục tại thể nội, sẻ không lập tức phát tác chỉ đến lúc vận chuyển chân khí trong thể nội mới phát tác ra”

Mặc gia thống lĩnh Cao Tiệm Ly hiểu ra nói: “ Thành thử khi Cự Tử cùng Vệ Trang giao thủ, chú ấn liền phát tác rồi”

“Âm Mạch Bát Chú quá âm độc tà ác, một trăm năm trước, Âm Dương Gia đã nghiêm cấm đệ tử tu luyện, không ngờ trăm năm sau, nó lại trùng hiện nhân gian” Tiêu Dao Tử nói đến đây thần sắc đáng tiếc nhìn Yên Đan.

Đại Thiết Chùy nóng nảy hỏi: “Tiêu Dao tiên sinh, vậy Cừ Tử như thế nào trị?”

Tiêu Dao Tử nhắm mắt lại, thở dài, nhẹ nhàng lắc đầu.

Cái này lay động đầu, không khác tuyên cáo Yên Đan đã hết cách xoay chuyển.

“ Sao cơ?” Mặc Gia mọi người giống như bị giội lên một chậu nước lạnh, không những thế các thế lực phản Việt nhất thời cũng biến sắc.

“ Tiêu Dao tiên sinh” Đại Thiết Chùy hô lên.

Yên Đan nói : “Ta nghe nói qua, liên quan tới những này bị cấm chỉ Âm Dương thuật lợi hại. Một khi trúng Lục Hồn Khủng Chú, trên đời không có cứu chữa phương pháp”

“ Không!”

“ Sao cơ?”

“ Không có cách gì cứu chữa ư?”

“ Cự Tử lão đại... thế chẳng phải ông sẽ...”

Yên Đan nhẹ nhàng gật đầu, bầu không khí trong Mặc Hạch nhất thời bao trùm trong bi thương không khí.

Mặc gia là thế lực trung kiên nhất trong phản Việt thế lực.

Nay Yên Đan cách tử vong không xa, sự thật này khiến nhiều người khó mà tiếp nhận được, đây là một tổn thất quá lớn với Mặc gia lẫn cả phản Việt liên minh.

Yên Đan đem mắt quét nhìn đám người trong đại sảnh một hồi, sau đó nói : “ thật kỳ lạ, giờ khắc này đây, ta không có có một tia bi thương, ngược lại cảm thấy một loại vui sướng.”

“Mạng của chúng ta tất cả đều là Cừ Tử cứu trở về, mà khi Cừ Tử gặp phải nguy hiểm thời điểm, chúng ta nhưng cái gì cũng không làm được “ Đại Thiết chùy quát, trong thanh âm mang theo một tia khóc nức nở .

“ Bao nhiêu năm qua, có thể cùng các vị, ở cái này mảnh nhỏ trong thiên địa, là vinh hạnh của ta “ Yên Đan hướng về phía Mặc Gia mọi người từ tốn nói.

“ Cừ Tử!!” Đại Thiết Chùy cùng Cao Tiệm Ly đám người nhao nhao hoang mang.

Yên Đan lại nói : “ chúng ta đều từng là người từng chết một lần, có thể tụ hội ở chỗ này. Đây chính là mảnh đất lành thuộc về chúng ta, nhưng dưới gầm trời này còn rất nhiều người đều không thể hưởng thụ niềm vui này”

Yên Đan nói đến đây thanh âm lần nữa có vẻ yếu ớt, cúi đầu thống khổ khi chịu đựng trong cơ thể chú ấn phát tác.

“ Cự Tử!” Cao Tiệm Ly lo lắng kêu lên.

Yên Đan kìm lại đau đớn, mồ hôi tuôn như mưa, nói : “Ước mơ của chúng ta là do các đời Mặc gia đệ tử truyền lại”

“ Vâng!” Mặc gia mọi người đồng thanh gật đầu lên tiếng.

“Tương lai cũng sẽ do chúng ta... “ Yên Đan cắn chặt răng, chú lực thực đã bắt đầu kịch liệt cắn trả,Yên Đan trên đầu bắt đầu đổ mồ hôi.

“Ngài hãy nghỉ ngơi một hồi đi! “ Tuyết Nữ thương tâm nói rằng .

“Ta muốn nói hết lời, mới có thể nghỉ ngơi!” Yên Đan lại nói : “ mộng tưởng này cũng sẽ do chúng ta từng đời, từng đời truyền thừa”

“ Vâng!” Mặc gia thống lĩnh cùng hô.

Yên Đan cắn răng nói rằng : “Ban đại sư”

“ Vâng!” Ban đại sư đứng lên, hắn hiểu Cừ Tử muốn nói gì, hướng về phía tại chỗ mọi người hành một quay vòng lễ : “Mặc gia có trọng yếu sự tình thương nghị, làm phiền chư vị tránh một lát”

Đám người rời khỏi đại sảnh Mặc Hạch, vì bọn họ biết sắp đến chính là Mặc Gia cơ mật chuyện, hay đúng hơn là Yên Đan bàn giao hậu sự.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK