Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Năm tiếng lại qua.

Thập Lý Âm Dương Giới, Đào Hoa trủng bên dưới.

“ Thuộc hạ Thiên Tẫn Phong tham kiến Phong thiếu, Lạc thiếu” so với Lạc Lâu hai người không kém bao nhiêu tuổi, Thiên Tẫn Phong hướng cả hai cúi đầu thi lễ,

“ Người nhà cả đừng khách sáo, huynh lớn hơn ta vài tuổi, ta gọi huynh là Tẫn Phong đại ca, huynh gọi ta là Mãn Phong đi “Lâu Mãn Phong trực tiếp đem tay nâng lên Thiên Tẫn Phong, chậm nói.

Lạc Thời Thu nói :” Tẫn Phong đại ca, gọi như vậy nghe thân thiết hơn, huynh có biết bây giờ tung tích của Tịnh Dật sư thái không?”

“ Thuộc hạ không dám! Vẫn nên gọi là Phong thiếu Lạc thiếu thì thích hợp hơn” Thiên Tẫn Phong lại thi lễ, nói : “Tịnh Dật sư thái hiện giờ bị giam ở ngục đá lở Âm Dương đỉnh, ta từng lén đến đó mấy lần. Nhưng nơi đó cơ quan trùng trùng canh phòng nghiêm ngặt, thuộc hạ vô năng, vẫn chưa tìm được cơ hội thích hợp”

“ Chỉ cần biết ở đâu là được. Ta rất lo cho an nguy của người, chuyện không thể chậm trễ huynh dẫn chúng ta ra ngoài” Lâu Mãn Phong nói

“ Được” Thiên Tận Phong lại nói: “ Mộ hoa của Đào Hoa Nguyên được thiết lập theo 36 phép Thiên La Địa Sát, lối ra vào của mật đạo mỗi ngày sẽ khác, vào được không ra được, ra được không vào được, âm dương mười tám phép, càn khôn chuyển nhật nguyệt, mọi người đi theo ta.”

Nhiều năm về trước phụ thân Thiên Diệc Tuyết cùng Thiên Tận Phong đắc tội thái tử Chích Viêm mà bị lưu đày ra ngoài biên cương. Dưới cơ duyên xảo hợp lại nhận mệnh của Tịnh Dật, từ đó về sau Thiên thị trở thành người canh giữ trong Đào Hoa Nguyên.

Thiên Tận Phong là thiếu chủ của Thiên thị, lối ra vào trong Đào Hoa Nguyên không ai rõ hơn hắn. Cũng nhờ vào biết lối ra vào này mà hắn từ khi từ Đào Hoa Trủng báo tin cho Tịnh Dật hay tin U tộc muốn cướp Quỷ Long Đồ, trên đường trở về thì bị U tộc phục kích, nương theo bí đạo ra vào mà dò la được tình hình của Tịnh Dật.

Cũng nhờ bí đạo này mà khi Lạc Thời Thu cùng Lâu Mãn Phong xâm nhập vào Thập Lý Âm Dương Giới đến Đào Hoa Trủng, trong lúc bị Quỷ Tôn vây đánh thì kịp cứu cả hai đi xuống mật đạo dười này.

“Qua khỏi đầm Tử Thủy này là Hoàn Hồn đàm, chính giữa Hồn Hoàn đàm có một ngọn Thiên Nhãn Phong, đỉnh núi chính là Âm Dương đỉnh, mọi người xem chính là đỉnh núi ngập ánh đèn đằng xa kia, Tịnh Dật sư thái bị nhốt ở trên đó.” thông qua mật đạo Thiên Tẫn Phong dẫn Lâu Mãn Phong, Lạc Thời Thu đi đến đầm Tử Thủy, trừ ra còn nói cặn kẻ vị trí giam giữ Tịnh Dật.

“Tẫn Phong đại ca, huynh có biết đường mòn nào kín đáo dẫn lên Âm Dương đỉnh không? Đi đường lớn rất dễ để lộ hành tung.” Lâu Mãn Phong nói

Thiên Tẫn Phong nói :”Phong thiếu nói không sai. Bây giờ đường lớn dẫn lên Âm Dương đỉnh đã bị người U tộc phong tỏa hoàn toàn rồi, ta cũng thử mấy lần nhưng không thành công, Thập Lý Âm Dương Giới là nơi hoang vu, ngoại trừ đường lớn thì không có đường mòn. Nếu muốn vượt núi leo qua, không mất mười ngày nữa tháng thì hoàn toàn không đến được Âm Dương đỉnh”

Lạc Thời Thu tiếp vào : “Mười ngày nữa tháng thời gian quá dài rồi, nhị sư thái tính tình cương liệt. E là không chịu đến lúc đó.”

Lâu Mãn Phong nói : “ Chúng ta dùng khinh công vượt qua đầm Tử Thủy. Chắc chưa đến một canh giờ liền đến được Âm Dương đỉnh”.

Thiên Tận Phong nói : “Lâu thiếu nói tuy không sai. Nhưng Tử Thủy này trên thực tế là một hồ nước độc. Hơn nữa còn nghe nói trong nước còn có hai con quái thú, Minh Xà và Quỷ Ngạc. Cho đến nay ai cũng chưa dám thử đi trên nước”

Lâu Mãn Phong băn khoăn vô cùng.

Lạc Thời Thu nói : “ Mãn Phong, hai chúng ta ngự binh mà đi là được có thể thẳng đến Âm Dương đỉnh”

Thiên Tẫn Phong nói : “ thuộc hạ thực lực thấp, đi theo chỉ sợ không tiện”

Lâu Mãn Phong gật đầu, rồi nói : “ sư muội, mắt của sư muội bất tiện, hay là muội đi cùng Tẫn Phong đại ca trở về Đào Hoa Nguyên, chờ tin tốt của chúng ta”

Thiên Diệc Tuyết nói : “ Mãn Phong sư huynh là nghi ngờ công phu nghe tiếng đoán hướng của muội, hay là xem thường thực lực của Diệc Tuyết”

“Mãn Phong, công lực nghe tiếng đoán hướng của tiểu sư muội chúng ta đều biết, để muội ấy cùng đi đi” Lạc Thời Thu nói xong đem Hàn Huyết Cổ Kiếm ném trước, sau đó dẫn đầu mà đi.

“ Ukm” Lâu Mãn Phong gạt đầu rồi ném ra Ngân Cốt Phiến rồi theo sau.

Thiên Diệc Tuyết đạp nước khinh thân mà lên, Hoa Ngữ kiếm thoát khỏi eo theo sau.

Minh Xà và Quỷ Ngạc đã được Thiên Trạch dời đi thành ra ba người Lạc Thời Thu thuận lợi đi qua đầm Tứ Thủy, tiến vào Hồn Hoàn đàm khu vực, rồi tiếp cận Thiên Nhãn Phong, sau đó tiến lên Âm Dương đỉnh.

Ba người vừa lên đỉnh, lập tức dùng nhanh nhất tốc độ chế trụ U tộc canh giữ người.

Lâu Mãn Phong khinh thân mà đến một tên U tộc bị điểm huyệt, Ngân Cốt Phiến chỉa lưởi đao sắc bén vào cổ, uy hiếp : “ chúng ta không thù không oán, chỉ cần ngươi thành thật trả lời ta sẽ không lấy mạng ngươi. Ngươi có biết Tịnh Dật sư thái bị nhốt dưới Quỷ Chuyên nào không? Nếu ngươi biết thì nháy mắt một cái”

U tộc tử sĩ nháy mắt tỏ hiệu biết.

Lâu Mãn Phong đem loan đao hắn lấy đi, tay lại điểm lên huyệt đạo y : “ bây giờ ta chỉ điểm huyệt câm của ngươi. Ngươi có thể tự do hành động, dẫn ta đến Quỷ Chuyên đó”

U tộc lính canh gật đầu, đi đến trước ba mươi bước rồi dừng.

“ Vậy thì phiền ngươi, mở khối Quỷ Chuyên này ra” Lâu Mãn Phong nói

U tộc lính canh gật đầu, đem tay đặt lên con mắt trung tâm, nhấn xuống khối cầu kim loại, sau đó vặn phải một cái, sau đó đứng dậy đi qua một bên.

“ Mẹ! con là Mãn Phong!”

“ Tịnh Dật sư thái, người có nghe không?”

“ Không nghe thấy bên dưới có động tĩnh gì?”

Nhìn một cái thông đạo tròn vừa đủ cho bốn người có thể chen chúc lên xuống, Lâu Mãn Phong ba người hô to gọi nhỏ, song không có thanh âm hồi đáp.

“ Ngươi theo ta xuống dưới, nếu mẹ ta không có dưới đó. Ngươi đừng hòng sống trở ra” Lâu mãn Phong hướng U tộc lính canh cảnh cáo.

U tộc lính canh gật đầu.

“ Mãn Phong như vậy quá nguy hiểm” Lạc Thời Thu lo lắng nói.

Lâu Mãn Phong nói : “ ta rất lo cho an nguy của mẫu thân, tạm thời không nghĩ nhiều như vậy. Hai người canh giữ ở trên này, ta xuống rồi sẽ lên”

Nói xong Lâu Mãn Phong đem quạt thủ thế mời, sau đó hắn cùng U tộc lính canh liền nhảy xuống bên dưới.

Cả hai vừa nhảy xuống, cơ quan lập tức đóng lại.

“ Diệc Tuyết, muội có chú ý đến chuyển động của cơ quan?” Lạc Thời Thu hỏi

Nhưng Thiên Diệc Tuyết không trả lời, thân ảnh nàng cũng đã rời đi Hoa Ngử kiếm mạnh mẽ chém về một cái thân ảnh lao đến tập kích.

“ Đang!!”

Hắn tuy nhanh nhưng Thiên Diệc Tuyết nghe âm đoán vị linh mẫn, Hoa Ngữ kiếm từ eo rút ra, trực tiếp quét ngang, sau đó trở kiếm về sau lưng chắn lại mủi kiếm tấn công.

Kẻ đến là Sở Tử Khanh.

Thiên Diệc Tuyết đở được một kiếm của Sở Tử Khanh, nàng bị dư lực đẩy lùi, sau đó thuận thế tung người mà nhảy đi.

“ Đang!!”

Mà vừa lúc Thiên Diệc Tuyết nhảy đi, Mộ Dung Diệp thân hình khinh người mà đến, Thôi Hỏa kiếm vung ra một kiếm chém.

Nhưng Thiên Diệc Tuyết không cho hắn cơ hội, vung kiếm đón đở một kiếm kia, hai người nhanh chóng phân ra.

Trừ Mộ Dung Diệp còn thêm mấy cái thân ảnh khác nhảy lên theo.

“ Mộ Dung Diệp” Lạc Thời Thu ngưng trọng rút ra Hàn Huyết Cổ Kiếm nhìn Thủ Mộ phái người đến.

“ Dưới Hoa Ngữ kiếm không một vật Kiếm pháp của Thiên cô nương quả nhiên biến hóa khó lường” Mộ Dung Diệp cất lời tán thưởng.

“Đánh lén sau lưng thì anh hùng hảo hán gì chứ” Thiên Diệc Tuyết nói.

Sở Tử Khanh đáp: “ ta cùng Thiếu thành chủ vừa lên tới Âm Dương đỉnh, đã bị cô đột nhiên đâm liền mấy kiếm. Có phải cô nương hiểu lầm gì chúng ta không?”

Lạc Thời Thu lạnh giọng nói : “ Mộ Dung Diệp đây là bố trí của ngươi?”

“ Ha ha ha!” Mộ Dung Diệp cười một tràng nhẹ: “ Âm Dương đỉnh là địa bàn của U tộc, bản thiếu chủ làm gì có năng lực bố trí ở đây. Nếu phải hỏi mục đích của chúng ta đến đây. Nói ra có lẽ Lạc thiếu không tin. Bọn ta đến cũng cứu Tịnh Dật sư thái”

Lạc nói tiếp : “ Tịnh Dật sư thái là cao nhân tiền bối đức cao vọng trọng của Công Mộ phái. Bà ấy gặp nạn, Công Mộ phái ta đương nhiên không thể ngôi yên không lo. ĐâU Vươngn lượt Mộ Vương Thành Thủ Mộ phái các ngươi lo chuyện bao đồng”

Sở Tử Khanh tiếp lời: “ Lạc thiếu, thiếu thành chủ có lòng tốt giúp cứu Tịnh Dật sư thái. Lạc thiếu không những không cảm kích còn buông lời châm chọc, hơi không biết điều rồi đấy”

“ Ý ngươi là, ta còn phải cảm ơn mỷ ý của các ngươi” Lạc Thời Thu lại châm chọc.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK