Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Vương Ngữ Yên, A Bích, A Châu đem mắt nhìn chăm chú người kia, bọn họ nghe về y náo động không ít, từ khi gặp đã nghi ngờ nhưng không thân quen cho nên không trò chuyện, bây giờ Bao Bất Đồng lên tiếng cả bọn làm sao không chú ý thêm.

Bao Bất Đồng lại âm dương quái khí : “ Ban đầu ta còn tưởng là phương anh hùng hảo hán nào cùng Kiều bang chủ quen biết, ai ngờ lại là kẻ đầu trộm đuôi cướp, thật là đáng buồn thay”

Thiên Trạch vân khinh phong đạm không chút biến đổi : “ Chỉ là một con chó của Mộ Dung gia nuôi cũng dám ở trước mặt ta càn rở!”

Trần trụi nhục nhã, Bao Bất Đồng bị khinh nhục há chịu thua, nói : “ con chó này....”

Bao Bất Đồng vốn định mở miệng rút lại mấy lời trước, nhưng hắn còn chưa nói hết liền ngậm miệng vội nhảy lùi về sau, song quyền tụ chặn trước.

“ Phanh!”

Thiên Trạch quỷ mị xuất hiện ở phía trước Bao Bất Đồng, một cước đem hắn đá văng trượt dài một đoạn.

“ Nhanh quá!” không ít người cả kinh thốt lên khi thấy Thiên Trạch thoáng cái đã trở về vị trí cũ.

“ Crac” xương tay gãy nát ai cũng nghe thấy được.

“ Bao tam ca” Vương Ngữ Yên đám người hốt hoảng khi thấy Bao Bất Đồng ngả bệnh dưới mặt đất, vội vàng chạy lại.

“ Phốc!” Bao Bất Đồng lúc này phun một ngụm máu ra, cả người tràn đầy mồ hôi lạnh, dù hắn đã phản ứng kịp nhưng một cước của người kia cũng để hắn trọng thương, quá đáng sợ.

“Nát bét ôi là nát bét! Phen này thì tiếng tăm Bao tam tiên sinh tất phải đi đời!” Mặc dù đau đớn nhưng Bao Bất Đồng mặt không lộ vẻ gì sợ hãi, được A Châu A Bích dìu lên, tràn đầy mồ hôi khi tay phải đã gãy.

“ Ngươi đánh lén người có gì là anh hùng hảo hán” Vương Ngữ Yên lúc này mở miệng chất vấn.

“ Hừ” Thiên Trạch khinh thường : “ giữ lại mạng của ngươi là để ngươi chuyển lời đến Mộ Dung Chính Đức, chờ ta đến đăng môn bái phỏng, hỏi một chút hắn muốn giữ tay trái hay tay phải”

Trần trụi uy hiếp cùng cảnh cáo, cùng với đó là bá khí.

Nhưng Đạo Thánh lời nói không ai dám không tin, kẻ này xuất đạo ngắn ngủi nhưng chiến tích không nhỏ, hơn nữa lá gan cũng không nhỏ. Bởi chưa có tay trộm nào dám cả gan vào hoàng cung gây án mà còn thích sát quân vương.

Bất quá Cô Tô Mộ Dung thế gia luận thân phận địa vị không kém hơn Cái Bang phái, tại đất Cô Tô này có thể nói là thổ bá vương, mà gia chủ Cô Tô Mộ Dung cũng là một tay hảo thủ, y lại ngông cuồng muốn lấy tay của Mộ Dung gia chủ, đúng là hợp với tác phong của y mà.

“Thường nghe Đạo Thánh can đảm hơn người, hôm nay được gặp quả nhiên là danh bất hư truyền.”

“ Đúng! Đạo Thánh còn muốn lấy tay của Cô Tô Mộ Dung gia chủ, quả là ghê gớm”

“ Mấy năm nay giới trộm lại xuất hiện một nhân vật đáng nể”

Bỗng nghe từ trong rừng hạnh có mấy người cười ồ lên vang động cả không gian. Có người vừa cười vừa nói, khiến cho bầu không khí nơi này bị kéo đi.

Không nhanh không chậm, từ trong rừng hạnh bước ra bốn ông già, người thì râu tóc trắng xóa, người thì mặt mũi hồng hào. Trong tay bốn người đều cầm binh khí, chia ra bốn góc vây bọn Bao Bất Đồng, Vương Ngữ Yên lại.

“ Chín túi! trưởng lão” Thiên Trạch quan sát trên người bốn gả đến có chín cái túi liền biết bốn người này là Cái Bang cao tầng.

Kể từ khi Cái Bang tổ sư Hồng Tứ Hải sáng lập ra phái Cái Bang, truyền đến nay đã được bảy đời, Cái Bang dù sinh sau đẻ muộn hơn rất nhiều Bách Gia Chư Tử hay thế gia giang hồ nhưng lại là môn phái có lực lượng đông đảo nhất.

Bởi Cái Bang có một cái đặc điểm khá đặc biệc, đây là bang hội tập trung những tên ăn mày hành khất, mà tại loạn thế này số lượng ăn mày còn thiếu ư? các đời bang chủ Cái Bang đệ tử trên dưới vài chục vạn người thanh thế cực kì to lớn.

Đến dưới thời Kiều Phong Cái Bang hiện tại có gần đến 90 vạn bang chúng, đệ tử trải khắp trung nguyên được xem là môn phái có đệ tử đông đảo nhất.

Để quản lý bang phái từ thời Hồng Tứ Hải đã phân chia theo đẳng cấp, mới gia nhập là cấp 1, đệ tử 1 túi rồi từ từ theo công lao và thời gian mà thăng cấp từ từ lên 2, 3, 4.... Cao nhất là các trưởng lão 8, 9 túi rồi trên nữa là Phó Bang Chủ và Bang Chủ.

Các đời Bang chủ luôn phải lãnh đạo bang chúng hành hiệp trượng nghĩa, cứu khổ phò nguy đối phó ngoại xâm nội phản chống lại các thế lực ác độc của võ lâm.

Vì vậy Cái Bang luôn có thanh thế rất lớn trên giang hồ và luôn nhận được sự kính trọng mến phục của đồng đạo võ lâm.

Mà dưới Bang Chủ là Phó Bang Chủ thay mặt Bang Chủ giải quyết những sự tình không có mặt bang chủ, có quyền lợi cùng địa vị chỉ sau một người.

Tiếp đến là các trưởng lão, mỗi cái có chức vị và quyền hạn khác nhau, mà muốn đảm đương chức vụ trưởng lão trở lên, phải là đệ tử 9 túi.

Kế đến, đó là đệ tử 8 túi. Giữ cương vị hộ pháp trong bang.

Tiếp theo đó là đệ tử 7 túi, thường giữ chức vụ trưởng phân đà ở 1 thành thị nào đó, kế đến là đệ tử sáu túi, năm túi, bốn túi, ba túi, hai túi, một túi, và không có túi nào.

“ So với nguyên tác cũng không khác, hẳn là Ngô Hề Tống Trần Ngô, chỉ là nơi này
Cái Bang cũng không phải Thiên Long, làm sao chỉ có bọn họ chứ? muốn đem Kiều Phong trừ đi chuyện lớn như vậy nội bộ Cái Bang lớn như vậy, chỉ có 4 cái này à” Thiên Trạch quan sát đám người mới xuất hiện, nhìn bốn lão già thầm nghĩ.

Hắn có ký ức cho nên biết sắp đến tại rừng cây hạnh này xảy ra chuyện gì, là nội bộ Cái Bang muốn đem Kiều Phong bang chủ này kéo xuống, mà quả thực Kiều Phong dưới âm mưu hạ cũng ném đi bang chủ chi vị.

Nhưng theo Thiên Trạch biết, Cái Bang ở thế giới này không phải là Cái Bang của Thiên Long Bát Bộ, môn phái đông đảo nhất trên giang hồ, cao thủ như mây, mà Kiều Phong phẩm tính huynh đệ trong bang đều rõ, trù tính đem Kiều Phong kéo xuống chuyện lớn như vậy không thể chỉ có bốn vị trưởng lão thôi.

Giữa lúc Thiên Trạch đang suy nghĩ một đạo thanh âm khác vang lên.

“ Ha ha! Lại có cả Đạo Thánh đến, hay lắm! hay lắm! để Cô Tô nhất trận phong Phong Ba Ác ta lĩnh giáo cao chiêu”

Đoàn Dự ngẩng đầu lên thấy một người đứng trên một cành hạnh, cành cây rung động không ngớt, người đó cũng nhấp nhô theo. Y thân hình vừa nhỏ bé vừa gầy guộc, tuổi chừng ba mươi hai ba mươi ba, mặt đã choắt lại để hai chòm râu đuôi chuột, lông mày rủ thấp, dung mạo thật là xấu xí.

Đoàn Dự nghĩ thầm: “Xem ra đây là người A Châu, A Bích gọi là Phong tứ ca đây.”

Đoạn y từ trên không lộn một vòng lao thẳng xuống, xông luôn vào phía Thiên Trạch, múa tít đơn đao, đao khí tản phát, đao cương mãnh liệt như cuồng phong.

“ Hạng giun dế” Thiên Trạch khinh thị, trong nháy mắt thân hình đã thiêu thất.

“ Tứ ca ở phía sau!” A Bích đám người hốt hoảng hô lên, bọn họ chỉ thấy loáng một cái Thiên Trạch đã tiêu thất.

Phong Ba Ác mồ hôi tràn ra, tại không trung biến chiêu, xoay tay chém đao.

“ Bành!!”

Lại một cước, vang dội thanh âm, Phong Ba Ác giống như Bao Bất Đồng bị một cước đánh bại, hộc máu ngả rơi xuống đất.

Đám người im lặng nhìn, chỉ hai cước đem hai cái gia thần của Mộ Dung thế gia đả bại, hơn nữa nhẹ nhỏm vô cùng, đám người liền thấy rõ được sự cường đại của Thiên Trạch, nếu ở đây có thể cùng hắn so tài chỉ e có Kiều bang chủ.

Bởi hai cái người kia tại đất Cô Tô có thịnh danh, hảo thủ một tay, là tứ đại gia thần của Cô Tô Mộ Dung, thực lực không phải ăn chay mà có.

“Ta đánh không lại, mạnh yếu cách nhau một trời một vực” Phong Ba Ác phun ra một ngụm máu, thắng thẳn nói ra thắng bại.

“Võ công của Đạo Thánh này thật cao cường, thế nhưng… thế nhưng võ công biểu ca, làm sao… làm sao…”

Vương Ngữ Yên thất thần nói, nàng trước nay luôn cho rằng cùng bối người trong không ai qua được biểu ca mình, nhưng hiện thực bày ra để nàng trùng kích, Thiên Trạch nhẹ nhỏm giải quyết Phong Ba Ác và Bao Bất Đồng, việc này biểu ca cũng không thể.

Tốc độ của y quá mau lẹ mà lực đạo còn đáng sợ vô cùng, đáng nói là y còn chưa dùng đến võ công chân chính của mình.

Bao Bất Đồng mặt buồn: “Hôm nay bọn mình đánh thua rồi, Yến Tử Ổ thật là mất mặt.”

“ Hạng giun dế cũng tưởng mình có cân lượng, đúng là buồn cười” Thiên Trạch khinh thường mà bước đi, lại nói : “ nhớ chuyển lời về cho Mộ Dung Chính Đức”

Bao Bất Đồng nghe xong trầm mặc, nói : “ Đạo Thánh đã có nhã ý, Bao mỗ sẽ chuyển lời cho gia chủ”

Đạo Thánh đúng là võ lực mạnh mẽ hơn hắn, nhưng Cô Tô Mộ Dung cũng không phải là ăn chay, nếu y dám đến Cô Tô Mộ Dung thị không dám tiếp vậy còn mặt mủi nào đi lại trên giang hồ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK