Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nơi phát nguyên của người Tần là bờ đông sông Tần Xuyên thuộc thượng du sông Vị Thủy.

Từ hành tổ Phi Liêm, người Tần đã coi trọng võ công, sống theo hình thức các thị tộc du mục, tồn tại trên mảnh đất gian khổ ấy, chiến đấu lâu ngày với Tây Nhung và Khuyển Nhung, lịch sử của họ mỗi chữ đều viết bằng máu và nước mắt.

Hình thái sống theo kiểu các bộ lạc tuy khiến cho mối quan hệ của họ và mảnh đất họ ở lỏng lẻo, khó định cư, nhưng cũng vì thế mà khiến cho tổ tiên người Tần không bị hạn chết về đất đai, không ngừng di chuyển về phía Tây và sống tạp cư với các dị tộc.

Thời Chu Hiếu Vương, một người họ Doanh vì có công nuôi ngựa cho nhà Chu, được phong tại nơi ấy, xây dựng nên một nước phụ thuộc, thật ra là gánh vác sứ mệnh gian khổ trấn giữ biên cương cho nhà Chu, phong vệ bọn Man Nhung đến quấy rối.

Hơn bốn trăm năm của nhà Tây Chu cũng là những năm tháng khó khăn và gian khổ nhất của người Tần, họ đã dùng mồ hôi và máu, cùng với biết bao sinh mệnh của vô số tộc người để bảo vệ cho biên giới phía Tây của nhà Chu, đồng thời cũng không ngừng mở rộng về phía Tây. Tinh thần anh dũng, sẵn sàng đối mặt với thử thách ấy đã tạo một cơ sở vững chắc cho nước Tần. Cơ hội ngàn năm một thuở cuối cùng đã rơi vào tay người Tần.

Nhà Chu vì U Vương vô đạo, Khuyển Nhung tấn công vào Cảo Kinh, U Vương bị giết, quyền uy của nhà Chu từ đó không còn.

Bình Vương dời về phía Ðông, Tần Tương Công vì hộ giá có công, được Bình Vương phong thành chư hầu, nước Tần cuối cùng đã hợp pháp trở thành một nước chư hầu.

Khi thời Chiến Quốc bắt đầu, trong Thập Hùng thì nước yếu nhất là Tần. Cho đến Tần Mục Công lên ngôi, trọng dụng bọn chính khách nước khác là Bách Lý Hề, Thái Thúc, Công Tôn Chi, mới đặt cơ sở cho một nước Tần lớn mạnh.

Từ khi Tần Hiếu Công và Công Tôn Ương cải cách thì nước Tần đã trở nên nước giàu binh mạnh, đã thật sự lật đổ kết cấu thị tộc bộ lạc truyền thống, đổi mới binh chế, lấy quân công luận tước, khiến cho quyền lực của vương thất lên đến cực hạng.

Lại chuyển kinh thành đến Hàm Dương, xây dựng cung điện hùng vĩ, thống nhất chế độ đo lường cả nước, chia quốc thổ trong nước thành ba mươi mốt huyện, bỏ hẳn chết độ phân phong trước kia, người dân có thể có ruộng riêng, do nhà nước trực tiếp thu thuế.

Từ đó nước Tần đã một bước trở thành bá chủ thiên hạ, các nước phương đông đều rất khiếp sợ.

Khi Thiên Trạch từ biên giới Triệu Tần đến Hàm Dương, nước Tần đang thừa hưởng thành quả cải cách của Công Tôn Ương.

Hàm Dương nằm ở phía nam núi Cửu Tắc, phía bắc sông Vị Thủy, nên cũng được gọi là Vị thành.

Thiên Trạch mang theo nhóm người Triệu Cơ đến Hàm Dương, trước khi đến đã sớm thông tri cho nên được Lã Bất Vi đám người ở cổng thành đón tiếp long trọng.

Từ ngoại thành thẳng vào nội thành.

Hàm Dương thành phân ra thành ngoại và thành nội.

Thành nội bao gồm cung Hàm Dương ở phía bắc sông Vị Thủy và cung Hưng Lạc ở phía nam sông Vị Thủy, vắt ngang qua Vị Thủy, qua lại nhờ cầu Vị Kiều dài hai trăm tám mươi bước, tạo thành một quần thể cung nga tráng lệ, quy mô còn lớn hơn cung điện ở Ðại Lương hay Hàm Ðan nhiều.

Thành ngoại rộng hơn thành nội mười lần, là nơi ở của bình dân, thương nghiệp rất phát triển, người đi lại đông đúc hàng hóa lại nhiều.

Trên đường đi vào, Thiên Trạch thấy dân tình chất phác, ít thấy những kẻ ăn mặc xa hoa như ở nước Triệu, nhưng dân số còn đông hơn Ðại Lương nhiều, Hàm Ðan thì không thể so được....

Khi đến hoàng cung nước Tần, mẹ con Doanh Chính và cả Thiên Trạch được trực tiếp đón vào cung.

Bất quá cả ba người lại tách biệc, Thiên Trạch được an bài ở một chổ nghỉ ngơi trong cung và được trọng điểm canh giữ.

“ Giám sát không ít à” Thiên Trạch trong phủ viện cảm ứng được vô số khí tức ở lân cận, không ít kẻ mạnh, hiển nhiên không phải chỉ xem thông thường là giám sát hắn.

Chuyện này không mấy ngạc nhiên, dù sau hắn là cái trộm nổi danh thiên hạ, nắm giữ đại lượng tài phú cướp bóc. Làm sao có thể yên tâm mà lơ là hắn được.

“ Để xem các ngươi cho ta bất ngờ gì đây?” Thiên Trạch nhẹ giọng, sau đó lại nhắm mặt tĩnh tu, chờ đợi triệu kiến.

Thời gian qua mau, tối đến, Thiên Trạch được kẻ hầu thông cáo Tần vương triệu kiến.

Nơi Trang Tương vương thiết yến là Dưỡng Sinh điện ở hậu đình, cũng là kiến trúc bằng gỗ hùng vĩ nhất ở hậu cung, là một kiến trúc cao đài theo kiều lầu có ba tầng, trên cao đài là một điện đường theo kiểu lầu các gồm hai tầng, hai bên điện đường được chia làm mười phòng lớn nhỏ, có phòng ngủ, phòng nghỉ, phòng tắm, phòng rửa, giữa các phòng thì có các hành lang.

Trên tường vẽ đầy các bức bích họa, ở lối đi bộ của hành lang thì được lát bằng gạch có hoa văn long phụng hoặc các loại hoa văn khác, trong điện đường và cầu thang đều được lát bằng gạch vuông, khí thế trông rất hùng vĩ, sang trọng.

Thiên Trạch vừa mới được dẫn đến đã nghe thái giám cao giọng thông cáo, rất nhanh từ bên trong truyền ra thanh âm : “mời vào”.

Thiên Trạch bước vào trong đại điện,thấy trong điện đã bày ra năm chiếu tiệc, hai bên đại điện là ba chiếu tiệc, mỗi chiếu tiệc có hai cung nữ đứng đó, chỉ trừ một chiếu tiệc chưa có an vị thì còn lại đều có người ngồi cả.

Ở bên trái quỳ ngồi là một một trung niên người thô kệch, mặc hoa phục, dáng đi như hổ bộ long du đến đón bọn họ, đầu đội mão, trên có cắm trâm bằng lông chim. Người ấy khoảng bốn mươi tuổi, mặt vuông tai lớn, tướng mạo rất có uy, chỉ là đôi mắt hơi nhỏ một chút, nhưng rất sáng, khiến cho người ta có cảm giác kẻ này rất lợi hại.

Y chính là Hữu Tướng quốc đương thời của Tần quốc, Lã Vất Vi.

Dưới y là một cái chiếu tiệc trống.

Đối diện Lã Bất Vi là Triệu Cơ, trước khi đem về Hàm Dương đi ra khỏi Nội Thiên Địa của hắn, Thiên Trạch cũng đem nàng khống chế luôn.

Hôm nay nàng toàn thân mặc một bộ y phục có thêu hoa bằng kim tuyến lấp lánh, rất bắt mắt, phía dưới là váy dài quét đất, thêm nữa mái tóc được bới lên cao, khi đi giống như đón gió, càng tôn lên dáng vẻ xinh đẹp và nét phong tình của nàng.

Kế đó là Doanh Chính, y mặc đồ màu đen, áo ngắn quần gấm.

Tần vương ngồi một mình ở phía trên, chiếm giữ chủ vị hậu điện trung tâm.

“ Đạo Thánh! Gặp qua Tần vương, Lã tướng, vương hậu, thái tử” Thiên Trạch dừng trước điện, không kiêu ngạo càng không siểm nịnh, chỉ đưa tay thi lễ, thản nhiên nói.

“Chẳng trách nào Cơ hậu và Chính nhi đều khen Đạo Thánh không ngớt, quả thật là một vị khí chất bất phàm” Thấy dáng vẻ hơn người của Thiên Trạch, Trang Tương vương mắt sáng lên, đôi môi đỏ nở một nụ cười nhã nhặn, nói : “chỉ có những người phi thường mới có thể làm nên những chuyện phi thường được”

Trang Tương vương cũng không vì Đạo Thánh không thi đại lễ với hắn mà bất mãn, một y không phải là thần tử của Tần quốc, hai bằng y cùng thực lực bày ra đích xác có ngạo khí cùng hắn tọa đàm.

“Quả thật thần đi khắp thiên hạ nhưng cũng khó gặp qua được người có khí chất bất phàm như Đạo Thánh”Lã Bất Vi cũng chen vào.

“ Các vị đã quá khen!” Thiên Trạch khiêm tốn nói, sau đó cướp đến chổ bàn chiếu trống rồi đã tọa.

Thị nữ phía sau lập tức giúp Thiên Trạch rót rượu.

Trang Tương vương mỉm cười nói : “ nhờ có Đạo Thánh mà Chính nhi cùng Cơ hậu mới có thể từ Hàm Đan trở về thuận lợi, quả nhân rất cảm động, cho nên mời Đạo Thánh đến đây ăn một bữa cơm, để ủy lao.”

Thiên Trạch nói : “ vô sự, ta cũng là vì kiếm lợi cho mình”

“ Đạo Thánh quả là thẳng thắn” Trang Tương vương cười nói : “ tiền bạc quả nhân đã lập tức chuẩn bị cho Đạo Thánh, chỉ là quả nhân thấy Đạo Thánh năng lực bất phàm, khí chất cũng tuyệt không phải người thường, hà tấc phải đi làm chuyện tự mất thanh danh như vậy chứ”

Thiên Trạch nói : “ Tần vương muốn mời chào ta ư?”

Trang Tương vương nhẹ gật đầu, nói : “ Tướng quốc nói với ta, Đạo Thánh là người tài năng, quả thật để đem Chính nhi cùng Cơ hậu của quả nhân về không phải ai cũng có thể làm được, công lao này phong quan bái tướng cũng không phải không thể”

Từ khi hay tin Đạo Thánh có thể đem thê tử cùng con lớn đem về Hàm Dương, Trang Tương vương thu thập thông tin về Thiên Trạch, thông qua chiến tích mà đối với y không thể không nhìn bằng con mắt khác.

Mặc dù là ăn trộm nhưng võ lực của y cực kỳ mạnh mẽ, nhất là gần đây nhất y là Thanh Y Lâu lâu chủ thân phận hiển lộ ra, rất đáng để mời chào vào Tần quốc. Một khi có y hiệu lực thì quốc lực nước Tần bành trướng mạnh mẽ.

Trang Tương vương không có dã tâm ư? Làm gì không có? hắn tâm giống như ông nội hắn muốn để Tần quốc xưng bá trung nguyên.

Hiện giờ đã ngồi lên được ngôi vị chí cao vô thượng đó, chấp chưởng mạnh mẽ nhất trung nguyên hiện giờ cường Tần, hắn không có tâm bành trướng ư?

Khoan hãy nói tâm xưng Đế thống nhất thiên hạ, chỉ riêng việc nhiều năm chịu nhục ở Hàm Đan có thể bỏ qua được ư?

Nếu như Thiên Trạch đầu nhập chỉ riêng việc trộm cướp thôi cũng đã khiến nhiều kẻ kinh sợ, nói chi là Thanh Y Lâu tổ chức đứng sau y đây? Một khi kéo y về được trận doanh nước Tần, khi đó bá nghiệp của hắn lại thêm gần hơn.

“Một người có khí chất bất phàm như Đạo Thánh, ắt hắn có nguyên nhân sâu kín mà đi trên con đường tự hại thanh danh mình kia. Hiện giờ đại vương chiêu hiền đãi sĩ không phân xuất thân, lấy Đạo Thánh công lao cũng có thể thay đổi thế nhân định kiến” Lã Bất Vi chen vào nói.

Hắn đồng dạng muốn lôi kéo Đạo Thánh về Tần, bởi hắn hiện giờ tuy phong quang rất lớn ở Tần quốc, song lại bị quý tộc cũ nước Tần bài xích.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK