Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Từ khi Đại Việt quân đội được Thiên Trạch cải biên, áp dụng chế độ quân đội hiện đại vào, từ nhỏ đến lớn phân chia mà cấu thành đội ngủ. Dù cho tương lĩnh có rơi vào kẻ địch không chế đi nữa, cho dù chết trận thì ngay lập tức sĩ quan có cấp độ cao nhất đó nắm quyền điều khiển.

Mà Hoàng Kim Hỏa Kỵ Binh trực thuộc dưới Hoàng Kim Hỏa Sư Đoàn là chi quân đội theo ngày đầu Việt Đế dựng quốc, qua đi 14 năm kỷ luật sâm nghiêm. Có thể nói là chi kỵ binh tinh nhuệ cùng kỷ luật nhất của đế quốc.

“ Vì một một trọng phạm đế quốc mà phải bồi táng tiền đồ của danh tướng hàng đầu đế quốc, tướng quân cho rằng đáng giá chăng?” Cái Nhiếp hiển nhiên cũng rõ ràng quân đội Đại Việt chế độ, càng rõ Mông Điềm dưới trướng kỹ luật, nhắc nhở nói.

“Ha ha” Mông Điềm thấy chết không sờn, cười nói : “người lính báo đáp quốc gia, tận trung hoàng đế, vốn khi chết ở sa trường, da ngựa bọc thây!”

“Rất đáng tiếc, ngươi quyết định là sai lầm” Cái Nhiếp hảo ý khuyên nhủ.

“Hừ...Thật sao? Ta không quá tin tưởng ngươi có thể giết ta.” Đột nhiên Mông Điềm cười lạnh nói.

Đột nhiên, Cái Nhiếp cũng tức thì cảm thấy một cỗ cường đại sát khí hướng mình bức tới, lập tức huy kiếm ngay cản lại được một luồng tím khí bắn đến.

Mông Điềm phản ứng mau lẹ, vừa thoát khỏi chế trụ lập tức huy kiếm quét sau.

Cái Nhiếp khinh thân nhảy lên né tránh, sau đó lộn một vòng dẫm đầu ngựa lui về sau.

Chính lúc này trong khung xe ngựa được đại quân bảo vệ, Tinh Hồn đạp không mà lướt đến phía trước.

Càng quỷ dị là Tinh Hồn tay đột nhiên bỗng dưng tản mát ra một đạo tím quang, tia sáng chói mắt đường kính hướng Cái Nhiếp đánh tới.

“Keng! Keng! Keng!”

Chỉ là ngắn ngủi trong nháy mắt, Tinh Hồn cùng Cái Nhiếp ở trên không trao đổi bảy chiêu, từ Tinh Hồn trên cánh tay đột nhiên mà lên khí nhận tím, tựa như chói mắt thiểm điện, chém vung chặt, lại luôn lấy nhất là tinh chuẩn góc độ, lóe ra sắc bén tử sắc quang choáng, vì trí hiểm yếu, ở ngực, mi tâm, mỗi một chiêu mỗi một thức không không nguy hiểm đến tính mạng.

Cái Nhiếp nâng kiếm đón đở sát chiêu.

“ Đang!”

Tinh Hồn tay bỗng nhiên quang mang đại thịnh, hai tay hợp nhất tứ thành công lực Tụ Khí Thành Nhận lưỡi đao uy lực đột ngột tăng, ngay trong nháy mắt, hai vị hung hăng đụng vào nhau, lập tức vừa chạm liền tách ra.

“ Đang! Đang! Đang!”

Tinh Hồn mắt lại lóe ra gần như điên cuồng vẻ hưng phấn, chân trái đột nhiên phát lực, tại trong màn đêm vạch ra một đạo tàn ảnh, trong nháy mắt hai người lấy trao đổi ba chiêu, Tinh Hồn tâm quyết tâm, tay trái bỗng nhiên mở ra lại một đường khí nhận đột nhiên mà ra, hai tay khép lại, khí nhận thế mà hiện ra một cái ưu mỹ đường cong.

Cái Nhiếp chiêu thức xoay tròn, toàn thân đột nhiên kéo căng, thân eo nhất chuyển vậy mà tại không chỗ mượn lực tình huống dưới thân thể chuyển động bảy trăm hai mươi độ, cả người chuyển thủ làm công, mộc kiếm bình thường nhưng dưới tay Cái Nhiếp lại còn đáng sợ hơn rất nhiều lợi khí.

“ Keng!!”

Lúc này, Cái Nhiếp xuất kiếm thế đại lực trầm, mỗi một lần đụng vào Tinh Hồn trên cánh tay, Tinh Hồn đều có thể rõ ràng cảm giác được có một cỗ cường hãn nội lực xâm lấn trên cánh tay mình gân mạch.

Tinh Hồn mi đầu một nắm, không còn dám đón đỡ Cái Niếp, hai tay tại Cái Nhiếp trên trường kiếm mượn lực, hướng lên bay lên không trung lật ngược, nhảy về sau.

Cái Nhiếp đắc thế không tha người, cấp tốc di động trường kiếm bắn ra bàng bạc nội lực, một kiếm đâm thắng, mộc kiếm tản ra kiếm khí sắc bén được Cái Nhiếp khống chế trong vòng ba xích, sắt bén vô cùng.

Tinh Hồn vừa hạ xuống, trong ngắn ngủi kịp thời đưa hai tay trước ngực, nội lực thả ra hình thành một quả cầu tím đem mộc kiếm của Cái Nhiếp khóa lại.

“ Xoẹt! Xoẹt!”

Cái Nhiếp chiêu thức lại biến, trường kiếm đột nhiên thu hồi, cổ tay phải phát lực, cấp tốc vung vẩy, kiếm khí xen lẫn.

Tinh Hồn lần nữa tránh đi cả người đằng không mà lên, khí nhận lần nữa tụ tập, như thái sơn ép để chi thế ầm vang xuống.

“ Đang!!”

Hai người lần nữa kịch liệt va chạm, lần này mộc kiếm cũng không có như Tinh Hồn suy nghĩ ầm vang đứt gãy, Cái Nhiếp đem trường kiếm nằm ngang nội lực gia trì hóa đi thế công kia.

Theo Cái Nhiếp tụ lực hất ra, Tinh Hồn bị đẩy ngược về sau mười mấy mét.

Cả hai không tiếp tục công kích mà đưa mắt nhìn nhau.

“ Với con mắt của Kiếm Thánh, kiếm thuật thế này có đáng xem không?” Tinh Hồn có chút kiêu ngạo, dò hỏi.

Cái Nhiếp bĩnh tĩnh thẳng thắn nói : “may mà công lực Tụ Khí Thành Nhận chỉ có bốn thành, nếu không Cái mỗ đã trọng thương rồi”

Tụ Khí Thành Nhận chính là Âm Dương Gia tuyệt học một trong, trước nay đều là tuyệt học của Tinh Hồn chi vị. Thứ tuyệt học này cực kỳ đáng sợ, cứ mỗi lần gia tăng một thành công lực thì uy lực sẽ tăng gấp đôi.

Hơn nữa khí biến ảo đã dần ngưng thực, theo tâm mà động biến ảo thu phát do người điều khiển. Nhận khí thi triển ra so với lợi khí còn không kém chút nào.

Mông Điềm trường kiếm vung vẩy, hạ lệnh : “Toàn quân nghe lệnh, bày trận tấn công, tiến lên”

Lập tức phía sau Hoàng Kim Hỏa Kỵ Binh từng hàng chậm rãi mà lên.

“Tinh Hồn đại nhân, chuyện còn lại liền giao cho quân đội” Mông Điềm nói.

Trắng xoá vụ khí lần nữa nhấc lên.

“ Ta chờ các ngươi trong sương mù” Cái Nhiếp nói xong cả người từ từ lùi vào trong sương mù.

Mông Điềm không chút kiêng kỵ mang quân mã từng bước tiến lên.

“Không hay rồi” đúng lúc đội quân di chuyển, từ phía sau một tên kỵ binh hét lên.

Mông Điềm đưa mắt lại liền thấy khung xe ngựa để Tinh Hồn ngồi áp tải phạm nhân đến.

Gả binh lính khiển ngựa ôm quyền báo cáo : “ Báo cáo tướng quân, phạm nhân phụ trách chỉ đường lần này không thấy! biến mất rồi”

“ Toàn quân dừng lại” Mông Điềm nghe xong hạ lệnh, sau đó dò hỏi : “ Tinh Hồn đại nhân, ngài xem?”

Tinh Hồn nói : “Hừ, Độc Tâm Thuật chỉ có thể thu được mơ hồ phương hướng hình dáng, vị trí cụ thể ắt phải đích thân điều khiển bản thể mới có thể tìm ra, hiện giờ Cái Nhiếp xuất thủ chỉ để thu hút sự chú ý của chúng ta, còn đồng bọn của hắn thừa cơ đem đi phạm nhân.”

Không sai khác gì Tinh Hồn nói, khi Bào Đinh trong thành truyền tin phía Mông Điềm có động tĩnh, bên phía Cái Nhiếp lập tức chế định kế hoạch, vừa chặn đường lại nhân cơ hội cứu đi con tin.

“Toàn quân về doanh!” Mông Điềm nghe được Tinh Hồn lời này, đành phải hạ lệnh toàn quân rút lui.

Mông Điềm để quân nhập thành liền đến Tướng quân phủ thương nghị.

“ Công tử, là sơ suất của mạt tướng trúng phải kế giương đông kích tây của phần tử phản nghịch” Mông Điềm hướng Phù Tô lần này thất bại tiểu trừ nhận lỗi.

“ Mông tướng quân bất tắc tự trách nữa”Phù Tô một tay vươn ra cản lại, nói : “ bất cứ lần này có tra được sào huyệt của phần tử phản nghịch hay không. Nhưng trọng phạm số một mà đế quốc truy tìm đả lâu là Cái Nhiếp đã bị bức bách phải hiện thân. Hơn nữa chuyện mạo hiểm phải lộ diện, đã chứng minh một việc”

Mông Điềm tiếp lời : “ Tên phạm nhân dẫn đường này đã tiếp cận rất gần sào huyệt cũa lũ phản nghịch”

Phù Tô lại nói : “ vậy căn cứ manh mối mà Tinh Hồn pháp sư đã dùng Độc Tâm Thuật có được, chúng ta có thể thu hẹp phạm vi truy lung từ trăm dặm vuông trước kia xuống còn mười dặm vuông vùng núi Tây Nam thành Tang Hải”

“ Công tử nói rất đúng” Mông Điềm cất lời, lần này tuy thất bại song phạm vi lại thu hẹp hơn, so với trước kia phân tán quân lực dò xét thì bây giờ đã biết được nơi của phản nghich phạm vi rõ ràng hơn, nói : “ với binh lực của thần mang theo khó mà tham dự hết vào tiêu trừ phản nghịch, thần sẽ điều động quân đồn trú xung quanh Tang Hải thành, tiến hành truy lung triệt để khu vực này, không được bỏ sót ngọn cây gốc cỏ”

Phù Tô gật đầu đồng ý, nói : “ Lần này không thể có sai sót nữa”

“ Vâng” Mông Điềm đáp

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK