Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Giống như Công Thâu Cừu cả hai chưa từng gặp, nhưng từ nhỏ đến lớn đều nghe không ít lời đồn đại về Thánh Vương. Bây giờ nghe được Công Thâu Cừu nói, Nhất Việt đại ca bên cạnh mình lại là Thánh Vương. Chuyện này….?

Nhất thời cũng để cho hai đứa khó tin được, nhưng khi chứng kiên đôi đồng tử tà dị mà xinh đẹp kia. Cả hai ngây như phỗng ra, đôi mắt kia cả hai đã nghe về nó rất nhiều lần.

Đế Thiên An gật đầu, cười nói : “ Ngươi có thể đến nơi này không tồi, yên tâm ta sẽ không ra tay với ngươi, chuyện ta ở nơi này không được để cho Doanh Chính biết”

“ Là!” Công Thâu Cừu thở phào một hơi nhẹ nhỏm, tuy không biết rõ Thánh Vương tính toán mưu đồ gì? nhưng mạng còn là may mắn rồi, nên nhớ Mặc Gia và Công Thâu Gia chinh chiến mấy trăm năm, mà Thánh Vương lại hậu thuẫn cho Mặc gia phía sau à!

“Giới thiệu một chút ta họ Đế tênThiên An chữ Thánh Vươnglà Bách Việt chi chủ Đế Long Hoàng” Đế Thiên An hướng về Nguyệt Nhi, Thiên Minh cười nói, đồng thời cũng giải trừ Chakra bám trên người, đem chân thật dung mạo để lộ ra.

“ Ahhh!!” Hai người khiếp sợ kinh ngạc lên khi nghe lấy, nhất là Thiên Minh miệng há hốc ra có thể nhét lọt trứng gà vào trong đó cực kỳ khoa trương.

“ Ực” Công Thâu Cừu nuốt một ngụm nước miếng, mặc dù đã xác định thân phận của người kia nhưng tận mắt chứng kiến ngoại hình cũng để cho hắn động dung.

Thánh Vương là quân chủ Bách Việt, hiện giờ lại có mặt tại Cơ Quan Thành, dùng cái móng chân cũng có thể nghĩ ra. Công phá Cơ Quan Thành hiện giờ không phải là một cái bẫy ư? Nếu như Thánh Vương có mặt bọn họ lại dễ dàng công phá được ư? Nhất là Trầm Vũ Thiên Dạ chất độc.

“ Nhân thần vô song, tài kinh quỷ thần thân kiêm Mặc, Pháp,Nho, Y, Binh, Nông, Âm Dương, Họa, Cơ Quan, Nhạc... ngài thật sự là…” Nguyệt Nhi từ trong khiếp sợ tỉnh lại, hưng phấn lên tiếng.

Có thể nói nàng là fan của Đế Thiên An, từ nhỏ không biết bao nhiêu sự tích vang dội của hắn hay những vật phẩm xa hoa đến bình phàm hằng ngày mà nàng sở dụng. Lại bên cạnh Đoan Mộc Dung nghe về không ít chuyện của đô thành và Thánh Vương.

“ Tà dị song đồng, tóc xanh như lửa, đúng là như lời đồn!” Thiên Minh lấy lại bình thường, đi xoay quanh đảo mắt nhìn ngắm, giờ này những thứ hắn nghe được về Thánh Vương ngoại hình hoàn toàn không sai chút nào.

“Hahaha” Đế Thiên An nhìn thấy hai người biểu hiện cũng phá lệ lên cười.

“ Ngài là đại anh hùng đại hào kiệt mà Nguyệt Nhi ngưỡng mộ nhất” Nguyệt Nhi mắt tràn sao nhỏ gương mặt đỏ hồng, hưng phấn nói.

Nàng nhìn chăm chú đôi nhãn đồng yêu dị mà xinh đẹp tuấn lãng dung mạo, mi tâm lại một ấn ký hỏa diễm sống động, một đầu xanh rực như hỏa diễm bùng cháy, hoàn toàn không khác gì so với nàng nghe đồn cả, quả thật gặp liền nhận ra ngay.

“ Thánh Vương... ngài ngài là Mặc Gia lão đại... lại là Đế Long Hoàng.” Thiên Minh lúc này đột nhiên nhớ lại người phía trước còn có một tầng thân phận, khó hiểu nói : “ rốt cuộc thân phận nào là thật?”

“ Đều là thật!” Đế Thiên An thừa nhận, nhìn về hai người nói : “ Thân phận của ta không thể để lộ ra ngoài biết chưa? Nếu làm tốt ta sẽ ban thưởng cho hai đứa một món quà”

“ Ân” Hai người như gà con gật đầu.

Công Thâu Cừu tâm tư xoay chuyển, hiện giờ trong lòng hắn như kinh thiên phích lịch khi nghe được. Tử địch mấy trăm năm nay, đương đại Cừ Tử lại là Thánh Vương của Bách Việt, chuyện này chẳng khác nào là địa chấn với hắn cả.

Nói như vậy, Cừ Tử của Mặc Gia khiến hắn thất bại ở Lâu Lan không phải…

“ Không nghĩ đến lại có thể thấy được, cứ tưởng là không có chứ” Đế Thiên An không để ý đám người, cất bước đi đến trước mười lăm bước rồi dừng lại, tại dưới chân hắn có khắc lấy một bức họa.

Long ảnh uốn lượn nhưng bị một thanh kiếm đâm trên thân, thân kiếm cực kỳ giống với danh kiếm Uyên Hồng.

Nguyên tác Lục Chỉ Hắc Hiệp chịu độc thủ Yên Đan thê tử, một đường chạy về Cơ Quan Thành đến nơi này nỗ lực chống trả Lục Hồn Khủng Chú. Nhưng cuối cùng đành bỏ mạng, trước khi chết khắc lại đồ hình đâm Tần.

Nhưng hiện giờ bức đồ hình này chính là do Yên Đan khắc xuống, bằng với thân phận là Chưởng Lệnh Sứ thì Yên Đan cũng tự do ra vào cấm địa cũng thông qua khảo nghiệm, và cũng tiến vào bên trong nơi này tĩnh tu.

“ Đây chẳng phải là Uyên Hồng của đại thúc ư?” Thiên Minh chú ý đến Thánh Vương khác thường, nhìn theo liền thấy được thanh kiếm trên kia giống hệt với đại thúc kiếm.

Nguyệt Nhi tiếp lời :“ Quả nhiên là Uyên Hồng”

Đế Thiên An chậm nói: “Nhầm rồi, thanh kiếm này kỳ thực còn nổi danh hơn cả Uyên Hồng. Mười hai năm trước có thể nói là một thanh kiếm kinh thiên động địa, là một thanh kiếm dùng để giết rồng, tên của nó là…”

Lời còn chưa hết thì đám người bên cạnh cũng đã đoán được, cùng hô : “ Tàn Hồng”

“ Từ Phu Tử nói đó là thanh kiếm giết rồng, thật có vậy chăng?”Thiên Minh nhớ lại Từ Phu Tử từng nói về thanh kiếm này, dò hỏi.

Công Thâu Cừu liền trả lời : “ Có lẽ, nhưng kiếm mất người vong, chẳng ai có biết truyền thuyết đó là thật hay giả”

“ Có lẽ, nhưng kiếm mất người vong” Công Thâu Cừu nhớ lại kết cục của Kinh Kha nói

Nguyệt Nhi nhịn không được hỏi : “ Trên đời này thật sự có rồng thật sao?”

“ Nguyệt Nhi quên còn có Tiểu Hưu Hưu sao?” Đế Thiên An cười nói

“Tiểu Hưu Hưu” Nguyệt Nhi liền nhớ ra đầu thần thú ham ăn kim loại, nó chính là rồng con thứ chín, mặt có chút hồng hồng lên sao lại quên mất đi nó chứ?

“ Đúng! Tiểu Hưu Hưu là thần thú, như vậy rồng là tồn tại, vậy nó ở đâu?” Thiên Minh con mắt tròn xoe dò hỏi, mong đợi ánh mắt nhìn về bắt mắt nam tử

“ Vấn đề này ta cũng muốn biết đấy!” Đế Thiên An từ tồn nói : “hiểu theo một nghĩa khác thì vua của một nước cũng tính, giết rồng kiếm chính là thí vương chi kiếm”

Cao Nguyệt suy ngẫm, ánh mắt nhìn về Tàn Hồng bên dưới rồi nói : “ lẽ nào chủ nhân của Tàn Hồng chính là Kinh Kha!”

“Không sai, đó là chủ nhân đời đầu của nó”Đế Thiên An tiếp tục nói : “ Tàn Hồng được chế tạo từ những mãnh vụn của thiên thạch, những mãnh vụn đó nhìn bề ngoài giống như nham thạch nhưng lại có nhiệt lượng khủng khiếp, khác hoàn toàn với những chất liệu rèn kiếm.”

Đoan Mộc Dung tiếp lời : “Năm xưa Yên thái tử Đan vạch ra kế hoạch thích sát Doanh Chính, Mặc Gia là phái ủng hộ nhất cho nên mới đem thứ thần binh lợi khí này tặng cho Kinh Kha.”
Đế Thiên An tiếp lời : “ Người đúc Tàn Hồng chính là Từ phu nhân, vì đúc thanh kiếm này mà Từ phu nhân kiệt lực mà chết. Khi Kinh Kha nhận kiếm lên đường đến Hàm Dương gặp lấy Phong Hồ Tử, ông ta nói rằng Tàn Hồng tuy rất mạnh nhưng quá mức hung hiểm sẽ hại đến chủ nhân của kiếm.”

“ Nhưng khi đó Kinh Kha chí đã quyết, sẽ không quay đầu lại. Y theo sứ thần Tần quốc một đường đến Hàm Dương cung, sau đó lợi dụng dâng địa đồ Yên quốc dâng lên mà hành thích Doanh Chính, nhưng tiếc y thất bại. Sau này Doanh Chính trở thành chủ nhân thứ hai của nó”:

Nguyệt Nhi nghe xong thắc mắc hỏi:“ Tàn Hồng và Uyên Hồng rốt cuộc có quan hệ gì? vì sao hai thanh kiếm lại giống nhau như thế?”

“Cái Nhiếp ngăn cản Kinh Kha thích Tần,lúc mấu chốt lệ khí trong tàn hồng ảnh hưởng tâm thần, Kinh Kha chết dưới Cái Nhiếp kiếm, vì hộ giá có công cho nên Doanh Chính đã ban Tàn Hồng cho đệ nhất kiếm khách bên mình. Thế là Cái Nhiếp trở thành chủ nhân đời thứ ba của kiếm” Đế Thiên An chậm nói

“ Sao cơ?” Thiên Minh không tin được hỏi : “Nhiếp đại thúc đã giết chết Kinh Kha”

Để mình an tâm tin cậy nhất đại thúc lại giết đi anh hùng hào kiệt Kinh Kha, Thiên Minh tràn đầy khó tin, nhưng mà người nói lại chính là Thánh Vương lão đại.

“Chết dưới tay y còn có một vị cao thủ tuyệt đỉnh của Mặc Gia, Tần Vũ Dương” Công Thâu Cừu lúc này đệm lời vào

“Nói bậy, Nhiếp đại thúc là đại anh hùng làm sao có thể làm ra những chuyện đó” Thiên Minh nhất thời không tiếp nhận được sự thật này, lay đầu phản đối

“ Thiên Minh!!” Đế Thiên An lớn giọng : “ Mỗi người đều có quan điểm lý tưởng của mình,Cái Nhiếp năm xưa là hộ vệ bên người Doanh Chính, giết Kinh Kha là phận sự của hắn. Chuyện năm xưa không phải đơn giản, ngươi hiện tại còn nhỏ chưa tiếp nhận cũng hiểu được hết thảy.”

“Chỉ biết rằng Cái Nhiếp vì ngươi từ bỏ Quỷ Cốc từ bỏ lý tưởng ước mơ của mình, một đường vào sinh ra tử bảo hộ cho ngươi. Tốt hay xấu, anh hùng hay không không quan trọng, chỉ cần không thẹn với lương tâm là được.”

“ Ờ!!!” Thiên Minh cái hiểu cái không gật đầu, gương mặt cũng yểu xiều xuống, nhất thời còn chưa giải hết những lời nam tử phía trước nói.

Đoan Mộc Dung tuy muốn hỏi xem rốt cuộc là chuyện gì năm xưa với Kinh Kha, bởi vì nàng biết Đế Thiên An hẳn biết lấy ngọn nguồn, nhưng đúng như hắn nói Thiên Minh hiện tại còn quá nhỏ, cha ruột cùng đại thúc ân oán giữa bảo một đứa trẻ còn chưa thành thục như nó làm sao phân giải.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK