Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lại một ngày qua đi, đêm tối buông xuống.

Đám nô lệ đả nghỉ ngơi sau một ngày dài lao động vất vả, đa phần đặt lưng xuống là ngủ ngay đi.

Trong đêm tối, Bạch Thái rời khỏi chổ ngủ của mình, cẩn thận mang theo gùi gổ dùng để đựng Huyết Thạch đi về nơi khai khoáng.

Tầm nửa tiếng, nàng đả đi đến một cái hang động, liếc nhìn phía trước cửa động treo thẻ trúc màu đỏ, khẻ cắn răng một cái liếc nhìn đi vào bên trong.

“ Ca ca! Ngươi đừng có chuyện gì!” Bạch Thái lẩm bẩm, chân trần bước nhanh vào trong hang động này.

Hôm nay là ngày thứ 5 nàng sinh sống ở hầm mỏ Bắc Sơn, đến ngày hôm nay nàng thông qua đám nô lệ mới biết được những cái hang đỏ treo thẻ trúc là hang nguy hiểm bên trong ngoài trừ khí độc nếu xui xẻo còn đụng những con quái vật sinh sống trong lòng đất.

Bạch Thái đi được tầm năm phút vào trong, phía sau nàng lại xuất hiện một nhóm người đi đến cửa động.

“ Đi vào thôi!” Khương Thượng nhìn một cái, rồi đi vào bên trong.

A Thạch, Vũ Canh, A Kim, Lưu Si đồng loạt đi vào theo.

“ Ai đó” Bạch Thái đi ở phía trước nghe tiếng bước chân liền kinh hô.

Khương Thượng vội nói : “ Là chúng ta”

“ Là các ngươi! Sau các ngươi lại đến đây” Bạch Thái thở phào một cái nhẹ nhõm.

A Kim cười nói : “ Thiên An đại ca có ơn với ta, đại ca đã 4 ngày không thấy, cho nên chúng ta cũng lo lắng muốn xem thử”

A Thạch gãy đầu, hàm hậu nói : “ Bạch Thái, để ta giúp cô”

Khương Thượng cười nói : “ nhiều người sẽ thuận lợi hơn một người đúng không? huấn chi cô còn là con gái đây!”

Bạch Thái nghe được, trong lòng cảm kích : “ cảm tạ”

Nàng đêm nay đến cái hang đào treo thẻ trúc này chính là muốn tìm kiếm cái vị ca ca mới nhận của mình. Nàng chính là lo lắng cho hắn, đã 4 ngày trôi qua khi hắn dạy cho nàng võ công xong rồi rời đi, trước khi đi có nói chổ đến chính là cái hang động treo lấy thẻ trúc màu đỏ gần chổ bọn họ nhất.

Mà cái đám Khương Thượng đi theo cùng là cảm tạ Đế Thiên An truyền dạy cho bọn họ phương pháp thổ nạp, cũng như hai lần trợ giúp trước.

Nhờ có hắn chỉ điểm mà bọn họ hai ngày này khai thác Huyết Thạch thuận lợi hơn rất nhiều, hoàn toàn đủ chỉ tiêu đề ra của quản đốc. Có thể ăn cơm lấp bụng đói của mình.

Cho nên khi thấy Bạch Thái bất thường trong ngày khi nghe được hang đào thẻ đỏ là những cái hang nguy hiểm. Lại khi thấy Bạch Thái rời đi, bọn họ thương lượng một hồi cũng bám theo sau.

Khương Thượng liền nói : “ có gì cảm tạ chứ! Đế Thiên An đại ca trợ giúp chúng ta mấy lần rồi, huynh ấy ở trong này 4 ngày ta cũng không yên tâm cho lắm”

“ Đúng! Đúng! Chúng ta mau đi thôi, tìm kiếm đại ca ” A Thạch gãy đầu nói.

Vũ Canh cất bước theo sau, hắn không tin Đế Thiên An sẽ gặp nguy hiểm, hắn đi đến nơi này là muốn xem thử Đế Thiên An làm gì trong cái hang động này mà thôi. Về phần ngoại công mình, đợi tìm được y sau đó trể một chút gặp là được.

“ Hang động này sau lại sâu quá vậy!” A Kim lẩm bẩm, tay cầm cái ngọn đuốc mới được thắp di chuyển trong cái thông đạo tối đen.

“ Cái hang này cũng gấp mấy chục lần hang của chúng ta đi” Lưu Si than thở quan sát.

Càng xuống lại càng sâu, không một tiếng động cũng như thanh âm gì để cho đám người di chuyển trong hang bất an.

“ Cái hang này sâu quá! Có khi nào chúng ta đi vào hang quái vật không?” A Kim lo lắng nói.

Lời này vừa ra cũng làm cho đám người Bạch Thái dao động, dù sau từ đám nô lệ bọn họ cũng nghe được những hang treo thẻ đỏ đều là những cái hang nguy hiểm.

Vũ Canh nói : “ nếu như cái hang này có quái vật, chỉ e là bị huynh ấy giết rồi, bản lãnh của huynh ấy rất lớn.”

Khương Thượng sờ cằm suy tư, gật đầu nói : “ nói đúng lắm! Huynh ấy bản lãnh cao cường, có khi huynh ấy bị thương ở đây cũng nên”

“ Ca ca” Bạch Thái nghe đến trong lòng lo lắng lên, mặc dù chỉ ngắn ngủi gặp gỡ, nhưng Đế Thiên An để lại cho nàng thật sâu ấn tượng, thế gian này hiện giờ chính là người thân của nàng.

Cho nàng cảm nhận được ấm áp, cũng như truyền dạy cho nàng thứ quý giá, trong 5 ngày nay nàng sức khỏe lẫn tinh thần trở nên tốt hơn. Chính là nhờ những thứ mà Đế Thiên An dạy cho.

Nhờ đó mà không lo sợ đói nữa, mỗi lần đều hoàn thành nhiệm vụ trong ngày, hơn nữa còn dư dả thời gian cho việc tu luyện.

“ Nhìn kìa, phía trước có ánh sáng” Lưu Si kêu lên, nàng phát hiện phía trước có một luồng hồng quang phát ra.

“ Có lẽ là điểm cuối cùng rồi!” A Thạch nói.

Khương Thượng căn dặn : “ Cũng nên cẩn thận một chút”

Đám người lại tiếp tục di chuyển, đoạn đường bước đi lại thêm 500 mét thì đến.

Là một cái rộng rải sân lớn, hồng quang phát ra đó là chất thành núi Huyết Thạch tụ tập một chổ trên mặt đá đen sì cứng rắn.

“ Nhiều như vậy” Sáu người thầm hô lên.

Bạch Thái đảo mắt nhìn xung quanh, hô lên : “ Ca ca! Muội là Bạch Thái”

“ Đại ca! Huynh ở đâu?”

“ Bọn đệ đến tìm huynh!”

Dưới động sâu, thanh âm của Bạch Thái đám người phát ra lại vọng lại.

Vẫn không có thanh âm của Đế Thiên An đáp lại.

Lưu Si đi đến cái đống Huyết Thạch, cầm lấy một viên đưa lên nhìn, nói : “ ở đây nhiều như vậy, chúng ta không cần mỗi ngày vất vả đập nữa”

A Kim gật đầu, nói : “ làm sao lại nhiều như vậy chứ! Cái hang nguy hiểm này chẳng có một chút nguy hiểm gì cả, kỳ quái”

“ Ukm!” A Thạch gãy đầu nói.

Khương Thượng lên tiếng : “ hẳn là do Đế Thiên An đại ca làm ra, ta từng thăm dò cái hang này đám người khi phát hiện ra khí độc liền dừng, làm gì có chuyện sâu như vậy chứ, hơn nữa có nhiều Huyết Thạch như vậy lẻ ra sẻ phát hiện rồi”

“ Như vậy thì quá lợi hại đi, chỉ có 4 ngày huynh ấy làm sao mà làm được chứ” A Kim sợ hãi lên tiếng.

Chỉ trong 4 ngày thời gian, lại có thể đào được một cái hang động rộng lớn này, làm sao mà bọn họ không kính sợ cho được cơ chứ. Cho dù là cái hang sâu nhất do các tổ đội nô lệ thâm niên cũng chưa làm được đây.

A Thạch liên tục gật gù đồng ý.

“ Vị đại ca này của chúng ta không đơn giản đâu, huynh ấy cực kỳ lợi hại đó” Khương Thượng lên tiếng.

Lưu Si nói : “ có khi nào huynh ấy là Thần không?”

A Kim đáp : “ Thần ư? làm gì có Thần nào lại ở đây chứ! Hơn nữa chúng ta khai thác Huyết Thạch là cho Thần tộc, nếu đại ca là Thần cần gì phải đi đào Huyết Thạch chứ, trực tiếp đến gặp Lý Tịnh là được mà”

Đám người lại gật gù đồng ý.

Vũ Canh lúc này đem mắt nhìn về mặt đất dưới chân, lớn tiếng : “ các ngươi xem”

Khương Thượng đám người đi đến, đem mắt nhìn xuống tay Vũ Canh chỉ.

Vũ Canh lại nói : “ mặt đất này không đúng lắm, hoàn toàn khác”

A Thạch nói : “ cái thứ này dường như ta đả gặp qua ở đâu rồi!!”

“ Ở đâu?” A Kim truy hỏi.

Khương Thượng nói : “ đúng là mặt đá này hoàn toàn khác với mặt đá thông thường mà chúng ta thấy trong hầm mỏ Bắc Sơn. A Thạch ngươi nhớ thử xem?”

Chính ngay lúc này, một tiếng : “ AAAA” lớn thất thanh vang lên.

“ Bạch Thái!!!”

Sáu người đồng loạt hô lên một tiếng, vội đem mắt xoay người về một phương.

Thì ra Bạch Thái vì tìm kiếm Đế Thiên An lần mò trong không gian này, bất cẩn không để ý đến một cái hố sâu trên mặt đất, liền rơi xuống đó.

“ Nguy rồi!” Vũ Canh thốt hô lên, thân ảnh gấp chạy lại vị trí mà hắn từng thấy Bạch Thái đứng phía trước.

Đột ngột, theo quán tính hắn không để ý đến cái hố đen cùng màu với mặt đá dưới chân, liền chúi đầu nhả xuống.

“ Cẩn thận!!!” Khương Thượng đám người cả kinh lên khi thấy Vũ Canh nhả rơi xuống, bọn họ cũng chạy đến vị trí đó, hốt hoảng kinh hô.

Khác với Bạch Thái, Vũ Canh may mắn hơn nhiều, trong cơn nguy hiểm hắn lại một tay kịp bắt được cái thành đá giữ lại cơ thể, thân thể hắn đa phần đả rơi xuống hố sâu, chỉ có 5 đầu ngón tay giúp hắn bám trụ được.

“ Crac”

Một tiếng giòn tan vở nát, mặt đá nơi bàn tay trái của Vũ Canh nắm giữ, theo hắn dùng lực lại vở nát, khiến cho mất đi thế bám.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK