Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Khoảng cách Nhạn Xuân Quân bị giết qua đi ba tháng, nước Yên lúc này rơi vào mùa đông giá lạnh mưa tuyết không ngừng bao phủ. Cũng nhờ đợt mưa tuyết giá lạnh này mà quân Tần rút về biên cảnh, trong mấy tháng này nước Yên cũng biến động thay đổi rất nhiều.

Thái tử Đan chưởng khống triều chính thâu tóm quyền lực của Nhạn Xuân Quân để lại, thông qua Thanh Y Lâu đại lượng vật tư lẫn lương thực đổ về nhất là lợi khí vũ khí giúp cho quân lực của nước Yên mạnh mẽ lên không ít, kém với đó Thanh Y Lâu địa bàn cũng mở rộng lên không chỉ ở đất Yên mà còn tràn sang đất Đại thành lập cứ điểm ở đó.

Mùa đông đến băng tuyết bao phủ hoa màu không thể trồng trọt, nhưng nước Yên có Kháng Đốc khu vực, bản thân liền là màu mỡ nơi, thổ địa màu mỡ, sản xuất lương thực chống đỡ lấy nửa cái Yến quốc khẩu phần lương thực, nhưng mà thiên tai giá lạnh cũng làm cho nhiều bình dân chết đi rất nhiều, không phải ai cũng có chăn ấm nệm êm cả.

Hơn nữa nhiều khi thiên tai lớn phát sinh vụ mùa thu hoạch cũng thất thu, mùa đông rất lạnh lại thêm trời hàn tuyết lớn, không có đồ ăn lê dân bách tính sẽ chết đói.

Nhưng năm nay Yên quốc mùa đông so với những năm kia thay đổi hơn nhiều, khi mà các cứ điểm Thanh Y Lâu mọc lên, những công trình xi măng dựng lên bên trong ấm áp chăn nệm bếp lửa đỏ hồng, chỉ cần không ra bên ngoài liền hưởng thụ lấy ấm áp không khí.

Những lê dân nghèo đói già trẻ không có nhà đều được đưa đến những tòa lớn công trình này sinh sống, đáp lại bọn họ phải làm việc trả công hay tham dự vào Thanh Y Lâu thành viên, chính nhờ việc này làm cho nước Yên so với các nước khác biệt hơn rất nhiều, mùa đông không còn lạnh giá như trước.

Yên quốc, Vũ Dương thành một gian nhà gỗ nằm trơ trọi trong gió tuyết lớn, phương viên xung quanh không một bóng nhà chỉ có một màu trắng xóa tuyết lớn, bên trong đèn nến rọi sáng trong sắc trời ám tối.

“ Ý của Điền Quang huynh, Phàn Ô Kỳ đã đến Yên quốc rồi sao” Yên Đan nhìn phía trước Điền Quang hỏi.

“ Đến từ hôm qua, hiện đang nghỉ ngơi bên trong nhà của ta” Điền Quang trả lời, trên tay một thanh đoản kiếm nhỏ gọt đẻo lấy một bức tượng gỗ, một quân sĩ mộc điêu đã sớm hình thành được hắn khắc họa lấy hoa văn.

“ Nếu ta nhớ không lầm, Tần tướng Phàn Vu Kỳ 5 năm trước chinh phạt Triệu quốc bại trong tay Quân Thần Lý Mục, do sợ Doanh Chính giáng tội nên bỏ trốn đến hiện giờ. Còn Doanh Chính hận nhất là phản tướng, nhất là bại tướng. Như vậy sau có thể tha cho Phàn Vu Kỳ được, không lấy đầu của người này ắt không thể nhắm mắt cho qua” Yên Đan nâng lên chén rượu từ tốn nói.

Điền Quang liền trả lời : “ Không sai, Doanh Chính quả thật rất muốn cái đầu của Phàn tướng quân, muốn vô cùng”

Yên Đan nâng lên chén rượu kề trên miệng nghi hoặc hỏi : “ Vậy lần này Phàn Vu Kỳ đến để nương nhờ tiên sinh hay là nương nhờ ta”

Điền Quang lắc đầu, nói : “ Đều không phải”

“ Vậy là thế nào” Yên Đan nghi hoặc nhìn Điền Quang.

Điền Quang nâng lên bức mộc điêu binh sĩ nói : “ Hắn lần này đến là đem cái đầu lâu giá trị này tặng cho điện hạ đó”

“ Xoẹt” Chỉ thấy chiếc đầu lâu tên binh sĩ làm bằng mộc điêu bị cắt đứt bởi thanh đoản kiếm, rơi xuống mặt bàn bên dưới lăn lốc.

“ Nguyện dỏng tai nghe” Yên Đan bỏ chung rượu xuống lên tiếng.

Điền Quang một tay giơ ra sau đó tay kia lấy ra một quyển trục màu đỏ hồng, rồi quăng ra chỉ thấy một tấm bản đồ nhanh chóng hiện ra trên bàn : “Bản đồ Đốc Kháng của Yên quốc, cộng thêm cái đầu truy nã hàng đầu của Tần quốc, Phàn Vu Kỳ. Như vậy sứ thần của điện hạ sẻ có cơ hội tiếp cận Doanh Chính trong phạm vi 10 bước”

“ Điền Quang huynh, huynh rốt cuộc là ai” Yên Đan gương mặt ngưng trọng nhìn hắn

Mặc dù hắn là Yên quốc thái tử nhưng Chư Tử Bách Gia hành tung cũng bí ẩn, đi lại trên giang hồ không phải mấy ai cũng biết được.

Nhất là Hiệp Khôi, Cừ Tử, Đông Hoàng... những nhân vật đầu lĩnh này như thần long thấy đầu không thấy đuôi, trừ phi họ đích thân hiện thế nếu không khó người biết được, tất nhiên nội bộ trong phái hay các bách gia sẻ biết lấy.

“ Cả Yên quốc đều biết thanh danh của Điền Quang là tiết hiệp, cũng có chút trí khôn, con người cũng khá dũng cảm may được thái tử điện hạ coi trọng” Yên Đan nghe hắn nói liền tiếp lời : “ Điền Quang huynh là người có trí lớn, dũng lớn Đan từ lâu đã biết huynh từ lâu không phải là người thường, chuyện đến lúc này xin đừng che dấu thân phận nữa”

“ Thái tử điện hạ, trước khi tiết lộ Điền Quang xin muốn xác nhận lại tâm ý của thái tử một lần” Ngừng một chút Điền Quang tiếp tục nói : “ Tâm nguyện lớn nhất của thái tử từ khi rời khỏi Tần quốc về Yên quốc. Tâm nguyện mà điện hạ không màng mọi giá để thực hiện, có phải đến nay vẫn còn chưa lung lay chút nào không?”

“ Đến chết mới thôi” Yên Đan gật đầu lên tiếng, tâm nguyện của hắn chính là chống lại bạo Tần Doanh Chính, cứu lấy Yên quốc.

“ CẠCH” một tiếng vang lớn phát ra, chỉ thấy bàn tay phải Điền Quang đặt lên mặt bàn, dưới bàn tay một tấm lệnh bài màu đen trên đó có khắc ghi văn tự.

“Hả... Thần Nông Lệnh” Yên Đan kinh ngạc hô lên khi nhận ra : “ Điền Quang huynh, huynh, huynh...”

Nông Gia Thần Nông Lệnh là từ Hoàng Đế thời đại lưu truyền đến bây giờ, tại Nông Gia liền xem như Hiệp Khôi mệnh lệnh, nếu như không hài lòng đều có thương lượng cơ hội, nhưng nếu như là Thần Nông lệnh phát ra mệnh lệnh, liền nhất định phải tuân thủ.

Đương nhiên Thần Nông Lệnh không phải ai cầm lấy đi đều hữu dụng, nhất định phải là đương thời Hiệp Khôi có thể phát ra, mà lại cả đời chỉ có thể phát ra một lần, phát ra Thần Nông Lệnh Hiệp Khôi vào thời khắc ấy lên liền có phải hay không Hiệp Khôi.

Cho nên mỗi một lần Thần Nông Lệnh hiện thân giang hồ, đều sẽ khiến một mảnh gió tanh mưa máu, năm đó Bạch Khởi chính là bị cái kia một đời Hiệp Khôi phát ra Thần Nông Lệnh, thế nhân chỉ biết Tần Trang Tương Vương bố già Doanh Chính ban lệnh cho Bạch Khởi tội chết, khi mà hắn không tuân theo lệnh vua.

Nhưng thật ra chính là Lục Đại Đường Chủ của Nông Gia nhận được mệnh lệnh từ Thần Nông Lệnh lẻn vào quân bài Địa Trạch Thập Nhị Trận đem sát thần Bạch Khởi cầm xuống, giữa đại quân giết tướng.

Nó đồng dạng giống như Mặc Mi, Tuyết Tể là vật bất ly thân của đương nhiệm chưởng môn, là minh chứng chứng minh thân phận rỏ ràng nhất.

“Hiệp Khôi Nông Gia Điền Quang, bái kiến thái tử điện hạ” Điền Quang hai tay chắp lại cúi đầu hành lễ, vốn hắn không cần phải dùng lể này thân phận của Hiệp Khôi quân vương các nước cũng lấy lễ mà đối đãi.

Cuối cùng một hồi Điền Quang cũng giải thích đầu đuôi mọi chuyện lý do hắn giả dạng tiềm phục vào bên người lẫn cứu lấy Yên Đan đều có liên quang đến một người Xương Bình Quân.

Mà lần này hắn đến ngả bài là để thực thi kế hoạch mà Xương Bình Quân chế định mà ra, việc Phàn Vu Kỳ đến nơi này dâng ra tính mạng cũng là do hắn sắp xếp hay nói đúng hơn là người của hắn.

“ Không ngờ những năm nay, đằng sau việc Nông Gia khuếch truơng thế lực ở đất Sở và trung nguyên, ngoài có Thanh Y Lâu lại nhờ vào sự giúp đỡ của Xương Bình Quân”

Điền Quang tiếp lời : “ Nó đả trở thành sức mạnh ngoài triều đường, trong giang hồ của ông ấy, đó đều là một phần trong kế hoạch của ông ấy. Kể từ năm xưa giúp đỡ thái tử điện hạ trốn khỏi Tần quốc cho đến hôm nay, Điền Quang đến Yên quốc giúp điện hạ hoàn thành tâm nguyện”

“ Đến cả chuyện đó cũng do Xương Bình Quân an bài sao” Yên Đan lên tiếng : “ Từ Nông Gia đến Mặc Gia, từ Tần quốc đến Sở quốc, Triệu quốc rồi đến Yên quốc. Thế lực của Xương Bình Quân này đúng là xa mấy cũng tới, không chổ nào không có. Chuyện ông ấy mưu tính trải xa ngàn dặm lại không có chút sơ hở, thật khó tưởng tượng nổi tất cả chuyện này đều liên quan đến cùng một người làm, khiến Đan nhớ đến một vị ở Bách Việt xa xăm kia ”

Điền Quang đương nhiên biết được Yên Đan nói đến ai, nói : “ Trong thiên hạ chỉ có duy nhất một Đế Thiên An”

Yên Đan gật đầu, nói : “Lần này Phàn Vu Kỳ đến Yên quốc, có phải điềm báo Xương Bình Quân sắp ra tay rồi phải không”

Điền Quang gật đầu.

Hai người hoàn toàn không hề hay biết rằng giữa trời đông giá lạnh rét buốc thấu xương cuộc nói chuyện của hai người ở nơi đầy trời mưa tuyết hẻo lảnh này, lại còn có người thứ ba nghe được, một thân ảnh nữ tử mặc trên người hoa lệ y phục đầu đội phượng trâm chính là thái tử phi đứng sát bên ngoài nghe được hết thảy mọi chuyện bên trong.

Đến ngay cả Điền Quang một thân công lực cao thâm cũng không phát hiện ra được sự hiện diện của nàng, ngoài thân phận là Yên quốc thái tử phi cao quý ra nàng còn một thân phận khác- Âm Dương Gia môn hạ.

Cũng giống như Tử Nử tiếp cận Hàn Phi, từ khi Đông Quân bỏ nhà theo trai phản lại Đông Hoàng mệnh lệnh nàng được chọn để thay thế Đông Quân tiếp cận Yên Đan thông qua đó lấy đi bí mật, Thương Long Thất Túc mấy trăm năm nay Âm Dương Gia nỗ lực giải đáp.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK