Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lại nói về Nhan Doanh khi từ Lăng Vân động rơi xuống bên dưới, nàng lại không bị nước sông chìm chết, bởi có người lại ra tay cứu giúp đem Nhan Doanh từ sông nước vớt lên.

“ Mẹ!” Nhiếp Phong gặp lại mẫu thân, lại tận mắt thấy mẫu thân từ dưới nước vớt lên, hắn không kìm được mà bổ nhào vào trong lồng ngực của Nhan Doanh.

Lúc này đây cả người ướt sủng song Nhan Doanh không để ý, nàng bây giờ có hổ thẹn vui mừng tự trách cùng kinh hoảng, cảm xúc rất phức tạp, nàng tay ôm lấy con trai mới gặp lại này, nghẹn ngào : “Phong nhi!”

Đoạn Lãng vốn tưởng tằng mình giống với Nhiếp Phong thành bằng hữu tốt nhất, cả hai đều không có mẹ. Chỉ là hiện giờ hắn mới phát hiện mình sai hoàn toàn. Cái nữ nhân mà vị đại thúc kia vừa cứu lại chính là mẹ của Nhiếp Phong, nhìn hai mẹ con ôm ấp khiến cho hắn vừa hâm mộ lại đố kỵ.

Nhưng rất nhanh Đoạn Lãng cũng như hai mẹ con Nhiếp Phong bị tiếng rống của Hỏa Kỳ Lân kéo ra.

“ Cái gì thế?” Đoạn Lãng, Nhiếp Phong kinh hô.

Diễm Linh Cơ ánh mắt nhìn về xích hồng bên trên Lăng Vân động, nói : “ nó ra rồi”

Thiên Trạch nói : “Hỏa Kỳ Lân”

“ Hỏa Kỳ Lân” Đoạn Lãng nghe thấy thế cũng nói vào: “Đoạn gia chúng tôi luôn đo mực nước dưới sông này, Động Lăng Vân đã cháy, nó…có là thứ mà Đoạn gia ta đã đợi lâu nay? Hỏa Kỳ Lân ư?”
.
“Hỏa Kỳ Lân.” Nhiếp Phong và Nhan Doanh cùng thốt lên.

Thiên Trạch nói : “ năm xưa tổ tiên Đoạn gia là Đoạn Chính Hiền đánh thương Hỏa Kỳ Lân ra ngoài bắt người, đem một cái vảy nó khảm xuống sau này dùng vảy mà đúc nên Hỏa Lân kiếm, thanh kiếm ẩn chứa tà khí là vì ma tính trong vảy Hỏa Kỳ Lân, tâm tính không kiêng định dể bị Hỏa Lân kiếm khống chế, Đoạn gia sa sút cũng vì lý do này”

Đoạn Lãng há to miệng lên khi nghe được chuyện này, cha nó chưa bao giờ kể đến chuyện này cho nó nghe.

“ Nhiếp gia tổ tiên là Nhiếp Anh năm xưa cũng đánh thương Hỏa Kỳ Lân, chỉ là bất cẩn nuốt vào máu nó. Từ đó Nhiếp gia có điên máu, mỗi lần phát điên thì công lực bạo vọt là nhờ máu của Hỏa Kỳ Lân.” Thiên Trạch lại chậm rãi nói tiếp.

Nhiếp Phong hiểu ra vì sao phụ thân mình phát điên lên công lực lại tăng trưởng một cách đáng sợ, bệnh điên nhà hắn hóa ra là vì Hỏa Kỳ Lân mà ra.

“ Hỏa Kỳ Lân đi ra rồi, sao lại không thấy cha đâu!” Đoạn Lãng sực nhớ đến một chuyện, đó là phụ thân của hắn còn ở trên, hắn đưa mắt nhìn lên thấy được Hùng Bá đang kịch chiến với hỏa diễm lan tràn không rõ hình dạng Hỏa Kỳ Lân, không thấy cha nó tham dự, cực kỳ lo lắng.

“ Cả phụ thân nữa, không thấy phụ thân” Nhiếp Phong cũng tiếp lời.

Nhan Doanh mặt buồn bã nói : “ trước khi ta ngã xuống, Hùng Bá nhân lúc Nhân Vương và Đoạn Soái lưỡng bại câu thương đã ra tay giết Đoạn Soái, còn Nhân Vương cũng bị trọng thương.... chỉ sợ.... chỉ sợ....”

“ Không!!!”Đoạn Lãng cùng Nhiếp Song cùng hô lên, tim như bị đao cắt khi nghe được, sau đó lại nứt nở khóc lên.

Hồ Oánh tâm tính thiện lương nhìn hai cái bé trai này mà thương cảm, lại nhớ đến con gái thất lạc tâm tình cũng bị lây nhiễm.

“ Trai cò đánh nhau ngư ông đắc lợi, Hùng Bá muốn giết người đoạt binh, chỉ là không nghĩ đến Hỏa Kỳ Lân lại chạy ra” Diễm Linh Cơ lúc này chen vào, bằng nàng trí tuệ có thể đoán ra được ngọn nguồn rồi.

Thiên Trạch nói vào : “ Ukm! Tuyết Ẩm đao và Hỏa Lân kiếm là lợi khí trong thiên hạ, đối với bất cứ kiếm thủ hay đao thủ nào đều có sức hấp dẫn. Dùng để mời chào người hoặc là kết giao minh hữu cũng là chuyện tốt”

Nói xong, Thiên Trạch thân hình tiêu thất ngay, hắn dùng Độn Không Thuật cướp lên động Lăng Vân, sau đó dùng nhanh nhất tốc độ đem hai thanh thần binh lợi khí cùng hai cái xác ở cửa động dời vào Tử Kim Long Giới, sau đó lại dùng Độn Không Thuật trở về.

Mọi việc quá mau lẹ, Hùng Bá và Hỏa Kỳ Lân đều không tài nào phát hiện ra được có một kẻ vừa xẹt qua xẹt lại, cả người cùng thú còn đang bận giao chiến.

“ Hỏa Lân kiếm!”

“ Tuyết Ẩm đao”

Thiên Trạch đi và về trong ngắn ngủi, nhưng đám người có thể thấy được y ẩn vào hư không lại hiện ra, và sau đó bọn họ chú ý đến hai thanh binh khí trống rỗng không gian hiện ra.

“ Cha!” liền sau đó hai cái thân thể được Thiên Trạch đem ra, Nhiếp Phong và Đoạn Lãng thất thanh kêu lên, sau đó vội chạy đến ôm lấy thân xác lay động, khóc lấy.

“ Nhân Vương!” Nhan Doanh tràn đầy buồn bã khi thấy một màn kia.

Bộ Kinh Vân nhìn hai cái đứa chỉ kém mình một hai tuổi kia thảm cảnh mà nhớ đến mình cảnh ngộ, vừa đồng cảm lại sinh thêm thù hận với Hùng Bá hơn, hai bàn tay siết chặt lại một đôi mắt phẫn hận nhìn về phía trên kia, trong lòng cầu mong sao cho Hỏa Kỳ Lân đừng đem kẻ thù giết, hắn còn muốn chính tay báo thù.

Cùng lúc mấy thanh danh binh băt đầu chấn động, là vì hai thanh danh binh mà Thiên Trạch đem về.

Thiên Trạch không để ý mà đem tay cầm lấy Hỏa Lân kiếm Tuyết Ẩm đao.

Lập tức một cỗ nóng rực lực lượng truyền trong thân thể, dẫn động đáy lòng oán khí, khiến cho Hư Vô lực lượng trong cơ thể Thiên Trạch bị ảnh hưởng.

Cùng với đó là một cổ thuần túy hàn lạnh xâm nhập thể nội, nhưng nó lại không ảnh hưởng cơ thể như cổ nóng rực chi khí kia.

“Hừ” Thiên Trạch xem nhẹ dùng nguyên thần trấn áp kiếm linh của Hỏa Lân kiếm.

Năm đó Hỏa Kỳ Lân làm hại tứ phương, Đoạn Chính Hiền lực chiến Hỏa Kỳ Lân, vả móc xuống một cái lân phiến, về sau dùng nó vào đúc kiếm, trở thành đoạn nhà vật gia truyền.

Hỏa Lân kiếm ẩn chứa Hỏa Kỳ Lân uy năng, nắm chi công lực đại tăng, nhưng cũng sẽ bị Hỏa Kỳ Lân ma tính xâm nhập, kiếm khống lòng người, ma niệm mọc thành bụi, khó mà tự kềm chế.

Hỏa Lân kiếm đúng là tà binh đáng sợ, chỉ là nó có thể so với được những kiện hung binh của thế giới Thiên Trạch trước đây, hoặc là Hư Vô ư? dù Thiên Trạch thực lực đại giảm nhưng hàng phục một cái phiên bản kém Hư Vô như Hỏa Lân Kiếm thì dư sài.

“ Phong Vân trong Nhiếp Nhân Vương và Đoạn Soái bị Hỏa Kỳ Lân bắt vào thủ hộ long mạch, không nghĩ đến thế giới này thay đổi, cả hai là bị nó ăn thịt”

Dựa theo ký ức cũ thì Nhiếp Đoạn hai nhà bị Hỏa Kỳ Lân ảnh hưởng, sau này Hỏa Kỳ Lân cố ý chạy ra đem Nhiếp Nhân Vương và Đoạn Soái lôi vào trong Long mạch, nơi Huỳnh Đế chết đi thủ trấn long mạch.

Nhưng tại thế giới này phát sinh biến hóa, Nhiếp Nhân Vương và Đoạn Soái lại chết dưới tay Hùng Bá và Hỏa Kỳ Lân, mà hai thanh binh khí của bọn họ bị Thiên Trạch thu vào tay.

“ Đây chính là danh truyền thiên hạ Hỏa Lân kiếm và Tuyết Ẩm đao” Diễm Linh Cơ đưa mắt nhìn hai thanh binh khí, trong hai thanh nàng hứng thú với Hỏa Lân kiếm bởi nó cùng nàng tương thích, lại nói : “ Hùng Bá mưu tính đoạt binh, không nghĩ rằng bọ ngựa bắt ve còn có hoàng tước đứng sau”

“Đại thúc! Xin người hãy trả thù cho cha cháu! Hỏa Lân kiếm xin người hãy nhận lấy, Đoạn Lãng sau này cảm kích khôn ngươi, sẻ đền đáp ân tình của đại thúc” Đoạn Lãng lúc này từ ôm xác cha đi ra, cúi đầu váy lại.

Nó tuy còn bé nhưng có chút trí khôn, gả đại thúc này cứu nó thoát chết lại dễ dàng lên trên kia cướp binh khí cùng cha nó xuống, võ công ắt hẳn ghê gớm vô cùng, bây giờ binh khí nhà mình trong tay y, nếu như y muốn lấy mình có thể làm được gì, chi bằng tặng cho y nhờ y báo thù.

Thiên Trạch hứng thú hỏi : “ Thù của cha ngươi, ngươi không muốn tự tay báo thù ư?”

Đoạn Lãng nghẹn nói : “ Muốn! nhưng cháu không làm được việc đó”

Thiên Trạch nhàn nhạt nói : “ Từ nay ngươi đi theo ta học võ công, chưa đến 10 năm tất diệt được Hùng Bá, mối thù của cha ngươi tự tay ngươi trả lấy.”

Đoạn Lãng sững sốt trong chốc lát, sau đó dập đầu bái lạy : “ Đoạn Lãng tạ ân sư tôn”

Thiên Trạch chậm nói : “Ta không nhận đồ đệ, ngươi tư chất còn chưa đạt được ta yêu cầu. Trợ giúp ngươi là nhìn ngươi thuận mắt, sau này có trả được thù hay không phải xem ở ngươi năng lực, thanh Hỏa Lân kiếm này vốn có tà tính, ngươi công lực còn quá thấp tâm chí không vững dể bị kiếm linh ảnh hưởng, khi nào đến Tiên Thiên đến chổ ta lấy lại kiếm, ý ngươi thế nào?”

Đoạn Lãng : “ toàn bằng đại thúc làm chủ”

Nhiếp Phong cũng từ bi thương đi ra, cúi đầu quỳ bái : “ Đại thúc! Nhiếp Phong cũng muốn báo thù cho cha, khẩn cầu thúc chỉ điểm”

Hắn trước nay được cha mình rèn luyện ngáo tính mà cứng cỏi, không dể gì khuất phục người khác. Chỉ là vị đại thúc này trước có ân cứu mạng hắn, sau lại là mẫu thân hắn, bây giờ lại có thể chỉ dạy Đoạn Lãng báo thù Hùng Bá, hắn cũng muốn tự tay báo thù cho cha mình.

“ Được!” Thiên Trạch gật đầu đem Tuyết Ẩm đao trả cho Nhiếp Phong : “ đây là bảo đao gia truyền nhà ngươi, nó khác với Hỏa Lân cho nên dể sử dụng.”

Đoạn Lãng và Nhiếp Phong đều có tư chất hơn người, một cái là nhân vật chính một cái là phản diện boss trong Phong Vân, hiện giờ Thiên Trạch đụng hai cái đứa bé này tại một thế giới rộng lớn khác, hắn làm sao không thu vào trướng đây.

Nhất là thủ hạ ít ỏi, bồi dưỡng hai đứa này lên lại trợ giúp chúng trả thù, so với chiêu mộ thủ hạ về trướng còn trung thành.

“ Cảm tạ đại thúc” Nhiếp Phong cảm kích vô cùng, người này không chỉ cứu mệnh mà đối với binh khí nhà hắn cũng không tham muốn, hắn làm sao không kính nể.

“Ngươi dầu gì ta cũng cứu một lần, cũng thuận mắt hai đứa bé này, đã vậy sau này đi theo ta tiện thể chăm sóc cho hai đứa bé” Thiên Trạch quay sang nhìn Nhan Doanh nói.

Nhan Doanh vội nói : “đại ân không biết gì để đền đáp xin hãy nhận Nhan Doanh một bái này”

Nguyên lai tưởng rằng là cái sắp chết người, đã gặp lão thiên vứt bỏ, ghét bỏ nàng thủy tính dương hoa, không ngờ lại có một nam nhân vươn tay cứu giúp nàng, mà cái nam nhân này để nàng nhìn đầu tiên cũng xao động.

Y giống như Hùng Bá cho nàng cảm nhận được một cái thượng vị giả khí tức, nhưng y so với Hùng Bá còn trẻ cùng tuấn lãng hơn, hấp dẫn hơn. Chỉ là nàng biết rằng cái nam nhân này chỉ có thể nhìn và không có tư tâm khác, bởi bên cạnh y có ba cái so với nàng cũng không kém gì mỹ nhân.

Đối với cái đàn ông này nàng cảm mến vô cùng, khi tưởng chừng như nàng bế tắc không có lối ra y lại đưa tay viện thủ, xác thực một bái này nàng phải nên làm.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK