Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Y là hoàng tộc Tiêu thị bàng chi, là tay chân mà Tiêu Nhược Cẩn phái đến thủ thành, một mặt trị an một mặt chính là tra xét Dương Công Bảo Khố, năng lực cũng có một tay, nhiều năm nay Trường An phồn vinh cũng có y góp sức.

“ Chà, thu nhập không ít đấy” dưới sự dẫn đường của Tiêu Vũ Khải, Thiên Trạch và Diễm Linh Cơ đã đi xuyên qua bí thất, nhìn thấy được bên trong chồng chất tài bảo.

“ Giá trị từng này cũng ước định 30 vạn lượng. Xem ra y cũng cắt xén không ít” Diễm Linh Cơ bên cạnh cất lời.

Tiêu Vũ Khải thân là Thái Thú thành Trường An, lại là hoàng tộc Tiêu thị người, dù là bàng chi nhưng hoàng thân quốc thích thân phận, ở tòa thành này y địa vị thân phận tuyệt đối lớn, hiển nhiên nhiều năm qua y cũng thu được không ít thứ tốt.

“ Nếu biết đám quý tộc này giàu có như vậy, không vội rời đi Tân Trịnh, nơi đó có nhiều quý tộc quan lại à” Thiên Trạch nhìn đống tài sản này cảm thán mình trước kia rời khỏi Tân Trịnh quá sớm.

Bởi nơi đó là đô thành Hàn quốc, giàu nhất Hàn quốc không nơi nào qua quốc khố, lấy hắn bản lĩnh vào cung trộm tiền, chuyện nhỏ.

“ Chủ nhân cũng có thể lại một lần ghé thăm à” Diễm Linh Cơ cười nói, bắt đầu dùng giới chỉ mình thu đồ.

“ Quân Sước, nàng là nữ nhân của ta, ta đối với nữ nhân mình không có keo kiệt gì, nhưng nàng sau lưng còn Cao Lệ. Như vậy đi, trước khi ta đăng cơ làm hôn lễ cùng nàng, những thứ nàng lấy được có thể đem về Cao Lệ. Nhưng sau đó nàng là vương phi của Bách Việt, ý nàng thế nào?” Thiên Trạch chậm hỏi.

Phó Quân Sước nghe xong trong lòng cảm kích, không nghĩ Thiên Trạch lại cho phép nàng lấy được tài bảo đem về Cao Lệ, nói : “ cảm tạ phu quân!”

Cao Lệ qua ba lần chinh chiến nguyên khí tổn thương, bây giờ có bảo vật mà Thiên Trạch cấp cho, nàng có thể vơ vét tài nguyên Bắc Ly cấp cho Cao Lệ khôi phục, thậm chí có trợ giúp rất lớn cho nước nhà của mình.

Đối với việc Thiên Trạch rộng rãi, nàng sao không cảm kích. Đồng thời đối với lựa chọn của mình càng thêm tin tưởng, Bách Việt còn chưa phục quốc nàng đã nhận được lợi ích không nhỏ, thông qua y có thể trợ giúp cho nước nhà mình rồi.

“ Các ngươi cứ việc ở đây mà mơ mộng đi” Tiêu Văn Khải cười lạnh, một bộ sợ hãi của hắn đã không còn mà thay vào một bộ âm trầm, bàn chân nhẹ phát lực dưới nền đá hắn đứng.

Lập tức cơ quan phát động, từ hai phía tường bắn ra cung tên, cùng với đó trên nóc mật thất rơi xuống một cái lồng giam lớn.

Hắn được Tiêu Nhược Cẩn chọn làm Thái Thú cũng không phải là kẻ bất tài, mấy năm qua chính trường lăn lộn cũng lưu không ít thủ đoạn và thực lực, luận võ lực có thể không kém cạnh gì song nữ.

Hắn cũng rõ khi đảm nhiệm nơi này sẽ bị nhiều thế lực nhìn xuống cho nên hắn lưu lại một đường, đó là đề phòng có kẻ xâm nhập vào phủ đệ mìhn đã bố trí sẵn cái mật thất này, vừa cất giấu tài sản mà còn có thể bẫy gạt địch nhân.

Cho nên khi Thiên Trạch ba người xuất hiện hắn tỏ ra sợ hãi bài trừ phòng bị, sau đó chờ cả bọn không chú ý, hắn cố tình đứng ở nơi chỉ hắn biết là cơ quan không ảnh hưởng, lập tức phát động cơ quan.

Tính toán không lọt chút nào, thực tế cả ba người theo cơ quan phát động đã bị hắn bẫy rập vây nhốt, cung tên có thể không giết được cả ba, nhưng lúc này lồng giam làm bằng huyền thiết nhất thời khó mà đi ra được.

Tiêu Văn Khải nhân cơ hội ngàn năm có một đó đã khinh thân ra sau, chỉ cần hắn tận dụng cơ hội này ra được, khi đó bằng cao thủ hộ vệ lẫn tư binh có thể đem ba kẻ này giết chết.

“ Ngu xuẩn” Thiên Trạch cười nói.

Lời vừa dứt, trong lúc Tiêu Văn Khải không cách nào tin được một cái thân ảnh hắc khí lại xuất hiện ở đường hầm phía trước, cả người y cướp nhanh đến xuất quyền.

Tiêu Văn Khải huy quyền đánh ra, một quyền lại cực kỳ mạnh mẽ, nhưng khi va chạm vào thân ảnh kia lại như đánh vào nước, cả thân ảnh y như cấu tạo thành hắc khí, tan.

Liền sau đó những phần hắc khí đó xâm chiếm vào Tiêu Văn Khải, con mắt hắn nhanh thay đổi thành màu đỏ, sau đó hắn xoay người lại, quỳ lễ : “ chủ nhân”

Tại Thiên Trạch đi vào đả phát hiện ra Tiêu Văn Khải khác thường, hắn cố ý để cho Tiêu Văn Khải đạt mục đích, sau đó thông qua bố trí Hư Vô bên ngoài chờ đợi y kế hoạch thành công nhất thời khắc mà đạp vở.

“Chủ nhân” Phó Quân Sước nhẹ thốt, nàng không rõ chuyện gì nhưng đã biết kẻ kia đã bị nam nhân bên cạnh khống chế.

“ Được rồi! chúng ta phân làm ba! Sau đó lại làm thịt đám nhà giàu trong thành”Thiên Trạch vừa nói lại đem Tử Long Giới Chỉ đem ra dời luôn cả lồng giam huyền thuyết vào giới chỉ, sau đó bắt đầu dời đi tài bảo.

Hai nữ nhìn một lát rồi cũng theo sau tham dự.

Đến khi dời hết, hắn lại yêu cầu Tiêu Văn Khải đến nơi cất tiền thuế trong thành, đây mới chính là món chính của lần viếng thăm này.

Chịu Thiên Trạch khống chế Tiêu Văn Khải nhanh làm theo, lấy thân phận của y dễ dàng đi đến nơi cất giữ tiền thuế trong thành, nơi này so với Tiêu Văn Khải tích lũy còn gấp mười lần.

“ Thật là nhiều” Phó Quân Sước nhìn thấy tiền thuế của thành Trường An cũng bất ngờ với thu nhập ở đây.

“ Lấy một nữa, một nữa phân làm ba. Ngươi đi phát thiệp mời cho đám quý tộc trong thành, hẹn ước bọn họ một ngày” Thiên Trạch lại đưa ra chủ ý mới.

Một nữa để lại cho Tiêu Văn Khải, quân cờ này hắn còn hữu dụng.

Bởi thành Trường An là thành lớn và có vị trí chiến lược quan trọng ở Bắc Ly, sau này phục quốc tất có chổ dùng đến, ở xa chi viện hoặc là sau này chiếm lấy Bắc Ly làm bàn đạp.

“ Vâng chủ nhân” Tiêu Văn Khải cung kính đáp.

Diễm Linh Cơ nói : “ chủ nhân lại muốn thông qua Tiêu Văn Khải mà ra tay với đám giàu có này rồi, chỉ sợ bọn chúng đến dự tiệc, sau đó tài sản lại chảy hết vào túi của chủ nhân cả”

Phó Quân Sước tâm động, nàng vốn không có tham lam tài bảo, nhưng biết có thể đem một lượng lớn tiền tài cho nước nhà, nàng cũng khó mà từ chối được kèo thơm sắp bày ra phía trước.

“ Chỉ cần khống chế bọn quý tộc phú hộ này, chúng ta có thể thu được đại lượng tài chính lẫn tài nguyên khác. Sau đó chỉ việc giữ Trường An yên ổn, như vậy mỗi năm đều có thể thu lấy tài lực về. Hai nàng nói có thơm hay không?” Thiên Trạch cười nói.

Diễm Linh Cơ nhìn về Phó Quân Sước, cười trêu : “ Phó tỷ phải câu kéo một chút, đừng sớm gả cho chủ nhân nhà ta nha. Bắc Ly có mấy tòa thành giàu có, mà trừ Bắc Ly ra còn nhiều nước khác”

Phó Quân Sước nghe hiểu nàng ám chỉ, nội tâm cũng dao động, quả thật nếu kéo dài tình huống này, Cao Lệ sẽ không ngừng thu được chổ tốt mà lớn mạnh.

“ Nàng còn vẻ đường cho tỷ muội mình chạy. Tối nay ta phải trừng phạt nàng một chút” Thiên Trạch vừa thu tài bảo, rồi hạ lệnh : “ ngươi đi chuẩn bị một gian phòng lớn, không cần người canh giữ, sắp tới ta sẽ ở lại nơi này”

“ Vâng chủ nhân! thuộc hạ xin cáo lui” Tiêu Văn Khải cung kính đáp rồi cáo lui.

Thiên Trạch nói : “ đêm nay, hai nàng phải tận sức một chút.”

Phó Quân Sước mặt đỏ bừng lên, nghĩ đến mình cùng nữ tử bên cạnh hầu hạ nam nhân này mà nàng đỏ mặt xấu hổ, mặc dù nàng cùng y và Diễm Linh Cơ cùng chung chăn gối, nhưng khi đó thần trí không tĩnh táo, bây giờ nếu cùng phục thị, nàng không xấu hổ ư?

Rất nhanh Phó Quân Sước liền đón nhận tràng cảnh xấu hổ đó, theo tài bảo dời đi một nữa và đến nơi Tiêu Văn Khải chuẩn bị, nàng lại nhìn thấy một tràng đỏ mặt tía tai hình ảnh, và sau đó không lâu nàng cũng bị cuốn vào.

Thiên Trạch cùng song nữ cá nước vui vẻ, ở tại phủ thành chủ tiêu dao khoái hoạt và chờ kế hoạch của mình bố trí thành công.

Tiêu Văn Khải phát thiệp cho các thương hộ giàu có hoặc là quý tộc trong thành, hẹn sau 5 ngày tại phủ thành chủ tổ tiệc mời.

Tiêu Văn Khải lên tiếng ai dám không cho y mặt mủi, mà khi đi dự tiệc, cái gì là thương hộ giàu có hay là quý tộc, thế gia danh môn, bang phái.... đều có đi mà không về, bởi trong tiệc rượu này Thiên Trạch thông qua Tiêu Văn Khải đã thêm vào Nhuyễn Cân Tán, loại độc dược tiêu trừ nội lực và khiến cơ thể bủn rủn mất đi sức lực.

Không ai nghĩ Tiêu Văn Khải sẽ ra tay, bởi y không có động cơ ra tay, cho nên không ai đề phòng, cho dù có nghi ngờ thì khi hưởng dụng rượu thịt xong đã quá muộn.

Sau đó Thiên Trạch chế trụ những kẻ có máu mặt giàu có trong thành, rồi cùng hai nữ phân chia đến từng nhà một, dọn sạch tài sản của những nhà đó.

Dê béo nhất đã thịt xong, hắn lại hướng đến những con dê ít béo hơn, đó là những hộ ít giàu có hơn hoặc là xương cứng có thể lực lớn mạnh hơn.

Hai tháng tiếp theo, cả thành Trường An rung chuyển.

Lớn lớn nhỏ nhỏ tám trăm vụ án cướp bóc, tên trộm cực kỳ tham lam, tài sản lương thực thậm chí cả binh khí thuốc men, chỉ cần là đồ có giá trị đều bị bứng sạch sẽ, nhưng kẻ trộm là ai không một ai biết được, y lấy đi bằng cách gì không ai rõ được.

Các thế lực cử người tra lùng tên trộm này, chỉ là hết thảy vô ích.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK