Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đêm tối buông xuống Mặc Công Thành phân đà.

Lâm Cánh Duyên trên tay mang theo một cái hạp gỗ đựng thức ăn đi đến gian phòng của cháu gái cưng mình, đi đến phòng lại thấy cửa mở ra, cười nói : “ gia gia nghe Vũ Côn nói con vẫn chưa ngủ, có phải đói rồi hay không?”

“ Gia gia con đang định đang đi tìm người, hỏi người chuyện này” Lâm Thủy Dao nói xong lại xoay người đi vào.

Lâm Cánh Duyên đi vào trong ngồi xuống bàn : “ gia gia, có phải vừa hay đã chui đầu vào lưới rồi hay không”

“ Gia gia, con phải gia gia một chuyện trước, con hài lòng mới ăn cơm” Lạc Thủy Dao chặn lời trước.

Từ khi bị gia gia mình bắt trở về Mặc Công phân đà và phụ thân nghiêm cấm đi ra khỏi nhà, không cho tham dự cùng nhóm người Công Mộ công phá Hàn Thiết đại mộ, lại thêm Đế Thiên An nhiều ngày không đến Lâm Thủy Dao tuyệt thực ép bức người nhà.

“ Hỏi đi, hỏi đi, chỉ cần Dao nhi của nhà ta ăn cơm, cái gì ta cũng sẽ trả lời” Lâm Cánh Duyên gấp gáp nói, hắn tâm đau chỉ có đứa cháu gái cưng này làm sao lại phản đối cháu gái sở cầu chứ.

Lâm Thủy Dao không nói, tay bấm nhẹ một cái khởi động cơ quan trên Phệ Hoa Đoản Hồn kiếm. Nháy mắt thân kiếm cùng chuôi phân làm hai.

“ Ta nói Dao Dao nhà ta thông minh, chắc chắn sẽ phát hiện được bí mật này” Lâm Cánh Duyên nhìn thấy một màn này, cười nói : “ có phải con muốn học Phệ Hoa Đoạn Hồn kiếm pháp rồi không?”

Nhẹ lay đầu, Lâm Thủy Dao thu lại thân kiếm, nói : “ Dao nhi nghe nói, thanh chủy thủ này có liên quan dến Hàn Thiết đại mộ ở núi Côn Lôn”

“ Con nghe ai nói” Lâm Cánh Duyên biến sắc, trong lòng âm thầm cảnh giác.

Lâm Thủy Dao truy : “ ai nói gia gia không cần bận tâm, phải hay không phải?”

“ Không có chuyện này, Phệ Hoa Đoạn Hồn kiếm nhà ta làm sao liên quan đến Hàn Thiết mộ” Lâm Cánh Duyên liền phủ nhận.

Nghe xong, Lâm Thủy Dao liền biết gia gia mình lừa gạt, chuyện này nàng đã sớm từ đại lừa gạt biết được, lần này dò hỏi thêm thử có thể biết thêm nó có liên quan gì hơn hay không mà thôi, đem tay đẩy đi mấy đạo thức ăn trên bàn một đoạn, tỏ ý giận : “ gia gia không nói thật, con không ăn nữa.”

Lâm Cánh Duyên nhất thời tiến thoái lưỡng nan, một hồi giằng co mâu thuẫn đấu tranh tư tưởng, nói : “ được rồi, chuyện này là đời đời tương truyền cũng là không biết là thật hay giả. Theo lời gia gia của gia gia con, Phệ Hoa Đoạn Hồn kiếm này là vật tùy thân của Mễ thị phu nhân Lạc Võ Tử tổ sư Mộ phái. Sau này khi sư tôn Công Mộ phái Lạc Đình Thành cùng sư tổ nhà taLâm Tử Kỳ trích máu kết nghĩa, Lạc Định Thành liền đem Phệ Hoa ĐoạnHồn Kiếm tặng cho sư tổ ta”

Chuyện này nàng đã nghe đến kén đến dày tai rồi, Lâm Thủy Dao thở dài rồi chen vào nói: “ chuyện này người cũng đã nói mấy trăm lần, Dao nhi biết cả rồi”

“ Con đừng gấp, nghe gia gia nói hết” Lâm Cánh Duyên lại nói : “ lúc tổ sư nhà ta nghiên cứu cơ quan Phệ Hoa Đoạn Hồn kiếm, phát hiện một bí mật”

“ Bí mật gì?” Lâm Thủy Dao chán chường đã đối thành đầy hứng thú.

Lâm Cánh Duyên không đáp, thu lấy Phệ Hoa Đoạn Hồn Kiếm đem võ kiếm lấy ra, đặt vào tay vận công, dưới hắn thủ đoạn, vỏ kiếm phát ra một tiếng “ Tạch” hai nữa lại tách ra một đoạn nhỏ : “ con xem, bên trong có chữ”

Lâm Thủy Dao đem vỏ kiếm bắt lấy, theo khe trượt của hai nữa mở ra, đập vào mắt liền thấy được mười cái văn tự in trên thành một mặt vỏ, đọc lấy : “ Vô Kiếm Bất Tri Lộ, Hàn Thiết Mộ Trung Vong (không có kiếm không thấy đường, Hàn Thiết mộ bên trong chết). Đây là ý gì?”

“ Gia gia cũng không biết” Lâm lão minh chủ gãi đầu vuốt râu, đối với nghi hoặc cháu gái cưng mình hắn cũng không rõ, lại nói : “ đại mộ Hàn Thiết này là do tổ sư Mộ phái Lạc Vỏ tự mình xây nên. Quả thật lợi hại vô cùng. Trăm ngàn năm nay có bao nhiêu người thèm muốn bảo tàng trong đó, nhưng đều có đi mà không có về. Đến cả Thủ Mộ Nhân của Mộ Vương Thành phái đi cũng nói đến Hàn Thiết mộ chính là bước đầu đến Quỷ Môn quan.”

Đây cũng chính là lý do mà lão không muốn cháu gái mình đi theo Công Mộ, cháu rể đúng là để hắn ưa thích nhưng mạng cháu gái còn quý à! Lão không thể nhìn cháu gái mình đi vào chổ chết được.

“ Quả nhiên giống như đại lừa gạt nói, thanh kiếm này là một khâu then chốt để mở ra cơ quan bên trong Hàn Thiết mộ” Lâm Thủy Dao nhớ lại những lời mà Đế Thiên An nói, lại kinh hô : “ nếu không có thanh kiếm này, vậy đại lừa gạt bọn họ chết chắc rồi không?”

“ Chết chắc trăm phần trăm. Cho nên gia gia sống chết mới kéo con về. Đây không phải là chuyện đùa, đây là đùa với mạng.” Lâm Cánh Duyên cũng không giấu diếm nói ra khổ tâm của hắn : “ cho dù có thêm thanh kiếm này cũng có ích gì, hai câu này ai cũng không rõ là có ý gì?”

“ Không! Đại lừa gạt sẽ rõ, chàng ấy là thông minh nhất nam nhân. Chàng ấy chỉ cần một chút xíu thông tin cũng có thể phát hiện bí mật. Không được, gia gia, con phải đi tìm đại lừa gạt” Lâm Thủy Dao quyết ý nói.

Lâm Cánh Duyên vội ngăn : “ Dao nhi, đó là tìm đường chết Dao nhi”

Lâm Thủy Dao tỏ rõ lập trường của mình : “ Cho dù là đi tìm đường chết, con cũng muốn đi tìm chết với hắn. Còn hơn là đợi chết ở nhà”

Lâm Cánh Duyên nghe cháu gái mình quyết tuyệt như vậy, lão biết làm sao cho phải bây giờ, lão chỉ có một đứa cháu gái bảo bối cưng chiều vô cùng, làm sao nở để cho cháu gái thương tâm tiều tụy đi xuống.

Nhưng để cho cháu gái đi vào Hàn Thiết mộ đây chính là trơ mắt nhìn cháu gái mình đi tìm đường chết à, khó xử nói : “ Dao nhi, con bảo gia gia phải nói gì cho được”

“ Hài!!” Lâm Thanh Phong đã đi đến trước cửa, nghe được đoạn đối thoại này hắn chỉ có thể thở dài, lắc đầu rồi nói : “ vậy cứ để nó đi đi. Con gái lớn rồi không giữ được, tự con thu xếp ổn thỏa đi.”

Nghe được Lâm Thủy Dao đem mắt quay nhìn ra cửa, trong lòng vui mừng khi nhận được lời cha mình đồng ý, vội đứng dậy chạy nhanh đi ra ngoài, đem tay ôm ấp lấy cha mình, lòng cũng nghẹn ngào lên.

Biết rõ là đi vào bên trong đó là con đường chết, nhưng mấy ngày qua này bọn họ cũng đã biết Lâm Thủy Dao đã dùng tình sâu đậm với Đế Thiên An. Cứ kéo dài như vậy có khác nào mà không tìm đường chết đâu chứ.

“ Dao nhi chúng ta không khóc! Người nhà chúng ta không phải là không có con thì là không có hắn” Lâm Thanh Phong vỗ về con gái trong lòng, lại nói : “ lâu rồi không được ăn bữa cơm đoàn viên, ngày mai phụ thân bảo Côn nhi cùng con đến tổ đường Lạc gia, con cứ đi cùng tiểu từ lừa gạt đó, phụ thân không cản được, không khóc không khóc nữa”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK