Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lý Tinh Vân nhìn trong lòng sư muội, đồng tử mở lớn, một cổ tức giận xen lẫn sợ hãi xông lên, hắn lớn tiếng : “ sư muội, sư muội…”

Lục Lâm Hiên tựa như nghe được lời sư huynh mình, nỗ lực mở đôi mắt nặng trĩu ra, suy yếu nói : “ huynh phải… cẩn thận… sư ca”

Tưởng Nhân Kiệt một kích giết Lý Tinh Vân không thành nhảy lùi về sau, hắn không có phát động công kích mà nhìn đôi sư huynh muội phía trước.

Tình huống hiện tại Lý Tinh Vân cơ hồ đã nỏ mạnh hết đã, tuy hắn võ lực hắn mạnh hơn bọn họ. Song cả bốn liên thủ, song quyền còn nan tứ thủ nói chi là cả bốn vây đánh một mình hắn chứ, Lý Tinh Vân nhiều lần chịu quyền cước trong người cũng thụ thương.

Quan trọng hơn bọn họ cũng tận dụng cơ hội ngắn ngủi này hồi khí một ít.

“ Sư muội! sư muội!” nhìn Lục Lâm Hiên đem đôi mắt nhắm lại sinh tử không rõ, Lý Tinh Vân tràn đầy phẫn nộ lẫn bi thương, ngửa đầu lên trời nhìn hét lớn.

Tứ đại Diêm Quân từng bước tiếp cận lại gần.

“ Đại ca, sao đệ cảm giác hắn...” Tưởng Nguyên Tín lấp lửng nói.

Tưởng Huyền Lễ tiếp lời : “ dường như khí thế của tiểu tử này chẳng hề giảm sút”

“ Sao có thể? Đấu cả buổi trời, đến ta còn phải thở dốc. Hắn chẳng qua chỉ là một thiếu niên tuổi đôi mươi, sao có thể” Tưởng Sùng Đức nghi hoặc nói

Tưởng Nhân Kiệt trầm giọng : “ võ công tiểu tử này e rằng còn vượt cả chúng ta đấy”

“ Sao cơ? Hắn…” Tưởng Nguyên Tín cả kinh

Chính lúc này, Lý Tinh Vân sau khi đem Lục Lâm Hiên để xuống, vẫn luôn cúi đầu từ từ ngẩng đầu lên, đôi mắt trừng lớn gương mặt tràn đầy phẫn nộ.

Tưởng Nhân Kiệt đồng tử mở lớn hơn, nhìn thấy ánh mắt của Lý Tinh Vân lúc này, bất giác đại não hắn trong lại hiện lên một cái thân ảnh. Thiếu niên phía trước ánh mắt lại cùng với thân ảnh kia trọng hợp.

“ AHHHHH!!” Lý Tinh Vân hóa phẫn nộ lẫn bi thương thành thanh âm, tiếng hét vang vọng khắp Kiếm Lư

" Sao... sao có thể" Tưởng Nhân Kiệt lắp bắp không tin nhìn về phía trước Lý Tinh Vân điên cuồng gào thét, ánh mắt của Lý Tinh Vân bây giờ để hắn liên tưởng đến một người, một kẻ đã chết từ rất lâu trước.

"Đại ca ngươi là nói hắn. . . ." Tưởng Sùng Đức một mặt kinh ngạc nói.

Tưởng Huyền Lễ nói: "Nhưng là hắn không phải trải qua bị chúng ta cho, hơn nữa chúng ta trải qua xác nhận..."

"A a a a a." Chỉ thấy Lý Tinh Vân hai mắt đỏ chót, hướng về trời giận hống : “ các ngươi dám sát hại sư muội ta, ta sẽ diệt các ngươi”

Nhìn thấy tình cảnh này, Tưởng Nhân Kiệt bốn người đều trầm mặc , bởi vì tình cảnh này liền khác nào tình cảnh tái hiện giống như vậy, đem Tưởng Nhân Kiệt bốn người đều mang về trong hồi ức.

Một toà đại điện ngoại, xung quanh đại điện đều thiêu đốt đại hỏa.

"Ta còn tưởng Hoàng Đế tài cán thế nào, thì cũng chỉ có vậy” Mập mạp Tưởng Chiêu Nghĩa cười nhìn cách đó không xa một bộ ăn mặc long bào nằm trên mặt đất nói.

Này ăn mặc long bào người chính là Lý Đường cuối cùng hoàng đế Lý Diệp

“ Bậc vương tôn quý tộc, há dể mà thành” Tưởng Sùng Đức chen lời.

Tưởng Huyền Lễ tiếp lời : “ nói đúng đấy, nay thiên hạ bây giờ đả họ Chu, đả là thiên hạ cua Lương Vương rồi”

“ Ha ha ha ha”

Tưởng Nhân Kiệt nhíu nhíu mày tai nghe 4 đứa em mình cuồng tiếu, một tay giờ ra : “ đủ rồi, về sau không được nhắc đến chuyện này nữa. Giết vua làm phản, chẳng phải danh xưng hiển hách gì. Chẳng thể để cho kẻ nào biết hoàng đế chết dưới tay chúng ta”

"Biết rồi Đại ca." Tất cả mọi người đáp lại.

Tiếp theo mọi người đều cho rằng Lý Diệp đã chết, thế nhưng ngón tay hắn nhúc nhích, thân ảnh Lý Diệp ra sức dùng kiếm nâng lên chính mình này nặng nề thân thể.

"A a a a a. . . ." Lý Diệp quay về trời giận gào thét, phối hợp sau người này lửa lớn rừng rực, thiên không thiểm dưới một tia chớp, có vẻ cực sự khủng bố.

Ở trong hồi ức Lý Diệp của tứ đại Diêm Quân cùng hiện tại Lý Tinh Vân tình trạng là giống nhau như đúc.

Tưởng Nhân Kiệt một tay ôm ngực quay sang nhìn tứ đệ mình ôm lấy tay trái : “ lão tứ, ngươi không sao chứ”

“ Chỉ gãy mất cánh tay thôi, chẳng sao?” Tưởng Nguyên Tín trả lời

Tưởng Nhân Kiệt đứng dậy, ngưng trọng nói : “ võ công của tên Lý Tinh Vân này vượt xa chúng ta, lảo tam và lảo nhị cũng chẳng trụ được bao lâu đâu”

Tưởng Nguyên Tín đáp : “ Vậy phải làm sao? Chung quy cũng không thể trông cậy vào hai tên phế vật kia được”

“ Loại phế vật vô dụng, xong việc chúng ta sẽ tính đến chúng” Tưởng Nhân Kiệt nhìn Hắc Bạch Vô Thượng sợ sệt dần lui về cổng, nói tiếp : “ lảo tứ ta có ý này”

Tưởng Nguyên Tín tiếp lời : “ Xin đại ca cứ nói”

Tưởng Nhân Kiệt nói : “ võ công của 4 kẻ bọn ta đều ở Đại Tinh Vị, song võ công của tiểu tử này tuyệt đối vượt mức Tiểu Thiên Vị. Dù là đơn độc đấu hay xa luân chiến, chúng ta đều không phải là hắn đối thủ”

Tưởng Sùng Đức lấp lửng : “ Ý huynh là....”

“ Nếu kết hợp nội công của 4 người chúng ta làm một” Tưởng Nhân Kiệt nói ra ý định

Nghe đến đây Tưởng Nguyên Tín đã hiểu rõ lời đại ca mình : “ nếu là như vậy, tuyệt đối có thể khử được hắn”

Tưởng Nhân Kiệt liền nói : “ Lão Tứ truyền nội lực của đệ cho ta”

“ Được” Tưởng Nguyên Tín nói xong dùng một tay còn lại tụ khí truyền qua người đại ca

Tưởng Nhân Kiệt tiếp nhận công lực vận khí, lớn tiếng : “ Lảo nhị, lảo tam, rút”

Hai huynh đệ họ Tưởng nghe được lập tực thoát thân nhảy về.

Lúc này Lý Tinh Vân đánh giết hồng con mắt làm sao để cho hai người kia chạy,không chút suy nghĩ liền vọt thẳng hướng về Tưởng Nhân Kiệt.

Tưởng Nhân Kiệt trong cơ thể đã hội tụ đủ công lực của ba đứa em mình, thấy Lý Tinh Vân xông đến cùng Lý Tinh Vân đối đầu chưởng, Tưởng Nhân Kiệt phía sau ba người toàn bộ đều vận lên hết thảy nội lực chú hướng về Tưởng Nhân Kiệt trong cơ thể.

"A." Lý Tinh Vân gào thét, toàn lực đánh ra muốn đánh bại Tưởng Nhân Kiệt.

Lý Tinh Vân chỉ có tiểu Thiên Vị công lực, Tưởng Nhân Kiệt lại là Đại Tinh Vị đỉnh phong, lại có ba cái Đại Tinh Vị người phụ trợ trực tiếp tiến vào Tiểu Thiên Vị, lại thêm Lý Tinh Vân cùng 4 người bọn họ giao thủ trên người cũng thụ thương.

“ Phanh!!”

Nội lực hai bên giằng co trong một lát, cuối cùng song phương trực tiếp cùng thời khắc đó sử dụng toàn thân sức mạnh, Lý Tinh Vân dưới bốn người liên thủ không có chống cự được nữa, cả người bị đánh bay ngược về sau, té lăn trên đất, phun một ngụm máu, ngất đi hôn mê.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK