Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Sinh Đế Vương nhà không thể không phòng cho được.

Thà tin là có chớ là không tin, không sợ vạn nhất chỉ sợ nhất vạn, bởi chỉ sai lầm một nước hắn cũng có thể sa cơ thất thế .

“ Lão thần cũng đã lệnh cho Cát Tùng của Thanh Long đường, Duy Chí Dẫn của Chu Tước đường và Nhị Tâm của Huyền Võ đường, của Thần Bộ môn cấp tốc về kinh nghị sự” Sách Triều Dương bẩm báo.

Mặc ngoài là nghị sự nhưng mặt tối chính là gia tăng thêm lực lượng đề phòng, minh tranh dễ chặn ám tiễn thì khó phòng.

Chích Viêm ngẫm nghĩ một lát hạ lệnh : “ chuẩn bị xe ngựa, cô tiến cung gặp phụ hoàng, bí mật thông tri cho kẻ kia”

Hiện tại hắn muốn đem Anh Tuyết cùng Mộ Dung Diệp chia cắt càng sớm càng tốt, tránh đêm dài lắm mộng hắn nhân cơ hội này vào cung diện thánh.

“ Là!” Hai cha con Sách thị hiểu ý thái tử nhắn nhủ, cung kính đáp một tiếng, sau đó chậm cáo lui.

Theo phủ thái tử đi ra xa hoa xe ngựa, thái tử Chích Viêm thẳng đến hoàng cung Đại Chu

Lúc này đã gần tối, thiết triều mỗi ngày đã qua đi không có lệnh của quân vương dù là thái tử cũng không được phép đi vào.

Nhưng Chích Viêm thân phận còn đó, Chu Noãn Vương tuy nghi ngờ không rõ nhưng cũng muốn xem thử trưởng tử muốn cầu cạnh mình tất có nguyên nhân, liền đồng ý cho Chích Viêm đi vào.

“ Nhi thần tham kiến phụ hoàng!” Chích Viêm thẳng vào tẩm cung của Chu Noãn Vương, cung kính quỳ lại.

Chu Noãn Vương ở ngôi đã gần 50 năm, cũng là vị Chu thiên tử lâu nhất nhà Chu, năm nay cũng đã thất tuần không thể như tuổi trẻ Chích Viêm sung mãn thời kỳ, nhìn về trưởng tử bên dưới nhẹ phất tay : “ Đứng lên đi!”

“ Vâng” Chích Viêm từ tốn đứng dậy đi đến gần giường lớn của cha mình.

Chu Noãn vương hỏi : “con tìm quả nhân có chuyện gì?’

“ Hồi phụ hoàng là vì chuyện liên quan đến Thiên Trạch” Chích Viêm đáp.

Chu Noãn vương nghe được cái tên này, sắc mặt trầm xuống : “ tên man di cuồng đồ lớn mật kia ư?”

“ Là!” Chích Viêm thành thật đáp.

Chu Noãn vương nói : “ con nghĩ như thế nào về việc hạ chỉ thảo phạt hắn?”

“ Nhi thần cả gan xin phụ hoàng chớ trách tội” Chích Viêm trước cho mình hộ thân phù an toàn.

Chích Viêm đứa con này Cơ Diên rõ ràng, tâm tư thâm trầm làm việc kín đáo, hắn mặc dù không ưa thích con trưởng bằng ái nữ Anh Tuyết, nhưng làm một nước trụ cột thì không có sai lầm gì.

“ Nói đi! phụ hoàng không trách tội con” Cơ Diên đáp ứng.

“ Tạ phụ hoàng!” Chích Viêm chậm nói ra mình ý đồ đến : “ theo nhi thần nghĩ không nên phát chiếu thảo phạt Thiên Trạch, mà thay vào đó còn muốn Đại Chu cùng Đại Việt bang giao qua lại”

Cơ Diên nghe xong mày nhíu, lạnh giọng : “ vậy con đồng tình với việc Thiên Trạch xưng Đế.”

Chích Viêm vội quỳ xuống, chắp tay nói : “ thứ cho nhi thần cả gan nói thẳng, nếu như thảo phạt Thiên Trạch Đại Chu liền lâm nguy, Thiên Trạch mang vũ lực địch vạn quân, một mình hắn diệt hơn 500 vạn đại quân, Tân Trịnh và Thiên Khải, Cô Tô cũng bị hắn họa hại, phụ hoàng một khi hạ chiếu thư thảo phạt, Thiên Trạch một khi bất mãn chỉ sợ đến đô thành Lạc Ấp....”

Sự vũ dũng của Thiên Trạch thế nhân đã rõ, Cơ Diên làm Đại Chu thiên tử làm sao không biết được.

Từ lúc hắn hiện thân Tân Trịnh hoành hoành các nước, sau đó đến Đại Chu gây ra chấn động Mộ phái cùng giang hồ hiện giờ, hai tòa Mộ Vương Chi Vương bị hắn dễ dàng phá hủy, vào Hàn cung chém Hàn An một tay náo động Thiên Khải, Cô Tô.

Gần nhất Chỉ một người đánh bại 420 vạn đại quân, Đại Việt chỉ một thành và quân lực chưa quá 50 vạn, nhưng chỉ một cái Thiên Trạch đã đáng sợ hơn cả một nước.

“ Haii!” Cơ Diên thở dài, hắn làm sao không rõ việc Chích Viêm bận tâm chứ, đồng dạng hắn cũng bận tâm, một khi để Thiên Trạch vào Đại Chu hoàng cung ai có thể cản được hắn đây?

“ Phụ hoàng! Đại Chu bang giao với Đại Việt chỉ lợi không hại” nhìn thấy thần sắc trên mặt cha gia, Chích Viêm biết cha mình cũng bị Việt Đế vũ dũng cho kiêng kỵ, có thể bất kỳ lúc nào đến hoàng cung uy hiếp sinh tử, đừng nói là cha hắn mà cả hắn cũng lo sợ.

“ Nói quả nhân nghe thử?” Cơ Diên nói.

Chích Viêm đáp : “hiện tại cường Tần thế mạnh, Đại Chu chúng ta mất không ít quốc thổ về người Tần. Thập Nhị Quốc Chư Hùng trong không một nước nguyện nghe hiệu triệu Đại Chu, thậm chí một số còn coi Đại Chu là chư hầu”

Cơ Diên nghe mà đắng chát, hắn nắm giữ Đại Chu thì nước nhà đã suy vong, quốc thổ trong những năm hắn trị vị liên tục mất đi về tay cường Tần.

Đại Chu không còn hùng phong như trước, các chư hầu xem Chu thiên tử như ngang hàng, Chu thiên tử chỉ còn trên danh nghĩa.

Cho đến hiện giờ cường Tần mượn danh nghĩa Hàn vương bội tín thất ước với Bách Việt Thiên Trạch, đại tướng Bào Hột đánh chiếm Dương Thành và Phụ Thư nước Hàn, áp sát biên cương nhà Chu.

Điều đó khiến một nữa biên cương lãnh thổ Đại Chu tiếp giáp với Tần quốc, nếu như cứ thế tiếp tục chỉ e Chu quốc từng bước bị Tần quốc nuốt gọn.

Cơ Diên đã cho sứ thần hợp tung qua các nước chống Tần quốc, cho đại tướng dẫn quân ra cửa Y Khuyết chặn ngăn Tần quân tiếp đến Dương thành.

Thế nhưng, hợp tung như đống cát, dễ hợp mà dễ tan, chưa đánh Tần trận nào ra trò mà hợp tung lại tan rã vì quân các nước khác không tới.

Hàn đang bị Tần vây, không cựa quậy được, Triệu thua trận Trường Bình mất gần hết nhân sự và sinh khí, còn Tề lại thông hiếu với Tần không ra quân, mà ba tiểu quốc phụ thuộc cho Chu là Lương; Thục; Tam Tấn có tiến quân nhưng bị Tần ép.

Bắc Ly và Sở, Ngô, Hàn chịu Thiên Trạch uy hiếp lo thân mình chưa xong, e sợ Thiên Trạch tấn công nào dám xuất quân, còn Yên cô thế đành tự rút.

“Đại Việt hiện tại tân sinh, nhưng Thiên Trạch đã đạt đến Thần Ma chi cảnh, chỉ e mấy năm tới chỉ sợ là một cái Đại Việt bá chủ phương nam.”

Cơ Diên nghe gật đầu, Thiên Trạch lực áp chư hùng,Bách Việt bị chia thành nhiều mảnh dưới tay y cũng quy lại thôi, một khi hắn trọng tổ lại Bách Việt tân chưởng Đại Việt, lấy hắn vũ lực ắt sẽ đem Đại Việt làm bá chủ vùng phía nam.

“Thiên Trạch tuy mạnh nhưng hắn lại ngu xuẩn tân chính, dù hắn có mạnh đi nữa chỉ là phong quang nhất thời. E cũng chỉ là một cái Trịnh Trang công tiếp theo” Cơ Diên nói, hắn cho rằng việc biến pháp của Thiên Trạch là từ đào hố chôn mình.

Chích Viêm từ tốn nói: “ Năm xưa Trịnh Trang công quật khởi, bây giờ Thiên Trạch quật khởi, nhi thần cho rằng hắn chiếm được bí mật đó. Đại Việt tân sinh có quá nhiều lỗ hổng, Thiên Trạch vũ lực kinh nhân nhưng lại thương hoa tiếc ngọc! Nhi thần cho rằng nên dùng Mỹ Nhân Kế tiếp cận hắn”

Cơ Diên nghe được suy ngẫm, đoán ra ý đồ rồi hỏi : “ con muốn dâng mỹ nhân từ đó đạt được bí mật”

“ Là!” Chích Viêm đáp : “ phụ hoàng! Hiện giờ không chỉ có nhi thần nghĩ đến mà các nước cũng đã nghĩ đến”

Cơ Diên nghe xoắn xuýt trầm tư : “ tốt! việc này giao cho con, tuyển chọn mỹ nhân Đại Chu dâng tặng cho hắn”

Chích Viêm nói : “ phụ hoàng, Thiên Trạch là một nước chi chủ, nữ nhân tầm thường khó mà xứng với thân phận của y. Hơn nữa cũng khó mà lấy được y tin tưởng, nữ tử bình thường khó mà làm được”

“ Cũng đúng!” Cơ Diên gật gù.

Chích Viêm nói tiếp : “ Đại Chu nếu có quan hệ với Đại Việt, có thể mượn Thiên Trạch uy danh mà chấn nhiếp các nước. Dù là Tần quốc cũng phải kiêng kỵ Thiên Trạch, trong tối có thể rút lấy bí mật của hắn, nếu như biết được Đại Chu còn e sợ bất cứ quốc gia nào khác ư?”

Cơ Diện tâm động, đắn do suy nghĩ một lát lại nhìn Chích Viêm, đứa con này đến tất có chuẩn bị ổn thỏa mới cùng hắn trò chuyện, bằng không sẽ không tùy tiện xông đến.

“ Con đã có nhân tuyển thích hợp rồi?” Cơ Diên dò hỏi.

Chích Viêm đáp : “ trên dưới Đại Chu nhi thần đã chọn được một người, vừa có thân phận lại có tài năng, đủ sức lãnh lấy nhiệm vụ này”

“ Là ai?” Cơ Diên truy hỏi.

Chích Viêm đáp : “ hoàng muội Anh Tuyết”

“ Ba!” Cơ Diên nghe xong tức giận một tay vỗ mạnh trên giường.

Không như Chích Viêm, Anh Tuyết là đứa con gái hắn cưng chiều nhất trong đám con cái, tuy hắn đã lão nhưng cũng không phải kẻ mù, nhiều năm nay hai đứa con đấu đá nhau trong triều lẫn giang hồ hắn đều rõ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK