Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Thời gian nhanh qua, đêm tối buông xuống trên đại mạc.

Khánh điếm Nguyệt Nha đã từng là nơi phồn hoa như gấm, nhưng bây giờ chỉ còn lại một đống đổ nát hoang vắng không người qua lại.

Trong đêm tĩnh mịch, bốn nam ba nữ chậm rãi đi đến phía trước Nguyệt Nha khách điếm, là nhóm người Đế Thiên An.

“Tòa lầu tráng lệ quá, ắt hẳn trước đây nơi này cũng ngựa xe như nước, phồn hoa như gấm, đáng tiếc hiện giờ đã sa sút thế này.” Hàn Thiên Lạc cảm thán nói.

Lâu Mãn Phong thu quạt mà đáp : “ trăng có khi tròn khi khuyết, hoa có lúc rộ lúc tàn, nó như bây giờ thì vừa hay”

“ Đại lừa gạt, chàng nói xem bên trong có người không?” Lâm Thủy Dao không hứng thú vấn đề này, mà hứng thú đến việc bên trong có người hay không?

Đế Thiên An đáp : “ Đương nhiên là có”

“ Hơn nữa còn là một người điều khiển rắn” Lâu Mãn Phong tiếp lời, lời dứt lại mở cơ quan quạt mình ra, tay phất nhẹ một cái, theo nan quạt bay ra một phi đao thẳng về một bên, nơi một thanh thạch trụ ở không xa, trực tiếp xuyên thân giết một con rắn.

“ Nhìn màu sắc của con rắn này hẳn là Sí Diễm Hỏa Đỗ! Huyễn Độc Phúc Xà” Lạc Thiên Văn quan sát con rắn từ đỉnh trụ rơi xuống, cất lời nói.

Nghe được, Hàn Thiên Lạc suy tư nhớ lại lời của mẫu thân từng nói, mở miệng : “ lẽ nào có người luyện kỳ công Huyễn Độc thuật?”

“ Nhìn con rắn này, kẻ đó chỉ còn một bước nữa có thể luyện thành rồi” Lạc Thiên Văn gật đầu đưa ra phán đoán.

Lạc Thời Thu chen vào : “Thần công Độc Hóa Thủ, Kỳ công Huyễn Độc Thuật, là hai đại thần công của gia tộc Sở Độc”

“ Người trong đó thân phận không đơn giản, nói không chừng còn có quan hệ thân thích Thiên Lạc đấy” Lâu Mãn Phong gật gù bồi tiếp

Hàn Thiên Lạc nghe vậy, nhẹ gật đầu: “ Mẹ muội nói, Huyễn Độc thuật cần lấy cơ thể dưỡng độc, Sở Độc gia tộc rất nhiều người chưa luyện nổi tầng nào, đã độc phát thân vong mà chết. Người có thể luyện thành thần công này trong gia tộc, trăm ngàn năm nay đếm trên đầu ngón tay”

“ Vậy chúng ta đi gặp thử, vị thân thích có độc này xem” Đế Thiên An nói xong chậm rãi bước vào bên trong khách điếm đổ nát.

Từ đại môn Nguyệt Nha khách điếm đi vào có một cây cầu gỗ dẫn vào, dưới cầu hồ nước như máu rất nhiều Sí Diễm Hỏa Đổ tại hồ độc này bơi lội, bọn chúng đều giống như đầu rắn ở bên ngoài chịu một cái thân ảnh khống chế.

Kẻ này nhìn qua niên kỷ so với bọn Đế Thiên An không chênh nhau bao nhiêu, y đứng tại cuối giữa cầu gỗ, người này một thân trang phục màu tím, toàn thân độc tố, trên cổ còn lượn quanh một dầu ngân sắc làm bằng sắt xà.

Chỉ thấy y tung người nhảy một cái đến giữa cầu, đem cây sáo thổi lên, theo đó một đống lớn rắn độc hướng hắn mà đến. Sáo dừng, y cúi người đem một đầu rắn độc bắn lấy, rồi sau đó một tay bóp lấy, con rắn độc bị đau há miệng cắn lên tay.

Nhưng y không có bị nọc độc của con rắn giết chết, bởi hắn trên thân một thân đều là độc. Qua đi một lúc hấp thụ độc tố từ con rắn tăng trưởng công lực của mình xong, hắn đem con rắn độc này vứt xuống cầu gỗ.

Kẻ này chính là Sở Độc gia tộc một thành viên, hơn nữa giống như Độc Cô Mạc là thiếu chủ của gia tộc, Sở Tử Khanh được gia tộc phái đến nơi này thủ mộ đã lâu, cũng tại nơi này dưỡng lấy một thân độc công.

Hàn Thiên Lạc dẫn đầu mà vào trước, nàng cũng muốn xem thử vị thân thích của mình thế nào, khinh thân nhảy đến đầu cầu thấy một màn kia, nói : “ Độc Hóa Huyết trên người ngươi chỉ thiếu một tầng nữa, thì có thể độc chết con rắn đó”

“ Hừ! Cô là ai? Dám ở đây huơ tay múa chân với ta” Sở Tử Khanh mở miệng hỏi.

Hàn Thiên Lạc đáp : “ Tuy công pháp chúng ta khác nhau, nhưng giữa ngươi và ta có một điểm tương đồng. Đó là, chúng ta đều là người có độc”

“ Ha ha ha ha” Sở Tử Khanh nghe xong tựa như nghe được một chuyện buồn cười vậy, cất lời mà cười lớn, không chút tin tưởng nói: “ Cô cũng là người có độc. Khắp thiên hạ này có mấy người có thể làm được”

“ Nghe giọng cười của ngươi hình như rất không tin” Hàn Thiên Lạc chậm nói

“ Muốn để ta tin rất đơn giản, chỉ cần cô có thể đi đến trước mặt ta” Sở Tử Khanh nói xong đem sao liền thổi, theo đó đám rắn độc lập tức trườn đến Hàn Thiên Lạc.

Hàn Thiên Lạc không chút nào sợ chậm rãi mà bước đến, đáng nói là toàn bộ đám rắn bò đến đều lựa chọn bỏ qua, không con nào tấn công lấy Hàn Thiên Lạc, cứ thế nàng đã đi đến trước người Sở Tử Khanh.

“ Cửu trọng Độc Hóa Huyết, lẽ nào cô chính là con gáu cô mẫu Sở phu nhân của ta, Hàn Thiên Lạc” Sở Tử Khanh buôn sáo, nghi hoặc rồi nói.

Hàn Thiên Lạc đáp : “ mẫu thân ta từng kể với ta, bà ấy có một đệ đệ. Hiện giờ là chưởng môn gia tộc Sở Độc. Vậy nên ngươi chính là biểu đệ chưa từng gặp mặt của ta rồi”

“ Sở phu nhân đại nghịch bất đạo, đầu nhập Công Mộ phái từ lâu đã bị gạch tên vào Công Mộ phái. Các ngươi là nổi nhục của gia tộc chúng ta” Sở Tử Khanh cất lời nhạo báng.

Nghe vậy Hàn Thiên Lạc đáp trả : “ ta cũng không định nhận họ hàng với ngươi. Nhưng nếu như ngươi dám sỉ nhục mẫu thân ta, thì đừng trách ta không khách sáo”

Nhìn Hàn Thiên Lạc song thủ huy ra, Sở Tử Khanh trực tiếp nâng sáo đến trước, hai tay thôi động “ Cạch” một tiếng nhỏ vang lên, thì ra sáo là mặt ngoài để giúp cho Sở Tử Khanh khống chế rắn độc, ngoài ra nó còn lại là một thanh kiếm được che dấu cẩn thận.

“ Lạc nhi, cái chuyện đánh nhau này cứ để cho ta là được rồi! Ta cam đoan đánh cho biểu đệ nàng kêu phụ gọi mẫu ngay. ” Đế Thiên An ngự xích mà đến sau, không xem Sở Tử Khanh vào mắt cất lời.

“ Hừ!” Sở Tử Khanh hừ một tiếng, hắn tại nơi này nhưng cũng không phải là không biết gì cả, tình báo gia tộc gởi đến để cho hắn nhận biết người nam nhân kia cùng với những người theo sau hắn.

“Làm sao! Không tin à! Vậy đánh thôi, bản tọa cam đoan một chiêu đánh ngươi không chết thì cũng lấy nữa cái mạng” Đế Thiên An đi đến bên cạnh Hàn Thiên Lạc một tay chặn lấy nàng động thủ.

“ Xích Mi Long Xà, nghe danh đã lâu hôm nay được gặp quả nhiên danh bất hư truyền, các vị đến nơi này là muốn đoạt Phá Mộ Lệnh của U Đô Thành sao?” Sở Thiếu Khanh nói sang chuyện khác.

Xích Mi Long Xà võ công thế nào hắn từ tính báo cũng đã nghe được, cho dù là Thần Sai Thánh Sứ cũng không phải là đối thủ. Một kẻ như hắn còn chưa đại thành Kỳ Công của gia tộc mình có thể đánh bại ư?

“ Sở công tử nghĩ nhiều rồi, chúng ta không phải đến để công mộ” Lạc Thiên Văn đi đến hạ bậc thang.

Sở Tử Khanh nghe xong đáp :“ Nếu đã không phải đến công mộ. Vậy chắclà đến tìm tung tích Tịnh Dật sư thái rồi”

“ Ngươi biết tung tích bà ấy?” Lâu Mãn Phong hộ mẫu sốt ruột, gấp hỏi

“ Không sai! Đúng là ta biết” Sở Tử Khanh thừa nhận : “ nói cho các ngươi cũng không phải là không thể. Nhưng các ngươi cần lấy một thứ để trao đổi”

“ Thứ gì?” Lạc Thời Thu truy hỏi.

“ Một giọt cửu trọng Độc Hóa Huyết” Sở Tử Khanh nói xong đem một bình ngọc ném quăng đến cho Hàn Thiên Lạc.

Hàn Thiên Lạc bắt lấy bình ngọc, ngẫm nghĩ một cái, nàng biết một giọt máu của mình đối với người kia có trọng đại như thế nào, nhưng biểu đệ này lại biết tin của Lâu đại ca tung tích, nghĩ ngợi một lát cắt một vết thương trên lòng bàn tay nhỏ một giọt máu vào bình cho y.

“ Cảm tạ” Lâu Mãn Phong nhìn thấy, chắp tay lễ một cái, trong lòng đối với vợ chồng Đế Thiên An càng thêm cảm kích.

Sở Tử Khanh cầm lấy bình ngọc trắng, không chút do dự ngửa đầu mà uống lấy giọt máu độc kia. Lập tức Sở Tử Khanh thể nội độc tố tăng cường, cách không hấp lấy một cái rắn độc cắn vào tay của mình.

Quả nhiên, xà chết, hắn thành công đột phá tầng thứ tám của Kỳ Công Huyễn Độc Thuật, tràn đầy vui mừng, như phát điện một dạng kích động : “ ha ha ha ha ha, ta thành công rồi, cuối cùng ta cũng thành công rồi. Phụ thân người biết không? Con trai cuối cùng cũng thành công rồi, ha ha ha ha”

“ Tịnh Dật sư thái đang ở đâu?” Lạc Thời Thu trực tiếp cắt ngang hỏi

“ Thập Lý Âm Dương Giới, Vạn Đóa Đào Hoa Nguyên, nếu như các ngươi đến kịp lúc, nói không chừng còn có thể đến gặp bà ta một lần” Lời nói chưa hết Sở Tử Khanh nhanh chân tung người mà đi.

“ Đi thôi!” Đế Thiên An lên tiếng.

Đám người gật đầu nhanh chóng truy đuổi bám theo, vận lên khinh công lần lượt tung người theo sau Đế Thiên An. Một đường vượt tường băng nóc nhanh rời đi, hướng về Nguyệt Nha khách điếm phía sau là một cái vách núi lớn.

Nhìn qua địa thế của nơi này, ai nấy cũng đều ngưng trọng cả lên. Bởi qua khỏi Nguyệt Nha khách điếm Cấm Môn, là đến Minh Xà sườn núi phía trước chính là khoảng không bao la rộng lớn, hơn nữa nhìn từ xa dưới đáy cốc còn là một cái hồ nước kịch độc.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK