Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hoàng hôn buông xuống, đổ nát thôn miếu.

Miếu hoang vắng, không người qua lại, tơ nhện giăng đầy trong đổ nát kiến trúc. Nếu nói có thứ mới mẻ nào trong tồi tán nơi này, ấy chính là cái đống đổ nát tường gạch đang chồng chất ở góc miếu.

Tại đống đổ nát này lại có một cái khối cầu to lớn kim loại, nhưng không còn hoàn chỉnh, bể nát thành từng mảnh, văng tứ phía.

“ Ba!!” nhẹ nhàng vang lên đổ nát, từng khối kim loại lại như bọt biển theo cơn gió nhẹ bên ngoài thổi vào, vụn vở.

Khó người có thể nghĩ ra được, tại dưới lớp gạch đá bụi đất và kim loại mảnh vở lại có một cái thân ảnh, y nằm tại dưới mặt đất lạnh lẽo. Không nề hà bụi bẫn mà say ngủ.

Kẻ này tuyệt không phải là đầu đường xó chợ hay ăn mày không chỗ dung thân, bởi lớp y phục của y làm tử vải thượng hạng. Tại vải gấm trên, hoàng kim kéo thành tơ mỏng thêu lấy hoa văn, tại vòng eo mang lấy một khối ngọc bội như liệt diễm.

Dung mạo tuấn lãng vô cùng, đặc biệc là một đầu tóc xanh trong đêm tối tĩnh mịch như lửa cháy.Nhìn sơ qua liền biết y là người không phú cũng quý, tuyệt không phải là hạng nghèo túng đến nổi không có chỗ ngủ.

Không biết bao lâu qua đi, đôi mắt phong bế bất chợt mở ra.

Đó là một đôi như sao trời phát sáng, đồng tử có nhiều vòng tròn đồng tâm. Con ngươi với những cánh hoa xinh đẹp. Sáu dấu chấm đỏ xếp tại vòng tròn tím phía trên, một đôi mắt tà dị mà xinh đẹp.

“ Xem ra là một tòa kiến trúc bỏ hoang” Đế Thiên An vươn mình mà dậy, đem toàn bộ gạch đá trên người đẩy rớt, nhắc lên một tầng thanh âm xáo động kèm cả bụi bẩn, không nhanh không chậm từ tốn bước ra miếu nát, vừa đi lại nói.

Đôi mắt đảo qua một vòng quan sát khắp nơi trong miếu nát, chừng năm phút dò xét khóe môi nhích lên độ cong, hắn lại bước đến vị trí cách mình tầm mười lăm bước chân, tại tầm mắt trong có một cái tiểu thuyết nhỏ.

“ Là thế giới nào đây?” Đế Thiên An cẩn thận đem Xuyên Không Toa nắm lấy, đem nhét vào trong y phục trong ngực, tiếp đến không chút do dự đi ra khỏi tòa kiến trúc đổ nát này, hắn bây giờ muốn làm nhất chính là tắm rửa.

Dựa theo Đế Thiên An tính toán, cho dù Doanh Chính có hùng tâm bá nghiệp thế nào đi nữa, thì ít nhất cũng cần một thời gian mới phát động chiến tranh. Mà hắn bây giờ đến cánh còn chưa cứng, bị Lữ Bất Vi đè một đầu trên cho dù có tâm nhưng vô lực.

Mà các nước còn lại cũng không khác gì, trong triều quyền thần lẫn chư vị công tử tranh giành quyền lực. Cho dù có đánh nhau đi nữa cũng không dám đem quân đến Bách Việt vuốt râu hùm.

Chỉ cần Thiên Hạ Vô Song Thành còn tại, bí mật về đại pháo còn chưa lộ ra không có bất cứ quân đội các nước nào dám cử binh cường công Bách Việt. Mà mỗi ngày trôi qua, Bách Việt sẽ càng thêm cường thịnh.

Thêm vào đó, Tần Thì Minh Nguyệt còn chưa bắt đầu, Đế Thiên An sau khi cùng người nhà thư giản vài tháng lại dung Xuyên Không Toa tiếp tục lữ hành qua thế giới khác. Tìm kiếm tài nguyên cho mình và gia đình lẫn cả Bách Việt.

“So với lần trước cũng may không phải rơi từ thiên không phía trên. Có điều muốn hồi phục lại lực lượng cũng cần một thời gian” Vừa di chuyển lại cảm nhận được lực lượng mình suy yếu, Đế Thiên An nhớ đến vị trí mình đi ra mà cảm thán một câu.

Quả thật so với lần đi đến Mộ Vương Chi Vương thì lần này điểm ra có phần an bình hơn rất nhiều, đó là một cái tòa miếu đổ nát hoang vắng.

Song một điểm không thay đổi đó là hắn bị thời không chi môn ảnh hưởng, lực lượng cường đại trong người mất đi cần phải một thời gian mới phục hồi lại được.

“ Ực!” Tại lồng ngực trong, Đế Thiên An nhanh lấy ra một cái lọ thủy tinh nhỏ, tại lọ trong có mấy hạt đậu xanh lục bích.

Tiên đậu vào người, nháy mắt cơn đói lẫn mệt mỏi không cánh mà bay đi, đồng thời tinh thần phấn chấn, lượng khí đã tiêu hao nháy mắt được bơm đầy.

“ Có chuẩn bị lúc nào cũng tốt” Đế Thiên An cảm nhận lực lượng trở về, hài lòng nói.

Đây là lần thứ ba hắn dùng Xuyên Không Toa lữ hành qua thế giới khác, cho nên đã có chuẩn bị từ trước, không giống như lần đầu tiên.

Trước khi đi qua thông đạo thứ nguyên, hắn đã chuẩn bị trước một cái cơ quan khối cầu phòng hộ, làm trước một tầng phòng ngự cho mình.

Chính là cái khối cầu đã vở nát thành từng mảnh trong miếu kia, lại thêm trên người Tử Kim Long Y dù đao kiếm cũng khó mà tổn thương được, là đạo phòng ngự thứ hai. Đạo thứ ba chính là nhục thân của hắn.

Để cho thêm an toàn, Đế Thiên An còn đem tiên đậu cất giấu kỹ lưỡng, tùy thời lấy ra, chính là dùng trong lúc này. Mà hắn phòng bị không một chút dư thừa, nhờ có hai tầng phòng ngự đầu mà giảm tải cho hắn không ít.

“ Tốt!” Đế Thiên An nhếch môi thốt một từ, sau đó dẫm nhẹ cả người như tên rời cung mà phóng đi.

Chẳng mấy chốc đã bỏ lại tòa miếu đổ nát này. Chỉ để lại khối cầu đổ nát nằm la liệt trong miếu làm minh chứng cho hắn từng đi qua nơi này.

Sau khi tìm được một cái con sông nhỏ, Đế Thiên An đem bụi bẩn bám trên người lẫn y phục thanh trừ. Sau đó lại tìm đến nơi có nhân loại tập trung gần nhất, hắn muốn từ đó tìm lấy thông tin và hiểu biết về thế giới mình đến.

Thời gian như cát bay nước chảy, thấm thoát một tuần lại qua đi, trong một tuần này Đế Thiên An cũng đã tìm đến được một tòa thành trấn có con người sinh sống.

“ Người đâu mà đẹp trai quá”

“ Công tử ấy thật phong độ”

“ Ôi sao trên đời lại có người tuấn tú đến thế nhỉ?”

“ Đúng là người trong mộng của ta”

Ngoài hình bắt mắt, dung mạo tuấn lãng vô song, khí độ bất phàm làm cho Đế Thiên An như hạc lạc giữa bầy gà. Hắn tại thành trấn chọn lấy một tiểu điếm, nhâm nhi cốc trà liền dẫn đến đám cô gái trong trấn chen chúc quan sát.

“ Xem ra phải tốn chút thời gian học tập ngôn ngữ nơi đây rồi” Đế Thiên An bên tai nghe được thanh âm đám người, nhưng vào tai hắn lại không nghe rõ.

Đây là một vấn đề bất tiện không thể thay đổi khi lữ hành qua thế giới khác, đó chính là ngôn ngữ giao tiếp. Có điều nó cũng không phải là vấn đề lớn của Đế Thiên An, dù sau hắn đã không còn là người bình thường như trước.

Chỉ cần phân ra Ảnh Phân Thân hoặc trực tiếp dùng năng lực của hai đôi nhãn đồng sưu hồn đọc ký ức là được.

“ Nhìn rất giống cổ đại, nhưng kiến trúc thì khác xa với Tần thì lẫn Mộ Vương thế giới” Đế Thiên An đảo mắt quan sát người trên đường y phục lẫn kiến trúc xung quanh, nhìn sơ qua liền nhận ra khác biệc với hai thế giới hắn từng ở.

“ Đám người này hầu hết đều bình thường, là một cái thấp võ thế giới hay là cổ đại bình thường đây?” Đế Thiên An tự mình hỏi lấy.

Lúc này một cái tiểu nhị đi đến, khẩn trương nói : “ khách quan ngài muốn dùng gì?”

Đế Thiên An mặc dù không hiểu hắn nói gì nhưng có thể đoán ra được, liền đem tay chỉ về bên cạnh tầm ba mét đổ lại một cái bàn, tại đó trên có khách nhân dùng bữa, dùng hành động dể diễn tả, rồi lấy ra một cái thỏi vàng nhỏ.

Tên tiểu nhị con mắt liền sáng lên, gương mặt đầy tươi cười niềm nở ngay.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK