Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đại Thư Viện chính là kho sách lớn nhất của đế quốc, ghi chép đủ thứ kiến thức có mặt trong đó, đủ các lĩnh vực. Nhiều năm nay dưới bàn tay của Đế Thiên An thì kho sách bên trong càng ngày càng nhiều, khi mà Mặc Gia, Y Gia, Pháp Gia, Nông Gia, Binh Gia, Họa Gia, Âm Nhạc Gia, Ẩm Thực Gia... đem các kiến thức quy tụ cất vào bên trong.

Sau khi nhất thời lở tay làm cháy kho sách,vừa hay cách đây không lâu nghe được tin tức là Hàn Phi chuẩn bị lên đường đến Tang Hải, ba đứa nghĩ ngay đến việc theo thuyền rời đi lánh nạn.

Đầu tiên đối phó với Hàn Phi chính là một vò tuyệt thế rượu ngon chôm được từ kho rượu của Đế Thiên An. Sau đó thừa cơ tiễn biệc hắn chuốc say hắn, rồi leo lên thuyền. Đến khi Hàn Phi tỉnh dậy đả phát hiện đoàn thuyền đả nhập biển đây.

“ Đừng tức giận nữa, đánh cũng đánh rồi dù sao nó cũng là con trai nàng mang nặng đẻ đau đây, bọn chúng còn nhỏ đây đợi lớn một chút nữa nhận thức chúng nó lớn ra đây” Đế Thiên An đi đến bên cạnh Vân Hải tay vươn ra ôm lấy eo nàng ôm vào lòng.

Còn chưa đợi Vân Hải nói thì một giọng nữ tử khác lên tiếng :“ chàng còn nuông chiều bọn nó đến khi nào chứ, cả tòa Đế Cung cũng bị chúng tạc cho rối tung rối mù chướng khí mù mịt, lại còn độc hại đám anh em khác, chưa kể còn có cả quan chức đại thần trong triều đây, suốt ngày chúng ta phải đi lau mông cho bọn chúng đây, chúng nó đều là hoàng tử công chúa nhưng có đứa nào ra dáng đâu đều giống lưu manh một dạng”

Tử Nữ ngừng một chút, nói : “ Đám quý tử nhà chàng, thiếp đả mệt lắm rồi”

“ Tương lai sau này một trong bọn chúng sẻ kế thừa hoàng vị, cứ đà này cơ nghiệp đế quốc sẻ bị hủy trên tay chúng đây” Vân Hải bồi tiếp tỷ muội mình

“ Ai muốn kế thừa kế vị chứ, không phải còn có đại ca, cùng đại tỷ, tứ muội, cửu ca đó sao” Xích Vũ cuối thấp đầu, nhỏ giọng lầm bầm lên tiếng có điều lời hắn tuy nhỏ nhưng mà đám người Đế Thiên An ai mà không nghe được chứ.

“ Ngươi còn không ngại xấu hổ, ngươi không làm gương cho mấy đứa em nhỏ của mình, lại còn đùn đẩy trách nhiệm... hổn đản” Vân Hải thở phập phồng tức giận bạo tẩu lên, đứa nhi tử này sinh ra nàng cực kỳ hy vọng lấy đây nhưng mà theo thời gian hy vọng dần dần rơi mất đi.

“ Nghịch tử... ngươi muốn tức chết mẹ ngươi sao, đả không biết ăn năn hối lỗi cút về phòng chép phạt gia quy một trăm lần cho ta” Đế Thiên An tức giận lên tiếng.

“ Mẹ, Vũ nhi biết sai rồi” Xích Vũ cúi đầu lên tiếng, rồi nhanh chóng rời khỏi căn phòng này nhanh nhất có thể.

Mà hai tên đồng bọn thấy Xích Vũ rời đi, thân ảnh cũng nhanh chóng thoát ly khỏi căn phòng bên trong rút đi. Chẳng mấy chốc căn phòng chỉ còn lại gia đình Đế Thiên An cùng với ba người Hàn Phi, Bạch Phượng lẫn Mặc Nha.

“ Biết sai, bọn chúng mà biết sai, thì nước ở Động Đình cũng đủ khô” Diễm Linh Cơ chậm rãi nói : “ Ban đầu là Mộng Dao sau này lại thêm một đám, mỗi một đứa ra đời đều nghịch ngợm. Minh Châu tỷ mổi ngày đều bị bọn chúng khí giận không thôi, cả mấy đứa lớn đi nữa, đều là cách giáo dục của chàng mà ra cả”

“ Được rồi được rồi” Đế Thiên An thấy ánh mắt đám nữ nhìn mình hung ác liền đầu hàng, một màn vừa rồi chẳng qua là đem ba tên tiểu quỷ này cứu đi còn cái gì chép phạt tin quỷ đi để tụi nó chép phạt mới lạ, chúng đem cho đám hạ nhân ghi chép giùm đây.

“ Đừng có ép bọn chúng quá, cái bóng của chúng ta tạo cho bọn chúng áp lực rất lớn, cứ để cho bọn chúng tự nhiên trưởng thành có một tuổi thơ tốt đẹp, có gây ra chuyện gì không phải có người lớn chúng ta đây sao” Đế Thiên An tiếp tục bao che khuyết điểm cho mấy đứa tiểu quỷ nhà mình, cười nói : “ ta không muốn vì ngôi vị Đế Vương mà chúng nó đánh mất đi nhiều thứ quý giá”

Đế Thiên An đem tay vươn ra tiếp nhận nữ hài bên cạnh Tuyết Nữ đang ra sức ôm lấy Tiểu Hưu Hưu. Nhìn Tiểu Hưu Hưu miệng phát ra thanh âm như ủy khuất một dạng chỉ về nữ hài phía trước :“ Nhỏ mọn cái gì chứ”

“Ta thấy lời Đế Thiên An huynh nói rất đúng nha, áp lực của bọn nhỏ rất lớn khi mà hào quang của cha mẹ bọn chúng rất lớn, nhất là Đế Long Hoàng,chậc chậc, hơn nữa ép buộc trẻ em là vi phạm pháp luật nha” Hàn Phi một bên nấc lên chung rượu lại uống tiếp, hắn đồng tình với ý kiến của Đế Thiên An.

“ Còn không phải là do ngươi độc hại bọn nhỏ, dẫn bọn chúng chơi đùa vui vẻ đây, ta thật hối hận đem nó đưa cho ngươi dạy dổ” Diễm Linh Cơ nhìn Hàn Phi cười mắng.

“Aiii vợ chồng các ngươi đúng là một dạng” Hàn Phi gương mặt biến đổi, thần sắc chán chường uống lấy chung rượu của mình.

“Lời tỷ nói, làm muội mới nhớ, không biết vô tình hay cố ý mà mỗi lần có chuyện của đám tiểu quỷ này đều có bóng dáng của huynh ấy” Hồng Liên đem mắt quay sang nhìn.

Yến tiệc qua thêm nữa tiếng nữa thì một trận cước bộ vang lên bên tai mọi người, cánh cửa lớn nhanh chóng được mở ra một thân ảnh nam tử tóc bạc khoác trên mình một bộ đen tuyền y phục, trên đó thêu dệt hoa văn vàng kim, bên hông đeo lấy một thanh kiếm chính là Yêu Kiếm Sa Xỉ.

“ Vệ Trang” Đoan Mộc Dung, Tuyết Nữ nhìn thân ảnh này xuất hiện ánh mắt có chút lạnh xuống vài phần, sau đó quay đầu nhìn sang Đế Thiên An.

“ Vệ Trang huynh đả lâu không gặp” Hàn Phi thân ảnh cất bước đi đến trước hắn, sau đó cúi người một bái lấy hắn.

“ Xoẹt” Sa Xỉ ra khỏi vỏ nhanh như ánh chớp xoẹt qua cổ hắn đem vài lọn tóc cắt đi rồi lần nữa vào vỏ, thân ảnh cất bước đi đến bên cạnh chiếc bàn để trống dành cho hắn ngồi xuống, trên môi nhích lên một độ cong hiển nhiên tâm tình của hắn hiện giờ rất vui vẻ đây.

“ Ta biết huynh rất ngầu đây, nhưng có cần phải cắt đi tóc của ta không chứ” Hàn Phi gương mặt thương tâm biến ảo. Sau đó lại nhìn thanh niên tuấn lãng phía sau lên đi đến vỗ vai “ không tệ, không tệ”

Trương Lương nhìn thấy Hàn Phi phía trước đại não nhanh chóng tỉnh lại, ánh mắt có chút hồng hồng giọng nói có phần kích động nói :“ quá tốt quá tốt, ta biết ngay huynh không dễ chết như vậy mà”

“Tụ Tán Lưu Sa, có lợi thì tụ vô lợi thì tán...nhiều năm như vậy tụ họp lại thật khiến người hoài niệm” Tử Nữ thanh âm kiều mị có mấy phần hồi ức lên tiếng, nhìn về trước Hàn Phi và Trương Lương.

“ Có rất nhiều chuyện, nhất thời khó mà giải thích hết được cho hai nàng hiểu được, đêm nay bí mật cũng nhanh chóng hé lộ ” Đế Thiên An cúi người hôn xuống Đoan Mộc Dung và Tuyết Nữ bên cạnh.

“ Buông, còn người ở đây” hai nữ đồng thanh lên tiếng xấu hổ không thôi, gương mặt đả phiếm hồng một dạng, Vệ Trang tấn công Cơ Quan Thành sát hại Mặc Gia đệ tử lẫn thanh danh của hắn mấy năm nay, một đường di chuyển cũng hiểu ra nguồn cơn hết thảy chính là do Đế Thiên An bố cục.

Thời gian chậm rãi trôi qua, chuyện cũ như sương khói lần nữa tràn về. Lần này những bí mật chôn dấu năm xưa dưới lòng nước cũng dần dần ngoi lên, đám người trong đại sảnh cũng rung động không thôi khi nghe được những tin tức mà Đế Thiên An thả ra, lẫn những chuyện bố cục trong quá khứ hay bí mật Thương Long Thất Túc.

Tang Hải là một tòa tiểu thành nhưng nó phồn hoa không kém gì vương thành đại Tần Hàm Dương. Trong sáu nước thì nước Tề chính là duy nhất không bị đại quân nước Tần dày xéo công chiếm, mà là đầu hàng Doanh Chính tránh khỏi chiến loạn.

Tang Hải thành dân chúng không có chịu ảnh hưởng chiến tranh cực kỳ phồn hoa phát triển. Một phần nguyên nhân nơi này tọa lạc Tiểu Thánh Hiền Trang đại bản doanh của Nho Gia, làm đương thời Nho Môn tối cao học phủ, chính là tòa thành trì này biểu tượng, cũng là thuộc về tòa thành này kiêu ngạo, tọa lạc tại Tang Hải góc đông nam, dựa lưng vào Bích Ba dập dờn đại hải, hết thảy đều lộ ra như thế ưu nhã, đại khí, phóng khoáng, tự nhiên.

Ngoài ra còn một nhân tố đặc biệc góp tòa tiểu thành này là một trong những tòa thành phồn hoa nhất đại Tần. Khi mà nơi này được Thanh Y Lâu chú trọng ở nơi này khống chế lấy tòa thành này mạch máu. Giáp biển nên những con thuyền lớn từ Bách Việt nương theo đường biển mà đến, hay từ nơi này chuyển đi các nơi khác.

Theo chân các thương đoàn các vật phẩm hay lương thực vận chuyển đến, thậm chí các tòa công xưởng mọc lên. Hơn ba phần năm dân chúng trong thành chính là công nhân của hắn, thậm chí đại lượng công trình kiến trúc con đường bến cảng đều là tiền của hắn bỏ ra xây dựng đây.

Tiểu Thánh Hiền Trang và Thanh Y Lâu sơn trang chính là hai tòa kiến trúc mà người dân trong thành kiêu ngạo nhất. Không một ai trong thành mà không biết đến hai cự đầu này, luận về danh vọng Thanh Y Lâu sơn trang không bằng Nho Gia Tiểu Thánh Hiền Trang nhưng về độ xa hoa giàu có thì vượt hẳn rất nhiều...

Thanh Y Lâu sơn trang, trong một gian phòng xa hoa rộng lớn bày trí những vật phẩm quý giá đắt tiền. Tại một chiếc giường rộng lớn, trên đó có bốn thân ảnh xích lỏa nam nữ trên đó, vài đạo đỏ thẩm máu tươi vươn vấn trên những tấm chăn mền nơi này.

Đế Thiên Anchậm rãi mở đôi mắt mình ra khi những tia nắng từ bên ngoài nhanh chóng xuyên vào bên trong. Môi có chút nhích lên độ cong đắc ý khi bên cạnh mình là hai thân ảnh nữ tử xinh đẹp bên cạnh, đêm hôm qua cùng với đám người Hàn Phi Vệ Trang quá chén hắn cũng bị say lấy, sau một hồi khúc chiết thì đem Đoan Mộc Dung lẫn Tuyết Nữ kéo lên giường mà hoan ái.

“Linh Cơ thật là” Đế Thiên An lẩm bẩm, thân ảnh vùng dậy hôn lên mấy thân ảnh nữ tử này, hiển nhiên hắn biết được ba người này còn giả vờ ngủ đây, khi mà gò má mối người còn ửng hồng thậm chí Đoạn Mộc Dung còn len lén mở mắt đây. Đêm hôm qua hắn có thể thành công kéo ba người hoang đường một dạng chính là nhờ một phần Diễm Linh Cơ hạ xuân dược cho hai nữ đây.

Đế Thiên An cũng không phá vở các nàng, dù sao ba người cũng là mặt mỏng đây, nhanh chóng mặc lên y phục cất bước ra bên ngoài căn phòng. Ngay khi hắn rời đi thì ba người cũng mở mắt ra, gương mặt ửng hồng khi bắt gặp ánh mắt đối phương nhìn lấy mình, nhưng ngay sau đó không lâu vài tiếng bước chân vang lên kèm theo một đạo âm thanh làm cho ba người chú ý, liền tiếp tục trang ngủ tiếp.

“ Nô tỳ là Tiểu Thúy phụng mệnh chủ mẫu đem một ít bổ phẩm cho các vị phu nhân tẩm bổ cơ thể” Một nữ nhân tầm ba mươi tuổi gương mặt đôn hậu đứng bên ngoài lên tiếng, bên cạnh nàng là bốn nha hoàng cũng khá thanh thuần sắc sảo mối người bưng một tấm khay trên đó có các bình sứ lẫn chậu đồng khăn ấm.

“ Vào đi” Đoạn Mộc Dung nhanh chóng từ xấu hổ tỉnh lại cất lời, đại não nhanh chóng nhớ lại biểu hiện của mình tối qua, hiển nhiên nàng biết được mình bị hạ thuốc.

Cửa nhanh chóng được mở ra, đám thị nữ nhanh chóng tiến vào phục thị cho hai người, hainữ đã sớm xấu hổ không thôi khi lần đầu bọn họ trước mặt người lạ khoe lấy thân thể đây, cũng may là nữ nhân đây.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK