Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Thái Cực liên tục né tránh, song quyền song long hóa giải các đòn thế hiểm hóc ác liệt đến mình.

Đến khi phân tách ra Thiên Giác, dò hỏi : “ ngươi giết ta, đây là ý của Bàn Cổ”

“ Thái Cực! ngươi đúng là kẻ thông minh. Cha ta bảo phải giết ngươi trước để trừ họa đúng là không sai mà” Thiên Giác liên tục đánh hụt nhưng không vội vàng, bởi y đã lọt vào trận mình giam giữ, khó mà thoát được.

“ Bàn Cổ! hắn muốn thừa cơ hội Long tộc ta nguyên khí đại thương phản bội lại liên minh ư? Đúng là thâm độc, hèn hạ” Thái Cực lạnh giọng đáp lại : “ xem ra các ngươi là đến giết ta, Bàn Cổ đúng là để ý đến ta”

Bàn Cổ là danh của Sáng Thế Thần nhưng tộc trưởng đời này của Vũ Giác tộc lại tự đại dùng tên này cho bản thân.

Mà Thái Cực có ánh mắt Thượng Đế khi xem qua Vũ Canh Kỷ/ Phong Thần Kỷ liền biết kẻ này là tâm tư hiểm độc. Điển hình là cái ngụy quân tử, tại 10 vạn năm trước khi cốt truyện mở ra chính là mưu đồ phục sát Hắc long, bắt Bạch long làm con tin để giết Huyền Minh.

Khi Thái Cực đến nơi này và biết Vũ Giác tộc tộc trưởng là Bàn Cổ, đối với Vũ Giác tộc liên minh vẫn luôn xem chừng.

Hơn nữa hắn cùng với Vũ Giác tộc, tại 1 vạn năm trước đã có xích mích ân oán riêng, bây giờ Thiên Giác lại dám ra tay giết hắn, bằng Thái Cực trí tuệ liền đoán ra được Vũ Giác tộc trưởng muốn chơi cái gì hoa chiêu.

Chuyện đã đến mức này Thiên Giác cũng chẳng cần giấu diếm, cười nói : “Nhanh như vậy đã đoán ra được hết, không hổ là Tử long Thái Cực, trí giả của Long tộc. Bất quá dù đoán được thì thế nào, Long tộc các ngươi đã không thể làm mưa làm gió nữa rồi, thời đại tiếp theo chính là của Vũ Giác tộc bọn ta xưng bá thiên hạ này”

Lời vừa dứt xong, Thiên Giác đã phất tay ra hiệu cho mười cái thuộc hạ của mình.

Mười gả Vũ Giác tộc khi hợp thành trận pháp giam giữ, lập tức lao đến công kích.

“ Hừ!” Thái Cực hừ một tiếng, một tay đưa lên.

Trong ngắn ngủi, cơ thể Thái Cực trong bay ra hai cái quang cầu, một đen một vàng cấp tốc xoay tròn ngạnh kháng lấy mười đòn xạ kích của Vũ Giác tộc.

Hai quang cầu chuyển động càng ngày càng nhanh, cuối cùng hình thành nên một dải ánh sáng, một nửa ánh sáng là kim quang lấp lánh, một nửa ánh sáng còn lại là ô quang phát sáng.

Cuối cùng dải ánh sáng biến thành một vòng ánh sáng, một nửa là kim quang, một nửa là ô quang.

Vòng ánh sáng càng ngày càng lớn.

Tuy nhiên điều khiến người ta không thể ngờ tới được chính là quang cầu màu vàng bay tới một bên chỗ quang cầu màu đen, quang cầu màu đen bay tới một bên của quang cầu màu vàng.

Vòng ánh sáng hai màu cuối cùng hình thành một hình Thái Cực.

Hai quang cầu vàng và đen hình thành nên hai mắt âm dương của Thái Cực Đồ.

Toàn bộ lực lượng công kích lên người đều bị Thái Cực Đồ hấp thụ.

“ Sa!”

Từ bên trong Thái Cực đồ bay ra một thanh đỏ hồng binh khí.

Liền theo đó, một luồng túc sát cực kỳ dày nặng sát khí kéo lên.

Như Thương dáng nhưng có thêm hai lưỡi thép tựa như trăng lưỡi liềm ở hai bên, là một thanh Phương Thiên Họa Kích.

Thân kích trên chạm khắc long ảnh uốn lượn, đầu rồng dừng lại ở chổ tiếp nối đầu thương, mủi thương nhô ra tựa như lưỡi rồng.

“ Phốc xích!”

Lúc này, cả thanh huyết kích này rung chấn, sát khí kinh thiên tản mát ra ngoài, trong ngắn ngủi quỷ dị bắn xuyên qua một tên Vũ Giác tộc đang công kích Thái Cực, xỏ xuyên phòng ngự của y.

Một kích này trực tiếp giết chết, đến cả Nguyên Thần cùng bị hung binh chấn vở, Nguyên Thần vở thành từng mảnh, lấm tấm kim quang là thần nguyên tản ra.

“ Muốn giết ta ư? để xem ai giết ai” Thái Cực hừ lạnh đem thần lực quán chú vào huyết binh thu về.

“ Giết!” Thái Cực lạnh rên một tiếng, sát ý tăng vọt, liền mạnh mẽ thu binh giật ngược về sau.

“ ĐANG!”

Một tiếng thật chói tay thanh âm, va chạm giữa hai thanh binh khí vang lên phát ra.

Huyết kích rất nhanh hiển lộ toàn bộ hình dáng cho đám Thiên Giác.

Một đầu là họa kích, một dầu lại là binh khí khác, mủi nhọn lưỡi dài được uốn cong như hình con rắn, một biến thể của thương, Mâu.

Mà thanh có một không hai đa dạng binh khí này chính là vũ khí của Thái Cực, được hắn đặt cho một cái tên khá dài dòng : Họa Kích Huyết Long Mâu.

Không phải là kiếm hay đao mà là tổ hợp binh khí giữa kích và mâu, đó là Thái Cực nghĩ đến ưu điểm của loại vũ khí này. Tầm đánh dài uy lực cũng mạnh mẽ, về phần hai đầu là hắn muốn binh khí mình đa dụng hơn.

Thanh binh khí này không phải là các Đế Binh được bản thể chế tạo, mà thanh binh khí được Thái Cực rèn dúc tại thế giới này. Thừa kế kiến thức cùng thủ đoạn, để cho thanh Họa Kích Huyết Long Mâu trở thành một trong các hung binh bậc nhất của thế giới này.

“ Ầm! Ầm! Ầm”

Họa Kích Huyết Long Mâu giết đi một tên Vũ Giác tộc, vừa về tay Thái Cực lại chấn một tên ở sau, sau đó hắn thu lại xoay một đường chém ngang.

Như uông ánh trăng kích khí bá đạo lăng lệ chém ra ngoài, một kích mạnh mẽ đẩy lùi đi hợp kích của bọn giết mình.

Một kích quét qua, Thái Cực thụt tay đem đầu mâu đánh về phía sau.

“ Bongg!!”

Như hồng chung đại lữ, búa lớn của Thiên Giác cùng mủi mâu va chạm, khí kình bá đạo xoắn ốc va chạm, sau đó giằng co lên.

“ Grao!”

Song long gầm thét gia tăng thêm lực lượng, đem Thiên Giác chống cự ép mạnh về sau, cả thân hình bị đánh lui trên không trung, cho đến khi hung hăn đụng lên lồng khí trận pháp mới dừng lại.

Thái Cực lập tức phát động thế công, hướng Vũ Giác tộc bị một kích đánh lui ép đánh, trong tám người một cái lạc đàn ở gần mà ra tay.

Kiếm kích rất nhanh va chạm, lực lượng đối bính với nhau.

Nhưng chưa đến hai kích, Thái Cực ưu thế song long công kích như gọng kèm phá tan đi lồng hộ khí của hắn, trong lúc y phân ra lực lượng chống đở, huyết kích xuyên thủng phòng ngự.

“ Không.... không thể nào!!” gã Vũ Giác tộc cảm nhận sinh cơ tiêu tán đi tràn đầy khó mà tin tưởng được.

“A Mãn” Mấy cái Vũ Giác tộc còn lại nhìn thấy anh em chết thảm, điên tiết hô lên.

Liền sau đó tám cái còn lại khí thế hung hãn lao đến.

Lôi điện roi, hỏa búa, gió lốc đao, độc kiếm, thủy thương, hộ thuẫn vững chắc, quyền đầu cứng rắn, song đoản kiếm đầy hàn băng, cả tám người bùng nỗ lực lượng đem kẻ địch phải giết kia công kích.

Thái Cực không có ngạnh đấu mà liên tục né tránh, thân hình không ngừng thuấn đi khắp trận pháp giam giữ không gian trong, vừa né tránh lại vừa đáp trả.

“Ngươi, chịu chết đi!”

Thiên Giác lại tận dụng Thái Cực sơ hở, khi y vừa phi hành thoát được hai cái Vũ Giác tộc liên đánh, lập tức cướp lên trên đập xuống.

Thái Cực trong sát na đem binh quét ngang cản lại, nhưng dưới một búa của Thiên Giác lại bị đánh rơi xuống mặt đất.

Liền sau đó tám gả Vũ Giác tộc bắn vọt xuống công kích.

Thái Cực tại lọt vào vòng vây trong lại huy binh chống đở, dù tám đánh một song lại không đến nổi phải vào tử địa, ngược lại Thái Cực ở địch nhân trong trận hung mãnh xung phong liều chết, tám gả Vũ Giác tộc chiến sĩ cũng bị hắn khí thế cản lại.

“ Khá lắm! thì ra ngươi vẫn luôn giấu diếm thực lực” Thiên Giác ổn định lại thân hình đưa mắt nhìn lại, chỉ thấy gia hỏa này lực lượng đại đến kinh người, chỉ sợ so với những cái kia đi theo mình thuộc hạ còn muốn mạnh, thanh âm có phần tán thưởng có mấy phần chế giễu nói tiếp : “ Trường Sinh Giới Thần Lực chỉ là loại phụ trợ, quả là để ta mở rộng tầm mắt đấy, bất quá hôm nay ngươi cũng chỉ có chết”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK