Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ngày hôm sau Hàm Đan bắc thành, bóng đêm sơ hàng.

Đường phố hai bên múa phường bên trong tiếng nhạc du dương, lần lượt bay ra, các loại giao rèm cừa thấp thoáng lấy tỏa ra ánh sáng lung linh đèn đuốc, chính là ngày tốt mới tới thời điểm.

Nơi này là Hàm Đan phồn hoa nhất địa phương, dù cho không vào múa trong phường cũng có thể nhìn thấy rất nhiều dáng người thướt tha nữ tử hất lên lụa mỏng dạo bước nhảy múa.

Mà Hạ Vũ Các liền cao đứng ở mấy nhà múa phường ở giữa, treo ở đỏ thẫm cao ốc vùng ven khắc hoa đèn lồng bên trong ánh nến đã sáng, thỉnh thoảng có quan to hiển quý ra vào ở giữa.

Lúc này hai chiếc thượng cấp xe ngựa tại Hạ Vũ các trước cửa dừng lại, Đế Thiên An cùng Lệ Cơ bước xuống ánh mắt nhìn về phía trước mắt lộng lẫy cửa chính.

“ Lại thêm người đến xem Vũ cô nương múa!”

“ Cũng phải thôi! Điệu nhảy kia vang danh khắp cả Hàm Đan rồi!”

“ Nhìn vị này không phải hạng tầm thường đâu”

“ Ai! Vào Hạ Vũ Các còn là kẻ nghèo ư? Không là vương công quý tộc cũng chính là phú giáp một vùng!”

“Đừng nhìn nữa, mau đi làm việc thôi!”

“ Tiêu phí một đêm trong đó bằng chúng ta mấy năm làm việc”

“ Ôi! Gả kia còn mang theo thị thiếp đến nữa ư?”

“ Nữ tử kia còn đẹp hơn cả Vũ cô nương!”

“ Thật là xinh đẹp à! Dù là hoa khôi của Hàm Đan cũng kém sắc”

“ Các ngươi nhìn tiêu chí trên xe ngựa!”

“ Thanh Y Lâu!”

“ Lẽ nào chính là trang chủ Dược Thiên Sầu cùng phu nhân của y ư?”

“ Ta có nghe trang chủ đến Hàm Đan!”

“ Kỳ lạ! trang chủ lại mang cả phu nhân mình đến nơi phong nguyệt à!”

Người ở gần Hạ Vũ Các lại xì xầm bàn tán khi thấy khung xe ngựa của Đế Thiên An đến, bọn họ là những kẻ không thể vào được chốn phong nguyệt có chi phí đắt đỏ kia, vào không được nhưng nghị luận bàn tán thì vẫn có thể à.

“ Hạ Vũ các!” Công Tôn Lệ Cơ đi đến trước cửa lớn, đối với xì xầm bàn tán không chút để ý, nàng niệm nhẹ tên gọi của chốn phong nguyệt, ánh mắt quan sát kiến trúc này.

Cửa ra vào một tên đợi đã lâu gã sai vặt không khỏi mắt sáng lên, bận bịu tiến lên đón, vẻ mặt vui cười đón lấy, ánh mắt sáng rực khi thấy một đồng tiền vàng lao đến mình, cười hớn hở, nói : “hai vị khách quý, mời vào trong, trên lầu trùng hợp còn có một gian phòng cao cấp”

Đế Thiên An nhẹ gật đầu, tay luồn eo Lệ Cơ cất bước đi vào, ở đằng sau cửa lớn đã có một thị nữ dẫn đường cho cả hai.

Hai người cũng nhanh chóng bước vào bên trong, lần này đến đây là từ trong đống tình báo của thuộc hạ thu về. Hạ Vũ Các chỉ mới được lập lên thanh danh trong một đêm vang dội khắp cả đô thành.

Lăng Ba Phi Yến một điệu vũ do một vũ cơ ở nơi này biểu diễn để cho lên tới vương công quý tộc, xuống đến thương cổ cự phú cũng biết danh tiếng kia.

Điệu vũ đẹp đến nổi, đương thời một tên xem múa Tề quốc phú thương quá mê mẩn, cho nên vô ý rớt xuống lầu các mà chết.

Khi biết tin này Đế Thiên An nhấc lên hứng thú mà tìm đến.

“ Chàng đúng là được yêu thích à! Hạ Vũ Các mỗi lần biểu diễn đều đã chật cứng không có chổ thừa! ấy vậy mà lại khéo thay còn một chổ đấy” Công Tôn Lệ Cơ ẩn ý nói.

Đế Thiên An nói : “ Dược Thiên Sầu vốn là cái Tình Thánh rồi, mấy năm nay hắn gây ra chuyện còn ít ư?”

Vốn lẽ Đế Thiên An muốn tham dự phải đợi chờ, bởi vì các suất đều có người bó ra giá tiền lớn đăng ký từ trước. Nhưng Đế Thiên An dung Dược Thiên Sầu thân phận đến, thân phận này cực kỳ nổi danh, nhất là trong chốn phong nguyệt rất để rất nhiều cô nương mến mộ.

Hạ Vũ các chủ quản biết được trang chủ Dược Thiên Sầu đến Hàm Đan lại cho thủ hạ đến nơi, lập tức một suất phòng được dọn ra và phân phó thủ hạ trước. Đây có lẽ là đãi ngộ duy nhất dành cho Dược Thiên Sầu, rất nhiều kẻ đều không thể đạt được.

Sĩ vì tri kỹ mà chết, đàn bà tô điểm vì ái nhân.

Dược Thiên Sầu thanh danh tốt đẹp, nhân nghĩa vang xa, lại thêm đối với nữ tử khác xa những đàn ông khác. Cộng thêm y là một cái hào hoa phong nhã, đối với lĩnh vực âm nhạc cũng xông ra không nhỏ thanh danh.

Dù chưa gặp gỡ nhưng không thiếu nữ tử mến mộ Dược Thiên Sầu, càng thêm việc Dược Thiên Sầu đến khiến cho Hạ Vũ Các chỉ được lợi không hại, cho nên Hạ Vũ các các chủ không chút do dự mở ra ngoại lệ cho y.

Rất nhanh Đế Thiên An và Công Tôn Lệ Cơ đã được dẫn đến nhã phòng riêng.

Một cỗ ồn ào náo động nhất thời để cả hai nghe được rõ, bên trong tỳ cầm du dương, đã có không ít phú thương quyền quý ngồi quanh ở riêng mình trước án phòng, uống rượu làm vui.

Trung ương một người như tuyết ngọc đài thật cao đứng sững ở ao nước ở giữa, cùng bốn phía bữa tiệc án xa xa cách xa nhau...

Bốn phía lấy bình phong cách xa nhau, để đó dựa vào giường cùng bàn trà, nhưng lại trùng hợp có thể nhìn thấy dưới lầu chính giữa ngọc đài ao nước, hiển nhiên là xem múa vị trí tốt nhất.

Hai người đi đến gian phòng của mình mà ngồi xuống xem lấy.

Lầu các bốn phía ánh nến nhỏ tắt ở giữa, phòng trên lưu ly khẽ mở, một trận ánh trăng trong trẻo lạnh lùng tùy theo rơi xuống, chiếu rọi tại như tuyết ngọc đài phía trên, hoà lẫn.

Ngọc đài bốn phía ao nước dần dần tuôn, có kim chất liên hoa ngẫu nhiên quan trồi lên, có chút tinh mỹ.

“ Xuy xuy!”

Lúc này một trận tiêu thanh theo lưu ly phía trên truyền đến, tiếng tiêu biến ảo khôn lường mát lạnh, dần dần có từng điểm từng điểm tuyết sắc theo lụa đỏ trướng màn che từ phía trên rơi xuống.

“ Bắt đầu rồi!”

“ Tuyết Nữ cô nương sắp huy vũ rồi!”

“ Lăng Ba Phi Yến à!”

“ Rốt cục cũng sắp thấy điệu nhảy nổi danh kia rồi”

“ Ta cũng muốn xem thử! Điệu nhảy trong đồn thổi kia đẹp như thế nào?”

Khúc âm thanh líu lo du dương ở giữa, lụa đỏ trướng màn che tùy theo cao quyển mà lên, lộ ra bên trong đưa tay đứng yên thướt tha bóng người.

Lập tức một đám khách nhân trong các gian phòng xì xầm bàn tán, nhưng ánh mắt ai cũng nhìn chằm chằm vào vũ cơ xuất hiện kia.

Nữ tử dung mạo xinh đẹp, người mặc lam nhạt váy múa, hơi lộ ra vòng eo cùng hai vai, hé miệng đứng yên ở ngọc đài phía trên, bốn phía yên tĩnh lặng lẽ không tiếng động.

Lúc này một trận cầm âm nhẹ vang lên, phá vỡ lầu các bên trong yên tĩnh, ngọc đài phía trên lam nhạt cạp váy tùy theo lướt nhẹ mà lên, đầu ngón tay như, dáng múa nhẹ nhàng, cực kỳ cảnh đẹp ý vui.

Nhìn xem như chim yến đồng dạng nhanh nhẹn xoay chuyển tơ lụa, Đế Thiên An thần sắc hơi động, khóe miệng hiện lên một tia nụ cười ý vị thâm trường, đã là từ nơi này nhẹ nhàng dáng múa ở giữa đã nhận ra tơ tằm sợi làm cho người như rơi mộng cảnh đặc biệt vận luật cùng hàn khí.

Điệu nhảy rất đẹp người nhảy cũng xinh đẹp, nhưng với Đế Thiên An nhiều năm nay bên người đều là giai nhân tuyệt sắc.

Diễm Linh Cơ, Hồ Mỹ Nhân, Tử Dận, Hồ Minh Châu, Hoàng Anh, Tú Nương đều là giai nhân khuynh thành, đám nữ cũng nhảy không ít vũ điệu cho hắn xem.

Nhất là còn có một tình nhân Triệu Cơ đối với vũ điệu vẫn còn một tay, hắn cũng không có thất thố như đám người ở nơi này quan sát.

“ Thật xinh đẹp điệu nhảy, Lăng Ba Phi Yến quả làm cho Lệ Cơ mở rộng tầm mắt” Lệ Cơ tán thưởng cất lời.

Nàng là cháu gái của Công Tôn Vũ, xuất thân danh môn thế gia, từ nhỏ đã so với nữ tử tầm thường vượt trội, đối với âm nhạc lẫn nhảy múa cũng có biết lấy, cho nên khúc vũ cùng nhạc khúc hòa tấu của vũ cơ kia để nàng thưởng thức.

Quả thực một khúc Lăng Ba Phi Yến kia thật không thể chê vào đâu được, dù là nàng cũng bị một khúc này hấp dẫn nói chi là bọn đàn ông đây?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK