Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đế Thiên An đợi đám nữ cùng Ôn Thao đến gần mình, lập tức vận chuyển Chakra.

“Thần La Thiên Chinh!!!”

Thần La Thiên Chinh là một trong những khả năng của Rinnegan mà người dùng có thể thao túng lực đẩy, theo ý muốn của người sử dụng họ có thể đẩy đối tượng ra khỏi tầm nhất định.

Tùy thuộc vào cường độ của lực mà người sử dụng thi triển, thuật này có thể đánh vỡ gỗ, xương, kim loại và cả tường đá. Khi ứng dụng vào việc phòng thủ, nó đẩy lùi mọi đòn tấn công nhắm đến chủ nhãn bất kể kích cỡ, uy lực hay trọng lượng, miễn là uy lực Thần La Thiên Chinh áp đảo.

Nhẫn thuật này có thể được sử dụng trên quy mô lớn với sức mạnh hủy diệt hàng loạt. Lực đẩy được tập hợp với cường độ cực mạnh trải trên một diện tích rộng, khi giáng xuống mục tiêu sẽ nghiền nát mọi thứ bên dưới trong tiếng nổ rung trời.

“ Ực” Ôn Thao mắt trừng lớn, nuốt nước bọt nhìn vể phía trước cày xới đất đá, vô số cái thân ảnh la liệt mất đi sức chống cự thân ảnh, chỉ mới đây ngắn ngủi hắn còn thấy bọn họ sinh loang hoạt hổ, mà giờ không chết cũng trọng thương.

Hơn ngàn cái võ lâm nhân sĩ lại không đở được một đòn của Thánh Vương, đáng sợ là luồng khí khổng lồ chấn ép ra xung quanh kia tàn phá hết thảy mọi thứ xung quanh.

Hắn dù biết Đế Thiên An mạnh mẽ, song cường đại thế này hắn chưa hình dunh ra được. Chẳng trách sống ba trăm năm lão quái vật đều không phải y đối thủ.

“ Chàng sao rồi?” Cơ Như Tuyết hồi thần, đem tay tiếp lấy Đế Thiên An đang lảo đảo, ngữ khí quan tâm dò hỏi.

“ Thiên An!!” có Cơ Như Tuyết lời, tam nữ tiến gần hơn, ân cần săn sóc.

Đế Thiên An một bộ thoát lực, đáp : “ Tiêu hao vông lực quá độ, bất quá giải quyết đám hỗn tạp này”

Thần La Thiên Chinh có một nhược điểm là sau khi sử dụng thuật sẽ có một khoảng thời gian "nghỉ" không thể sử dụng được thuật. Thời lượng tối thiểu cho trạng thái nghỉ giữa hai lần thi triển liên tiếp là năm giây, tuy nhiên tùy theo mức độ của đòn tấn công trước đó mà thời lượng này sẽ tăng lên tương ứng.

Quy mô càng lớn tiêu hao Chakra càng nhiều, mà Đế Thiên An sử ra một đòn giải quyết một lần, trực tiếp đem hoàng lăng Lý Đường một góc hủy diệt, chừng hai trăm mét đường kính san thành bình địa.

“ Ow” Xi Mộng lúc này mới từ kinh sợ tỉnh lại, kinh hô : “ tiểu ca ca, huynh quả là lợi hại, lợi hại”

“ Tránh đem dài lắm mộng, chúng ta mau tìm Vô Tự bia, nhanh nhất đi vào Càn Lăng chờ Thủy Vân tiếp viện, các nàng dìu ta một lát” Đế Thiên An suy nhược đưa ra phán định.

“ Mau chia ra tìm” Thạch Dao tiếp lời, đem tay dìu lấy vai Đế Thiên An dìu đi.

Bây giờ Đế Thiên An chẳng khác nào tiêu hao cônc lực quá độ cần tĩnh dưỡng, tình huống trước mắt ai cũng cho là như vậy. Song Thạch Dao cùng tam nữ đã đi vào nội thiên địa, tin mới lạ.

Mười phần là y cố ý bày ra , cốt là để cho những kẻ trong tối nhìn thấy mà lơ là, để rồi rơi vào vạn kiếp bất phục.

“ Âm hiểm xảo trá” Cơ Như Tuyết đi bên nhỏ giọng mắng, nàng chuấng kiến hắn nhẹ nhàng nâng vẫn thạch như đỉnh núi lên xuống, tùy ý thay đổi địa mạo trong nội thiên địa, chỉ chút này mà nhằm nhò gì.

“Đúng là” Lục Lâm Hiên cũng nhỏ giọng góp lời.

Đế Thiên An làm như không nghe, đi đến rồi ngồi sau Behace, tay ôm lấy eo Xi Mộng : “ làm phiền Xi Mộng”

Xi Mộng ngay khi bàn tay chạm vào eo, hai má đỏ hồng lên, thiếu nữ phương tâm như nai loạn nhảy, mấy ngày tiếp xúc nàng đối với y có hảo cảm, lại thấy tận mắt y ra tay, thiếu nữ nào không có lúc tư xuân chứ?

“ Ân! Huynh bám chắc” Xi Mộng ngượng ngùng, sau đó điều khiển xe chạy.

Miêu Cương đồi núi chia cắt không có dùng ngựa di chuyển, khi chung đụng cùng Đế Thiên An nàng đã thấy được Behace, không những ngồi qua còn được dạy cách điều khiển. Trong đoạn thời gian này nàng thích thú nhất, trừ ăn uống ra chính là lái khung xe này chạy.

Nhóm người Đế Thiên An nhanh vào bên trong hoàng lăng, bỏ lại kẻ chết người thương nằm la liệt trên phế tích.

Đám người chia ra tìm kiếm, rất nhanh liền phát hiện ra một khối to lớn bia đá được dựng sừng sững ở nơi này, kích cở hoàn toàn vượt trội so với những tâm bia đá khác.

Tấm bi mặt sơn đen, chữ điền kim phấn, chói lọi, một mặt khác chỉ có bia đá mặt bên văn có long phượng, chính diện cùng mặt trái không có một chữ, rỗng tuếch, chính là tiếng tăm lừng lẫy Càn Lăng Vô Tự bi.

Đây chính là lối vào địa cung, bên trong có cất giấu Long Tuyền bảo tàng. Vô Tự Bi kiên cố vô cùng, dù là Đại Tinh Vị cũng không hủy được.

“ Long Tuyền bảo tàng chính là ở nơi này” Xi Mộng dò hỏi

Cơ Như Tuyết đứng bên cạnh, nói : “ thật ở nơi này ư?”

Lúc này Ôn Thao chính ngồi xổm ở Vô Tự bi trước, cẩn thận quan sát, một hồi dò xét cơ quan, mở miệng : “ Thánh Vương, người xem”

Đám nữ hiếu kỳ đưa mắt nhìn theo tay Ôn Thao, thấy được một cái lỗ khảm bé nhỏ.

“ Lẽ nào đây là cơ quan lối vào?” Lục Lâm Hiên nói

Đế Thiên An không nói gì, đi đến gần từ trong người lấy ra một cái dây đeo trang sức, ngọc phỉ thúy dài bằng đốt ngón tay, đây là sợi dây chuyền mà Lý Tinh Vân hay đeo.

Mở ra Long Tuyền bí mật ở trên người Lý Tinh Vân, hắn đã sớm mưu đồ bảo tàng lại có thủ đoạn làm sao bỏ qua kẻ nắm giữ bí mật ấy. Chỉ việc tận dụng Lý Tinh Vân say rượu, xâm nhập thức hải đọc ký ức là được.

Qua đó hắn biết sợi dây chuyền Lý Tinh Vân đeo là do Lý Diệp cấp cho. Trước khi rời đi Phượng Tường hắn không chỉ lấy Long Tuyền còn cả dây chuyền đi theo, thà nhầm còn hơn là bỏ lở.

Chương 709 : Càn Lăng chi chiến

Theo Đế Thiên An ném cho Ôn Thao dây chuyền, Ôn Thao liền hiểu ý đem nó cắm vào lổ khảm bên trong, cơ quan lập tức khởi động.

Vô Tự Bi khẽ run rẩy, cơ quan thanh âm phát ra, tiếp đến tự động dịch về phía sau để lộ ngay dưới chân một cái thông đạo dẫn xuống.

Thông đạo bên dưới như sớm tiến vào mùa đông, bầu không khí trong mang theo ý lạnh đến tận xương tuỷ, theo cửa động mở ra âm u hàn khí bắt đầu thả ra bên ngoài.

Đâm người Đế Thiên An để lại Behace đi xuống đường hầm, một đường thẳng tiến.

U tĩnh hắc ám trong cung điện dưới lòng đất hoàn toàn tĩnh mịch, chỉ có bảy người đạp đạp tiếng bước chân vang lên.

Rất nhanh đi xong thông đạo này cả ba người trước mặt là một gian kiến trúc rộng lớn, hai bên bày biện các bức tượng đá thú bó đuốc thắp sáng, phía trước không có lối đi nữa, chỉ có một tấm tường đá cao lớn chặn lại, trên đó chạm trổ hoa văn.

Long hình chạm trỗ tượng trung cho đế vương thân phận. Tại vách tường giữa, giống như Lý Thuần Phong đi vào Băng Anh Trủng, một cái kiếm vừa đủ để đặt lấy Long Tuyền kiếm vào đó.

“Hừ” Đế Thiên An hừ một tiếng nhẹ, đem tay tử sau rút ra Long Tuyền, lại từ không gian mình lấy ra một cái lọ thủy tinh, nắm lọ mở ra đổ trên thân kiếm rồi ấn vào lổ khảm.

Từ lần trước ở mộ huyệt Lý Thuần Phong để Đế Thiên An biết kiếm phong đế vương huyết, hắn phán đoán rất có thể còn có lần sau. Thế là nhân lúc Lý Tinh Vân say ngủ, trừ lấy dây chuyền cùng Long Tuyền hắn còn xin tí huyết của Lý Tinh Vân.

“ Ầm ầm!!!!”

Cơ quan khởi động, bụi trần rơi xuống nặng nề cửa đá được nhấc lên một đoạn.

Ai cũng thấy được cửa đá cực kỳ dày, tầm 20 mét đổ lai. Đằng sau là đèn đuốc được thắp sáng, giống như cung điện đồng dạng.

“ Xuy xuy xuy!!”

Nhưng vào lúc này, mấy thân ảnh cấp tốc lao đến, trong không khí truyền ra xé gió thanh âm, khiến cho Cơ Như Tuyết bọn người nhao nhao biến sắc.

“ Phanh!Phanh!Phanh!!”

Trong chớp nhoáng, Đế Thiên An cùng một cái thân ảnh đối quyền cước, cả thân ảnh cùng y trượt lùi đi qua.

“ Leng keng

“ Đinh tư tư tư!!!”

Những cái thân ảnh sau lập tức đến sau, cuốn lấy năm nữ cùng Ôn Thao ra tay chính là sát chiêu, ám khí lẫn binh khí xuất ra nhanh chuẩn độc. Bất quá ngũ nữ không phải ăn chay, mà Ôn Thao bản lĩnh giỏi nhất chính là giữ mạng, công kích bất ngờ nhưng sáu người đều né qua được.

“ Bất Lương Soái!” Ôn Thao, Thạch Dao đã lui qua cửa đá, chứng kiến hắc y đang cùng Đế Thiên An quyền cước ma sát mà kinb hô.

“ Bất Lương Soái! Ông ta là Bất Lương Soái” Xi Mộng nghe được vui mừng thốt lên, bất quá lúc này tình hình không phải lúc nhân nhau.

“ Thông Văn Quán Lú Tự Nguyên” Chung Tiểu Quỳ một chưởng bức lui đi một cái thân ảnh, liền nhận ra người tập kích bọn họ.

Lý Tự Nguyên nheo mắt ngưng trọng : “ Cửu U Huyền Thiên Thần Công”

Nữ tử phía trước hắn biết, là Chu Hữu Trinh thuộc hạ, thực lực là Trung Thiên Vị cường giả. Nhưng một chưởng vừa rồi giao phong công lực chỉ e đã đạt Đại Tinh Vị cấp bậc, nhất là hộ thể âm khí quanh người nàng để hắn biết đó là trấn phái võ công Huyền Minh giáo.

“ Vù!Vù”

Ngay khi Lý Tự Nguyên lùi lại, tại phía sau hắn một cái người mù đội mũ vàng trung niên nam nhân, nghe âm đoán vị lập tức rút cung cài tên xạ hai phát.

“Hừ” Chung Tiểu Quỳ hừ lạnh một tiếng, song thủ huơ ra hai sợi tơ thép bé nhỏ ở đầu gắn phi tiêu bắn nhanh, trực tiếp đem hai căn mủi tên trói buộc, xoay tròn một vòng rồi trả lại.

Trước kia nàng là cô nhi, may nhờ Quỷ Vương nhìn trúng mà truyền thụ võ công. Sau này theo lệnh Quỷ Vương ở bên cạnh Chu Hữu Trinh, về sau rơi vào tay Đế Thiên An võ lực tăng trưởng mảng lớn.

Nguyên bản nàng đã là Trung Thiên Vị cao thủ, phục dụng trái Chakra hay Dạ Tinh Trản… Đế Thiên An thông qua sưu hồn đạt được Cửu U Huyền Thiên thần công hoàn chỉnh. Chung Tiểu Quỳ trong một tháng tấn bước Đại Thiên Vị hậu kỳ, so với Minh Đế Quỷ Vương chỉ mạnh không kém.

“Crac” hai tiếng vở nát nhanh hiên ra, hai căn mủi tên ném về Lý Tự Nguyên bị nội lực y cách không vặn gãy.

Bất quá chỉ là hư chiêu, ngay khi ném đi hai mủi tên Chung Tiểu Quỳ đề thân tốc độ đến cực hạn, trong cái chớp mắt đã hiện ra phúa sau Lý Tự Nguyên, hai sợi dây thép cùng phi tiêu nhanh về hai người gần nàng tập kích.

Lần này vì Long Tuyền bảo tàng mà đến, Lý Tự Nguyên có thể nói là bỏ hết vốn liếng. Đi theo hắn vào đây đều là cao thủ của Thông Văn quán.

“ Phốc xích” máu tươi lập tức bắn ra từ hai cơ thể, cả hai đều là cái người mù cũng đều là Thập Tam Thái Bảo một trong.

Một người là thứ mười hai Thông Văn quán chữ Môn môn chủ Lý Tồn Dũng, người còn lại xếp trên một bậc là Huệ chữ môn chủ Lý Tồn Huệ.

Hai cái môn chủ bị miểu sát không phải bọn họ võ công yếu mà Chung Tiểu Quỳ quá mạnh. Cả hai chỉ dừng lạu Đại Tinh Vị hậu kỳ làm sao có thể là Đại Thiên Vị hậu kỳ đối thủ chứ.

“Phốc!Phốc!Phốc”

Chưa có dừng lại, Chung Tiểu Quỳ tiếp tục khống chế sợi tơ quấn trên người cùng ám khí, hướng mấy tên tinh anh Thông Văn quán giết chết.

“ Keng”

Chung Tiểu Quỳ xuất thủ, đám nữ còn lại cũng không yên, đồng loạt ra tay.

Trừ Xi Mộng cùng Ôn Thao, tam nữ còn lại một tháng nay công lực cũng nhảy vọt. Có Đế Thiên An cấp tài nguyên thực lực đều ở Thiên Vị cường giả, trên tay binh khí đều là thần binh, người mặc đều là Đế Thiên An phí công chú tạo nhuyễn giáp, đao kiếm bình thường không tổn thương được.

Tập kích tuy bất ngờ, quân lực hai bênh chênh lệch nhưng cũng không có rơi vào hạ phong, thậm chí còn đè ép một đầu.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK