Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Cả bầu trời lúc này bỗng im lặng một cách lạ thường, vô số ánh mắt kinh ngạc nhìn một màn này rồi chuyển hướng qua Tiêu Viêm đang cười nhạt.

Trong lòng mọi người thầm cảm thấy lạnh gáy, chủng tộc viễn cổ coi trọng nhất là thể diện. Tiêu Viêm dám hung hăng tát vào mặt Dược Thiên trước mặt nhiều người như vậy, có thể nói, cái này còn ác độc hơn cả giết đối thủ.

"Ngươi…ngươi dám đánh ta!"

Sự tĩnh lặng kéo dài trong chốc lát thì rốt cuộc Dược Thiên cũng phục hồi tinh thần, ánh mắt đỏ ngầu, gầm lên nhìn chằm chằm linh hồn phân thân trước mặt.

Một ngọn lửa giống như dung nham chợt bùng phát từ trong cơ thể hắn, tạo nên tiếng nổ kinh thiên động địa, ngưng tụ lại thành một con rùa lớn. Miệng con cự quy này có vô số răng nanh sắc nhọn như đao, phía sau lại có một chiếc đuôi lửa cháy hừng hực.

“Chết đi cho ta” Hỏa Linh thành hình, sắc mặt Dược Thiên càng lúc càng dữ tợn.

Hắn gầm lên giận dữ, Hỏa linh khổng lồ kia bắt đầu di chuyển tứ chi của mình, chiếc đuôi lửa sắc nhọn phía sau không chút khách khí quét mạnh về phía Tiêu Viêm, những tiếng xé gió ù ù chói tai nhất thời vang lên.

Thấy thế, linh hồn phân thân của Tiêu Viêm lại cười lạnh, thân hình nhoáng cái đã tạo nên một con Hỏa Long dài nghìn trượng trên bầu trời, đuôi rồng tùy ý vung lên khiến ngọn lửa trên người hỏa linh ảm đạm hẳn, cả người nó phát ra tiếng nổ mạnh, bắn ngược trở về thân thể Dược Linh.

Nhiều năm qua hắn cắn nuốt Thú Hỏa rất nhiều, lại từ Đế Thiên An phân ra một ngọn tử hỏa của Đế Viêm, có thể nói Dị Hỏa của hắn cực kỳ mạnh mẽ, so với nguyên tác chỉ hơn chứ không kém.

Tiêu Viêm giao thủ với Dược Linh chỉ diễn ra trong nháy mắt, Dược Vạn Quy lúc này mới phục hồi lại tinh thần, nhìn thấy Dược Thiên bị thương nặng, sắc mặt hiện lên vẻ giận dữ.

Thân hình lướt đi một cái đã xuất hiện trước mặt linh hồn phân thân, giơ tay chộp ra một trảo, không gian trước mặt một trảo này bỗng sụp đổ.

Đối mặt với đòn công kích của Dược Vạn Quy, Tiêu Viêm không trực tiếp cứng đối cứng mà thân thể bỗng nổ tung, phân tán thành nhiều luồng linh hồn lực sau đó tụ hợp về trong cơ thể bản tôn Tiêu Viêm.

“Tiêu Viêm, ngươi muốn chết”Một chưởng thất bại, Dược Vạn Quy đột ngột ngẩng đầu, ánh mắt lạnh lùng nhìn về Tiêu Viêm nơi xa.

“ Dược tộc thật lớn uy phong, dám ở Long Cung địa bàn chúng ta đánh người, cho rằng Long Cung không còn ai?” Tiêu Ngọc lạnh lùng lên tiếng, bàn tay phất nhẹ từ trong không gian bay ra một cái thân ảnh to lớn.

“ Long Sát... Đấu Thánh khôi lỗi ngủ tinh hậu kỳ” Hỏa Diệu hít một ngụm khí lạnh nhìn về cổ khôi lỗi kia, mấy năm gần đây cổ khôi lỗi này xông ra danh tiếng cực kỳ lớn.

Dược Vạn Quy định phát tác, nhưng nhìn thấy cái thân ảnh kia cũng khẽ run lại, bởi cho dù hắn có lên chẳng khác nào là tìm đường chết cho mình cả, lúc này hắn chỉ đành phẫn nộ hừ lạnh một tiếng rồi đưa mắt nhìn Tiêu Viêm vàDược lão, cười lạnh nói: "Hai người các ngươi đừng quá đắc ý. Dược tộc ta tuy vốn trầm lặng, nhưng muốn đè đầu cưỡi cổ chúng ta thì cũng phải có chút bản lãnh, còn không, e rằng kết cục sẽ chẳng tốt đẹp đâu."

Tiêu Viêm chỉ cười cười, không nói gì.

“Dược Vạn Quy, Dược tộc do ngươi cầm quyền là nỗi bất hạnh của cả tộc. Ngày sau, nhất định ta sẽ đi tới Dược tộc. Ta vốn chẳng còn quyến luyến gì về Dược Tộc cả, nhưng ta nhất định sẽ khắc tên phụ mẫu ta lên tấm bia dòng họ” Hai mắt Dược lão nhìn chằm chằm vào Dược Vạn Quy, chậm rãi nói.

“Tấm bia dòng họ không ghi tên những kẻ tầm thường. Đừng nói cha mẹ của phế vật như ngươi, cho dù là ngươi cũng chưa có tư cách lưu danh trên nó đâu. Tốt nhất ngươi đừng si tâm vọng tưởng.” Nghe vậy, Dược Vạn Quy cười châm chọc, nói.

“Lão thất phu, ngươi thật tưởng rằng hôm nay ta không hạ được ngươi à?” Sắc mặt Tiêu Viêm âm trầm, thanh âm tràn ngập sát khí hung hãn.

Hắn vốn coi Dược Lão như cha, sao có thể chịu được cảnh Dược Lão bị vũ nhục. Mà hôm nay, lão quỷ Dược Vạn Quy này lại luôn miệng chửi bới.

“Ngươi” Nghe được tiếng mắng lão thất phu của Tiêu Viêm, sắc mặt Dược Vạn Quy xanh mét.

Vừa muốn mở miệng ra mắng thì lại gặp đôi mắt lóe ra hung quang của cổ khôi lỗi kia, tiếng nói chưa ra cổ họng đã bị nghẹn lại, nếu hắn tiếp tục không biết sống chết, chỉ e tiếp theo mạng hắn liền chông cùng.

Dược Linh tham dự vào Thiên Mộ biến mất đả là một chuyện không hề nhỏ trong Dược tộc, bây giờ nếu Dược Thiên gặp chuyện, kẻ là trụ cột trong tộc, nếu xảy ra vấn đề gì, hắn sẽ là người đầu tiên bị trừng phạt.

Có sự cố kỵ đó, Dược Vạn Quy chỉ đành nuốt cục tức vào bụng. Ánh mắt âm sầm quét qua Tiêu Viêm cùng Dược Lão rồi phất phất tay áo, mang hai người Dược Thiên thối lui ra xa.

“ Đa tạ biểu tỷ” Tiêu Viêm quay sang cảm tạ Tiêu Ngọc.

Tiêu Ngọc lườm hắn, nói : “ muốn gây chuyện, đợi vào bên trong, ngươi sao lại kiếm chuyện ở bên ngoài này”

“ Ách” Tiêu Viêm lúng túng gãy đầu

Trò khôi hài lần này đã kết thúc theo sự rút lui của hai người Dược Vạn Quy.

Xong màn kịch này, mọi người lại bắt đầu chú ý về nơi không gian bị sụp đổ kia. Nơi đó, quang mang trắng ngà đã gần giống như chất lỏng, rơi không ngớt xuống sa mạc, biến bên dưới thành một biển nham thạch nóng chảy, vô số khí nóng, bọt khí thoát ra.

“Rầm rầm”

Cứ thế chờ đợi, ước chừng ba giờ sau, không gian sụp đổ kia đã khuếch tán đến hơn mười mấy trượng. Thỉnh thoảng, đã có thể nghe thấy một vài tiếng động kỳ dị phát ra từ bên trong.

Vùng không gian kia vẫn tiếp tục lan rộng, cho đến khi đạt phạm vi gần trăm trượng mới ngừng lại. Qua đó, một khe hở màu trắng ngà đã thành hình tại chỗ không gian tan vỡ kia.

Lúc khe hở đó xuất hiện, tất cả cường giả nơi này đều đồng loạt mở mắt ra. Bọn họ có thể cảm nhận được nhiệt độ nơi đây đã tăng gấp trăm lần chỉ trong chớp mắt!

Không gian chung quanh đã vang lên vô số tiếng rít gào. Vô số luồng khí tức, thân ảnh cường hãn lao vút tới khe hở trắng ngà kia.

Ấn tượng đầu tiên của Tiêu Viêm về không gian này là nóng như lò lửa. Ánh mắt hắn nhanh chóng đảo qua xung quanh, phát hiện mình đang ở trong một không gian tràn ngập hỏa diễm màu trắng ngà.

Cả không gian đều tràn ngập loại hỏa diễm này. Nhiệt độ đó bắt nguồn từ hỏa diễm màu trắng ngà kia.

Trong lòng Tiêu Viêm máy động, Dị Hỏa trong cơ thể cũng chầm chậm trào ra, bao bọc cả người hắn. Lúc này, nhiệt độ nóng nực như muốn đun sôi cả máu trong cơ thể kia mới dần giảm đi.

“Nơi này là không gian phong ấn Tịnh Liên Yêu Hỏa?”

Tiêu Viêm nhíu mày nhìn không gian trống rỗng xung quanh. Hắn vào cùng lúc với nhóm người Huân Nhi, nhưng sao tại đây chỉ thấy có mình hắn?

Tiêu Viêm nhíu chặt mày, thân thể trôi nổi giữa không trung, cũng không dám chanh vào những ngọn lửa màu trắng ngà này.

Hỏa diễm đó tuy không phải là bản thể của Tịnh Liên Yêu Hỏa nhưng vẫn không thể khinh thường được. Huống chi, chỗ này khắp nơi đều rất quỷ dị, tuy nhìn có vẻ yên bình nhưng lại ẩn giấu sát khí. Cẩn thận một chút cũng không thừa.

Cách xa Tiêu Viêm hơn ngàn dặm, chìm đắm trong màu trắng ngà hỏa diễm, không một chút bị ảnh hưởng, hai thân ảnh một nam một nữ có mặt tại không gian này, hỏa diễm trắng ngà dường như sợ sệt một dạng không dám lại gần cả hai.

“ Đã vào hết cả rồi” Diễm Linh Cơ cười nói.

Đế Thiên An gật đầu, rồi mở miệng quát : “ Quy Linh Địa Hỏa, Bát Hoang Phá Diệt Diễm, Hỏa Vân Thủy Diễm, lệnh cho các ngươi trình diện”

Kế thừa Đà Xá Cổ Đế sức mạnh, Đế Thiên An chính là Đế Viêm thứ hai có thể hiệu lệnh vạn hỏa, ba ngọn Dị Hỏa này đồng dạng không cách nào ngoại lệ, khi bị hắn điểm danh phá cấm rời khỏi cơ thể của ba người trực tiếp bay đến trình diện hắn.

“ Phốc” Hỏa Huyễn phun ra một ngụm máu, đồng tử mở lớn không cách nào tin được nhìn ngọn Dị Hỏa của mình biến mất : “ làm sao thể... Bát Hoang Phá Diệt Diễm...chuyện này... chuyện này là thế nào?”

“ Quy Linh Địa Hỏa...không cách nào khống chế... chuyện này là thế nào?” Dược Thiên con mắt đỏ bừng không thể chấp nhận được việc này.

Đồng dạng Hỏa Diệu trưởng lão ở một nơi khác trong hỏa hải trắng ngần cũng không tin được chuyện xảy ra với mình, đóa Dị Hỏa mà hắn thuần phục lại quỷ dị biến mất.

“ Đấu Đế ra tay có khác” Diễm Linh Cơ cười nhìn 3 ngọn Dị Hỏa trôi nổi ở trước người.

Đế Thiên An lần lượt thò tay đem hỏa chủng của ba ngọn Dị Hỏa này lấy ra, đến cấp bậc của hắn bây giờ, xóa bỏ linh hồn ấn ký lưu lại trên đó cũng như luyện hóa chỉ là ăn cơm uống nước mà thôi.

Diễm Linh Cơ tất nhiên sẻ không từ chối, đem một ngọn hỏa chủng nuốt vào trong miệng mình, Hỏa Vân Thủy Diễm bài danh đứng thứ 16 ngay khi vào, liền bị Phần Quyết luyện hóa, đả đạt Thiên giai sơ cấp lực cắn nuốt cường hãn hơn rất nhiều.

Cộng thêm nàng là Đấu Thánh lục tinh cấp bậc đóa Dị Hỏa này không cách nào chống cự được, nhanh bị luyện hóa xuống, sau đó bị dung hợp vào Dị Hỏa bổn nguyên của nàng.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK