Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lại nói về Đế Thiên An sau khi trợ giúp cho phân thân mình thoát khốn cũng rời khỏi cánh rừng, lữ hành vào thế giới nhân loại và mưu toan khôi phục thực lực của mình.

Quá trình khôi phục này hắn nhắm đến đám giang hồ cao thủ, bởi những kẻ này tinh khí thần so với người thường còn mạnh, nếu như sát lục kết hợp với tự nhiên năng lượng bên ngoài sẽ giúp hắn đề thăng tốc độ khôi phục.

Giống như hiện giờ, Đế Thiên An nhờ vào ký ức của Loan Loan để cho hắn biết và tìm đến thế lực giang hồ gần mình nhất.

Nơi đây là một cái hoang vu ốc đảo, chu vi mấy trăm dặm đều vì là mênh mông vô bờ, to to nhỏ nhỏ hồ nước cùng đầm lầy, nơi nàylà Tề quốc và Vực Tây giao thoa, vang danh khắp nơi tiếng tăm lừng lẫy Tinh Túc Hải.

Vốn trước kia là nơi rất nhiều du khách đi qua hoặc là người dân sinh sống, nhưng từ ba mươi năm trước Đinh Xuân Thu đến thì thay đổi, mảnh phúc địa này bị y chiếm và lập nên Tinh Túc phái, rất ít người nguyện ý lui tới nơi này sinh hoạt.

Bởi ở này trong bụi rậm, hồ nước bên trong, các loại độc vật nhưng đếm không xuể, đều là Tinh Túc phái đệ tử lén lút nuôi nhốt, dùng để tu luyện độc công tác dụng.

Bình thường người không ai dám đi vào, bởi không cẩn thận sẽ bị độc vật cắn chết ngay, cho dù võ lâm cao thủ đi nữa cũng có thể bỏ mạng dưới độc vật vô số ở nơi này. Nơi đây trở thành người thường hoặc nhân sĩ tránh như thấy xà hạc, nhưng đối với những kẻ tu luyện độc công lại là chốn bảo địa.

Quá khứ cũng có một số nghĩa hiệp giang hồ muốn thay dân chúng trừ hại, nhổ đi thế lực của Tinh Túc phái. Chỉ là Đinh Xuân Thu một thân độc công đáng sợ, đi lại trên giang hồ có danh xưng Độc Tiên, khiến cho không ít hảo thủ giang hồ kiêng kỵ.

Thực ra ban đầu Đinh Xuân Thu vốn không có ý định đến nơi này định cư lập phái, mục đích ban đầu của lão là đến vùng đất này lấy thần công bí tịch của phái Tiêu Dao.

Rất ít người biết rằng trên giang hồ vang danh Tinh Túc phái chưởng môn, Độc Tiên Đinh Xuân Thu từng làm đệ tử của chưởng môn phái Tiêu Dao, vì mưu đoạt thần công của chưởng môn không thành mà thí sư giết sư huynh.

Sau này từ miệng sư huynh biết được chổ giấu võ công bản phái chính là vùng Tinh Tuc Hải, Đinh Xuân Thủ nghĩ đến nơi này rộng đến mấy trăm dặm, tìm mấy bản võ công nhỏ xíu không phải chuyện dễ dàng, liền chuyển đến Tinh Túc Hải mà sinh sống.

Đồng thời không có hạ sát sư huynh, nhưng từ đó trở đi buộc sư huynh mình phải giả câm giả điếc, không tiết lộ bí mật bản phái ra ngoài.Đinh Xuân Thu lưu mạng sư huynh lại để bắt phải cung khai, biết rằng sau khi sư huynh chết thì khắp thiên hạ không ai tìm được bí kíp cho hắn nữa.

Về phần không lo sợ sư huynh trả thù, đó là vì bản lĩnh sư huynh kém hơn mình rất nhiều, mấy cái đồ đệ của sư huynh cũng không có bản lĩnh gì lớn. Cộng thêm ỷ y vào võ lực của mình, nên Đinh Xuân Thu không hề lo sợ.

Có điều bản thân Đinh Xuân Thu nào đâu biết được, thực ra những bí kíp này không ở Tinh Tú Hải, sư huynh của y chẳng qua là lừa dối y mà thôi,

Mấy chục năm nay Đinh Xuân Thu ở Tinh Tú Hải, chắc là y đã lột hết từng cục đá lên mà cũng không thấy quyên trục bí tịch nào. Mấy lần y trở về tìm sư huynh tra hỏi, nhưng đều bị sư huynh bày xuống cơ quan và dàn trận thoát khỏi.

Thời gian dần qua độc công của lão tiến bộ, chổ của sư huynh lại không có khả quan, dần đần Đinh Xuân Thu cũng quên đi việc này, tập trung vào kinh doanh thế lực cùng lớn mạnh thực lực của mình.

Nhưng hôm nay, toàn bộ Tinh Túc phái đều không hay rằng, một cái thân ảnh đang dần tiếp cận lấy thế lực bọn họ và đặt dấu chấm hết cho nơi này.

“ Ổ!! Có người dám can đảm xông vào ta Tinh Túc phái” Một cái lâu la tuần tra, trên tay cầm một thanh quạt trắng làm bằng lông chim, chứng kiến từ xa mà đến một thân ảnh không khỏi lộ ra vẻ kinh ngạc.

“ Lại có tên tiểu tử nào đui mù dám đến nơi này tìm chết ư?”

“ Hay là mấy tên kiếm độc vật?”

“ Ta thấy thì đi tìm thứ thần vật trời ban kia thì đúng hơn”

Mấy tên lâu la canh gác theo gả đồng bạn đầu tiên phát hiện, lập tức nhìn theo rồi bàn tán nghị luận.

“ Cái...!!” Một trong những gả canh giữ chợt mình kinh hô lên, bởi trong tầm mắt hắn thấy được cái thân ảnh kia lại trong chớp mắt đã không còn, con mắt chớp chớp đem tay dụi một cái nhưng vẫn không có nhìn rõ.

“ Phốc xuy”

Trầm thấp thanh âm vang lại bên tai để cho tên lâu la này quay mắt nhìn, vừa nhìn một cái con mắt liền co rút thân hình run lẩy bẩy lên, bởi hắn thấy được bên cạnh hắn mấy cái đồng bọnđầu đả bị cắt lìa, máu tươi xối xả tuôn ra.

“ Phốc.... phốc”

Máu tươi vươn ra, Thừa Ảnh ngưng tụ Phong thuộc tính sắc bén vô cùng, cắt vào da thịt con người lại giống như đầu hủ một dạng.

Đế Thiên An khí lực lại mạnh mẽ vô cùng, chớp nhoáng thoắc ẩn thoắc hiện đồ sát đám lâu la Tinh Túc phái.

Bóng ảnh lóe lên máu tươi hiện ra, sinh mạng tiêu vong, chớp mắt đám Tinh Túc lâu la canh chừng bên ngoài đều bị Đế Thiên An tiểu trừ. Những kẻ này dù là lâu la nhưng thực lực kém nhất cũng là Hậu Thiên tầng sáu, hơn nữa trên người đều mang độc vật.

“ Kẻ nào lớn mật dám vào Tinh Túc phái làm càn” Một cái thanh âm to lớn vang lên, theo sau đó không lâu một cái nam tử rất nhanh chạy đến vị trí canh gác bên ngoài.

Động tĩnh Đế Thiên An gây ra không nhỏ, đám lâu la bên ngoài bị chém giết khiến cho không ít kẻ từ xa thấy được mà náo động. Hiển nhiên trong đó cũng có cao thủ của Tinh Túc phái không nhịn được mà trực tiếp ra mặt.

Nhưng khi y nhìn trước mặt thảm trạng cũng phải hít một ngụm khí lạnh, mấy kẻ này hắn giết cũng được, song tuyệt đối không thể nhanh được như kẻ kia. Dù sau gác cổng bên ngoài cũng đến gần trăm tên lâu la, hơn nữa thủ đoạn của kẻ này bày ra vô cùng tàn độc, tay chân đứt rời máu tươi nhiễm đỏ mặt đất, hắn trước giờ giết người bằng độc tuy tướng chết của những kẻ kia vô cùng đáng sợ nhưng so với bây giờ có phần kém.

“Tại hạ là Trích Tinh Tử, không biết các hạ tại sao xông vào ta phái Tinh Túc?"

Trích Tinh Tử là đại đệ tử hiện giờ của Đinh Xuân Thu, tại môn phái lẫn quanh vùng hung danh không nhỏ. Ngày thường kẻ khác đến mạo phạm hắn đã sớm dùng độc lao đến độc chết rồi.

Nhưng kẻ trước ngoại hình quá bắt mắt, nhìn sơ qua không phải là hạng dễ trêu. Đáng nói để hắn không có nôn nóng, đó là trong người hắn nuôi độc trùng lại run sợ, đúng là run sợ trước kẻ kia, vì lý do đó cho nên hắn mới kiêng kỵ trước dò hỏi một phen.

Đế Thiên An chậm nói : “ diệt môn, coi như cho các ngươi chết có cái lý do”

Một cái thiếu nữ mặc áo tím từ phía sau chạy đến, hô lớn : “ cuồng đồ lớn mật, đại sư huynh đánh chết hắn đi”

Lời này của nàng vừa ra khiến cho vô số đệ tử đi theo hưởng ứng, nhao nhao cất lời trợ hứng cho đại sư huynh Trích Tinh Tử cùng nhạo báng mắng nhiếc kẻ kia.

Đế Thiên An lạnh nhạt đi đến gần, lớn tiếng : “ Đinh Xuân Thu cút ra đây chịu chết”

“Làm càn” Trích Tinh Tử bạo nộ, hai bàn tay vận lên sau đó phách chưởng, theo đó từ ống tay áo còn bay ra thêm một luồng độc vụ.

Hắn một thân đã đạt đến Tự Tại Địa Cảnh, luận về dùng độc thì chỉ dưới mỗi Đinh Xuân Thu mà thôi, lần này ra tay một kích liền sử ra sát chiêu, Tử Sương Chương bảy thành công lực như cuồng phong quét đến.

Chưởng còn chưa đến nhưng khí đã đến trước, khí tím ẩn chứa kịch động, chỉ cần da thịt tím xúc liền bị ăn mòn, từ trước đến nay đa phần Tử Sương Chưởng vừa ra đều ép chết đối thủ, và chỉ rất ít người có thể tại sát chiêu của Trích Tinh Tử đi ra.

“ Đại sư huynh uy vũ!!!” Một vài tên lâu la gần đó ra sức nịnh bợ reo hò, hiển nhiên chứng kiến đại sư huynh sở ra sát chiêu đa phần người đều cho kẻ kia xong rồi, cho dù có thể ngạnh đở được độc chưởng đi nữa một khi bị độc vụ nhiễm vào, cái chết cũng dần tiến đến thôi.

Trừ phi y công lực thâm hậu có thể bế khí ngăn độc, hoặc là kẻ không sợ lấy độc tính, bằng không chỉ có thể nằm xuống dưới chưởng của Trích Tinh Tử.

“ Trò vặt” Đế Thiên An khinh thường, chưởng độc của đối địch lại trở thành lực lượng cho hắn khi tiếp xúc, hắn từ tốn hấp thụ hết độc chưởng này.

“ Cái gì!!!” Trích Tinh Tửđôi mắt mở lớn lên, ban đầu hắn thấy đối phương ngạnh đở lấy một chưởng của mình âm thầm đắc ý, nhưng sau khi thấy độc chưởng đánh đến lại bị y hấp thu hết thì hơi kinh hoảng, bởi tình huống này để hắn biết kẻ kia không sợ độc thậm chí còn là một tay dùng độc.

Sự tình bất lợi còn đến nhanh với Trích Tinh Tử, bởi vì đối phương đem độc chưởng hấp thụ xong kia, thân ảnh lại quỷ mị như sương khói tan biến. Liền sau đó, một cổ nguy hiểm cùng áp bách để cho hắn cảm nhận được.

Trích Tinh Tử trong ngắn ngủi sống lưng lạnh buốt, bởi thông qua đảo con mắt hắn thấy được một cái bóng ảnh đã xuất hiện ở bên cạnh mình.

“ Ah!!!!” Liền sau đó một cơn đau xót truyền lên đại não, Trích Tinh Tử nhịn không được mà lớn tiếng gào thét.

“ Phốc xuy....” Máu tươi từ đôi bàn tay bị chặt đứt không ngừng bắn ra xối xả, một màn này rơi vào rất nhiều Tinh Túc phái đệ tử khiến cho ai gương mặt cũng trắng bệch mà sợ.

“ Đại sư huynh!!!!” Không ít tên lâu la tu vị thấp kém sợ hãi mà té ngả, thân hình run lẩy bẩy khi chứng kiến đại sư huynh có thân thủ vô cùng lợi hại chỉ trong nháy mắt đả bị người kia phế bỏ.

Đế Thiên An lạnh lùng nâng kiếm cùng vỏ đâm vào Trích Tinh Tử thân thể, đồng thời từ người tỏa ra hấp lực khổng lồ.

Tinh khí thần của Trích Tinh Tử như lũ tràn sông ồ ạt thoát ly qua người Đế Thiên An.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK