Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nhưng khó ai mà tin tưởng được, Mộ Dung Diệp tưởng rằng đã chết lại còn giữ lại một hơi tàn bám víu.

“ Kỳ tích! Mạch tượng vẫn còn, mặc dù yếu nhưng thật còn” Quỷ Sứ kiểm tra liền phát hiện ra được Mộ Dung Diệp lại cho hắn bất ngờ.

“ Mau! Mời Tiêu thần y! bằng mọi giá cứu Diệp nhi” Mộ Dung Hiển kinh hỉ, đôi mắt mở ra kích động vô cùng, hoàn toàn không nghĩ đến việc Tiêu Vô Bệnh đã ở đất Việt làm việc cho Thiên Trạch.

“Mộ Vương, Tiêu thần y đến trước đó, đem Thiếu thành chủ giao cho ta, ta nhất định sẽ dùng ta thần công duy trì hắn một hơi cuối cùng, tận lực cứu hắn.” Quỷ Sứ chủ động nói.

Số phận trời định, Mộ Dung Diệp có thể chống cự qua Quỷ Tiên chi nhục hắn cũng không có bỏ đá xuống giếng, như lời Mộc Tuyết Ly nói ân oán đời trước cũng không cần liên lụy đến đời sau.

“Được, Bản vương chờ tin tức của các ngươi.” Mộ Dung Hiển nghe xong, nhìn chằm chằm Quỷ Sứ rồi đồng ý, thần công của Quỷ Sứ tu luyện quả thật đích xác trợ giúp cho con hắn hiện giờ.

“ Thuộc hạ tận lực” Quỷ Sứ cung kính chắp tay thi lễ.

Mộc Tuyết Ly lúc này nói : “ Mộ Vương, Tiêu thần y hiện giờ đang ở Đế đô Bách Việt, đường dài mời về chỉ sợ không ổn, chi bằng hãy tìm đại phu khác trước ổn định thương thế thiếu thành chủ”

Mộ Dung Diệp nghe vậy mới sực nhớ rA Châuyện này, nói : “ lập tức truyền Đại Phu trong cung đến cứu chữa Diệp nhi”

“ Vâng!” Một cái tử sĩ áo đen ở ngoài cửa cung kính thi lễ, lập tức khinh thân chấp lệnh.

Mộ Dung Hiển cũng không ở lâu, hắn cũng không muốn ở lại nơi này nhìn con trai mình thương tích, hắn muốn trở Cung Võ Tử mà cầu nguyện .

Cùng thời gian, quan lộ trên một khung xe ngựa băng băng trên đường.

Xa phu là một cái tử sĩ áo đen Mộ Vương Thành, trước sau cũng có tử sĩ áo đen hộ tống, ngoài ra còn có hai cái cung nữ Anh Hoa cung.

Tại một đêm phu thuê qua đi, khi tỉnh lại Anh Tuyết không có lựa chọn ở lại cùng Mộ Dung Diệp chờ đợi án hung tin, mà lên đường trở về xa giá hòa thân.

Bởi nàng không thể ích kỷ đi xuống tiếp, một đêm qua đã là quá đủ, nếu còn không biết đủ chỉ sợ việc bốc đồng của nàng bị lộ ra, khi đó những kẻ vì nàng mạo hiểm khó thoát khỏi tội trạng, thái tử cũng khó mà buông tha cơ hội ngàn năm này.

“ Diệp ca ca! ngươi tuyệt đối đừng có mệnh hề gì!” chấp tay thành kính cầu nguyện, Anh Tuyết một đường này không ngừng cầu nguyện chư thần chư phật gia hộ cho Mộ Dung Diệp, chỉ cần một tia hy vọng nàng cũng muốn bỏ qua, trên xe ngựa thành khẩn cầu.

“Nếu chàng còn sống thiếp chờ cả đời, chàng nếu chết đi thủ tiết trọn kiếp”

Nàng cũng đã sẵn sàng đón nhận tin dữ, nếu như Mộ Dung Diệp không qua khỏi nàng cũng chẳng thiết sống làm gì nữa.

Nhưng nàng không thể chết trên đường hòa thân, có chết cũng phải đến trên đất Bách Việt, bằng không đệ đệ nàng khó mà thoát khỏi tội trạng thất trách, khốn cục của thái tử bố xuống nàng càng rõ được hung hiểm.

“ Sưu!”

“ Sưu!”

Đột ngột, hai bên ven đường từng bóng đen mang theo binh khí bay ra, hàn quang lập lòe tràn đầy sát ý.

“ Có thích khách” Mộ Vương thành tử sĩ hốt hoảng hô lên cảnh báo.

Đại chiến rất nhanh liền nổ ra.

Bốn mươi tên áo đen cầm đoản thương tam mủi vây giết khung xe của Anh Tuyết, bất ngờ tập kích khiến năm tên Mộ Vương thành tử sĩ chết ngay tại chổ, cùng với đó đội ngủ di chuyển bị chặn đứng, khung xe lớn của Anh Tuyết gã xa phu cũng bị đánh văng ra khỏi vị trí.

Hổn chiến lập tức xảy ra.

Tam Nhận thương, Thần Bộ môn” Anh Tuyết thông qua rèm châu nhìn thấy được đám áo đen cầm binh khí liền đoán ra được sát thủ người đến, gương mặt thoáng qua biến sắc.

Tam Nhận thương là binh khí mà Thần Bộ môn dùng, bọn họ xuất hiện ở đây nói rõ nàng hành tung đã bại lộ.

Anh Tuyết là người thông minh, trong nháy mắt liền phán đoán ra được Sách Liên Thành ý định gì, không là thái tử ý định gì? đây chính là không cho nàng cùng đệ đệ trở mình, muốn loại bỏ vĩnh viễn.

Nàng là công chúa tôn quý, nhưng hòa thân xuất giá lại bỏ trốn là chống tội, Thân Vọng chịu hố tống tất không thoát liên quan. Nếu như nàng trở về bình an không có chuyện gì phát sinh, cho dù là phát hiện đi nữa bằng thân phận nàng cũng có thể cưỡng ép xuống.

Nhưng nếu như nàng không trở về đây? Anh Tuyết giả mạo phát hiện, khốn cục của thái tử chính thức chuyển sang sát cục dành cho đệ đệ. Mà nàng có cũng được không có cũng chẳng sao, bởi còn một cái hoàng muội đi theo chính là dành cho trường hợp này.

Nàng chết, Liên Hoa Tích Nguyệt chết, Anh Hoa Cung toàn bộ chuyển giao cho hoàng muội kia, so với nàng sẽ càng dể nghe lời, càng không có nguy hại. Anh Hoa Cung trong tối có thể chuyển qua thái tử, trở thành hắn thế lực cắm ở Bách Việt.

“ Thái tử! chỉ cần bản cung không chết! món nợ này sẽ trả” Anh Tuyết phẩn hận, sát ý nồng đậm.

Cũng là vì Chích Viêm nàng mới dẫn đến cớ sự này, cùng với Mộ Dung Diệp chia cắt, bây giờ y lại muốn dồn mình vào chổ chết, còn muốn cướp đi lực lượng của mình. Trước nợ cũ giết Mộ Dung Diệp, giờ nợ mới lại chồng thêm.

Hỗn chiến trên quan lộ, binh khí va chạm hoa lửa cùng máu tươi bắn ra.

Chừng qua đi năm phút ngắn ngủi hai phe lấy thương vong đi xuống, nhưng chiếm ưu thế tuyệt đối là Thần Bộ môn phe cánh.

“ Giá giá giá!”

Giữa lúc hiểm cảnh, tiếng vó ngựa từ xa vang lên, mười cái binh sĩ cầm thương chạy đến.

Cùng một lúc, mười thương được nhém đến, thương khí rít gào, thương trước người sau.

“ Không ổn là thân binh của Thân Vọng công tử” một gã Thần Bộ môn nhận ra hô lên.

Người đến đích xác là thân binh của Thân Vọng, hắn tọa trấn trong đội ngủ hòa thân, khi phát hiện ra một ít Thần Bộ môn người rời đi lập tức phái thân vệ đi theo sau bảo hộ.

Sự xuất hiện cùng can thiệp của Thập Kim Vệ của Thân Vọng khiến cuộc vây sát của Thần Bộ môn tưởng chừng thành công lại bị phá vở, mười cái Thập Kim Vệ đều là Hậu Thiên đỉnh cao thủ, lại kết trận hợp kích đủ sức địch lại số lượng người nhiều hơn.

Thậm chí còn giết ngược mười lăm tên Thần Bộ môn, đem bốn mươi tên tinh anh của Thần Bộ môn giết còn hai mươi.

“ Rút!” dường như là thủ lĩnh Thần Bộ môn nhóm người lập tức quyết đoán hạ lệnh.

Có đội trưởng chỉ lệnh, từng cái không nói một lời tung người đạp cây mà đi.

“Thuộc hạ hộ giá chậm trễ, xin công chúa thứ tội” Thập Kim Vệ thu thương quỳ lễ.

Anh Tuyết lúc này đã ra xa giá trực tiếp khiển xe ngựa dừng lại : “ là hoàng đệ phái các ngươi đến, đệ ấy thế nào rồi?”

“ Sáng nay nhận thấy khác thường, Sách Liên Thành thăm dò, đại tướng quân cảm thấy không ổn liền phái chúng thuộc hạ đến tiếp giá” một tên vội nói.

“ Lập tức hồi sứ đoàn” Anh Tuyết nghe xong trực tiếp biết sự tình không ổn hạ lệnh, sau đó quay nhìn mấy tên tử sĩ áo đen còn sống : “ các ngươi về đi, nếu có tin tức của thiếu thành chủ lập tức báo tin”

“ Là!” mười cái Thập Kim Vệ cung kính nói, một trong đó nhảy lên khung xe làm xa phu khiển xe mà đi, chín tên khác liền bám theo sau, đợi đến ngựa của mình liền ngự mã quay đầu chạy truy.

Năm cái áo đen tử sĩ cung kính thi lễ với Anh Tuyết, sau đó đem các thi thể huynh đệ đã chết kéo lại một chổ, trong đó còn cả hai cái Anh Hoa cung vì hộ giá cho Anh Tuyết cũng bỏ mạng, kéo đến từ trong người lấy ra một bình nhỏ lọ sứ mở ra, rồi rải dịch thể lên trên.

“ Xèo xèo!”

Hóa Thi kịch độc, độc tính cực kỳ mãnh liệt, theo chất lỏng mảu xanh tiếp xúc với da thịt người chết, lập tức như nước sôi bay hơi, da thịt bị thiêu hủy.

Anh Tuyết một đường được hộ tống thuận lợi trở về sứ đoàn Đại Chu, không phải điểm dừng chân khi nàng rời đoàn, mà đón đầu xa giá đã đi được hai trăm dặm.

Thân phận lộ ra, hiển nhiên chúng binh sĩ không dám làm khó Anh Tuyết.

“ Sách đại nhân thật uy phong!” Anh Tuyết theo khung xe ngựa đi xuống, con mắt hiện lên nộ hỏa khi thấy Liên Hoa, Tích Nguyệt bị nhốt trong khung tù.

“ Ty chức tham kiến công chúa điện hạ” Sách Liên Thành trước thi lễ, sau đó nói : “ ty chức không dám mạo phạm, chẳng qua là việc hòa thân là đại sự của Đại Chu, công chúa là người xuất giá hòa thân, trong đoàn xa giá lại bổng nhiên biến mất lại có kẻ to gan hoàn đối, ty chức kinh hoảng mới áp giải chúng về Thần Bộ môn tra khảo”

Anh Tuyết lửa giận ngập trời, nhưng mấy lời của Sách Liên Thành như lưỡi dao chỉ vào chổ hiểm yếu, bất quá thân phận nàng cao trực tiếp cường ngạnh : “ bản cung chỉ ra ngoài đổi gió, tránh làm phiền xa giá vận hành, trước khi đi dạo bản cung đã thông tri cho hoàng đệ, không nghĩ đến để Sách đại nhân lo lắng như vậy”

Nếu không phải Sách Liên Thành chậm phát giác ra Anh Tuyết hoán đổi, cùng với thuộc hạ trở về báo tin bất lợi. Hắn đã sớm đem Liên Hoa, Tích Nguyệt và cả Thân Vọng tội danh thất trách này quy kết xuống rồi.

“ Là ty chức bản phận! không dám nề hà!” Sách Liên Thành đối mặt với Anh Tuyết cường thế chỉ có thể xuống nước, bất quá lần này cũng không phải không có thu hoạch gì, việc Anh Tuyết rời đi khỏi sứ đoàn hắn cũng đã mật báo cho thái tử.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK