Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Như điện quang hỏa thạch lóe lên, toàn bộ trong ngắn ngủi những kẻ còn sống ai nấy đều xuất thủ ngay.

Bọn họ biết rằng nếu để kẻ thật hư Việt Đế kia lấy lại lực lượng, tiếp tục xuống bọn họ chỉ có chết.

Thành ra ai nấy bất kể thương tích trên người, lao đến ra sát chiêu.

Kiếm khí đao khí thương khí quyền khí...... các loại bất đồng binh khí võ công, dưới trận pháp tăng phúc tấn công lên người Thiên Trạch.

Thiên Trạch không tránh chẳng né, hắn tiếp tục thu lấy lực lượng của mình, và yên lặng chờ đón công kích đến.

Ngay khi công kích ép đến, hắn đôi mắt khép lại.

Tiếng kim thiết không ngừng vang lên, hoa lửa cùng đinh tai thanh âm khi công kích tấn công lên cơ thể Thiên Trạch, bộ thân thể này đã được Thiên Trạch đánh bóng trong suốt mấy vạn năm trời, há lại thân thể Thiên Trạch có thể bì được.

Cả thân hình Thiên Trạch như cây cao bén rễ sâu dưới đất, vô luận công kích đánh đến đều không thương tổn được hắn, yên lặng thu lại lực lượng của mình.

Bất Lương Soái đám người lại không từ bỏ, tiếp tục đánh đến các vị trí hiểm yếu, chiêu chiêu đoạt mệnh.

Chợt....

“ ẦM!!”

Theo Thiên Trạch thu hết lại lực lượng của mình, vốn đang chịu công kích hai đầu rồng lại bất chợt tấn công, hai cái miệng rồng nhanh như chớp lao đến hai cái thân ảnh.

Không có phản kháng không có chống đở, nghiền ép hoàn toàn khi hai đầu màu tím bay đến, vang dội như sấm nổ, hai đầu rồng mạnh mẽ húc văng đi hai cái thân hình, đánh cả hai bật ngửa, văng ra xa hơn một trượng.

Hai đầu rồng vừa chấn chết đi hai kẻ lập tức quay về bên trái, công kích vào một cái Thiên Nhân cao thủ sở thương.

Chư Thần đảo chủ không khỏi thoáng biến sắc, hai vai trầm xuống, song chưởng lòn qua nách phóng ra, miệng quát : “Lui về ngay!”

Chỉ là hai đầu rồng hung hãn, mặc cho hai chưởng của Chư Thần đảo ép đến lại không một chút hề hấn gì, như ngược gió bão mà đi, xuyên qua kình chưởng ép đến y.

Những kẻ tham dự vào công kích khác đang công kích Thiên Trạch thấy hắn không một chút sứt mẻ và lại phản công, vài kẻ kinh sợ mà lui ra cũng có vài kẻ tiếp tục công kích, chặt chém thân thể hoặc là hai đầu rồng tím thân, nhưng chỉ để lại đinh tai kim thiết cùng hoa lửa bắn ra.

“ Phốc xích!!”

Lúc này, Chư Thần đảo hai chưởng ép lui hai đầu rồng tím không thành, ngược lại còn bị hai đầu rồng vươn nhanh đến, như lợi khí một dạng một đầu lại xuyên thủng qua thân thể của y, một vòi máu tươi lập tức phún ra.

Liền sau đó, cả thân hình của Chư Thần đảo liền bị hai đầu rồng xé toạt làm đôi, máu tươi chảy ròng ròng.

“ Song Long Giảo Sát!”

Theo Thiên Trạch lời dứt, hai đầu rồng lại thu về, trái phải phân chia một vòng đem những kẻ công kích đẩy lùi, sau đó trong ngắn ngủi như phân thành mấy trăm cái phân ảnh điên cuồng công kích đến những kẻ xung quanh.

Thế như vũ bảo động như lôi đình.

Hai mươi bảy tên thích Đế còn lại dưới hai đầu rồng thế công, bị đánh trượt lùi về sau mấy chục bước, kẻ nhẹ thì thụ thêm thương còn nặng thì chết ngay tại chổ.

Qua một đòn công kích, hai mươi bảy kẻ sống sót chỉ còn mười lăm người.

“Quả thật là đáng sợ, lão phu chết dưới tay Việt Đế, không tiếc, không tiếc” Soái Nhất Phàm cả đời không ngại chiến đấu, hắn tham dự vào phản Việt liên minh cũng là vì muốn so đấu với kẻ thần tiên chi lực này, đồng thời muốn biết cái lực lượng siêu thoát Thiên Nhân kia, hắn muốn đem bình cảnh giam cầm mình phá đi.

Bất quá hiện giờ thực tế tàn khốc, đập vở ảo mộng của hắn. Chờ đợi Soái Bất Phàm là gì hắn rõ ràng, bất quá sinh thời chết trận dưới cường giả như y cũng không có tiếc nuối gì.

Điều cuối cùng mà Soái Bất Phàm có thể thấy được đó là thị giác mơ hồ, thanh Mặc kiếm đã rơi đi, và một nữa cái thân thể đang rơi xuống đất tựa như là của hắn, đất trời như đảo lộn, sau này hình ảnh rõ hơn chính là mặt đất, sau đó là một mảnh u tối.

“ Grao!!”

Song long gào thét, long uy khiếp người chỉ gào thôi nhưng lại như cơn gió lan tỏa, thanh âm lan tỏa lại ép lui mấy cái đang vội cướp đến.

Đột nhiên, một trong những kẻ tham chiến tháo chạy, lâm trận từ bỏ, hắn lúc này đã không còn nhấc lên dũng khí nữa, hắn muốn để cho những kẻ còn lại đoạn hậu để hắn nhân lúc Đế thành loạn lạc mà rời đi.

Có một tên bỏ trốn, những kẻ còn lại chứng kiến Việt Đế mới thực lực mà run sợ, đến giờ kẻ thương người chết, tham dự vào thích Đế cao thủ chỉ còn mười ba người, từng này kẻ có thể giết được kẻ kia sao?

“ Sưu!”

Thiên Trạch đảo mắt nhìn qua đám người, sau đó đưa tay ra Họa Kích Huyết Long Mâu được triệu hồi về tay mình, cùng với đó Thần Ma Thái Cực Đồ trên Thổ Long bay ra Đế thành, bắt đầu hóa lớn.

Lúc này, Đế thành trong.

Hỗn loạn tái hiện ở các tuyến đường, dân chúng trong thành yên ổn quá lâu nên không cách nào thích nghi được biến loạn xảy ra.

May mắn là náo loạn ở các tuyến đường rất nhanh được lực lượng do Thiên Trạch bố trí khoanh vùng, người dân cũng được sơ tán đi, thương vong là có nhưng xét trên đại cục mà nói không đáng kể.

“ Vù vù vù!”

Đế thành bầu trời phía trên, một đạo cự đại thân ảnh màu đỏ đang tại không trung dần hạ xuống cao độ tiếp cận xuống dưới.

Theo khoảng cách thu lại, nhiều người trong thành đều rõ rốt cuộc là thứ gì.

Đó là một cái khổng lồ cự hình Cơ Quan Thú, Tứ Linh Thú của Mặc gia chu Tước.

“ Ầm! Ầm !Ầm!”

Nặng nề nền đất vang lên, mười mấy khung Bạch Hổ cơ quan tràn vào trong cổng thành, tiến nhập vào các tuyến đường lớn.

Từ khi Lục Chỉ Hắc Hiệp chết đi, chức vị Cừ Tử của Mặc gia thuộc về Yên Đan, lấy thân phận Cừ Tử của mình Yên Đan hiệu lệnh Mặc gia tham dự vào Đoạt Thiên Kế Hoạch, lần này các lộ nhân mã đều tập Đế thành, Mặc gia không lý gì không đến.

“ Mặc gia cơ quan thú ư?” Thiên Trạch hừ lạnh, hắn từ xa đả phát hiện ra được một khung đại hình cơ quan trên bầu trời, thông qua Độn Không Thuật, trực tiếp bỏ qua đám cao thủ đang bị thương bên dưới.

“ Nếu đã đến, các ngươi đừng ai nghĩ trở ra” Thiên Trạch cười lạnh, khống chế Thần Ma Thái Cực Đồ hóa lớn bao trùm Đế Cung, sau đó từ bên trong triệu hoán ra mười ba khối Tinh thạch khác.

Theo mười ba khối Tinh thạch bay đến vị trí của Cửu Long Tứ Cực trận pháp, trận pháp đang tiêu tán kia bắt đầu được tu bổ lại.

“ Grao!”

Một tiếng long ngâm vang dội khác vang lên, lại từ trên Long Điện, một cái to lớn màu đen thân ảnh phóng xuống, là hắc long.

Hắc long vừa hiện lập tức lao xuống vị trí Bất Lương Soái đám người, thô bạo đem đôi vuốt rồng bắt lấy hai cái trọng thương Thiên Nhân cao thủ, trực tiếp xé chết.

“ Phanh! Phanh!”

Hắc long quất đuôi một cái trực tiếp đem năm tên Thiên Nhân cao thủ khác mạnh mẽ bức văng về sau, cả thân hình va đập vào các kiến trúc lân cận, thương tích càng thêm nặng, hai tên trực tiếp chết.

“ Rút lui!” Bất Lương Soái trải qua thăng trầm không ít, dù trọng thương thân vào hiểm cảnh lẫn tận mắt thấy hắc long, song hắn rõ ràng đây không phải là lúc kinh ngạc với sinh vật trong truyền thuyết kia, còn tiếp tục ở lại đây cả bọn liền chết.

Hiện giờ cơ hội giết chết Việt Đế đã không còn, y đã bỏ lại bọn hắn mà quyết định tu bổ Đế thành trận pháp, nói rõ y có ý muốn đem những kẻ tấn công nơi này vĩnh viễn lưu lại.

Viên Thiên Cang không sợ chết hắn sống đã lâu, chỉ là hắn còn tâm nguyện chưa hoàn thành, Đại Chu còn chưa phục quốc Chu Ôn còn sống, Cơ Tinh Vân mang theo Xích Tiêu kiếm ra bên ngoài, hắn làm sao mà cam tâm mà chết được cơ chứ, cần phải sắp xếp bảo tồn thế lực, tiếp tục chờ đợi, hắn có thời gian và kiên nhẫn.

“ Bùm!” Bất Lương Soái lấy trong ngực áo ra mấy viên như long nhãn hình cầu ném, ba viên ném đi phát nổ tạo ra bụi mù, cản đường lấy hắc long phía trước, khi nổ xong nhất thời đem một vùng quấy lên khói bụi.

Nhìn thấy Bất Lương Soái lại quyết đoán rời đi, vài cái Thiên Nhân cao thủ khác cũng theo gót mà rời đi, nhân cơ hội Thiên Trạch đang bố trí Cửu Long Tứ Cực trận pháp hắc long bị ám thủ của Bất Lương Soái cho cản lại, thoát thân.

Khi đến có bao nhiêu mau lẹ cùng khí thế, khi đi lại chật vật bấy nhiêu.

Mà cùng những kẻ này đào thoát, kế hoạch thích Đế và Diệt Thiên Kế Hoạch đến đây cũng đả phá sản.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK