Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đến khi bụi bặm lặng xuống, thì ba người Vô Tâm cả kinh lên khi nhóm người Đại Giác bên dưới mặt đất đả bị lún xuống thổi tung đi, một bàn tay lớn in xuống bên dưới mặt đất, chỉ còn mỗi Đại Giác còn trụ vững đám người còn lại đả nằm lăn lộn dưới mặt đất.

“ Phốc” bảy người phun ra một ngụm máu, Bản Tương La Hán Trận bảy người như một, trận phá bảy người cũng thụ lấy thương tổn.

“ Sư đệ” Đại Giác lớn tiếng nói.

Lời hắn vừa dứt, Đại Giác thiền sư thân hình bỗng nhiên liền biến, hắn bỗng nhiên liền cao một tấc, trên người bắp thịt cũng trong nháy mắt tăng vọt, đồng thời làn da vàng bóng lên hay tay chống lên từ người một tôn hư ảnh phật đà khác chống lại, có điều hình thể lại nhỏ hơn nhiều.

“Đây là cái gì võ công?”Lôi Vô Kiệt kinh hãi, hắn cho tới bây giờ chưa thấy qua công phu như vậy.

Tiêu Sắt lên tiếng : “ Vừa nảy Giống như tên gọi Như Lai Thần Chưởng, về phần Đại Giác trên người chính là vô địch, vạn độc bất xâm, kim cương bất hoại, chí cương vô địch là phật môn thập đại tuyệt học một trong Kim Cương Bất Hoại Thần Công.”

Vô Tâm nhìn thân ảnh Đế Thiên An đả đặt chân xuống mặt đất, đứng bên cạnh hố sâu năm bàn tay to lớn quan sát bảy người, tay hắn đả lấy từ phía sau ra trường kiếm đỏ hồng, một tay nắm lấy chuôi kiếm.

"Đây chính là Vong Ưu nói Kim Cương Bất Hoại Thần Công?" Vô Tâm nỉ non lên, nhìn về Đại Giác hình dạng lúc này, hắn nhớ lại lúc sinh tiền sư phụ hắn Vong Ưu từng nói về môn công pháp của Đại Giác tu luyện.

“ Đông” một tiếng, tựa như đánh vào tường đồng vách sắt vang lên, từ dưới hố Đại Giác dậm chân nhảy lên một quyền đấm về Đế Thiên An phía trước, cùng với Thiên Tịch võ kiếm va chạm, đem hắn đẩy lùi về sau một đoạn dài.

"Kim Cương Bất Hoại Thần Công cực kỳ hao tổn nội lực, Đại Giác mặc dù tu vi không tầm thường, nhưng dẫu sao đã có bảy mươi tuổi, chỉ cần không cần chính diện giao thủ, hắn sẻ thua" Tiêu Sắt quan kiến, một lời nói ra yếu điếm của Đại Giác

Lúc này trọng thương ngã xuống đất sáu vị sư đệ của Đại Giác ráng đứng lên nhảy lên hố sâu, sáu hòa thượng ngồi thành một hàng, nhắm hai mắt, trong miệng thấp giọng tụng kinh văn. Mà Đại Giác thì đứng trước mặt bọn họ, cà sa tung bay.

"Đây là...." Tiêu Sắt cau mày.

"Bản Tương La Hán Trận cuối cùng một trận, La Hán Quy Nhất. Lúc này bảy người nội lực toàn ở Đại Giác trên người một người." Vô Tâm cười nói : “ bây giờ mới chính là cao thủ so tài à”

“ Ân” Lôi Vô Kiệt gật đầu, con mắt nhìn chăm chăm phía trước.

Đế Thiên An nhìn Đại Giác đám người, trên tay chuôi kiếm trong ánh mặt trời phản chiếu ánh sáng lấp lánh, theo tay của Đế Thiên An nắm vào chuôi kiếm hồng quang lượn lờ xoay quanh cánh tay hắn.

Đế Thiên An chậm rãi nói : “ Phật cũng được, Ma cũng tốt, Đạo cũng xong, thương sinh đồ thán, chính tà chi phân đúng sai phải trái thì thế nào, đụng đến người của ta Thần cản diệt Thần, Phật ngăn đồ Phật”

“ Tranh” Lời vừa dứt đám người ở đây chỉ nghe một tiếng kiếm reo, một ánh hồng quang chói mắt khiến người nhìn vào đều nhịn không được nhắm mắt, theo đó một luồng sát khí ngập trời tê dại đại não.

“ Nhớ kỹ người giết các ngươi họ Đế tên An, trên trời dưới đất thiên hạ vô song, có thể chết dưới Thiên Tịch âu cũng vinh hạnh” Đế Thiên An thân ảnh xuất hiện phía sau Đại Giác trên tay Thiên Tịch, cả thân kiếm đỏ sậm như máu như hỏa diễm bốc cháy, sát khí ngập trời phô thiên cái địa hiện ra.

Bách Bộ Phi Kiếm thi triển Thiên Tịch như vệt thiểm điện bay đi, sát khí phô thiên cái địa khiến cho nhiều người ngây dại khó mà thoát ra được, nó vốn là thần binh lợi khí lại được Đế Thiên An dùng Âm Dương độn hòa trộn cùng ngủ đại thuộc tính chakra thấm nhuần vào, chính là thần binh uy thế phi phàm.

“ Xoẹt” Một cái vết kinh hồng lướt qua, thân ảnh Đế Thiên An đả xuất hiện phía sau Đại Giác cùng sáu vị đại sư Cửu Long Tự, trường kiếm chếch một góc 45 độ yêu diễm như huyết lượn lờ.

“ Phốc” Đại Giác phun ra một ngụm máu tươi, thân ảnh đổ ập xuống dưới máu tươi đổ ra, đến chết hắn cũng không biết mình chết như thế nào.

Chỉ nhớ được một cổ như hồng thủy sát khí cùng với chói mắt quang mang để hắn nhịn không được nhắm đôi mắt lại, trước khi mi mắt khép lại chỉ thấy một vệt tàn ảnh hồng quang như thiểm điện.

“ Trên trời dưới đất thiên hạ vô song, Thiên Tịch từ trời rơi xuống nhân gian tai nạn thật là một thanh ma kiếm”Tiêu Sắt khiếp sợ cảm thán nhìn thấy Thiên Tịch rung lên, máu huyết từ đám người Đại Giác cấp tốc thoát ly hội nhập vào thân kiếm, từ đó khí tím tản ra đại thịnh như hai đầu linh xà hội nhập vào người hắn, đôi mắt Đế Thiên An vươn vấn khí tím cực kỳ yêu dị.

“ Thật tà môn, thanh kiếm kia lại uống máu” Lôi Vô Kiệt cả kinh lên khi nhìn máu tươi không ngừng thoát ly rồi dung nhập vào thanh trường kiếm kia, hồng khí đại thịnh hơn.

“ Thiên Tịch Địa Diệt Đế Hoàng Hạ Nhân Vô Song Đế Thiên An” Vô Tâm nỉ non lên nhìn về như thần như ma một dạng Đế Thiên An, cả người vươn vấn khí tím trên người hắn chìm nổi văn tự cổ xưa thấp thoáng trên da thịt.

Sát khí phô thiên cái địa cũng nhanh mất đi theo Thiên Tịch vào võ, Đế Thiên An nhanh đi đến đặt tay vào người Đại Giác, Bắc Minh thần công vận lên bắt đầu cướp đoạt tinh khí trong người hắn.

“ Ahh” Lôi Vô Kiệt giật nảy cả mình, không chỉ hắn hai người còn lại cũng khiếp sợ khi thấy da thịt của Đại Giác cấp tốc xệp xuống theo Đế Thiên An tay chạm vào, cường trán Đại Giác thiền sư chớp mắt chỉ còn lại da bọc xương, giống như chết đả lâu rồi.

“ Người này, y rốt cuộc là ai, tinh thông Phật pháp, lại hội Đạo gia, còn cả Ma công cái thế” Tiêu Sắt nhìn một màn phía trước trong lòng không ngừng dò xét.

“ Sư đệ, Đai Giác” Đột nhiên một tiếng thanh âm vang lên đem đám người chú ý lấy, chỉ thấy từ bên ngoài thân ảnh của Vô Thiền hiện ra, phía sau chính là thân ảnh của Đường Liên, Tư Không Thiên Lạc và cả Vương Nhân Tôn, vốn bọn họ cùng một nhóm đi đến nhưng nửa đường Đại Giác nhóm người đả đi trước, bọn họ đuổi theo khi đến sơn môn lại gặp Vương Nhân Tôn.

“ Sư huynh” Vô Tâm chắp tay lể phật nhìn hắn.

“ Cái gì” Đường Liên, Vương Nhân Tôn, Tư Không Thiên Lạc chấn kinh lên nhìn về thân ảnh Đế Thiên An đứng gần bên cạnh Đại Giác, đả da bọc xương trên tay Thiên Tịch đã vào vỏ.

Mà bên cạnh y là sáu vị thiền sư Đại Hoài, Đại Uy, Đại Quan, Đại Mặc, Đại Vọng, Đại Phổđả không còn sinh cơ, cơ thể hình dạng bên ngoài cũng chẳng khác gì so với Đại Giác cả, mà Vô Tâm ba người lại ở cách Đế Thiên An một đoạn, ngu đi nữa cũng biết chính là Đế Thiên An ra tay.

Đại Giác thân đả là Tiêu Dao Thiên Cảnh lại tu luyện thành thân Kim Cang mình đồng da sắt cứng như kim cương, lại có thêm sáu người hợp thành Bản Tương La Hán Trận lại chết dưới kiếm của Đế Thiên An, trong đây chỉ có Vương Nhân Tôn là từng thấy Đế Thiên An đại triển quyền cước.

Đường Liên đồng tử co rút trên tay phi đao rút ra ngưng trọng, khi thấy thân hình Đế Thiên An xoay về mình, thân ảnh bước ra đả để lại một vệt tàn ảnh xuất hiện bên cạnh đám người, tay xoay ngang phi đao phóng ra về thân ảnh tới trước nhưng chỉ xuyên thủng tàn ảnh, đợi hắn nắm lấy một chuôi phi đao khác thân ảnh Đế Thiên An đả xuất hiện bên cạnh Tư Không Thiên Lạc.

“ Nhiều ngày không gặp, Thiên Lạc lại trở nên xinh đẹp hơn rồi” Đế Thiên An đem tay vươn ra vuốt lên gò má của nàng.

“ A” Thiên Lạc mặt nhanh chóng hồng thấu, thân ảnh nhảy lùi ra sau trên tay thân thương chỉ về hắn : “ Ngươi, cái tên bại hoại này”

Vô Thiền chắp tay lể phật hướng Đế Thiên An nói : “ Vô Thiền xin hỏi Đế Thiên An thí chủ vì sao lại hạ sát với Đại Giác thiền sư”

Đế Thiên An quay đầu lạnh nhạt nói : “ Sai rồi, Đại Giác bảy người cùng ta luận đạo đối với Phật pháp còn nhiều nghi hoặc, sau đó được ta chỉ điểm bến mê, đối với hồng trần không còn mê đắm, lại cầu ta đưa bọn họ đến Linh Sơn gặp Phật tổ”

“ Phi” Tư Không Thiên Lạc miệng nhỏ mắng một tiếng nói : “ bại họai, nói như ngươi bọn họ phải cảm tạ ngươi đây”

Đế Thiên An môi nhích lên độ cong, nói : “ Đúng vậy, không phải ai ta cũng độ cho đâu, bọn họ gặp ta là có duyên, duyên tẫn duyên tận ta chỉ đưa bọn họ đi sớm một chút mà thôi.”

Đường Liên ngưng trọng lên tiếng : “ Cửu Long Tự là Phật Môn thánh tông một trong, huynh đài rốt cuộc có thân phận gì là ma giáo người?”

“ Ha ha ha” Đế Thiên An ngửa đầu cười lên một tiếng, rồi nói : “ Phải thì thế nào, không phải thì sao, với ta có liên hệ gì, bọn họ chết chính là đánh tiểu đệ của ta thân làm lảo đại như ta không thể không ra mặt, con mèo con chó nào cũng có thể đến nhăng xị lên”

“ Tiểu đệ” Tư Không Thiên Lạc hồ nghi.

Đế Thiên An gật đầu đem tay chỉ về ba người : “ Đúng vậy, ta mới thu được ba tên tiểu đệ này, khá hợp ý ta. Tiểu Vô Tâm là ta bảo hộ, Tuyết Nguyệt Thành cũng được Vô Song Thành, hoàng triều Bắc Ly cũng tốt đến một người ta giết một người đến ngàn người ta giết ngàn người, đến một vạn ta đồ cả vạn”

Đường Liên ngưng trọng lên, Đế Thiên An thần bí thủ đoạn hắn chưa chứng kiến nhưng giết được bảy người Đại Giác không phải là người như hắn đối phó được.

“ Ngươi, bốc phét tự đại” Tư Đồ Thiên Lạc mũi thương chỉ về phía hắn lên tiếng.

Đế Thiên An không đáp lời nàng, thân ảnh xoay người nhìn Tiểu Hưu Hưu đang bay lại gần mình, trên miệng chính là mấy thanh vũ khí của Đại Giác của bọn họ, đem tay vuốt ve lên đầu nhỏ của nó, chậm rãi nói : “ thử là biết không phải sao?”

Nói xong thân ảnh đả bước đi đến gần Vô Tâm, cười nói : “ Tiểu Vô Tâm, Tiêu Sắt. Lôi Vô Kiệt ba người các ngươi có kẻ thù hay ai ngứa mắt không, thân làm lảo đại như ta tất nhiên sẻ vì tiểu đệ mình giúp sức rồi”

“ Giúp sức, có giúp ngươi thì có” Tiêu Sắt con mắt ánh lên quang mang, nhìn về phía sau Đế Thiên An chuôi kiếm, một màn tà dị như vậy hắn cũng đả chứng kiến người này như thần như ma.

Lôi Vô Kiệt lúc này nhìn Đế Thiên An đi đến có chút lùi lại sợ hãi nói : “ Đế Thiên An, ngươi so với Vô Tâm còn tà ma hơn”

“ Ha ha ha” Đế Thiên An cười lên, nói : “ Phật thì sao? Ma thì sao? Đạo thì thế nào? chánh tà chi chiến thương sinh thiên hạ đối với ta có can hệ gì, đi thôi Tiểu Vô Tâm”

Vô Tâm tiếu ý nhìn thân ảnh của Đế Thiên An, hắn cũng biết được phần nào lý do Đế Thiên An bảo hộ hắn, một phần chính là lợi dụng hắn thu hút đại lượng cao thủ, đem đám người này giết đem máu huyết rút đi hấp thụ cho mình, thông qua thanh kiếm kia để chửa thương.

“ Đường Liên ta không phải tốt tính như Bạch Phát Tiên như vậy, ngươi tốt nhất một kích có thể giết được ta nếu không trên dưới Đường Môn ta cũng không ngại độ bọn họ đi gặp Phật tổ, thoát khỏi chốn hồng trần đầy tham sân si này” Đế Thiên An chân dừng bước nhìn Đường Liên trên tay một chuôi vũ khí.

“ Hòa thượng này, dưới lưỡi đều là lời nói dối, còn ngươi đều là hoa ngôn xảo ngữ trong miệng chính khí lẫm nhiên” Tiêu Sắt cười nhạt nói.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK